Vị Hôn Thê Của Vai Ác Thay Đổi Hình Tượng
Chương 21: Vạn Quỷ Quật
Kỳ Anh
12/06/2024
“Quá lợi hại rồi! Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi, tu tập đao pháp bao lâu rồi? Một chiêu cuối cùng là kiếm thuật của ta có đúng không? Làm sao để có thể vừa đánh vừa học vậy? Còn có một đao lúc mới bắt đầu kia, oa thật sự rất ngầu đó! Nếu không phải hai ta đang đánh nhau, nhất định ta sẽ tặng ngươi tràng vỗ tay và khen ngợi trầm trồ!”
Mạc Tiêu Dương càng nói đôi mắt càng sáng: “Ngày mai cũng tiếp tục đánh chứ? Ầy không đúng, nếu như luôn đi với ta, vị công tử đi cùng ngươi chắc chắn sẽ không vui —— cho nên ngày mai còn tiếp tục đánh chứ?”
Nói — siêu — nhiều.
Không thể phủ nhận, Mạc Tiêu Dương là một đối thủ đáng kính trọn, hoàn toàn xứng đáng với danh chiến lực đứng đầu trong các đệ tử võ quán.
Nàng có thể thắng, không chỉ nhờ vào thiên phú của bản thân mà công pháp được truyền thừa từ nhỏ đến lớn cũng không thể tách rời liên quan; về phần Mạc Tiêu Dương, nơi truyền thụ kinh nghiệm chỉ có duy nhất võ quán này, huống chi tu vi của hắn cũng không chỉ có như vậy.
Tạ Kính Từ nuốt lại lời khen vào trong bụng. Nàng nghe cái miệng nhỏ của hắn không ngừng ba la bô lô, muốn nói lại thôi.
Cứu với, đây chẳng lẽ thật sự là người được gọi là “Đệ tử đứng đầu chiến lực của võ quán”, vì sao đôi lúc lại giống con cún vậy chứ.
“Mạc sư huynh…… Đây là nhận thua?”
Tiểu đệ tử đứng cạnh Chu Thận xem mà sững sờ, quay đầu nhìn ông: “Sư phụ, cô nương này ——”
Chu Thận đang xem đến là hứng thú, nghe vậy cúi đầu liếc hắn: “Con cảm thấy nàng như thế nào?”
Tiểu đệ tử châm chước một lát, cẩn thận mở miệng: “Đệ tử cho rằng, nàng là cái một nhân tài cực kỳ có thiên phú, rất đáng để bồi dưỡng.”
Sư phụ hắn cười một tiếng: “Nhân tài đáng bồi dưỡng?”
“Con nhìn trang phục và phụ kiện của nàng xem, thoạt nhìn bình thường, nhưng thật ra món nào cũng có giá trị xa xỉ. Còn cả thanh đao kia, càng là hoàn hảo sắc bén, khí thế bức người.”
“Lại nhìn cử chỉ và đao pháp của nàng. Nói năng lịch sự, đao thuật tinh vi, thoạt nhìn là chiêu thức bừa bãi, không có kết cấu, thật ra là tập hợp sở trường của trăm họ. Xuất thân của nàng chắc chắn không thấp.”
“Về phần nàng còn nhỏ tuổi đã có ngộ tính như vậy ——”
Tiểu đệ tử ngẩng đầu, bốn mắt nhìn nhau với Chu Thận, nghe vậy thì đưa ra kết luận chặt đinh chém sắt: “Dù ở Tu chân giới rộng lớn bên ngoài Quỷ Vực thì này cũng nhất định là một thiên tài có tương lai triển vọng.”
*
Tạ Kính Từ miễn cưỡng xem như thắng quyết đấu. Thế nhưng lúc nàng ra khỏi Huyền Vũ Cảnh vẫn luôn cảm thấy rầu rĩ không vui.
Đáng ra tu vi của nàng phải tương đương với Mạc Tiêu Dương mới đúng. Bây giờ lại để người ta ép tu vi tới đánh, dù nghĩ thế nào thì cũng đều là bản thân mình chiếm hời.
Nàng muốn đánh một trận đường đường chính chính với các cao thủ khác, chứ không phải là vào trong Huyền Vũ Cảnh thì tung nắm đấm mạnh mẽ, ở ngoài hiện thực thì vâng vâng dạ dạ.
Cũng không biết khi nào tu vi mới trở về được, đau đầu thật sự.
Giống với lần trước, khi Tạ Kính Từ mở mắt tỉnh lại từ trong Huyền Vũ Cảnh, trước mặt lại có không ít người qua đường ăn dưa xem diễn vây quanh .
Nàng đã quen với loại cảnh tượng này, cười lễ phép theo thói quen. Mạc Tiêu Dương đứng bên cạnh thì vẫn cứ kích động như con khỉ đực lớn, mặt mày hớn hở, nhoẻn miệng cười: “Tạ cô nương, ta đã đặt trước ‘ Vạn Quỷ Quật ’ trong Huyền Vũ Cảnh, ngươi có muốn cùng đi xem thử không?”
“Vạn Quỷ Quật?”
Tạ Kính Từ dừng một chút: “Là ảo cảnh dùng để rèn luyện à?”
Mạc Tiêu Dương gật đầu.
Từ khi thần thức của tu sĩ được khai phá, các trò này nọ trong Huyền Vũ Cảnh cũng ngày càng nhiều.
Ví dụ như lôi đài, cuộc thi chiến đấu, cùng với đủ loại kiểu dáng địa điểm rèn luyện hoa hoè loè loẹt. Không có bất cứ một cái nguyên nhân hậu quả hay thời gian thở dốc nào, một khi đặt chân vào ảo cảnh là sẽ phải đối mặt với những ma vật yêu thú mà người thường khó tưởng tượng được, trực tiếp bắt đầu cùng chúng chém giết.
Với những trò này, rất nhiều người chạy theo chạy theo như vịt, nhưng cũng có không ít người sợ hãi, cảm thấy nó hung tàn, mạo hiểm, không giống với các cuộc thi thông thường được đánh giá tích cực, bị các tu sĩ cười gọi là “Trò chơi của kẻ điên”.
“Trong Vạn Quỷ Quật, chúng ta sẽ trực tiếp đối mặt với làn sóng lệ quỷ. Ta và các sư huynh đệ đã thử rất nhiều lần, đến nay vẫn chưa thể kiên trì được tới cuối cùng —— thế công nửa đoạn sau hung mãnh cực kỳ, đến chỗ để dừng chân cũng không có.”
Mạc Tiêu Dương gãi đầu: “Có điều chơi cũng vui lắm. Nửa canh giờ (*) sau bắt đầu, ngươi có muốn đi thử xem không? Nếu công tử đi cùng ngươi muốn đến thì cũng có thể gọi hắn đi chung.”
(*) Nửa canh giờ = 1 tiếng đồng hồ.
Đương nhiên là muốn đi rồi! Nàng đã rất lâu không chém giết bừa bãi một phen rồi!
Tạ Kính Từ gật đầu không chút do dự. Ánh mắt nàng vô tình liếc qua, bỗng bắt gặp một bóng dáng trắng như tuyết.
Trong lòng nàng có điều dự đoán, quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy Bùi Độ.
Dáng người Bùi Độ cao to, dù ở trong cả đám đông người cũng có thể liếc mắt là thấy. Hắn buộc tóc sơ sơ, mặc một thân màu trắng, im lặng nhìn nàng.
Có lẽ còn nhìn cả Mạc Tiêu Dương đứng bên cạnh Tạ Kính Từ nữa.
“Bùi Độ?”
Nàng nói lời tạm biệt ngắn gọn với Mạc Tiêu Dương, xuyên qua đám đông tốp năm tốp ba, bước nhanh lại gần hắn: “Sao huynh lại đến đây?”
Bùi Độ hơi mím môi thành một đường thẳng.
Cái biểu cảm này chỉ xuất hiện trong giây lát. Tiếng nói của thiếu niên vẫn lạnh nhạt mà dịu dàng như cũ: “Rảnh rỗi không có việc gì, đi dạo linh tinh thôi.”
Tạ Kính Từ rời đi trước không nói hành trình cho hắn. Cũng may đêm qua nàng có nhắc tới, là quán chủ của một võ quán giúp hắn tìm đại phu.
Với tính cách của nàng, ngược lại cũng rất hợp với võ quán.
Bùi Độ vốn chỉ nghĩ muốn thử vận, đến đây nhìn một cái, không ngờ xuyên qua vô số bóng người, hắn chỉ liếc mắt một cái đã trông thấy cảnh nàng cùng một thiếu niên xa lạ nhìn nhau cười. Nghe mọi người nói, hai người vừa mới trải qua một trận chiến kinh tâm động phách.
Người đã từng đứng bên cạnh Tạ tiểu thư như vậy, vẫn luôn là hắn.
Giờ đây hắn lại chỉ có thể đứng ở dưới đài, ngước nhìn từ xa.
“Huynh đang nghĩ gì đó?”
Tạ Kính Từ búng tay một cái trước mặt hắn.
Đôi mắt nàng trong veo sáng rõ, khiến những suy nghĩ âm u trong lòng hắn càng lộ vẻ vừa đáng thương lại vừa đáng xấu hổ. Bùi Độ lắc đầu, nghe nàng từ từ nói: “Ta mới vừa cùng người nọ đánh một trận.”
“…… Ừm.”
“Hắn rất lợi hại, kiếm pháp rất nhanh.”
Tạ Kính Từ ngữ khí nhẹ nhàng, hắn cũng nghiêm túc nghe nàng nói, đang muốn tiếp tục đáp lại một tiếng “Ừm” thì đột nhiên nghe thấy giọng của nàng.
Tạ Kính Từ nói: “Nhưng không có lợi hại bằng huynh.”
Trong lòng bỗng khẽ khàng rung động.
Bùi Độ hấp tấp quay đầu nhìn nàng, đầu óc có chút ngốc.
“Huynh là đối thủ mà ta ưng ý nhất.”
Nàng đem này đạo ánh mắt toàn bộ tiếp thu, ngữ khí có chút làm: “Chờ huynh tốt lên, nhất định phải đấu tiếp với ta một trận.”
Nàng nhất định là nhìn ra được hắn đang xấu hổ, lúng túng nên mới cố ý nói ra những lời như vậy.
Bình thản tựa gió thoảng mây bay, nhưng lại trúng thẳng ngay hồng tâm.
Thật sự là…… ăn gian mà.
Bùi Độ hơi cúi thấp đầu, cảm thấy vành tai mình dường như đang nóng lên.
Hắn kìm lòng không được mà muốn cười, lại không muốn để nàng phát hiện ra nên lẳng lặng mím môi, quay mặt lệch sang một bên khác: “Ừm.”
“Đúng rồi.”
Ánh mắt Tạ Kính Từ xoay chuyển: “Mạc Tiêu Dương, chính là kiếm tu mới vừa rồi kia, hắn mời chúng ta đi Vạn Quỷ Quật trong Huyền Vũ Cảnh đó, huynh có muốn đi thử xem không?”
Mạc Tiêu Dương càng nói đôi mắt càng sáng: “Ngày mai cũng tiếp tục đánh chứ? Ầy không đúng, nếu như luôn đi với ta, vị công tử đi cùng ngươi chắc chắn sẽ không vui —— cho nên ngày mai còn tiếp tục đánh chứ?”
Nói — siêu — nhiều.
Không thể phủ nhận, Mạc Tiêu Dương là một đối thủ đáng kính trọn, hoàn toàn xứng đáng với danh chiến lực đứng đầu trong các đệ tử võ quán.
Nàng có thể thắng, không chỉ nhờ vào thiên phú của bản thân mà công pháp được truyền thừa từ nhỏ đến lớn cũng không thể tách rời liên quan; về phần Mạc Tiêu Dương, nơi truyền thụ kinh nghiệm chỉ có duy nhất võ quán này, huống chi tu vi của hắn cũng không chỉ có như vậy.
Tạ Kính Từ nuốt lại lời khen vào trong bụng. Nàng nghe cái miệng nhỏ của hắn không ngừng ba la bô lô, muốn nói lại thôi.
Cứu với, đây chẳng lẽ thật sự là người được gọi là “Đệ tử đứng đầu chiến lực của võ quán”, vì sao đôi lúc lại giống con cún vậy chứ.
“Mạc sư huynh…… Đây là nhận thua?”
Tiểu đệ tử đứng cạnh Chu Thận xem mà sững sờ, quay đầu nhìn ông: “Sư phụ, cô nương này ——”
Chu Thận đang xem đến là hứng thú, nghe vậy cúi đầu liếc hắn: “Con cảm thấy nàng như thế nào?”
Tiểu đệ tử châm chước một lát, cẩn thận mở miệng: “Đệ tử cho rằng, nàng là cái một nhân tài cực kỳ có thiên phú, rất đáng để bồi dưỡng.”
Sư phụ hắn cười một tiếng: “Nhân tài đáng bồi dưỡng?”
“Con nhìn trang phục và phụ kiện của nàng xem, thoạt nhìn bình thường, nhưng thật ra món nào cũng có giá trị xa xỉ. Còn cả thanh đao kia, càng là hoàn hảo sắc bén, khí thế bức người.”
“Lại nhìn cử chỉ và đao pháp của nàng. Nói năng lịch sự, đao thuật tinh vi, thoạt nhìn là chiêu thức bừa bãi, không có kết cấu, thật ra là tập hợp sở trường của trăm họ. Xuất thân của nàng chắc chắn không thấp.”
“Về phần nàng còn nhỏ tuổi đã có ngộ tính như vậy ——”
Tiểu đệ tử ngẩng đầu, bốn mắt nhìn nhau với Chu Thận, nghe vậy thì đưa ra kết luận chặt đinh chém sắt: “Dù ở Tu chân giới rộng lớn bên ngoài Quỷ Vực thì này cũng nhất định là một thiên tài có tương lai triển vọng.”
*
Tạ Kính Từ miễn cưỡng xem như thắng quyết đấu. Thế nhưng lúc nàng ra khỏi Huyền Vũ Cảnh vẫn luôn cảm thấy rầu rĩ không vui.
Đáng ra tu vi của nàng phải tương đương với Mạc Tiêu Dương mới đúng. Bây giờ lại để người ta ép tu vi tới đánh, dù nghĩ thế nào thì cũng đều là bản thân mình chiếm hời.
Nàng muốn đánh một trận đường đường chính chính với các cao thủ khác, chứ không phải là vào trong Huyền Vũ Cảnh thì tung nắm đấm mạnh mẽ, ở ngoài hiện thực thì vâng vâng dạ dạ.
Cũng không biết khi nào tu vi mới trở về được, đau đầu thật sự.
Giống với lần trước, khi Tạ Kính Từ mở mắt tỉnh lại từ trong Huyền Vũ Cảnh, trước mặt lại có không ít người qua đường ăn dưa xem diễn vây quanh .
Nàng đã quen với loại cảnh tượng này, cười lễ phép theo thói quen. Mạc Tiêu Dương đứng bên cạnh thì vẫn cứ kích động như con khỉ đực lớn, mặt mày hớn hở, nhoẻn miệng cười: “Tạ cô nương, ta đã đặt trước ‘ Vạn Quỷ Quật ’ trong Huyền Vũ Cảnh, ngươi có muốn cùng đi xem thử không?”
“Vạn Quỷ Quật?”
Tạ Kính Từ dừng một chút: “Là ảo cảnh dùng để rèn luyện à?”
Mạc Tiêu Dương gật đầu.
Từ khi thần thức của tu sĩ được khai phá, các trò này nọ trong Huyền Vũ Cảnh cũng ngày càng nhiều.
Ví dụ như lôi đài, cuộc thi chiến đấu, cùng với đủ loại kiểu dáng địa điểm rèn luyện hoa hoè loè loẹt. Không có bất cứ một cái nguyên nhân hậu quả hay thời gian thở dốc nào, một khi đặt chân vào ảo cảnh là sẽ phải đối mặt với những ma vật yêu thú mà người thường khó tưởng tượng được, trực tiếp bắt đầu cùng chúng chém giết.
Với những trò này, rất nhiều người chạy theo chạy theo như vịt, nhưng cũng có không ít người sợ hãi, cảm thấy nó hung tàn, mạo hiểm, không giống với các cuộc thi thông thường được đánh giá tích cực, bị các tu sĩ cười gọi là “Trò chơi của kẻ điên”.
“Trong Vạn Quỷ Quật, chúng ta sẽ trực tiếp đối mặt với làn sóng lệ quỷ. Ta và các sư huynh đệ đã thử rất nhiều lần, đến nay vẫn chưa thể kiên trì được tới cuối cùng —— thế công nửa đoạn sau hung mãnh cực kỳ, đến chỗ để dừng chân cũng không có.”
Mạc Tiêu Dương gãi đầu: “Có điều chơi cũng vui lắm. Nửa canh giờ (*) sau bắt đầu, ngươi có muốn đi thử xem không? Nếu công tử đi cùng ngươi muốn đến thì cũng có thể gọi hắn đi chung.”
(*) Nửa canh giờ = 1 tiếng đồng hồ.
Đương nhiên là muốn đi rồi! Nàng đã rất lâu không chém giết bừa bãi một phen rồi!
Tạ Kính Từ gật đầu không chút do dự. Ánh mắt nàng vô tình liếc qua, bỗng bắt gặp một bóng dáng trắng như tuyết.
Trong lòng nàng có điều dự đoán, quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy Bùi Độ.
Dáng người Bùi Độ cao to, dù ở trong cả đám đông người cũng có thể liếc mắt là thấy. Hắn buộc tóc sơ sơ, mặc một thân màu trắng, im lặng nhìn nàng.
Có lẽ còn nhìn cả Mạc Tiêu Dương đứng bên cạnh Tạ Kính Từ nữa.
“Bùi Độ?”
Nàng nói lời tạm biệt ngắn gọn với Mạc Tiêu Dương, xuyên qua đám đông tốp năm tốp ba, bước nhanh lại gần hắn: “Sao huynh lại đến đây?”
Bùi Độ hơi mím môi thành một đường thẳng.
Cái biểu cảm này chỉ xuất hiện trong giây lát. Tiếng nói của thiếu niên vẫn lạnh nhạt mà dịu dàng như cũ: “Rảnh rỗi không có việc gì, đi dạo linh tinh thôi.”
Tạ Kính Từ rời đi trước không nói hành trình cho hắn. Cũng may đêm qua nàng có nhắc tới, là quán chủ của một võ quán giúp hắn tìm đại phu.
Với tính cách của nàng, ngược lại cũng rất hợp với võ quán.
Bùi Độ vốn chỉ nghĩ muốn thử vận, đến đây nhìn một cái, không ngờ xuyên qua vô số bóng người, hắn chỉ liếc mắt một cái đã trông thấy cảnh nàng cùng một thiếu niên xa lạ nhìn nhau cười. Nghe mọi người nói, hai người vừa mới trải qua một trận chiến kinh tâm động phách.
Người đã từng đứng bên cạnh Tạ tiểu thư như vậy, vẫn luôn là hắn.
Giờ đây hắn lại chỉ có thể đứng ở dưới đài, ngước nhìn từ xa.
“Huynh đang nghĩ gì đó?”
Tạ Kính Từ búng tay một cái trước mặt hắn.
Đôi mắt nàng trong veo sáng rõ, khiến những suy nghĩ âm u trong lòng hắn càng lộ vẻ vừa đáng thương lại vừa đáng xấu hổ. Bùi Độ lắc đầu, nghe nàng từ từ nói: “Ta mới vừa cùng người nọ đánh một trận.”
“…… Ừm.”
“Hắn rất lợi hại, kiếm pháp rất nhanh.”
Tạ Kính Từ ngữ khí nhẹ nhàng, hắn cũng nghiêm túc nghe nàng nói, đang muốn tiếp tục đáp lại một tiếng “Ừm” thì đột nhiên nghe thấy giọng của nàng.
Tạ Kính Từ nói: “Nhưng không có lợi hại bằng huynh.”
Trong lòng bỗng khẽ khàng rung động.
Bùi Độ hấp tấp quay đầu nhìn nàng, đầu óc có chút ngốc.
“Huynh là đối thủ mà ta ưng ý nhất.”
Nàng đem này đạo ánh mắt toàn bộ tiếp thu, ngữ khí có chút làm: “Chờ huynh tốt lên, nhất định phải đấu tiếp với ta một trận.”
Nàng nhất định là nhìn ra được hắn đang xấu hổ, lúng túng nên mới cố ý nói ra những lời như vậy.
Bình thản tựa gió thoảng mây bay, nhưng lại trúng thẳng ngay hồng tâm.
Thật sự là…… ăn gian mà.
Bùi Độ hơi cúi thấp đầu, cảm thấy vành tai mình dường như đang nóng lên.
Hắn kìm lòng không được mà muốn cười, lại không muốn để nàng phát hiện ra nên lẳng lặng mím môi, quay mặt lệch sang một bên khác: “Ừm.”
“Đúng rồi.”
Ánh mắt Tạ Kính Từ xoay chuyển: “Mạc Tiêu Dương, chính là kiếm tu mới vừa rồi kia, hắn mời chúng ta đi Vạn Quỷ Quật trong Huyền Vũ Cảnh đó, huynh có muốn đi thử xem không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.