Chương 221
Ngạn Chỉ Đinh Hương
06/05/2024
Một đám tiên cô lảo đảo người ngã ngựa đổ, rất chật vật.
Rất nhanh các nàng liền kịp phản ứng, thi triển linh lực bay lên, thoát khỏi ảnh hưởng do chấn động mang đến.
Si Mông tiên cô dính đầy rượu bị đổ vươn vãi, phi thăng lên không trung, nhìn xuống hình ảnh Thái Hư ảo cảnh bụi mù cuồn cuộn, nhìn tai nạn mà ảo cảnh chưa từng xảy ra, ý nghĩ mê muội, ánh mắt biến thành màu đen, suýt nữa muốn hôn mê bất tỉnh.
Ca sát!
Bên ngoài Thái Hư ảo cảnh, thanh âm vỡ vụn truyền vào trong tai, Giả Dung ngửa đầu liền thấy kim quang của thượng cổ pháp bảo đang nứt vỡ.
Khi kim quang tiêu tán biến mất, thượng cổ pháp bảo trôi nổi trên bầu trời Thái Hư ảo cảnh, duy trì kế hoạch lịch kiếp đoạt thọ của Cảnh Huyễn tiên cô cũng tấc tấc hóa thành cát vụn rơi xuống.
Trong nháy mắt bên dưới nhân gian, Lâm Đại Ngọc, Tiết Bảo Sai, Giả Bảo Ngọc, tứ xuân.. đồng thời trong lòng chấn động, cảm giác gông xiềng trói buộc linh hồn của mình đều thoát khỏi thân thể mình mà đi.
Thân thể bọn họ sảng khoái chưa từng có, nhẹ nhàng, mắt thấy thế giới trước mắt vẫn là bộ dáng trước kia, lại giống như có đồ vật gì đó đã cải biến.
Khóe môi Giả Dung không khỏi hiện lên nụ cười.
Thượng cổ pháp bảo nát, hiện giờ kế hoạch hạ phàm lịch kiếp đoạt thọ đã bị gián đoạn, tiểu cô Tích Xuân đã giãy thoát khỏi sự chưởng khống của Cảnh Huyễn, nhất định sẽ đi một con đường quang minh hạnh phúc trong tương lai.
Về phần những người khác cũng nằm trong kiếp số, lúc này ước chừng cũng đã thoát khỏi vận mệnh con rối của Cảnh Huyễn, vô luận tương lai đi hướng như thế nào, ít nhất bọn họ là tự do, có thể tự mình lựa chọn.
Thượng cổ pháp bảo vừa mới bị phá hủy, Si Mộng tiên cô liền biết Thái Hư ảo cảnh bị địch nhân tập kích.
Nàng vô cùng khẩn cấp triệu tập một đám “tiên tử” lớn nhỏ, dốc toàn bộ lực lượng xuất hiện ngay lối vào Thái Hư ảo cảnh, chứng kiến phàm nhân Giả Dung cùng một đám quỷ tộc tổ hợp mà thành một quân đoàn đứng phía trước.
Từ sao khi thế giới này độc lập tách khỏi hồng hoang, các loại sinh linh biến hóa gian nan, cỏ cây hoa đá nếu muốn thành hình người, nền móng, tư chất, vận khí thiếu một thứ cũng không được.
Cho nên số lượng “thần tiên” của Thái Hư ảo cảnh cộng lại còn chưa đủ một vạn, các nàng đứng trước mặt đám người Giả Dung, so sánh số lượng chỉ chiếm cứ chút ưu thế mà thôi.
Si Mộng tiên cô vốn tin tưởng mười phần, nhưng lại nhìn thấy sau lưng Giả Dung một mảnh ô mênh mông, đồng tử co rút, nhất thời kinh ngạc thất sắc.
Lòng tự tin leo lét như ánh nến trong gió, tùy thời sẽ bị dập tắt.
Nàng vốn cho rằng kẻ địch chỉ có một mình hoặc là vài người, không ngờ là một đám đại quân!
Si Mộng tiên cô cảm thấy kinh hoàng, dự cảm ngày càng không ổn, chỉ hi vọng Cảnh Huyễn tiên cô cảm ứng được Thái Hư ảo cảnh có biến, mau chóng gấp gáp trở về.
Trong lòng lo lắng kêu gọi Cảnh Huyễn tiên cô, mặt ngoài Si Mộng không biểu hiện chút nào. Nàng chỉ vào Giả Dung, thần sắc nghiêm nghị nói:
- Người tới người nào! Dám can đảm xâm phạm Thái Hư ảo cảnh!
Giả Dung tươi cười nhẹ giọng đáp:
- Ta ngẫu nhiên từ trong miệng một tăng một đạo được biết, người đứng đầu Thái Hư ảo cảnh lợi dụng thượng cổ pháp bảo, lệnh cưỡng chế tiểu tiên dưới trướng hạ phàm lịch kiếp, cướp lấy tuổi thọ của bọn họ cho mình sử dụng. Tuổi thọ của tại hạ sắp hết, bởi vậy đặc biệt tới tìm chư vị thỉnh giáo một ít phương pháp này.
Kế hoạch lịch kiếp đoạt thọ chỉ có một đám cao tầng như Si Mộng tiên cô bọn hắn mới biết được, những tiểu tiên còn lại hoàn toàn không biết. Nghe được lời nói của Giả Dung, sắc mặt nàng nhất thời biến đổi.
Si Mộng tiên cô liếc mắt đảo qua, thấy không ít tiểu tiên nhìn mình chằm chằm thần sắc có biến, trong lòng nhất thời lộp bộp rống lên.
- Đều là nói bậy!
Nàng chỉ vào Giả Dung, tức giận nói:
- Chúng ta thân là tiên nhân thuần tịnh, không muốn tay nhiễm máu tươi. Hôm nay nếu các ngươi lập tức thối lui, bổn tiên sẽ không cùng các ngươi tính toán tội vô cớ công kích Thái Hư ảo cảnh. Nếu không đợi cảnh chủ Thái Hư ảo cảnh Cảnh Huyễn tiên cô trở về, các ngươi tự gánh lấy hậu quả!
Cho dù bên nàng chiếm ưu thế số lượng, nhưng bên Giả Dung sát khí lạnh thấu xương, vừa nhìn là người không dễ chọc thân kinh bách chiến, mà đám người Si Mộng mỗi ngày chỉ biết ăn chơi đùa giỡn, thật không dám trực tiếp cùng Giả Dung khai chiến.
Vì vậy dù nội tâm Si Mộng muốn đem Giả Dung bầm thây vạn đoạn, lại chỉ dám dùng ngôn ngữ đe dọa, đồng thời là kéo dài thời gian chờ Cảnh Huyễn trở về.
- Ngươi đã không chịu phối hợp, như vậy tại hạ liền không khách khí.
Giả Dung gọi Du Chuẩn, nói:
- Có thể động thủ!
Du Chuẩn khoát tay, một đạo cự chưởng màu tím khổng lồ nương theo tiếng sấm sét lôi đình hiện lên trên hư không.
Bàn tay lôi quang nhảy động, do vô số lôi điện màu tím tổ hợp mà thành, tản ra uy thế hủy thiên diệt địa.
Đám « thần tiên » bên Si Mộng hoảng sợ nhìn bàn tay khổng lồ, dùng hết lực lượng mới không làm cho mình mềm nhũn té xuống.
Rất nhanh các nàng liền kịp phản ứng, thi triển linh lực bay lên, thoát khỏi ảnh hưởng do chấn động mang đến.
Si Mông tiên cô dính đầy rượu bị đổ vươn vãi, phi thăng lên không trung, nhìn xuống hình ảnh Thái Hư ảo cảnh bụi mù cuồn cuộn, nhìn tai nạn mà ảo cảnh chưa từng xảy ra, ý nghĩ mê muội, ánh mắt biến thành màu đen, suýt nữa muốn hôn mê bất tỉnh.
Ca sát!
Bên ngoài Thái Hư ảo cảnh, thanh âm vỡ vụn truyền vào trong tai, Giả Dung ngửa đầu liền thấy kim quang của thượng cổ pháp bảo đang nứt vỡ.
Khi kim quang tiêu tán biến mất, thượng cổ pháp bảo trôi nổi trên bầu trời Thái Hư ảo cảnh, duy trì kế hoạch lịch kiếp đoạt thọ của Cảnh Huyễn tiên cô cũng tấc tấc hóa thành cát vụn rơi xuống.
Trong nháy mắt bên dưới nhân gian, Lâm Đại Ngọc, Tiết Bảo Sai, Giả Bảo Ngọc, tứ xuân.. đồng thời trong lòng chấn động, cảm giác gông xiềng trói buộc linh hồn của mình đều thoát khỏi thân thể mình mà đi.
Thân thể bọn họ sảng khoái chưa từng có, nhẹ nhàng, mắt thấy thế giới trước mắt vẫn là bộ dáng trước kia, lại giống như có đồ vật gì đó đã cải biến.
Khóe môi Giả Dung không khỏi hiện lên nụ cười.
Thượng cổ pháp bảo nát, hiện giờ kế hoạch hạ phàm lịch kiếp đoạt thọ đã bị gián đoạn, tiểu cô Tích Xuân đã giãy thoát khỏi sự chưởng khống của Cảnh Huyễn, nhất định sẽ đi một con đường quang minh hạnh phúc trong tương lai.
Về phần những người khác cũng nằm trong kiếp số, lúc này ước chừng cũng đã thoát khỏi vận mệnh con rối của Cảnh Huyễn, vô luận tương lai đi hướng như thế nào, ít nhất bọn họ là tự do, có thể tự mình lựa chọn.
Thượng cổ pháp bảo vừa mới bị phá hủy, Si Mộng tiên cô liền biết Thái Hư ảo cảnh bị địch nhân tập kích.
Nàng vô cùng khẩn cấp triệu tập một đám “tiên tử” lớn nhỏ, dốc toàn bộ lực lượng xuất hiện ngay lối vào Thái Hư ảo cảnh, chứng kiến phàm nhân Giả Dung cùng một đám quỷ tộc tổ hợp mà thành một quân đoàn đứng phía trước.
Từ sao khi thế giới này độc lập tách khỏi hồng hoang, các loại sinh linh biến hóa gian nan, cỏ cây hoa đá nếu muốn thành hình người, nền móng, tư chất, vận khí thiếu một thứ cũng không được.
Cho nên số lượng “thần tiên” của Thái Hư ảo cảnh cộng lại còn chưa đủ một vạn, các nàng đứng trước mặt đám người Giả Dung, so sánh số lượng chỉ chiếm cứ chút ưu thế mà thôi.
Si Mộng tiên cô vốn tin tưởng mười phần, nhưng lại nhìn thấy sau lưng Giả Dung một mảnh ô mênh mông, đồng tử co rút, nhất thời kinh ngạc thất sắc.
Lòng tự tin leo lét như ánh nến trong gió, tùy thời sẽ bị dập tắt.
Nàng vốn cho rằng kẻ địch chỉ có một mình hoặc là vài người, không ngờ là một đám đại quân!
Si Mộng tiên cô cảm thấy kinh hoàng, dự cảm ngày càng không ổn, chỉ hi vọng Cảnh Huyễn tiên cô cảm ứng được Thái Hư ảo cảnh có biến, mau chóng gấp gáp trở về.
Trong lòng lo lắng kêu gọi Cảnh Huyễn tiên cô, mặt ngoài Si Mộng không biểu hiện chút nào. Nàng chỉ vào Giả Dung, thần sắc nghiêm nghị nói:
- Người tới người nào! Dám can đảm xâm phạm Thái Hư ảo cảnh!
Giả Dung tươi cười nhẹ giọng đáp:
- Ta ngẫu nhiên từ trong miệng một tăng một đạo được biết, người đứng đầu Thái Hư ảo cảnh lợi dụng thượng cổ pháp bảo, lệnh cưỡng chế tiểu tiên dưới trướng hạ phàm lịch kiếp, cướp lấy tuổi thọ của bọn họ cho mình sử dụng. Tuổi thọ của tại hạ sắp hết, bởi vậy đặc biệt tới tìm chư vị thỉnh giáo một ít phương pháp này.
Kế hoạch lịch kiếp đoạt thọ chỉ có một đám cao tầng như Si Mộng tiên cô bọn hắn mới biết được, những tiểu tiên còn lại hoàn toàn không biết. Nghe được lời nói của Giả Dung, sắc mặt nàng nhất thời biến đổi.
Si Mộng tiên cô liếc mắt đảo qua, thấy không ít tiểu tiên nhìn mình chằm chằm thần sắc có biến, trong lòng nhất thời lộp bộp rống lên.
- Đều là nói bậy!
Nàng chỉ vào Giả Dung, tức giận nói:
- Chúng ta thân là tiên nhân thuần tịnh, không muốn tay nhiễm máu tươi. Hôm nay nếu các ngươi lập tức thối lui, bổn tiên sẽ không cùng các ngươi tính toán tội vô cớ công kích Thái Hư ảo cảnh. Nếu không đợi cảnh chủ Thái Hư ảo cảnh Cảnh Huyễn tiên cô trở về, các ngươi tự gánh lấy hậu quả!
Cho dù bên nàng chiếm ưu thế số lượng, nhưng bên Giả Dung sát khí lạnh thấu xương, vừa nhìn là người không dễ chọc thân kinh bách chiến, mà đám người Si Mộng mỗi ngày chỉ biết ăn chơi đùa giỡn, thật không dám trực tiếp cùng Giả Dung khai chiến.
Vì vậy dù nội tâm Si Mộng muốn đem Giả Dung bầm thây vạn đoạn, lại chỉ dám dùng ngôn ngữ đe dọa, đồng thời là kéo dài thời gian chờ Cảnh Huyễn trở về.
- Ngươi đã không chịu phối hợp, như vậy tại hạ liền không khách khí.
Giả Dung gọi Du Chuẩn, nói:
- Có thể động thủ!
Du Chuẩn khoát tay, một đạo cự chưởng màu tím khổng lồ nương theo tiếng sấm sét lôi đình hiện lên trên hư không.
Bàn tay lôi quang nhảy động, do vô số lôi điện màu tím tổ hợp mà thành, tản ra uy thế hủy thiên diệt địa.
Đám « thần tiên » bên Si Mộng hoảng sợ nhìn bàn tay khổng lồ, dùng hết lực lượng mới không làm cho mình mềm nhũn té xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.