Chương 82: Đồ yêu ma quỷ nữ
Ái Cật Đích Miên Hoa Đường
17/11/2022
Convertor: Vespertine – Editor: An Devy
“Bảo bảo, mệt lắm không? Muốn đi ngủ chưa?” Phó Thanh Hành nhìn cô.
“Mới 7 giờ, ngủ gì giờ này.” Cô ném túi xách lên sofa, xoay người nhìn anh.
“Ừm… Em sao thế?” Người đàn ông lại gần cô, ôm eo cô, hai bóng hình dán chặt vào nhau.
Lúc hai người vui chơi ở Anh cũng trùng kỳ kinh nguyệt của cô nên anh không dám làm gì… Về đến nhà, chưa buồn ngủ nên tất nhiên phải làm gì đó cho đỡ chán rồi…
“Đừng ôm em ~” Cô vùng vẫy nhưng anh không buông cô ra, trán anh cọ cọ lên trán cô.
“Làm sao vậy, hửm?” Chóp mũi cọ chóp mũi cô, người đàn ông không kiềm chế được hôn cô.
“Có người tìm anh!” Nguyễn Nhuyễn đẩy anh ra.
“Ai tìm anh…Chụt…” Nụ hôn của anh di chuyển xuống dưới, in dấu ướt át ở cần cổ nhỏ xinh.
“Vợ cũ của anh!!!”
Phó Thanh Hành ngẩng đầu nhìn cô, “Hở?”
“Hừ!!!” Nguyễn Nhuyễn không vui.
“Đừng hừ, cũng không phải là heo, cô ta tìm anh làm gì?”
“Chính anh nhìn đi!!!” Cô đẩy người anh sang bên, chạy vào trong phòng.
Người đàn ông nhìn bóng lưng của cô gái, cúi đầu cười, lấy điện thoại di động trong túi xách của cô ra, tắt chế độ máy bay, đúng lúc có cuộc gọi đến.
“Alo.” Giọng nói của người đàn ông vô cùng dễ nghe, trầm thấp đầy từ tính, bên đối phương không có dấu hiệu trả lời, Phó Thanh Hành tiện tay ấn mở loa.
“Nếu không có việc gì, tôi cúp máy.”
“Asa!” Thanh âm hơi khàn của người phụ nữ, loáng thoáng còn nghe thấy khóc.
“Có việc gì không?” Phó Thanh Hành nhìn thấy cô nàng nào đó đang đứng hóng ở cửa, cong môi vẫy tay với cô.
Người con gái bĩu môi, để bàn tay ra sau người, chậm rì rì đi tới.
“Asa… Anh đăng ảnh…”
“Vợ chưa cưới.” Nguyễn Nhuyễn bị ba chữ này làm cho đỏ mặt, dù vẫn bĩu môi nhưng khóe miệng bất giác cong lên.
Cô gái nhỏ tròng mắt long lanh nhìn anh, không giấu được niềm hạnh phúc xen lẫn ngại ngùng.
“Asa… Nếu em nói, em còn yêu anh thì sao…”
Cô lấy ra còng tay để ở sau lưng, còng hai tay anh lại với nhau, sau đó làm mặt quỷ.
Người nào đó thích thú đợi trò vui.
“Asa…”
“Không quan tâm…”
Trong khi anh đang nói, cô gái nhỏ quỳ xuống và ngồi giữa hai chân anh, dùng bàn tay nhỏ xoa xoa cự vật đang ngủ say.
“Asa!! Anh không nghĩ rằng đối xử với em như vậy là không công bằng sao?”
Nguyễn Nhuyễn cau mày, đồ yêu ma quỷ nữ… Vừa điên vừa không có não… Cô ta đào góc tường còn bảo đối xử không công bằng…
Đôi bàn tay nhỏ bé trắng trẻo và mềm mại mở quần của người đàn ông ra, rồi cởi quần lót của anh. Gã khổng lồ đang say ngủ nằm trong đám lông mu rậm rạp, mùi xạ hương đầy nam tính khiến cô run run. Phó Thanh Hành giơ tay không nhúc nhích, nhìn cô cười như không cười.
“Gọi có việc gì? Không có tôi cúp máy.”
“Phó Thanh Hành!!!”
“Hự…” Đầu lưỡi nhỏ liếm quy đầu của anh, người đàn ông khó kiềm chế phát ra âm thanh.
Kỹ năng non nớt của cô châm lửa khắp người anh, anh không rỗi hơi trò chuyện với người không liên quan.
“Đã là quá khứ, cô muốn thế nào?”
“Sao lại bảo em muốn thế nào!! Phó Thanh Hành, anh đăng ảnh ở chế độ bạn bè là có ý gì?”
“Ý gì cũng không liên quan đến cô!” Giọng nói anh lạnh đi, đôi mắt nhìn chằm chằm vào người con gái ở dưới háng anh.
Hai tay cô cầm côn thịt cứng ngắc, nhẹ nhàng loát động trên dưới, đầu lưỡi xoay tròn quanh quy đầu, thỉnh thoảng ngậm lấy quy đầu, miệng ấm áp mút lấy quy đầu không nỡ rời đi.
“Bảo bảo, mệt lắm không? Muốn đi ngủ chưa?” Phó Thanh Hành nhìn cô.
“Mới 7 giờ, ngủ gì giờ này.” Cô ném túi xách lên sofa, xoay người nhìn anh.
“Ừm… Em sao thế?” Người đàn ông lại gần cô, ôm eo cô, hai bóng hình dán chặt vào nhau.
Lúc hai người vui chơi ở Anh cũng trùng kỳ kinh nguyệt của cô nên anh không dám làm gì… Về đến nhà, chưa buồn ngủ nên tất nhiên phải làm gì đó cho đỡ chán rồi…
“Đừng ôm em ~” Cô vùng vẫy nhưng anh không buông cô ra, trán anh cọ cọ lên trán cô.
“Làm sao vậy, hửm?” Chóp mũi cọ chóp mũi cô, người đàn ông không kiềm chế được hôn cô.
“Có người tìm anh!” Nguyễn Nhuyễn đẩy anh ra.
“Ai tìm anh…Chụt…” Nụ hôn của anh di chuyển xuống dưới, in dấu ướt át ở cần cổ nhỏ xinh.
“Vợ cũ của anh!!!”
Phó Thanh Hành ngẩng đầu nhìn cô, “Hở?”
“Hừ!!!” Nguyễn Nhuyễn không vui.
“Đừng hừ, cũng không phải là heo, cô ta tìm anh làm gì?”
“Chính anh nhìn đi!!!” Cô đẩy người anh sang bên, chạy vào trong phòng.
Người đàn ông nhìn bóng lưng của cô gái, cúi đầu cười, lấy điện thoại di động trong túi xách của cô ra, tắt chế độ máy bay, đúng lúc có cuộc gọi đến.
“Alo.” Giọng nói của người đàn ông vô cùng dễ nghe, trầm thấp đầy từ tính, bên đối phương không có dấu hiệu trả lời, Phó Thanh Hành tiện tay ấn mở loa.
“Nếu không có việc gì, tôi cúp máy.”
“Asa!” Thanh âm hơi khàn của người phụ nữ, loáng thoáng còn nghe thấy khóc.
“Có việc gì không?” Phó Thanh Hành nhìn thấy cô nàng nào đó đang đứng hóng ở cửa, cong môi vẫy tay với cô.
Người con gái bĩu môi, để bàn tay ra sau người, chậm rì rì đi tới.
“Asa… Anh đăng ảnh…”
“Vợ chưa cưới.” Nguyễn Nhuyễn bị ba chữ này làm cho đỏ mặt, dù vẫn bĩu môi nhưng khóe miệng bất giác cong lên.
Cô gái nhỏ tròng mắt long lanh nhìn anh, không giấu được niềm hạnh phúc xen lẫn ngại ngùng.
“Asa… Nếu em nói, em còn yêu anh thì sao…”
Cô lấy ra còng tay để ở sau lưng, còng hai tay anh lại với nhau, sau đó làm mặt quỷ.
Người nào đó thích thú đợi trò vui.
“Asa…”
“Không quan tâm…”
Trong khi anh đang nói, cô gái nhỏ quỳ xuống và ngồi giữa hai chân anh, dùng bàn tay nhỏ xoa xoa cự vật đang ngủ say.
“Asa!! Anh không nghĩ rằng đối xử với em như vậy là không công bằng sao?”
Nguyễn Nhuyễn cau mày, đồ yêu ma quỷ nữ… Vừa điên vừa không có não… Cô ta đào góc tường còn bảo đối xử không công bằng…
Đôi bàn tay nhỏ bé trắng trẻo và mềm mại mở quần của người đàn ông ra, rồi cởi quần lót của anh. Gã khổng lồ đang say ngủ nằm trong đám lông mu rậm rạp, mùi xạ hương đầy nam tính khiến cô run run. Phó Thanh Hành giơ tay không nhúc nhích, nhìn cô cười như không cười.
“Gọi có việc gì? Không có tôi cúp máy.”
“Phó Thanh Hành!!!”
“Hự…” Đầu lưỡi nhỏ liếm quy đầu của anh, người đàn ông khó kiềm chế phát ra âm thanh.
Kỹ năng non nớt của cô châm lửa khắp người anh, anh không rỗi hơi trò chuyện với người không liên quan.
“Đã là quá khứ, cô muốn thế nào?”
“Sao lại bảo em muốn thế nào!! Phó Thanh Hành, anh đăng ảnh ở chế độ bạn bè là có ý gì?”
“Ý gì cũng không liên quan đến cô!” Giọng nói anh lạnh đi, đôi mắt nhìn chằm chằm vào người con gái ở dưới háng anh.
Hai tay cô cầm côn thịt cứng ngắc, nhẹ nhàng loát động trên dưới, đầu lưỡi xoay tròn quanh quy đầu, thỉnh thoảng ngậm lấy quy đầu, miệng ấm áp mút lấy quy đầu không nỡ rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.