Chương 35:
Vô Thanh
21/09/2024
Thành Ngự ngẩn người, sau khi phục hồi tinh thần, cậu ôm lấy cô, ánh mắt chứa đầy sự vui mừng.
"Sao cậu lại xuống đây?"
Thẩm Vân Hề ngẩng đầu nhìn cậu, nghiêm túc nói, "Ở bên cậu."
Cô luyến tiếc để Thành Ngự rời đi một mình, ý nghĩ muốn ra ngoài càng ngày càng mãnh liệt, vì thế nháy mắt cô đã nghĩ xong lời nói dối ba mẹ để tìm cậu.
Thành Ngự nghe xong, cậu không nói gì, chỉ là cánh tay đang ôm eo cô siết chặt hơn.
Đôi mắt thâm thúy của cậu bình tĩnh nhìn cô, như đang che giấu gợn sóng mãnh liệt dưới đáy biển, cũng như sự khắc chế đang lung lay sắp đổ.
Dọc theo đường đi, hai người đều không hẹn mà cùng im lặng, một trái một phải, hai bàn tay đan chặt vào nhau.
Ban đêm giữa hè nóng nực, bàn tay hai người dần tỏa ra một tầng mồ hôi mỏng.
Thẩm Vân Hề không biết đang đi đâu, thấy Thành Ngự dắt mình vào cửa khách sạn cô cũng không nói gì, chỉ ngoan ngoãn đi theo sau cậu, vô cùng ỷ lại.
Sau khi vào phòng, Thành Ngự dắt cô đến mép giường ngồi, mở điều hòa, để lại bốn chữ 'tớ đi tắm trước' rồi đi vào phòng tắm.
Thẩm Vân Hề đã tắm ở nhà, lúc này cô dựa vào đầu giường, đánh giá căn phòng này.
Khi nghe được tiếng nước truyền đến từ phòng tắm, cô theo bản năng nhìn về phía âm thanh phát ra.
Vừa nhìn, Thẩm Vân Hề liền ngơ ngẩn.
Phòng tắm được bao bởi hai tấm kính mờ, từ bên ngoài có thể mơ hồ nhìn thấy bóng người bên trong.
Dù không nhìn thấy rõ ràng, nhưng thân hình rắn chắc của Thành Ngự cũng không ngại hiện lên trong đầu Thẩm Vân Hề.
Bờ vai rộng lớn của cậu, cơ bụng sáu múi săn chắc, đôi chân thon dài....
Thành Ngự mở cửa đi đến trước mặt cô và hình bóng của cậu trong tâm trí lập tức chồng lên nhau, biến ảo trở thành sự thật.
Thẩm Vân Hề nhìn Thành Ngự đang đến gần, cậu dừng lại ở mép giường, cô ngồi quỳ, tay ôm lấy eo thiếu niên, môi dán lên ngực cậu, từ trên xuống dưới, di chuyển về phía bụng.
Cơ thể Thành Ngự chợt cứng đờ, đầu lưỡi Thẩm Vân Hề vươn ra liếm láp ở khe lõm cơ bụng, phác họa ra hình dáng của cơ bắp.
Hầu yết Thành Ngự khẽ di chuyển, nhịn không được hừ nhẹ một tiếng, kéo cổ áo cô ra để giữa hai người có một khoảng cách.
Thẩm Vân Hề nâng mắt nhìn, tư thế nhìn từ dưới lên nhìn thẳng vào con ngươi đen như mực của Thành Ngự.
Là lời mời, cũng là sự dụ dỗ.
Đôi mắt đào hoa của cô hiện lên mị ý, đôi mắt thâm thúy của thiếu niên cũng hiện lên sự nguy hiểm, như dã thú ở nhà giam sắp được thả ra.
Thẩm Vân Hề cứ yên lặng nhìn cậu như thế, tay phải lặng lẽo di chuyển xuống chỗ khăn tắm nắm lấy cự vật đang dần cứng rắn.
Lực đạo trên tay đột nhiên tăng thêm, sau đó dương vật trong tay Thẩm Vân Hề giật giật, lại trướng lớn thêm một vòng.
Tầm mắt cô hướng lên trên va phải bộ ngực đang phập phồng của Thành Ngự, di chuyển xuống, bàn tay nhỏ nhắn mềm mại đang nắm dương vật mà vuốt ve.
Khăn tắm rơi xuống.
Gương mặt Thẩm Vân Hề đã ửng đỏ, bộ ngực no đủ đầy đặn phập phồng lúc lên lúc xuống, côn thịt trong tay vừa thô vừa dài, quy đầu cực đại đỏ thắm, cô nhắm hai mắt, mở miệng tiến đến gần nó...
Ý thức được cô đang muốn làm gì, trong nháy mắt, máu trong người Thành Ngự sôi trào như muốn phá nát hết mỗi tế bào mà phun ra ngoài.
Cậu ôm eo kéo cô lên, lấy tư thế chiếm hữu tuyệt đối đè cô dưới thân, cơ thể to lớn của thiếu niên lập tức bao lấy cả người cô.
Thiếu nữ dùng cách này để lấy lòng mình, không có một người đàn ông nào sẽ không hưng phấn, không mất khống chế...
Nhưng... Sao cậu lại nỡ để cô làm thế được?
Nụ hôn bá đạo của Thành Ngự xâm chiếm môi lưỡi của Thẩm Vân Hề, gặm cắn, liếm láp, sau đó mạnh mẽ mà càn quét mọi ngóc ngách trong khoang miệng cô, nếm hết tất cả mùi vị ngọt ngào trong miệng thiếu nữ.
Tay phải của thiếu niên với vào làn váy, vuốt ve dọc theo sườn đùi, cuối cùng dừng lại ở giữa háng, ngón tay móc lấy viền quần lót rồi kéo xuống miếng vải kia.
Dưới nụ hôn nóng bỏng, ý thức của Thẩm Vân Hề dần tan rã, khi Thành Ngự kết thúc nụ hôn, cô như cá mắc cạn trên bờ mà thở hổn hển, cái miệng nhỏ bị hôn đến sưng đỏ không ngừng đóng mở tham lam hút lấy dưỡng khí.
Trên người cô vẫn còn đang mặc váy, chờ đến khi ý thức được hai chân bị một bàn tay to tách ra hai bên, Thành Ngự đã cúi người xuống nơi riêng tư của cô.
Nơi đó bị một thứ cực kỳ mềm ấm chạm vào, đầu lưỡi gặm liếm, Thẩm Vân Hề đột nhiên bị tập kích giật mình hét lên một tiếng, lại bị động tác tiếp theo của Thành Ngự làm cả người mền nhũn.
"Không cần.... A....."
Thành Ngự vùi đầu ở nơi riêng tư của Thẩm Vân Hề, mái tóc đen có chút lộn xộn đã bị ướt phần tóc mái ở trán, hơi thở nóng cháy phun lên nơi riêng tư của cô.
Kích thích này đánh mạnh vào đầu óc cô.
Thẩm Vân Hề chưa bao giờ nghĩ Thành Ngự sẽ làm như vậy, cũng chưa bao giờ nghĩ tới... còn có thể như vậy.
Môi lưỡi của thiếu niên lúc này đang hôn lên nơi mẫn cảm nhất trên người thiếu nữ.
"Thành Ngự... Ưm... Dừng lại...." Kích thích thị giác quá lớn, thân thể còn cảm giác kích thích hơn nữa, Thẩm Vân Hề căn bản không chống đỡ nổi, cực kỳ ngượng ngùng và xấu hổ.
Hai chân mở rộng sang hai bên bị tay Thành Ngự cố định chặt trên giường, môi lưỡi cậu tác loạn ở tiểu huyệt ướt át, khi thì hút viên trân châu đến sưng đỏ rồi thong thả gặm cắn, khi thì với vào sâu bên trong hoa huyệt mà mạnh mẽ triền miên, liếm mút quấy loạn...
"Hu hu hu... Thành Ngự... Không... Ưm a...." Khoái cảm dâng lên như thủy triều, đến vừa nhanh vừa mạnh, Thẩm Vân Hề nhịn không được mà rên rỉ ra tiếng, đôi mắt cũng ướt át, tiếng khóc nức nở càng kiều mị mê người, dáng vẻ nhu nhược đáng thương khóc lóc cầu xin càng có vẻ như dục cự còn nghênh.
Thành Ngự ngẩng đầu lên nhìn Thẩm Vân Hề bị mình bắt nạt đến rưng rưng nước mắt trên giường, cậu liếm môi, khóe miệng nhếch lên, "Sướng đến khóc?"
Trên mặt Thẩm Vân Hề còn có nét ửng đỏ, cô cắn môi khép chặt chân lại, kéo làn váy đã bị đẩy lên đến eo xuống, xấu hổ buồn bực trừng cậu một cái.
Nhìn chóp mũi cao thẳng của cậu còn lấp loáng dính nước, cánh môi đỏ thắm cũng đang dính mật dịch mà cô phun ra, Thẩm Vân Hề không dám nhìn thẳng, đầu nghiêng sang một bên, nhịn không được hung dữ mắng cậu, "Cậu... Mau lau đi!"
Thật xấu xa!
Thành Ngự cười khẽ, thoáng nhìn qua tủ đầu giường, duỗi tay lấy một chiếc hộp và lấy khăn trên tủ đầu giường rồi mở hộp ra.
Thẩm Vân Hề nghe thấy động tĩnh, quay đầy nhìn cậu, sau khi hiểu ra, lập tức đứng dậy cướp lấy đồ vật trong tay cậu.
Dựa vào đâu mà chuyện này cậu luôn là người gây sóng gió? Cô cũng muốn nắm quyền chủ động, cô cũng muốn nhìn thấy dáng vẻ cậu điên cuồng dưới thân mình.
Thành Ngự bị động tác hùng hổ của Thẩm Vân Hề làm cho ngơ ngác vài giây, thấy cô nhìn mình chằm chằm như đang suy tính gì đó, tiếp theo liền đến gần cậu muốn giúp cậu đeo lên, Thành Ngự không khỏi nổi lên tâm tư muốn trêu đùa cô, cậu cúi sát vào tai cô cười hỏi, "Chủ động đến mức này?"
Thẩm Vân Hề trừng mắt liếc cậu một cái, không thềm để ý đến cậu, cô cố gắng kiềm nén sự ngượng ngùng ở đáy lòng, cố giúp Thành Ngự đeo thứ đó lên.
Sau một lúc gập ghềnh trúc trắc, Thẩm Vân Hề không đợi Thành Ngự kịp phản ứng đã nhanh chóng quấn lên khóa ngồi trên đùi cậu.
Thành Ngự lúc này không khỏi ngửa người ra sau dựa vào đầu giường.
Thẩm Vân Hề tiến càng gần hơn, mông di chuyển từ đùi đến bụng của thiếu niên.
Váy cô vẫn đang mặc trên người, nhưng phía dưới đã sớm trống không, Thẩm Vân Hề dựa vào ngực cậu, mở miệng ngậm lấy hầu yết của thiếu niên, mông căng tròn bắt đầu cọ xát thân mật với cơ bụng săn chắc.
Hầu yết được cô ngậm lấy đang không ngừng di chuyển, bàn tay đang ôm eo cô siết chặt lại, Thẩm Vân Hề cảm nhận được cơ thể Thành Ngự đang căng cứng, dưới thân vẫn tiếp tục cọ xát, đầu lưỡi vừa liếm vừa nỉ non, "Ưm... Thành Ngự... Giúp tớ cởi ra..."
Hô hấp Thành Ngự đã sớm rối loạn, căn bản không thể từ chối được thiếu nữ kiều mị chủ động này, cậu cũng tò mò không biết sau đó cô định làm thế nào, vì thế thuận theo ý cô mà cởi váy trên người cô xuống, rồi cởi luôn cả áo ngực, tay cậu lưu luyến vuốt ve trên sống lưng của Thẩm Vân Hề.
Cặp vú trắng nõn no đủ được giải phóng ra, theo động tác cọ xát của Thẩm Vân Hề mà đầu vú chạm vào ngực Thành Ngự nhẹ nhàng cọ xát, cậu dùng sức đè lưng cô xuống, nhũ thịt non mềm trên ngực cô lập tức dán lên ngực cậu.
Đầu vú mẫn cảm, nơi riêng tư cũng bị cọ xát đến ướt đẫm, cảm giác hư không bắt đầu lan tràn, Thẩm Vân Hề nhịn không được "Ưm" một tiếng, nâng mông, sau khi chạm phải cự vật nóng rực thì tiểu huyệt lại càng ngứa, khát vọng được lấp đầy cũng ngày càng mạnh mẽ.
Một tay cô chống lên ngực Thành Ngự, tay còn lại di chuyển xuống dưới cầm lấy thân côn thịt nhắm ngay huyệt khẩu, mông dần hạ xuống, từng chút mà ăn côn thịt thô dài.
Quy đầu bị hoa huyệt cắn chặt, hầu yết Thành Ngự phát ra tiếng rên nhẹ, tay cậu mạnh mẽ xoa nắn ngực cô, mở miệng ngậm lấy đầu vú hút mạnh.
"Ưm a..." Thẩm Vân Hề run lên, ngồi xuống ngậm lấy toàn bộ côn thịt, cự vật thô dài lập tức đâm vào chỗ sâu nhất trong cơ thể, cô mềm nhũn dựa vào vai Thành Ngự.
Đầu lưỡi Thành Ngự vòng quanh đầu vú, giọng nói khàn khàn khiêu khích của thiếu niên vang lên, "Mới vậy mà đã không được?"
Thẩm Vân Hề bị khiêu khích, cô giận dỗi cắn vào cổ cậu, quỳ hai đầu gối, tay chống vào vai cậu, nhẹ nâng người lên, nơi gắn kết của hai người để lộ ra một phần thân côn thịt, sau đó cô ngồi xuống, ngậm lấy toàn bộ, cứ tiếp tục động tác chậm rãi phun ra rồi nuốt vào.
Không được bao lâu, Thẩm Vân Hề đã cảm thấy mệt, nhưng cơ thể vẫn chưa thấy thỏa mãn.
Bình thường luôn do Thành Ngự xuất lực, tốc độ nhanh, lực độ mạnh, liên tiếp tiến công vào điểm mẫn cảm của cô.
Mà động tác lần này của Thẩm Vân Hề chậm, cũng không có kỹ xảo gì, cảm giác nửa vời này thật khiến người ta ngứa ngáy.
Nếu đã mệt, Thẩm Vân Hề liền trực tiếp không động nữa, cô ôm lấy hông cậu, mặt dán lên gáy thiếu niên, dưới thân nhẹ nhàng cọ xát, tiểu huyệt dần co chặt lại, cắn côn thịt không bỏ.
Thành Ngự bị cắn vừa đau vừa sướng, dục hỏa lập tức bùng cháy mãnh liệt.
Cậu nâng mông Thẩm Vân Hề lên, nửa côn thịt lộ ra, sau đó lại ấn mạnh mông cô xuống.
"Miệng nhỏ cố ý cắn chặt?"
"A..." Côn thịt chạm vào điểm mẫn cảm, Thẩm Vân Hề run lên, tay cô ôm chặt eo Thành Ngự, "Nơi đó... Đừng..."
"Có phải chỗ này không? Hửm?" Thành Ngự ngày càng hưng phấn, nâng mông cô lên rồi eo bắt đầu dùng sức đâm thọc mạnh mẽ, đồng thời cậu liếm mút vành tai trắng nõn của thiếu nữ, giọng nói nhiễm tình dục mê người, "Bảo bối, sướng không?"
Thẩm Vân Hề bị động tác kịch liệt của cậu đâm cho thất hồn lạc phách, trong miệng không ngừng tràn ra tiếng rên rỉ kiều mị.
Tiểu huyệt càng ngày càng co chặt, theo sát là ý muốn bắn tinh, Thành Ngự ôm chặt Thẩm Vân Hề, "Bảo bối, chúng ta cùng nhau...."
Thành Ngự tăng thêm lực độ và tốc độ, đâm đến chỗ sâu nhất trong hoa huyệt, mạnh mẽ thọc vào rút ra rồi bắn.
Bỏ bao cao su ra, Thành Ngự nhìn Thẩm Vân Hề đang nằm trên giường thở dốc, nhũ thịt trắng nõn phập phồng theo hơi thở của cô, đôi chân thon dài mở rộng sang hai bên, nơi riêng tư của thiếu nữ là một mảnh hỗn độn, cự vật dưới thân chưa đã thèm, lại thức tỉnh lần nữa.
Thành Ngự tách hai chân cô ra, đỡ côn thịt cắm vào.
"A... Cậu thật xấu!"
Thành Ngự cắm vừa sâu vừa mạnh, Thẩm Vân Hề cảm thấy hơi trướng, hờn dỗi đấm lên ngực cậu một cái, hai chân lại đón ý hùa theo nâng lên vòng lấy eo cậu.
Hai người đều đã lâu chưa làm, một lần sao có thể đủ thỏa mãn?
Không chỉ Thành Ngự không thỏa mãn, đến cả Thẩm Vân Hề cũng muốn.
Thành Ngự yêu nhất là dáng vẻ ngoài miệng từ chối nhưng thân thể lại thành thật của cô, cậu cười nhẹ, "Hề Hề thích là được."
Cậu cúi người gặm cắn môi cô, cự vật giữa háng rút ra thật mạnh, chỉ để lại quy đầu trong hoa huyệt rồi lại cắm mạnh vào.
"Bảo bối, có thích thế này không?"
Trên môi là nụ hôn triền miên lưu luyến, giọng nói khàn khàn nhiễm tình dục quanh quẩn bên tai, dưới thân bị cự vật thô to chiếm hữu, nơi riêng tư của hai người gắn kết chặt chẽ, Thẩm Vân Hề chịu không nổi, tay ôm lấy cổ cậu, kiều mị đáp, "Ừm... Thích... A... Nhẹ chút...."
Thành Ngự buông môi cô ra, cậu nhìn chăm chú vào gương mặt hơi đỏ ửng của thiếu nữ, đôi mắt đào hoa mê ly, cánh môi đỏ bừng hé mở, cậu dùng sức ghiền nát mọi ngóc ngách trong hoa huyệt, hỏi, "Bảo bối thích ai?"
"A.... Cậu.... Thích cậu....."
"Tớ là ai?"
"Là ưm.... Thành Ngự.... Tớ thích Thành Ngự....."
"Cậu có rời bỏ tớ không?"
"Không.... Sẽ không...." Thẩm Vân Hề nhịn không được ngẩng đầu hôn lên cằm và yết hầu Thành Ngự, "Cậu có rời bỏ tớ không?"
Thành Ngự dùng sức đâm thọc vào tiểu huyệt, hung hăng đâm mạnh vào chỗ sâu bên trong, mắt cậu khóa chặt mắt cô, như muốn xoáy sâu vào nhìn thấy những gì chân thật nhất trong lòng cô.
"Tớ sẽ vĩnh viễn ở bên cậu."
Nơi riêng tư của hai người gắn bó chặt chẽ, thanh âm phụt phụt vang vọng trong căn phòng, ván giường lay động phát ra tiếng kẽo kẹt.
Thành Ngự đè lên người Thẩm Vân Hề, hai chân cô vô lực rũ trên giường, ngực bị ép đến hơi đau, cô đẩy cậu, "Nặng..."
Thành Ngự ngồi dậy, rút cự vật ra.
Một tiếng 'ba' vang lên, Thẩm Vân Hề xấu hổ quay mặt sang chỗ khác không dám nhìn.
Nơi riêng tư lầy lội ướt đẫm, hai cánh hoa non mềm đang bao lấy nụ hoa đỏ hồng.
Thành Ngự nhìn mà hai mắt như muốn bốc hỏa, rất nhanh lại đè lên người cô lần nữa.
Hoa huyệt bị côn thịt chọc vào, Thẩm Vân Hề xoay người muốn tránh, cô mệt lắm rồi.
"Thành Ngự, không muốn...."
Thành Ngự ôm eo cô lại không để cô trốn thoát, cúi sát vào tai cô dỗ dành, "Ngoan, một lần cuối cùng, được không?"
"Tớ mệt..." Thẩm Vân Hề bĩu môi, làm nũng với Thành Ngự.
Cậu nâng mông cô lên, quỳ đứng mở rộng hai chân cô sang hai bên, bẻ ra cánh mông căng tròn mềm mại, nhẹ nhàng đâm vào, "Nằm bò sẽ không mệt, rất nhanh thôi, ngoan."
Tư thế tiến vào từ phía sau mang đến cảm giác mới mẻ kỳ lạ, góc độ cắm vào khác nhau, khoái cảm cũng khác nhau.
Đối với Thành Ngự mà nói, tư thế này cực kỳ thuận tiện để cắm vào, còn có thể xoa nắn cặp vú mềm mại của cô.
Vòng eo mảnh khảnh một tay có thể ôm hết, cặp mông non mềm ở ngay trước mặt, dương vật cậu cắm sâu vào cơ thể cô, mị thịt cắn mút côn thịt thô dài, mỗi lần rút ra một ít mị thịt cũng bị kéo ra ngoài rồi lại bị đẩy vào trong khi côn thịt cắm vào...
Các giác quan được kích thích mãnh liệt đến cực hạn, khóe mắt Thành Ngự phiếm hồng, từng giọt mồ hôi trên trán rơi xuống tấm lưng trắng nõn của Thẩm Vân Hề.
Cặp vú mềm mại khiến Thành Ngự yêu thích không muốn buông tay, cậu không hề thương tiếc mạnh mẽ xoa nắn thành đủ các loại hình dạng, lâu lâu còn nhéo đầu vú mẫn cảm đã dựng đứng.
Thành Ngự không quên để lại từng ấn ký thuộc về mình trên sống lưng của thiếu nữ, đồng thời côn thịt dưới háng vẫn tiếp tục va chạm, không ngừng đâm sâu vào bên trong hoa huyệt.
Thẩm Vân Hề chịu không nổi nắm chặt ga trải giường, cô bị Thành Ngự đâm cho lắc qua lắc lại, nhắm thẳng đến đầu giường.
Thành Ngự sợ cô bị đụng vào đầu giường, cậu rút dương vật ra, di chuyển lùi xuống, Thẩm Vân Hề cảm giác vô cùng hư không, như đang có trăm ngàn con kiến gặm nhấm, cô khó chịu quay đầu nhìn cậu.
Thành Ngự kéo eo cô dịch xuống, rất nhanh lại xỏ xuyên qua cơ thể cô, lấp đầy cô.
"A...." Thẩm Vân Hề thoải mái rên rỉ yêu kiều, ga trải giường dưới thân đã ướt đẫm.
Thành Ngự mạnh mẽ rút ra, rồi lại cắm vào toàn bộ, tinh hoàn không ngừng va chạm với hai cánh hoa non mềm của thiếu nữ, "Bảo bối thật nhiều nước, có sướng không?"
"Ưm... A... Mạnh quá...."
Khoái cảm không ngừng lên men, mông đã bị va chạm đến đỏ lên, vừa sướng vừa đau, cảm giác sắp đạt cao trào đánh úp, ý thức Thẩm Vân Hề tan rã, cả người căng chặt.
Mật huyệt vô cùng chật hẹp, chặt đến mức như muốn cắn đứt luôn côn thịt.
Thành Ngự bóp mông cô, gian nan đâm thọc kích thích với tốc độ nhanh hơn, lực độ mạnh hơn, hai cơ thể va chạm liên tục vang lên tiếng bạch bạch bạch....
Cho đến khi đến đỉnh điểm, cậu hung hăng đâm mạnh vào, côn thịt mất khống chế đâm thọc mạnh mẽ, sau đó bắn tinh.
Thành Ngự ôm Thẩm Vân Hề cùng nhau hưởng thụ cao trào.
Có thể là do cảm xúc quá kích động, cơ thể quá hưng phấn, tuy về sinh lý Thẩm Vân Hề đã kiệt sức, nhưng tinh thần vẫn còn rất tỉnh táo, không thể đi vào giấc ngủ.
Cô chôn mặt ở ngực cậu, mềm mại làm nũng, "Thành Ngự, eo tớ đau..."
Mỗi lần làm xong, nếu Thành Ngự không mát xa eo cho cô thì hôm sau eo cô sẽ đau đến mức cả người vô lực, chỉ muốn nằm trên giường cả ngày.
Thành Ngự duỗi tay nhẹ nhàng mát xa eo cô, giọng nói vô cùng gợi cảm mê người, "Eo bảo bối thật mềm, chỗ nào của Hề Hề cũng mềm."
"Đáng ghét!" Thẩm Vân Hề xấu hổ giận dữ cắn ngực cậu một cái, oán giận nói, "Cậu không thể nói chuyện bình thường được sao?"
Cắn cũng thật đau, Thành Ngự ôm cô, rũ mắt nhìn thiếu nữ, "Không phải mệt rồi?"
"Mệt, ngủ!" Nhớ hôm nay là ngày tra điểm, Thẩm Vân Hề quay đầu sang một bên, tự lẩm bẩm, "Hừ, cũng không quan tâm tớ thi thế nào, có bản lĩnh thì lúc điền nguyện vọng đừng hỏi tớ..."
Giọng nói rất nhỏ, nhưng Thành Ngự vẫn nghe rõ ràng, cậu xoa đầu cô, bật cười nói, "Đồ ngốc, tớ đã tra điểm của cậu rồi."
"Thi rất tốt."
Được Thành Ngự khen, Thẩm Vân Hề có chút ngượng ngùng, chôn mặt vào ngực cậu không nói gì.
Thành Ngự nâng mặt cô lên, hai mắt đối diện với nhau, giọng nói trầm thấp dịu dàng, "Cùng đi Bắc Kinh, hửm?"
"Ừ."
"Công khai không?"
"Nếu ba tớ biết chuyện của chúng ta sẽ đánh cậu đó, cậu sợ không?"
"Không sợ."
"Ba còn giám sát xem cậu có tốt với tớ không, cậu vĩnh viễn sẽ trốn không thoát được, cậu không sợ sao?"
Thành Ngự hơi mỉm cười, "Trái tim này của tớ đã sớm trốn không thoát từ lâu rồi."
"Sao cậu lại xuống đây?"
Thẩm Vân Hề ngẩng đầu nhìn cậu, nghiêm túc nói, "Ở bên cậu."
Cô luyến tiếc để Thành Ngự rời đi một mình, ý nghĩ muốn ra ngoài càng ngày càng mãnh liệt, vì thế nháy mắt cô đã nghĩ xong lời nói dối ba mẹ để tìm cậu.
Thành Ngự nghe xong, cậu không nói gì, chỉ là cánh tay đang ôm eo cô siết chặt hơn.
Đôi mắt thâm thúy của cậu bình tĩnh nhìn cô, như đang che giấu gợn sóng mãnh liệt dưới đáy biển, cũng như sự khắc chế đang lung lay sắp đổ.
Dọc theo đường đi, hai người đều không hẹn mà cùng im lặng, một trái một phải, hai bàn tay đan chặt vào nhau.
Ban đêm giữa hè nóng nực, bàn tay hai người dần tỏa ra một tầng mồ hôi mỏng.
Thẩm Vân Hề không biết đang đi đâu, thấy Thành Ngự dắt mình vào cửa khách sạn cô cũng không nói gì, chỉ ngoan ngoãn đi theo sau cậu, vô cùng ỷ lại.
Sau khi vào phòng, Thành Ngự dắt cô đến mép giường ngồi, mở điều hòa, để lại bốn chữ 'tớ đi tắm trước' rồi đi vào phòng tắm.
Thẩm Vân Hề đã tắm ở nhà, lúc này cô dựa vào đầu giường, đánh giá căn phòng này.
Khi nghe được tiếng nước truyền đến từ phòng tắm, cô theo bản năng nhìn về phía âm thanh phát ra.
Vừa nhìn, Thẩm Vân Hề liền ngơ ngẩn.
Phòng tắm được bao bởi hai tấm kính mờ, từ bên ngoài có thể mơ hồ nhìn thấy bóng người bên trong.
Dù không nhìn thấy rõ ràng, nhưng thân hình rắn chắc của Thành Ngự cũng không ngại hiện lên trong đầu Thẩm Vân Hề.
Bờ vai rộng lớn của cậu, cơ bụng sáu múi săn chắc, đôi chân thon dài....
Thành Ngự mở cửa đi đến trước mặt cô và hình bóng của cậu trong tâm trí lập tức chồng lên nhau, biến ảo trở thành sự thật.
Thẩm Vân Hề nhìn Thành Ngự đang đến gần, cậu dừng lại ở mép giường, cô ngồi quỳ, tay ôm lấy eo thiếu niên, môi dán lên ngực cậu, từ trên xuống dưới, di chuyển về phía bụng.
Cơ thể Thành Ngự chợt cứng đờ, đầu lưỡi Thẩm Vân Hề vươn ra liếm láp ở khe lõm cơ bụng, phác họa ra hình dáng của cơ bắp.
Hầu yết Thành Ngự khẽ di chuyển, nhịn không được hừ nhẹ một tiếng, kéo cổ áo cô ra để giữa hai người có một khoảng cách.
Thẩm Vân Hề nâng mắt nhìn, tư thế nhìn từ dưới lên nhìn thẳng vào con ngươi đen như mực của Thành Ngự.
Là lời mời, cũng là sự dụ dỗ.
Đôi mắt đào hoa của cô hiện lên mị ý, đôi mắt thâm thúy của thiếu niên cũng hiện lên sự nguy hiểm, như dã thú ở nhà giam sắp được thả ra.
Thẩm Vân Hề cứ yên lặng nhìn cậu như thế, tay phải lặng lẽo di chuyển xuống chỗ khăn tắm nắm lấy cự vật đang dần cứng rắn.
Lực đạo trên tay đột nhiên tăng thêm, sau đó dương vật trong tay Thẩm Vân Hề giật giật, lại trướng lớn thêm một vòng.
Tầm mắt cô hướng lên trên va phải bộ ngực đang phập phồng của Thành Ngự, di chuyển xuống, bàn tay nhỏ nhắn mềm mại đang nắm dương vật mà vuốt ve.
Khăn tắm rơi xuống.
Gương mặt Thẩm Vân Hề đã ửng đỏ, bộ ngực no đủ đầy đặn phập phồng lúc lên lúc xuống, côn thịt trong tay vừa thô vừa dài, quy đầu cực đại đỏ thắm, cô nhắm hai mắt, mở miệng tiến đến gần nó...
Ý thức được cô đang muốn làm gì, trong nháy mắt, máu trong người Thành Ngự sôi trào như muốn phá nát hết mỗi tế bào mà phun ra ngoài.
Cậu ôm eo kéo cô lên, lấy tư thế chiếm hữu tuyệt đối đè cô dưới thân, cơ thể to lớn của thiếu niên lập tức bao lấy cả người cô.
Thiếu nữ dùng cách này để lấy lòng mình, không có một người đàn ông nào sẽ không hưng phấn, không mất khống chế...
Nhưng... Sao cậu lại nỡ để cô làm thế được?
Nụ hôn bá đạo của Thành Ngự xâm chiếm môi lưỡi của Thẩm Vân Hề, gặm cắn, liếm láp, sau đó mạnh mẽ mà càn quét mọi ngóc ngách trong khoang miệng cô, nếm hết tất cả mùi vị ngọt ngào trong miệng thiếu nữ.
Tay phải của thiếu niên với vào làn váy, vuốt ve dọc theo sườn đùi, cuối cùng dừng lại ở giữa háng, ngón tay móc lấy viền quần lót rồi kéo xuống miếng vải kia.
Dưới nụ hôn nóng bỏng, ý thức của Thẩm Vân Hề dần tan rã, khi Thành Ngự kết thúc nụ hôn, cô như cá mắc cạn trên bờ mà thở hổn hển, cái miệng nhỏ bị hôn đến sưng đỏ không ngừng đóng mở tham lam hút lấy dưỡng khí.
Trên người cô vẫn còn đang mặc váy, chờ đến khi ý thức được hai chân bị một bàn tay to tách ra hai bên, Thành Ngự đã cúi người xuống nơi riêng tư của cô.
Nơi đó bị một thứ cực kỳ mềm ấm chạm vào, đầu lưỡi gặm liếm, Thẩm Vân Hề đột nhiên bị tập kích giật mình hét lên một tiếng, lại bị động tác tiếp theo của Thành Ngự làm cả người mền nhũn.
"Không cần.... A....."
Thành Ngự vùi đầu ở nơi riêng tư của Thẩm Vân Hề, mái tóc đen có chút lộn xộn đã bị ướt phần tóc mái ở trán, hơi thở nóng cháy phun lên nơi riêng tư của cô.
Kích thích này đánh mạnh vào đầu óc cô.
Thẩm Vân Hề chưa bao giờ nghĩ Thành Ngự sẽ làm như vậy, cũng chưa bao giờ nghĩ tới... còn có thể như vậy.
Môi lưỡi của thiếu niên lúc này đang hôn lên nơi mẫn cảm nhất trên người thiếu nữ.
"Thành Ngự... Ưm... Dừng lại...." Kích thích thị giác quá lớn, thân thể còn cảm giác kích thích hơn nữa, Thẩm Vân Hề căn bản không chống đỡ nổi, cực kỳ ngượng ngùng và xấu hổ.
Hai chân mở rộng sang hai bên bị tay Thành Ngự cố định chặt trên giường, môi lưỡi cậu tác loạn ở tiểu huyệt ướt át, khi thì hút viên trân châu đến sưng đỏ rồi thong thả gặm cắn, khi thì với vào sâu bên trong hoa huyệt mà mạnh mẽ triền miên, liếm mút quấy loạn...
"Hu hu hu... Thành Ngự... Không... Ưm a...." Khoái cảm dâng lên như thủy triều, đến vừa nhanh vừa mạnh, Thẩm Vân Hề nhịn không được mà rên rỉ ra tiếng, đôi mắt cũng ướt át, tiếng khóc nức nở càng kiều mị mê người, dáng vẻ nhu nhược đáng thương khóc lóc cầu xin càng có vẻ như dục cự còn nghênh.
Thành Ngự ngẩng đầu lên nhìn Thẩm Vân Hề bị mình bắt nạt đến rưng rưng nước mắt trên giường, cậu liếm môi, khóe miệng nhếch lên, "Sướng đến khóc?"
Trên mặt Thẩm Vân Hề còn có nét ửng đỏ, cô cắn môi khép chặt chân lại, kéo làn váy đã bị đẩy lên đến eo xuống, xấu hổ buồn bực trừng cậu một cái.
Nhìn chóp mũi cao thẳng của cậu còn lấp loáng dính nước, cánh môi đỏ thắm cũng đang dính mật dịch mà cô phun ra, Thẩm Vân Hề không dám nhìn thẳng, đầu nghiêng sang một bên, nhịn không được hung dữ mắng cậu, "Cậu... Mau lau đi!"
Thật xấu xa!
Thành Ngự cười khẽ, thoáng nhìn qua tủ đầu giường, duỗi tay lấy một chiếc hộp và lấy khăn trên tủ đầu giường rồi mở hộp ra.
Thẩm Vân Hề nghe thấy động tĩnh, quay đầy nhìn cậu, sau khi hiểu ra, lập tức đứng dậy cướp lấy đồ vật trong tay cậu.
Dựa vào đâu mà chuyện này cậu luôn là người gây sóng gió? Cô cũng muốn nắm quyền chủ động, cô cũng muốn nhìn thấy dáng vẻ cậu điên cuồng dưới thân mình.
Thành Ngự bị động tác hùng hổ của Thẩm Vân Hề làm cho ngơ ngác vài giây, thấy cô nhìn mình chằm chằm như đang suy tính gì đó, tiếp theo liền đến gần cậu muốn giúp cậu đeo lên, Thành Ngự không khỏi nổi lên tâm tư muốn trêu đùa cô, cậu cúi sát vào tai cô cười hỏi, "Chủ động đến mức này?"
Thẩm Vân Hề trừng mắt liếc cậu một cái, không thềm để ý đến cậu, cô cố gắng kiềm nén sự ngượng ngùng ở đáy lòng, cố giúp Thành Ngự đeo thứ đó lên.
Sau một lúc gập ghềnh trúc trắc, Thẩm Vân Hề không đợi Thành Ngự kịp phản ứng đã nhanh chóng quấn lên khóa ngồi trên đùi cậu.
Thành Ngự lúc này không khỏi ngửa người ra sau dựa vào đầu giường.
Thẩm Vân Hề tiến càng gần hơn, mông di chuyển từ đùi đến bụng của thiếu niên.
Váy cô vẫn đang mặc trên người, nhưng phía dưới đã sớm trống không, Thẩm Vân Hề dựa vào ngực cậu, mở miệng ngậm lấy hầu yết của thiếu niên, mông căng tròn bắt đầu cọ xát thân mật với cơ bụng săn chắc.
Hầu yết được cô ngậm lấy đang không ngừng di chuyển, bàn tay đang ôm eo cô siết chặt lại, Thẩm Vân Hề cảm nhận được cơ thể Thành Ngự đang căng cứng, dưới thân vẫn tiếp tục cọ xát, đầu lưỡi vừa liếm vừa nỉ non, "Ưm... Thành Ngự... Giúp tớ cởi ra..."
Hô hấp Thành Ngự đã sớm rối loạn, căn bản không thể từ chối được thiếu nữ kiều mị chủ động này, cậu cũng tò mò không biết sau đó cô định làm thế nào, vì thế thuận theo ý cô mà cởi váy trên người cô xuống, rồi cởi luôn cả áo ngực, tay cậu lưu luyến vuốt ve trên sống lưng của Thẩm Vân Hề.
Cặp vú trắng nõn no đủ được giải phóng ra, theo động tác cọ xát của Thẩm Vân Hề mà đầu vú chạm vào ngực Thành Ngự nhẹ nhàng cọ xát, cậu dùng sức đè lưng cô xuống, nhũ thịt non mềm trên ngực cô lập tức dán lên ngực cậu.
Đầu vú mẫn cảm, nơi riêng tư cũng bị cọ xát đến ướt đẫm, cảm giác hư không bắt đầu lan tràn, Thẩm Vân Hề nhịn không được "Ưm" một tiếng, nâng mông, sau khi chạm phải cự vật nóng rực thì tiểu huyệt lại càng ngứa, khát vọng được lấp đầy cũng ngày càng mạnh mẽ.
Một tay cô chống lên ngực Thành Ngự, tay còn lại di chuyển xuống dưới cầm lấy thân côn thịt nhắm ngay huyệt khẩu, mông dần hạ xuống, từng chút mà ăn côn thịt thô dài.
Quy đầu bị hoa huyệt cắn chặt, hầu yết Thành Ngự phát ra tiếng rên nhẹ, tay cậu mạnh mẽ xoa nắn ngực cô, mở miệng ngậm lấy đầu vú hút mạnh.
"Ưm a..." Thẩm Vân Hề run lên, ngồi xuống ngậm lấy toàn bộ côn thịt, cự vật thô dài lập tức đâm vào chỗ sâu nhất trong cơ thể, cô mềm nhũn dựa vào vai Thành Ngự.
Đầu lưỡi Thành Ngự vòng quanh đầu vú, giọng nói khàn khàn khiêu khích của thiếu niên vang lên, "Mới vậy mà đã không được?"
Thẩm Vân Hề bị khiêu khích, cô giận dỗi cắn vào cổ cậu, quỳ hai đầu gối, tay chống vào vai cậu, nhẹ nâng người lên, nơi gắn kết của hai người để lộ ra một phần thân côn thịt, sau đó cô ngồi xuống, ngậm lấy toàn bộ, cứ tiếp tục động tác chậm rãi phun ra rồi nuốt vào.
Không được bao lâu, Thẩm Vân Hề đã cảm thấy mệt, nhưng cơ thể vẫn chưa thấy thỏa mãn.
Bình thường luôn do Thành Ngự xuất lực, tốc độ nhanh, lực độ mạnh, liên tiếp tiến công vào điểm mẫn cảm của cô.
Mà động tác lần này của Thẩm Vân Hề chậm, cũng không có kỹ xảo gì, cảm giác nửa vời này thật khiến người ta ngứa ngáy.
Nếu đã mệt, Thẩm Vân Hề liền trực tiếp không động nữa, cô ôm lấy hông cậu, mặt dán lên gáy thiếu niên, dưới thân nhẹ nhàng cọ xát, tiểu huyệt dần co chặt lại, cắn côn thịt không bỏ.
Thành Ngự bị cắn vừa đau vừa sướng, dục hỏa lập tức bùng cháy mãnh liệt.
Cậu nâng mông Thẩm Vân Hề lên, nửa côn thịt lộ ra, sau đó lại ấn mạnh mông cô xuống.
"Miệng nhỏ cố ý cắn chặt?"
"A..." Côn thịt chạm vào điểm mẫn cảm, Thẩm Vân Hề run lên, tay cô ôm chặt eo Thành Ngự, "Nơi đó... Đừng..."
"Có phải chỗ này không? Hửm?" Thành Ngự ngày càng hưng phấn, nâng mông cô lên rồi eo bắt đầu dùng sức đâm thọc mạnh mẽ, đồng thời cậu liếm mút vành tai trắng nõn của thiếu nữ, giọng nói nhiễm tình dục mê người, "Bảo bối, sướng không?"
Thẩm Vân Hề bị động tác kịch liệt của cậu đâm cho thất hồn lạc phách, trong miệng không ngừng tràn ra tiếng rên rỉ kiều mị.
Tiểu huyệt càng ngày càng co chặt, theo sát là ý muốn bắn tinh, Thành Ngự ôm chặt Thẩm Vân Hề, "Bảo bối, chúng ta cùng nhau...."
Thành Ngự tăng thêm lực độ và tốc độ, đâm đến chỗ sâu nhất trong hoa huyệt, mạnh mẽ thọc vào rút ra rồi bắn.
Bỏ bao cao su ra, Thành Ngự nhìn Thẩm Vân Hề đang nằm trên giường thở dốc, nhũ thịt trắng nõn phập phồng theo hơi thở của cô, đôi chân thon dài mở rộng sang hai bên, nơi riêng tư của thiếu nữ là một mảnh hỗn độn, cự vật dưới thân chưa đã thèm, lại thức tỉnh lần nữa.
Thành Ngự tách hai chân cô ra, đỡ côn thịt cắm vào.
"A... Cậu thật xấu!"
Thành Ngự cắm vừa sâu vừa mạnh, Thẩm Vân Hề cảm thấy hơi trướng, hờn dỗi đấm lên ngực cậu một cái, hai chân lại đón ý hùa theo nâng lên vòng lấy eo cậu.
Hai người đều đã lâu chưa làm, một lần sao có thể đủ thỏa mãn?
Không chỉ Thành Ngự không thỏa mãn, đến cả Thẩm Vân Hề cũng muốn.
Thành Ngự yêu nhất là dáng vẻ ngoài miệng từ chối nhưng thân thể lại thành thật của cô, cậu cười nhẹ, "Hề Hề thích là được."
Cậu cúi người gặm cắn môi cô, cự vật giữa háng rút ra thật mạnh, chỉ để lại quy đầu trong hoa huyệt rồi lại cắm mạnh vào.
"Bảo bối, có thích thế này không?"
Trên môi là nụ hôn triền miên lưu luyến, giọng nói khàn khàn nhiễm tình dục quanh quẩn bên tai, dưới thân bị cự vật thô to chiếm hữu, nơi riêng tư của hai người gắn kết chặt chẽ, Thẩm Vân Hề chịu không nổi, tay ôm lấy cổ cậu, kiều mị đáp, "Ừm... Thích... A... Nhẹ chút...."
Thành Ngự buông môi cô ra, cậu nhìn chăm chú vào gương mặt hơi đỏ ửng của thiếu nữ, đôi mắt đào hoa mê ly, cánh môi đỏ bừng hé mở, cậu dùng sức ghiền nát mọi ngóc ngách trong hoa huyệt, hỏi, "Bảo bối thích ai?"
"A.... Cậu.... Thích cậu....."
"Tớ là ai?"
"Là ưm.... Thành Ngự.... Tớ thích Thành Ngự....."
"Cậu có rời bỏ tớ không?"
"Không.... Sẽ không...." Thẩm Vân Hề nhịn không được ngẩng đầu hôn lên cằm và yết hầu Thành Ngự, "Cậu có rời bỏ tớ không?"
Thành Ngự dùng sức đâm thọc vào tiểu huyệt, hung hăng đâm mạnh vào chỗ sâu bên trong, mắt cậu khóa chặt mắt cô, như muốn xoáy sâu vào nhìn thấy những gì chân thật nhất trong lòng cô.
"Tớ sẽ vĩnh viễn ở bên cậu."
Nơi riêng tư của hai người gắn bó chặt chẽ, thanh âm phụt phụt vang vọng trong căn phòng, ván giường lay động phát ra tiếng kẽo kẹt.
Thành Ngự đè lên người Thẩm Vân Hề, hai chân cô vô lực rũ trên giường, ngực bị ép đến hơi đau, cô đẩy cậu, "Nặng..."
Thành Ngự ngồi dậy, rút cự vật ra.
Một tiếng 'ba' vang lên, Thẩm Vân Hề xấu hổ quay mặt sang chỗ khác không dám nhìn.
Nơi riêng tư lầy lội ướt đẫm, hai cánh hoa non mềm đang bao lấy nụ hoa đỏ hồng.
Thành Ngự nhìn mà hai mắt như muốn bốc hỏa, rất nhanh lại đè lên người cô lần nữa.
Hoa huyệt bị côn thịt chọc vào, Thẩm Vân Hề xoay người muốn tránh, cô mệt lắm rồi.
"Thành Ngự, không muốn...."
Thành Ngự ôm eo cô lại không để cô trốn thoát, cúi sát vào tai cô dỗ dành, "Ngoan, một lần cuối cùng, được không?"
"Tớ mệt..." Thẩm Vân Hề bĩu môi, làm nũng với Thành Ngự.
Cậu nâng mông cô lên, quỳ đứng mở rộng hai chân cô sang hai bên, bẻ ra cánh mông căng tròn mềm mại, nhẹ nhàng đâm vào, "Nằm bò sẽ không mệt, rất nhanh thôi, ngoan."
Tư thế tiến vào từ phía sau mang đến cảm giác mới mẻ kỳ lạ, góc độ cắm vào khác nhau, khoái cảm cũng khác nhau.
Đối với Thành Ngự mà nói, tư thế này cực kỳ thuận tiện để cắm vào, còn có thể xoa nắn cặp vú mềm mại của cô.
Vòng eo mảnh khảnh một tay có thể ôm hết, cặp mông non mềm ở ngay trước mặt, dương vật cậu cắm sâu vào cơ thể cô, mị thịt cắn mút côn thịt thô dài, mỗi lần rút ra một ít mị thịt cũng bị kéo ra ngoài rồi lại bị đẩy vào trong khi côn thịt cắm vào...
Các giác quan được kích thích mãnh liệt đến cực hạn, khóe mắt Thành Ngự phiếm hồng, từng giọt mồ hôi trên trán rơi xuống tấm lưng trắng nõn của Thẩm Vân Hề.
Cặp vú mềm mại khiến Thành Ngự yêu thích không muốn buông tay, cậu không hề thương tiếc mạnh mẽ xoa nắn thành đủ các loại hình dạng, lâu lâu còn nhéo đầu vú mẫn cảm đã dựng đứng.
Thành Ngự không quên để lại từng ấn ký thuộc về mình trên sống lưng của thiếu nữ, đồng thời côn thịt dưới háng vẫn tiếp tục va chạm, không ngừng đâm sâu vào bên trong hoa huyệt.
Thẩm Vân Hề chịu không nổi nắm chặt ga trải giường, cô bị Thành Ngự đâm cho lắc qua lắc lại, nhắm thẳng đến đầu giường.
Thành Ngự sợ cô bị đụng vào đầu giường, cậu rút dương vật ra, di chuyển lùi xuống, Thẩm Vân Hề cảm giác vô cùng hư không, như đang có trăm ngàn con kiến gặm nhấm, cô khó chịu quay đầu nhìn cậu.
Thành Ngự kéo eo cô dịch xuống, rất nhanh lại xỏ xuyên qua cơ thể cô, lấp đầy cô.
"A...." Thẩm Vân Hề thoải mái rên rỉ yêu kiều, ga trải giường dưới thân đã ướt đẫm.
Thành Ngự mạnh mẽ rút ra, rồi lại cắm vào toàn bộ, tinh hoàn không ngừng va chạm với hai cánh hoa non mềm của thiếu nữ, "Bảo bối thật nhiều nước, có sướng không?"
"Ưm... A... Mạnh quá...."
Khoái cảm không ngừng lên men, mông đã bị va chạm đến đỏ lên, vừa sướng vừa đau, cảm giác sắp đạt cao trào đánh úp, ý thức Thẩm Vân Hề tan rã, cả người căng chặt.
Mật huyệt vô cùng chật hẹp, chặt đến mức như muốn cắn đứt luôn côn thịt.
Thành Ngự bóp mông cô, gian nan đâm thọc kích thích với tốc độ nhanh hơn, lực độ mạnh hơn, hai cơ thể va chạm liên tục vang lên tiếng bạch bạch bạch....
Cho đến khi đến đỉnh điểm, cậu hung hăng đâm mạnh vào, côn thịt mất khống chế đâm thọc mạnh mẽ, sau đó bắn tinh.
Thành Ngự ôm Thẩm Vân Hề cùng nhau hưởng thụ cao trào.
Có thể là do cảm xúc quá kích động, cơ thể quá hưng phấn, tuy về sinh lý Thẩm Vân Hề đã kiệt sức, nhưng tinh thần vẫn còn rất tỉnh táo, không thể đi vào giấc ngủ.
Cô chôn mặt ở ngực cậu, mềm mại làm nũng, "Thành Ngự, eo tớ đau..."
Mỗi lần làm xong, nếu Thành Ngự không mát xa eo cho cô thì hôm sau eo cô sẽ đau đến mức cả người vô lực, chỉ muốn nằm trên giường cả ngày.
Thành Ngự duỗi tay nhẹ nhàng mát xa eo cô, giọng nói vô cùng gợi cảm mê người, "Eo bảo bối thật mềm, chỗ nào của Hề Hề cũng mềm."
"Đáng ghét!" Thẩm Vân Hề xấu hổ giận dữ cắn ngực cậu một cái, oán giận nói, "Cậu không thể nói chuyện bình thường được sao?"
Cắn cũng thật đau, Thành Ngự ôm cô, rũ mắt nhìn thiếu nữ, "Không phải mệt rồi?"
"Mệt, ngủ!" Nhớ hôm nay là ngày tra điểm, Thẩm Vân Hề quay đầu sang một bên, tự lẩm bẩm, "Hừ, cũng không quan tâm tớ thi thế nào, có bản lĩnh thì lúc điền nguyện vọng đừng hỏi tớ..."
Giọng nói rất nhỏ, nhưng Thành Ngự vẫn nghe rõ ràng, cậu xoa đầu cô, bật cười nói, "Đồ ngốc, tớ đã tra điểm của cậu rồi."
"Thi rất tốt."
Được Thành Ngự khen, Thẩm Vân Hề có chút ngượng ngùng, chôn mặt vào ngực cậu không nói gì.
Thành Ngự nâng mặt cô lên, hai mắt đối diện với nhau, giọng nói trầm thấp dịu dàng, "Cùng đi Bắc Kinh, hửm?"
"Ừ."
"Công khai không?"
"Nếu ba tớ biết chuyện của chúng ta sẽ đánh cậu đó, cậu sợ không?"
"Không sợ."
"Ba còn giám sát xem cậu có tốt với tớ không, cậu vĩnh viễn sẽ trốn không thoát được, cậu không sợ sao?"
Thành Ngự hơi mỉm cười, "Trái tim này của tớ đã sớm trốn không thoát từ lâu rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.