Vị Hôn Thê Của Vai Ác Thay Đổi Hình Tượng

Chương 10: Thế giới này huỷ diệt đi

Kỳ Anh

12/05/2024

“Ta nghe nói, Tu chân giới ở bên ngoài Quỷ Vực, dựa theo chiến lực Huyền Vũ Cảnh mà mỗi cảnh giới đều có một cái bảng xếp hạng —— cũng không biết những người trên bảng xếp hạng đó mà tỷ thí với cao thủ của Quỷ Vực chúng ta sẽ là cảnh tượng như thế nào.”

“Quỷ môn không phải sắp mở rồi sao? Đến lúc đó tỷ thí cũng không phải không thể.”

“Đến lúc này rồi còn quan tâm quỷ môn cái gì nữa —— mau nhìn, Mạc Tiêu Dương thắng! Lần này tiền thưởng là bao nhiêu? Khoản lớn nha, một vạn ma tinh!”

Tiếng hoan hô chói tai như muốn lật tung nóc vậy. Tạ Kính Từ không thích hoàn cảnh ầm ĩ như thế, lùi về sau vài bước, trong đầu chỉ còn lại bốn chữ to đùng.

Một vạn ma tinh.

“Tỷ tỷ.”

Tuyết đêm lạnh lẽo, dưới ánh trăng mênh mông, cô nương mặc váy lưu tiên nghiêng đầu, mỉm cười dịu dàng với nữ nhân Ma tộc bên cạnh.

Nàng xinh đẹp diễm lệ, tiếng nói trong trẻo, so với tấm kính toả đầy huyết sắc rõ ràng là không hợp nhau: “Cái này có thể kiếm tiền sao?”

Bên kia, Giám sát ty Vu Thành.

Cuối cùng cũng tìm được tên trộm xâm nhập Kim phủ, nhưng mà vụ án vẫn chưa kết thúc, không thể tránh được một hồi nghiêm hình bức cung.

“Đừng mạnh miệng, nói thật đi, như vậy tốt cho tất cả mọi người đấy.”

Trên mặt đất trói gô một thanh niên bị đánh cho mặt mũi bầm dập. Bên cạnh là một nam ma tu cao lớn đang tận tình khuyên bảo, ánh mắt đầy mệt mỏi và tiếc hận: “Giấu giếm chúng ta thì có ích lợi gì chứ? Ngươi với cô nương kia dù có tình nghĩa sâu nặng đến đâu thì so ra cũng không quan trọng bằng mạng của ngươi nha.”

Một vị nữ tử gầy nhom vô cùng đau đớn: “Các ngươi tự tiện xông vào Kim phủ trộm cướp, Quỷ Vực chúng ta cũng không phải là nơi nằm ngoài pháp luật, nhất định phải có một lời giải thích. Ta biết ngươi cùng cô nương kia tình đầu ý hợp, không muốn kéo nàng xuống nước, nhưng cũng phải suy xét cho an nguy của chính mình nha! Phó —— ngươi tên gì ấy nhỉ?”

Nàng nói tới đây, tầm mắt nghiêng nghiêng liếc qua giấy thú tội, đọc ra cái tên ở hàng chữ trên cùng: “À, Phó Nam Tinh.”



“Nói 800 lần rồi, ta thật sự không biết nữ nhân kia!”

Phó Nam Tinh tức đến thất khiếu bốc khói: “Ai biết nàng từ đâu tự nhiên vụt ra tới, lại còn không hiểu sao tự dưng bỏ chạy —— ta vô tội mà! Còn có thiên lý hay không! Hãm hại, đây là hãm hại!”

Lúc ấy gia đinh Kim phủ tới, nữ nhân kia đột nhiên nhảy ra ngoài, chuồn đi còn nhanh hơn cả hắn, lúc ấy hắn khiếp sợ đến tròng mắt cũng suýt rớt ra ngoài, hắn cũng rất là không hiểu kiểu gì đó có được không hả!

Hai người đối diện như hai con quỷ, vẻ mặt phức tạp nhìn hắn chằm chằm. Cái ánh mắt kia rõ ràng đang nói “Ngươi bịa, bịa tiếp đi”.

Hắn hoàn toàn tuyệt vọng.

Thế giới này hủy diệt đi, mau lên.

“Bị đánh thành như này rồi vẫn kiên trì bảo vệ chân tướng. Ta ở Giám sát ty nhiều năm như vậy, lần đầu tiên nhìn thấy người trọng tình trọng nghĩa như thế.”

Nữ nhân ngẩng đầu chớp mắt, đôi mắt thấp thoáng ánh nước long lanh: “Ta biết rồi, có phải ngươi đi ăn trộm là vì trong nhà có bà nội bị bệnh nặng hay không, hoặc là đệ đệ muội muội nhỏ tuổi không có tiền đi học? Ngươi không thể nào vô duyên vô cớ đi ăn cắp, nhất định là do có nỗi khổ có đúng không?

Phó Nam Tinh vẫn không nhúc nhích, giống như một con cá chết nằm trên mặt đất.

Hắn bắt đầu nghiêm túc tự hỏi triết học cùng nhân sinh.

“Ta tự nhận cứng cỏi, gặp gỡ huynh đài ngươi, mới biết đức hạnh của mình còn lâu mới đủ.”

Nam nhân đột nhiên nện một cái xuống bàn, nghiến răng nghiến lợi: “Vì sao cứ không chịu nói? Thôi…… Nếu thật sự nói ra rồi, ngươi cũng không phải là ngươi nữa, đúng không?”

Một giọt nước mắt từ khóe mắt xẹt xuống, Phó Nam Tinh giống như con búp bê vải rách nát bị chơi hỏng, lần thứ n lặp lại câu thoại kia: “Ta không biết không biết không biết, thật sự không biết.”



—— Hắn cũng muốn nói mà! Nhưng hắn có thể nói cái gì, hắn có thể nói cái gì cơ chứ! Nói tròng mắt hắn bị thân pháp của nữ nhân kia làm cho chấn động như thế nào, suýt chút nữa thì rớt ra ngoài sao!!!

Mày kiếm của nam nhân nhíu lại, hốc mắt hơi đỏ lên: “Tiểu Tinh, ta chưa bao giờ gặp được người nào cứng cỏi bất khuất giống như ngươi. Hôm nay gặp gỡ cũng coi như có duyên, hay là chúng ta tại chỗ kết bái, kết làm huynh đệ ruột khác cha khác mẹ đi! Tiền cho bà nội cùng đệ đệ muội muội của ngươi ta có thể giúp đỡ giải quyết!”

—— Vì sao bỗng dưng lại chấp nhận cái giả thiết bà nội, đệ đệ, muội muội kia! Đám người các ngươi có bệnh phải không!!!

“Ta chỉ có một vấn đề.”

Phó Nam Tinh ngũ quan dữ tợn, gian nan mở miệng: “Thân pháp của ta mau lẹ, hành tung cũng che giấu tốt, các ngươi sao lại phát hiện được ra ta?”

Đối diện một nam một nữ không nói gì. Sau đó nữ nhân lên tiếng trước: “Bây giờ tuyết đang rơi, ngươi lại đi mặc y phục dạ hành…… Cái này thật ra chỉ là một phần kế hoạch của ngươi, để cô nương kia có đường chạy thoát thôi đúng không? Ngươi thật là khờ quá đi.”

“Tiểu Tinh hiền đệ, nếu không phải cố ý làm như vậy thì chỉ có đồ ngốc mới mặc đen sì cả người để chạy trốn trong tuyết thôi. Chúng ta đều hiểu mà, ngươi là đàn ông đích thực, vi huynh bội phục.”

Thân thể cùng nhân cách phải chịu x2 đả kích, Phó Nam Tinh khóc lê hoa đái vũ.

Ngươi mới đồ ngốc, cả nhà ngươi đều là đồ ngốc.

“Huynh đệ à, chức trách còn đây, chúng ta nên đánh vẫn phải đánh, nhịn một chút là qua rồi. Lau khô nước mắt, không phải sợ, ít nhất ngươi còn có giấc mơ!”

Nam nhân chân thành an ủi: “Ngươi nghĩ đi, hiện giờ tuy ngươi phải ở trong lao ngục nhưng nàng được an ổn nằm trong chăn đệm ấm áp nha. Nàng hạnh phúc như vậy, mỹ mãn như vậy, ngươi trả giá hết thảy đều là đáng giá, phấn chấn lên!”

Phó Nam Tinh:……

Phó Nam Tinh đang hấp hối bỗng ngồi dậy, suýt nữa thì lửa giận công tâm: “Đm!!!”

—— Cái nữ nhân đó tốt nhất là đừng để hắn gặp lại nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vị Hôn Thê Của Vai Ác Thay Đổi Hình Tượng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook