Chương 233
Ngạn Chỉ Đinh Hương
10/05/2024
Đến lúc đó có thể đi chậm một chút, hết thảy lấy thân thể Mẫn nhi làm trọng.
Một ngày này, Giả Dung dùng chiến lợi phẩm thu được từ trong Thái Hư ảo cảnh làm giao dịch với các vị diện thương nhân, hung hăng hố bọn hắn một số tiền tài khổng lồ, điểm năng lượng của hệ thống rầm rầm dâng lên.
Làm xong sinh ý pháp bảo với Giang Kiền Khôn, Giả Dung quyết đoán đóng màn hình, ngăn cách Giang Kiền Khôn kêu khóc van nài Giả Dung bán thêm cho hắn mấy gốc tiên thảo.
Giả Dung phủ thêm áo lông bạch hồ mà Trầm Nhược Hư tặng cho, muốn đi Trầm phủ tìm hắn.
Hai tay vừa đặt lên chốt cửa, trong đầu liền vang lên thanh âm hệ thống nhắc nhở.
- Đinh! Tu chân giới vị diện thương khởi xướng thỉnh cầu liên hệ với ngài! Đồng ý hay không?
- Tu chân giới?
Đây là lần đầu tiên Giả Dung bắt gặp được vị diện thương của cao cấp vị diện, trong lòng không khỏi vui mừng.
Hắn ngồi xuống bàn, nói:
- Đồng ý!
- Đinh! Hình ảnh tin tức sắp mở ra, mời ký chủ chuẩn bị sẵn sàng!
Một lát sau, màn hình trước mặt liền hiện ra một nam nhân khoảng hai mươi tuổi.
Trong tu chân giới còn có rất nhiều lão quái vật mấy trăm mấy ngàn tuổi nhưng vẫn duy trì khuôn mặt non trẻ, Giả Dung sẽ không tùy tiện cho rằng nam nhân đối diện là người trẻ tuổi, dễ dàng lừa dối, dễ đối phó, do đó mà thả lỏng cảnh giác.
- Tại hạ Giả Dung, xin hỏi tôn tính đại danh của các hạ.
Giả Dung chắp tay thi lễ.
- Bổn tọa vốn là trưởng lão Tuyền Cơ các tu chân giới, đạo sĩ xuất khiếu kỳ, nhận được đạo hữu các môn phái ưu ái, được một tiếng khen xưng Nguyên Thừa tiên quân, ngươi gọi ta tiên quân là được.
Nguyên Thừa ngước cằm, ngạo khí nghiêm túc nói.
Thái độ ăn trên ngồi trước của hắn, làm cho người ta thật không thoải mái. Giả Dung nhíu mày, buông tay, vẻ mặt thản nhiên.
Đối mặt người như thế nhất định không thể rụt rè, hắn không coi ai ra gì mình càng phải ngạo hơn hắn, đây là thái độ của Giả Dung.
Nụ cười trên mặt Giả Dung biến mất, mặt kéo xuống, lãnh đạm nhìn Nguyên Thừa, không mặn không nhạt nha một tiếng, liền ngậm miệng lại không nói một lời.
Tu vi xuất khiếu kỳ, ở tu chân giới nhiều lắm chỉ có địa vị trung đẳng mà thôi, thân phận cùng cảnh giới cũng không xem là cao nhất. Nguyên Thừa chỉ là xem Giả Dung là người phàm, tư thế mới phóng cao như vậy, không đem Giả Dung nhìn vào trong mắt.
Mà nay nhìn thấy Giả Dung nháy mắt biến thành lãnh đạm không hữu hảo, Nguyên Thừa bỗng nhiên ý thức được, vị diện thương nhân trước mắt cũng không phải là đệ tử cúi đầu nịnh bợ chính mình.
Nghĩ tới chính mình chủ động khởi xướng liên hệ với Giả Dung, tuy nội tâm hắn không cao hứng, nhưng vẫn cố nén hờn giận, lộ vẻ tươi cười hữu hảo với Giả Dung.
- Thật có lỗi thật có lỗi, ta ở trong môn phái đã thói quen nói chuyện như vậy với đệ tử, trong khoảng thời gian ngắn còn chưa kịp nghĩ lại, mong rằng Giả công tử đừng tính toán.
Giả Dung gật gật đầu, vẻ mặt lại tươi cười, trong lòng thầm tính toán làm sao hố chết Nguyên Thừa tiên quân này.
- Nguyên Thừa chính là tìm ta giao dịch sao?
Giả Dung giống như buông xuống chút không vui nho nhỏ vừa rồi, mặt mày hiền lành dò hỏi.
Một người phàm ở trước mặt gọi thẳng đạo hiệu của hắn, theo hắn xem ra đây là hoàn toàn không có chút kính trọng mình.
Trong lòng hắn cực kỳ bất mãn, nhưng vừa lĩnh hội qua Giả Dung “keo kiệt”, trước khi đạt tới mục đích hắn tự biết không nên cùng Giả Dung vạch mặt, vì vậy ẩn nhẫn không phát tiết, nội tâm mưu đồ hố đồ vật của Giả Dung, trút khẩu ác khí này.
Nguyên Thừa gật đầu nói:
- Không sai.
- Không biết Nguyên Thừa cần vật gì, nếu chỗ Giả mỗ có tồn tại, nhất định đem hết toàn lực tìm cho ngươi.
Bộ dáng Giả Dung thật dễ nói chuyện.
Hai người mặt ngoài hài hòa bình tĩnh, thầm lại sóng ngầm bắt đầu khởi động, tính kế hố lẫn nhau.
- Là như vậy.
Nguyên Thừa nói:
- Ta nghe một vị vị diện thương nhân người phàm nói qua, được biết việc giao dịch linh quả là từ chỗ Giả công tử lưu truyền ra ngoài. Chỉ cần ngươi chịu báo cho ta số giao dịch hệ thống của vị diện thương bán linh quả, ta nguyện ý tặng cho ngươi một viên tiên đan tu chân giới.
Linh quả là một loại tài liệu luyện đan tuyệt hảo, nếu tìm được vị diện bổn nguyên có linh quả, hắn có tin tưởng dùng cái giá thấp nhất lấy được vô số linh quả, mà không phải như bây giờ vạn kim khó cầu một viên.
- Một phương thức liên lạc đổi một viên tiên đan, cuộc trao đổi này không mệt đi!
Nguyên Thừa dụ dỗ Giả Dung.
Khi nói chuyện, tận sâu trong đồng tử của Nguyên Thừa thoáng hiện tinh quang, tốc độ biến mất cũng thật nhanh như không qua mắt được Giả Dung.
Dù sao Nguyên Thừa đầy lòng tự tin, hắn từng dùng một viên ích cốc đan giao dịch với vị diện thương nhân kia lấy số hệ thống giao dịch của Giả Dung, do đó mới liên lạc được với Giả Dung.
- Chỗ sản xuất linh quả? Đó là vị diện của ta!
Giả Dung giả vờ nhận chân nói:
- Ta không cần ngươi tặng tiên đan, nếu ngươi cần linh quả, ta cùng ngươi làm giao dịch.
Chuyện mua linh quả từ vị diện khác, Giả Dung chỉ nhắc qua với Giang Kiền Khôn, ngoài ra những vị diện thương khác cũng không biết. Lúc nói lời này hắn có chín thành khẳng định Nguyên Thừa cũng không biết Vân tộc vị diện tồn tại, cho nên lừa hắn cũng không hề có áp lực tâm lý.
Ở trong lòng Nguyên Thừa, vị diện của Giả Dung là phàm tục giới, không có người tu đạo, vì vậy thần sắc rõ ràng là không tin, cho rằng Giả Dung không muốn nói cho hắn biết, cố ý lừa gạt hắn.
Một ngày này, Giả Dung dùng chiến lợi phẩm thu được từ trong Thái Hư ảo cảnh làm giao dịch với các vị diện thương nhân, hung hăng hố bọn hắn một số tiền tài khổng lồ, điểm năng lượng của hệ thống rầm rầm dâng lên.
Làm xong sinh ý pháp bảo với Giang Kiền Khôn, Giả Dung quyết đoán đóng màn hình, ngăn cách Giang Kiền Khôn kêu khóc van nài Giả Dung bán thêm cho hắn mấy gốc tiên thảo.
Giả Dung phủ thêm áo lông bạch hồ mà Trầm Nhược Hư tặng cho, muốn đi Trầm phủ tìm hắn.
Hai tay vừa đặt lên chốt cửa, trong đầu liền vang lên thanh âm hệ thống nhắc nhở.
- Đinh! Tu chân giới vị diện thương khởi xướng thỉnh cầu liên hệ với ngài! Đồng ý hay không?
- Tu chân giới?
Đây là lần đầu tiên Giả Dung bắt gặp được vị diện thương của cao cấp vị diện, trong lòng không khỏi vui mừng.
Hắn ngồi xuống bàn, nói:
- Đồng ý!
- Đinh! Hình ảnh tin tức sắp mở ra, mời ký chủ chuẩn bị sẵn sàng!
Một lát sau, màn hình trước mặt liền hiện ra một nam nhân khoảng hai mươi tuổi.
Trong tu chân giới còn có rất nhiều lão quái vật mấy trăm mấy ngàn tuổi nhưng vẫn duy trì khuôn mặt non trẻ, Giả Dung sẽ không tùy tiện cho rằng nam nhân đối diện là người trẻ tuổi, dễ dàng lừa dối, dễ đối phó, do đó mà thả lỏng cảnh giác.
- Tại hạ Giả Dung, xin hỏi tôn tính đại danh của các hạ.
Giả Dung chắp tay thi lễ.
- Bổn tọa vốn là trưởng lão Tuyền Cơ các tu chân giới, đạo sĩ xuất khiếu kỳ, nhận được đạo hữu các môn phái ưu ái, được một tiếng khen xưng Nguyên Thừa tiên quân, ngươi gọi ta tiên quân là được.
Nguyên Thừa ngước cằm, ngạo khí nghiêm túc nói.
Thái độ ăn trên ngồi trước của hắn, làm cho người ta thật không thoải mái. Giả Dung nhíu mày, buông tay, vẻ mặt thản nhiên.
Đối mặt người như thế nhất định không thể rụt rè, hắn không coi ai ra gì mình càng phải ngạo hơn hắn, đây là thái độ của Giả Dung.
Nụ cười trên mặt Giả Dung biến mất, mặt kéo xuống, lãnh đạm nhìn Nguyên Thừa, không mặn không nhạt nha một tiếng, liền ngậm miệng lại không nói một lời.
Tu vi xuất khiếu kỳ, ở tu chân giới nhiều lắm chỉ có địa vị trung đẳng mà thôi, thân phận cùng cảnh giới cũng không xem là cao nhất. Nguyên Thừa chỉ là xem Giả Dung là người phàm, tư thế mới phóng cao như vậy, không đem Giả Dung nhìn vào trong mắt.
Mà nay nhìn thấy Giả Dung nháy mắt biến thành lãnh đạm không hữu hảo, Nguyên Thừa bỗng nhiên ý thức được, vị diện thương nhân trước mắt cũng không phải là đệ tử cúi đầu nịnh bợ chính mình.
Nghĩ tới chính mình chủ động khởi xướng liên hệ với Giả Dung, tuy nội tâm hắn không cao hứng, nhưng vẫn cố nén hờn giận, lộ vẻ tươi cười hữu hảo với Giả Dung.
- Thật có lỗi thật có lỗi, ta ở trong môn phái đã thói quen nói chuyện như vậy với đệ tử, trong khoảng thời gian ngắn còn chưa kịp nghĩ lại, mong rằng Giả công tử đừng tính toán.
Giả Dung gật gật đầu, vẻ mặt lại tươi cười, trong lòng thầm tính toán làm sao hố chết Nguyên Thừa tiên quân này.
- Nguyên Thừa chính là tìm ta giao dịch sao?
Giả Dung giống như buông xuống chút không vui nho nhỏ vừa rồi, mặt mày hiền lành dò hỏi.
Một người phàm ở trước mặt gọi thẳng đạo hiệu của hắn, theo hắn xem ra đây là hoàn toàn không có chút kính trọng mình.
Trong lòng hắn cực kỳ bất mãn, nhưng vừa lĩnh hội qua Giả Dung “keo kiệt”, trước khi đạt tới mục đích hắn tự biết không nên cùng Giả Dung vạch mặt, vì vậy ẩn nhẫn không phát tiết, nội tâm mưu đồ hố đồ vật của Giả Dung, trút khẩu ác khí này.
Nguyên Thừa gật đầu nói:
- Không sai.
- Không biết Nguyên Thừa cần vật gì, nếu chỗ Giả mỗ có tồn tại, nhất định đem hết toàn lực tìm cho ngươi.
Bộ dáng Giả Dung thật dễ nói chuyện.
Hai người mặt ngoài hài hòa bình tĩnh, thầm lại sóng ngầm bắt đầu khởi động, tính kế hố lẫn nhau.
- Là như vậy.
Nguyên Thừa nói:
- Ta nghe một vị vị diện thương nhân người phàm nói qua, được biết việc giao dịch linh quả là từ chỗ Giả công tử lưu truyền ra ngoài. Chỉ cần ngươi chịu báo cho ta số giao dịch hệ thống của vị diện thương bán linh quả, ta nguyện ý tặng cho ngươi một viên tiên đan tu chân giới.
Linh quả là một loại tài liệu luyện đan tuyệt hảo, nếu tìm được vị diện bổn nguyên có linh quả, hắn có tin tưởng dùng cái giá thấp nhất lấy được vô số linh quả, mà không phải như bây giờ vạn kim khó cầu một viên.
- Một phương thức liên lạc đổi một viên tiên đan, cuộc trao đổi này không mệt đi!
Nguyên Thừa dụ dỗ Giả Dung.
Khi nói chuyện, tận sâu trong đồng tử của Nguyên Thừa thoáng hiện tinh quang, tốc độ biến mất cũng thật nhanh như không qua mắt được Giả Dung.
Dù sao Nguyên Thừa đầy lòng tự tin, hắn từng dùng một viên ích cốc đan giao dịch với vị diện thương nhân kia lấy số hệ thống giao dịch của Giả Dung, do đó mới liên lạc được với Giả Dung.
- Chỗ sản xuất linh quả? Đó là vị diện của ta!
Giả Dung giả vờ nhận chân nói:
- Ta không cần ngươi tặng tiên đan, nếu ngươi cần linh quả, ta cùng ngươi làm giao dịch.
Chuyện mua linh quả từ vị diện khác, Giả Dung chỉ nhắc qua với Giang Kiền Khôn, ngoài ra những vị diện thương khác cũng không biết. Lúc nói lời này hắn có chín thành khẳng định Nguyên Thừa cũng không biết Vân tộc vị diện tồn tại, cho nên lừa hắn cũng không hề có áp lực tâm lý.
Ở trong lòng Nguyên Thừa, vị diện của Giả Dung là phàm tục giới, không có người tu đạo, vì vậy thần sắc rõ ràng là không tin, cho rằng Giả Dung không muốn nói cho hắn biết, cố ý lừa gạt hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.