Chương 222
Ngạn Chỉ Đinh Hương
06/05/2024
Du Chuẩn nhẹ nhàng áp tay xuống, cự chưởng tử lôi trên hư không lập tức theo động tác của hắn, hướng đám người Si Mộng chậm rãi hạ xuống.
Tiếng gầm rú của lôi đình dần dần phóng lớn bên tai, trái tim Si Mộng rét run, trong óc một mảnh trống không, phản ứng duy nhất chính là run rẩy. Nàng nhớ không nổi, cũng không có năng lực giơ tay lên phản kháng.
Oanh!
Khi cự chưởng trên hư không hạ xuống, Thái Hư ảo cảnh chớp lên càng dữ dội hơn lúc bị vạn kiếm công kích.
Cung điện may mắn còn tồn tại ở một khắc này đều hủy diệt.
- Phốc!
Đám “thần tiên” do Si Mộng cầm đầu bị cự chưởng vỗ xuống, phun ra máu tươi, toàn bộ thân thể đều bị khảm vào dưới nền đất.
Chờ đợi Du Chuẩn rút tay, lôi điện màu tím hóa thành dây thừng lập tức đem đám người Si Mộng kéo ra ngoài, dùng sức súy xuống mặt đất, phát ra thanh âm phanh phanh không ngừng.
Một đám “thần tiên” cao cao tại thượng toàn thân bị tử điện bao trùm, thân thể phản ứng giống như đúc người phàm bị điện giật, run run co giật, miệng sùi bọt mép, đôi mắt trợn trắng.
Tuy các nàng không thể xem là thần tiên chân chính, nhưng tốt xấu thân có tu vi, không yếu ớt như là người phàm. Vì vậy bị một phen gây sức ép, một đám tuy chật vật một ít, nhưng tính mạng không ngại, nhiều nhất chỉ bị trọng thương mà thôi.
Đợi lôi điện biến mất, một đám cả người tối đen, còn không ngừng bốc khói, giống như mới từ trong đống lửa lăn ra tới, như củ khoai lang bị nướng cháy đen đầy bất hạnh.
Giả Dung ra hiệu cho Du Chuẩn mang theo bọn họ đáp xuống dưới.
Hắn che miệng, ánh mắt hơi mở rộng, giả bộ kinh ngạc nói:
- Lại có thể không chết? Sinh mệnh lực của các ngươi rất ương ngạnh nha. Du Chuẩn, lại thêm một chiêu như vừa rồi, cùng nhau tiễn các nàng ra đi!
- Đừng!
Si Mộng há mồm, trong miệng lại phun ra ngụm khói, nàng nhịn không được ho khan lên:
- Đừng động thủ, ngươi, ngươi không phải muốn biết phương pháp.. khụ khụ.. lợi, lợi dụng tiểu tiên hạ phàm lịch kiếp.. khụ khụ.. cướp lấy tuổi thọ của bọn họ cho mình dùng sao?
- Ta nói.. ta nói là được..
Một chưởng vừa rồi của Du Chuẩn đã cướp đi tám phần sinh mệnh lực của nàng, tiếp tục thêm một chưởng, nàng sẽ tiêu tán trong thiên địa, vĩnh không còn tồn tại.
Kiến thức một mình Du Chuẩn ra tay đã siêu việt lực lượng khủng bố của Cảnh Huyễn, trong lòng Si Mộng tràn đầy sợ hãi, lòng tự tin hoàn toàn tán loạn sụp đổ.
Nghe Giả Dung muốn tiếp tục ra tay, Si Mộng sợ chết, không ngừng lên tiếng xin tha, cúi cái đầu cao ngạo của mình với Giả Dung.
Si Mộng nói như vậy, ý nghĩa nàng đã thừa nhận những tiên cô lý lịch cao như mình, lợi dụng thượng cổ pháp bảo cướp đoạt tuổi thọ của những tiểu tiên khác lưu cho mình dùng.
Đông đảo tiểu tiên bị lệnh cưỡng chế hạ phàm lịch kiếp, bỗng nhiên mở to hai mắt, không thể tin trừng mắt nhìn Si Mộng, tâm tình khiếp đảm, lại sợ hãi!
Thủ đoạn tà ác như vậy, có khác biệt gì tà tu?
Giả Dung chợt cười nói:
- Con người của ta sao, tính cách biến ảo vô thường, hiện tại lại không còn hứng thú biết nữa.
Si Mộng hoàn toàn không ngờ hắn lại nói như vậy, trong lòng cứng ngắc, ngây ngẩn cả người.
Ánh mắt Giả Dung nhìn qua Du Chuẩn, nói:
- Động thủ đi, trước đem các nàng toàn bộ đông thành băng côn.
Si Mộng giật mình hoảng sợ thét lên:
- Không!
- A!
Những « thần tiên » khác cũng kích động thét chói tai.
Một mảnh sương mù khói băng bay lướt qua, những nơi đi qua, toàn bộ sự vật thậm chí là một đám « thần tiên » chỉ chớp mắt bị đông kết thành băng côn hình người.
Biểu tình hoảng sợ của bọn họ cũng đọng lại trong hàn băng, tiếng gào dừng lại.
Giả Dung đảo mắt qua tảng lớn quỷ tộc, cảm thán nói:
- Lại chỉ dựa vào lực lượng của một mình Du Chuẩn đã giải quyết xong? Đám « thần tiên » này thật yếu. Xem ra chúng ta vẫn là quá mức tôn trọng các nàng, trên thực tế căn bản không cần lao sư động chúng như vậy, tập thể ra trận.
Với người phàm mà nói, các nàng quả thật cường đại như Thái Sơn, không thể lay động. Nhưng đối với quỷ tộc, các nàng lại biến thành tiểu tốt yếu ớt như tờ giấy.
Tiếng gầm rú của lôi đình dần dần phóng lớn bên tai, trái tim Si Mộng rét run, trong óc một mảnh trống không, phản ứng duy nhất chính là run rẩy. Nàng nhớ không nổi, cũng không có năng lực giơ tay lên phản kháng.
Oanh!
Khi cự chưởng trên hư không hạ xuống, Thái Hư ảo cảnh chớp lên càng dữ dội hơn lúc bị vạn kiếm công kích.
Cung điện may mắn còn tồn tại ở một khắc này đều hủy diệt.
- Phốc!
Đám “thần tiên” do Si Mộng cầm đầu bị cự chưởng vỗ xuống, phun ra máu tươi, toàn bộ thân thể đều bị khảm vào dưới nền đất.
Chờ đợi Du Chuẩn rút tay, lôi điện màu tím hóa thành dây thừng lập tức đem đám người Si Mộng kéo ra ngoài, dùng sức súy xuống mặt đất, phát ra thanh âm phanh phanh không ngừng.
Một đám “thần tiên” cao cao tại thượng toàn thân bị tử điện bao trùm, thân thể phản ứng giống như đúc người phàm bị điện giật, run run co giật, miệng sùi bọt mép, đôi mắt trợn trắng.
Tuy các nàng không thể xem là thần tiên chân chính, nhưng tốt xấu thân có tu vi, không yếu ớt như là người phàm. Vì vậy bị một phen gây sức ép, một đám tuy chật vật một ít, nhưng tính mạng không ngại, nhiều nhất chỉ bị trọng thương mà thôi.
Đợi lôi điện biến mất, một đám cả người tối đen, còn không ngừng bốc khói, giống như mới từ trong đống lửa lăn ra tới, như củ khoai lang bị nướng cháy đen đầy bất hạnh.
Giả Dung ra hiệu cho Du Chuẩn mang theo bọn họ đáp xuống dưới.
Hắn che miệng, ánh mắt hơi mở rộng, giả bộ kinh ngạc nói:
- Lại có thể không chết? Sinh mệnh lực của các ngươi rất ương ngạnh nha. Du Chuẩn, lại thêm một chiêu như vừa rồi, cùng nhau tiễn các nàng ra đi!
- Đừng!
Si Mộng há mồm, trong miệng lại phun ra ngụm khói, nàng nhịn không được ho khan lên:
- Đừng động thủ, ngươi, ngươi không phải muốn biết phương pháp.. khụ khụ.. lợi, lợi dụng tiểu tiên hạ phàm lịch kiếp.. khụ khụ.. cướp lấy tuổi thọ của bọn họ cho mình dùng sao?
- Ta nói.. ta nói là được..
Một chưởng vừa rồi của Du Chuẩn đã cướp đi tám phần sinh mệnh lực của nàng, tiếp tục thêm một chưởng, nàng sẽ tiêu tán trong thiên địa, vĩnh không còn tồn tại.
Kiến thức một mình Du Chuẩn ra tay đã siêu việt lực lượng khủng bố của Cảnh Huyễn, trong lòng Si Mộng tràn đầy sợ hãi, lòng tự tin hoàn toàn tán loạn sụp đổ.
Nghe Giả Dung muốn tiếp tục ra tay, Si Mộng sợ chết, không ngừng lên tiếng xin tha, cúi cái đầu cao ngạo của mình với Giả Dung.
Si Mộng nói như vậy, ý nghĩa nàng đã thừa nhận những tiên cô lý lịch cao như mình, lợi dụng thượng cổ pháp bảo cướp đoạt tuổi thọ của những tiểu tiên khác lưu cho mình dùng.
Đông đảo tiểu tiên bị lệnh cưỡng chế hạ phàm lịch kiếp, bỗng nhiên mở to hai mắt, không thể tin trừng mắt nhìn Si Mộng, tâm tình khiếp đảm, lại sợ hãi!
Thủ đoạn tà ác như vậy, có khác biệt gì tà tu?
Giả Dung chợt cười nói:
- Con người của ta sao, tính cách biến ảo vô thường, hiện tại lại không còn hứng thú biết nữa.
Si Mộng hoàn toàn không ngờ hắn lại nói như vậy, trong lòng cứng ngắc, ngây ngẩn cả người.
Ánh mắt Giả Dung nhìn qua Du Chuẩn, nói:
- Động thủ đi, trước đem các nàng toàn bộ đông thành băng côn.
Si Mộng giật mình hoảng sợ thét lên:
- Không!
- A!
Những « thần tiên » khác cũng kích động thét chói tai.
Một mảnh sương mù khói băng bay lướt qua, những nơi đi qua, toàn bộ sự vật thậm chí là một đám « thần tiên » chỉ chớp mắt bị đông kết thành băng côn hình người.
Biểu tình hoảng sợ của bọn họ cũng đọng lại trong hàn băng, tiếng gào dừng lại.
Giả Dung đảo mắt qua tảng lớn quỷ tộc, cảm thán nói:
- Lại chỉ dựa vào lực lượng của một mình Du Chuẩn đã giải quyết xong? Đám « thần tiên » này thật yếu. Xem ra chúng ta vẫn là quá mức tôn trọng các nàng, trên thực tế căn bản không cần lao sư động chúng như vậy, tập thể ra trận.
Với người phàm mà nói, các nàng quả thật cường đại như Thái Sơn, không thể lay động. Nhưng đối với quỷ tộc, các nàng lại biến thành tiểu tốt yếu ớt như tờ giấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.