Chương 33
Meii Hoàng
31/12/2023
Trong quán bar W, nơi đây là quán bar lớn nhất Nghị Lạc Thành, dù ban
ngày hay ban đêm đều rất đông đúc. Là quán bar lớn nên những người đến
đây ngoài con ông cháu cha thì cũng là minh tinh bạc tỉ.
Tiếng nhạc xập xình sôi động vang khắp căn phòng lớn, DJ không ngừng khuấy động không khí bằng tài năng âm nhạc của mình, các dance chuyên nghiệp của quán bar cũng góp vui với nhiều điệu nhảy khác nhau. Bên dưới là hàng chục người cùng quây thành vòng nhảy theo điệu nhạc.
“Hạ Tuệ San…” Gã đàn ông hôm trước giờ đã say bét tè lè nhè, gã đi đứng xiêu vẹo, đầu óc cứ nghĩ đến cái tên 'Hạ Tuệ San."
Gã đưa mắt nhìn một vòng cuối cùng ánh mắt dừng trên người một thiếu niên trông “khá” yếu mềm “Ức… Này, ngủ với tôi ức… đi.”
“… Được~” Thiếu niên im lặng một chút sau liền đồng ý với nụ cười rất tươi. Khoé môi không nhịn được mà khẽ nhếch lên, vật bên dưới cũng theo đó mà phất cờ nổi dậy.
Người đã có lòng mời thì vị thiếu niên đây cũng đành phải hưởng thôi, được dâng đến miệng như vậy ai không biết hưởng thì chính là … phế.
…----------------…
Sau lần gặp gỡ đấy cũng như chuyện đã xảy ra ở hội Tô Minh Viễn đã quyết định mua cho bạn nhỏ một chiếc vòng tay có gắn định vị để phòng ngừa trường hợp sẽ xảy ra những chuyện như vậy.
Chiếc vòng tay được chạm khắc tinh xảo bởi các nghệ nhân tài giỏi, bên trên là hình chú cá voi nhỏ màu xanh biển nhạt, bên trong chú cá voi là thiết bị định vị được chế tạo rất cẩn thận, thiết bị này còn có khả năng vô hiệu hoá máy quét nên khi nhận kết quả Tô Minh Viễn đã rất hài lòng.
Nhìn chiếc vòng tay nằm gọn trên tay mình Dạ An thật sự rất vui, lâu lâu lại phải nhìn một cái mới chịu cơ.
“Chồng ơi, em bé… em bé đói ời.” Dạ An giọng ngọt gọi hắn, bạn nhỏ giờ đây cũng biết nói những lời như vậy rồi nha.
Tô Minh Viễn nghe bé cưng đổ tội cho em bé trong bụng thì khẽ phì cười, hắn khi nãy đã bồi cho bạn nhỏ này một cái màn thầu, một bánh mochi, thêm cả gói snack và lọ sữa ấy thế mà chỉ chưa đầy nửa tiếng bé cưng của hắn lại đói nữa rồi. “Vậy tôi bóc quả cho em.”
“Quả cam ạ.”
“Ừ, quả cam.”
Tô Minh Viễn bóc hai quả cam, gọt một quả táo rồi đặt ra đĩa cho bé cưng của mình sau mới quay người về bàn làm việc xử lý nột đống giấy tờ kia.
Đáng lẽ ra hắn có thể giao lại mấy cái này cho Kỷ Trạch làm nhưng khổ nỗi đợt vừa rồi lúc tết Tây hắn đã đùn cho y nhiều lắm rồi, giờ mà giao lại nữa thể nào y cũng nhảy cẫng lên rồi không ngừng ăn vạ cho xem.
Dạ An được hắn bóc quả cho liền ngoan ngoãn thưởng thức, một tay cầm miếng cam đưa lên miệng ăn, tay kia thì xoa xoa vỗ vỗ bụng mềm có phần hơi nhô lên, ánh mắt hướng nhìn màn hình laptop đang hiển thị video em bé.
Vì thể chất nam giới khác với nữ giới nên khi mang thai nam giới sẽ chỉ mất 6 tháng 10 ngày, còn nữ giới sẽ là 9 tháng 10 ngày. Hiện giờ bạn nhỏ đã ở tuần thứ 11 rồi đã là nửa thai kỳ rồi, chỉ còn khoảng 13 -14 tuần nữa thôi.
_Cốc cốc_ Từ bên ngoài, tiếng gõ cửa vang lên hai tiếng, giọng nói trầm thấp của hắn cũng theo sau mà vang lên cho phép người kia vào.
“Sếp.” Người vào là Kỷ Trạch, trên tay y là một quyển sổ màu đỏ bên trên là những dòng chữ với những màu bút khác nhau được đánh dấu cẩn thận.
“Chuyện đến đâu rồi?” Tô Minh Viễn nhẹ giọng hỏi tình hình, ánh mắt hắn vẫn nhìn xuống tài liệu trước mặt.
“Đúng như những gì lão ta đã nói, Dạ An thật sự là Hạ Tuệ San.”
“Còn tên hôm đó đến cùng lão ta tên Trịnh Đình Phong, mấy hôm trước vừa bị… người ta chơi rồi ạ.” Những lời sau Kỷ Trạch lại nói nhỏ lại có lẽ do y cảm thấy lời sau cũng không mấy quan trọng lắm.
Mặc dù nói nhỏ nhưng những lời đấy vẫn lọt vào tai Tô Minh Viễn, hắn nghe xong còn khẽ nhếch miệng cười nữa kia kìa “Đem trả lại thẻ cho lão đi.”
“Vâng.” Kỷ Trạch nhanh chóng nhận việc, y cầm lấy cái thẻ ngân hàng sau nán lại báo cáo nốt công việc rồi mới rời đi.
Sau khi y rời đi Tô Minh Viễn lại đứng dậy đi đến bên cạnh bé cưng, hắn đưa tay ôm lấy người đặt ngồi nên đùi mình, mặt vùi vào hõm cổ tham lam hít lấy mùi hương sữa đặc trưng của bé cưng.
“Chụt… Bé cưng tối nay đi tiệc nha, nơi đấy có nhiều đồ ngon lắm.”
“Tiệc ạ.”
“Ừ.”
“Đi với chồng.” Dạ An gật gật đầu nhỏ, miệng cười toe toét sau lại cúi xuống thơm thơm lên hai bên má của hắn.
Tô Minh Viễn đón nhận hành động này của bé cưng, hắn cũng không chịu thua mà cũng đưa tay xuống nắn bóp cặp mông căng tròn độc quyền của mình.
Tiếng nhạc xập xình sôi động vang khắp căn phòng lớn, DJ không ngừng khuấy động không khí bằng tài năng âm nhạc của mình, các dance chuyên nghiệp của quán bar cũng góp vui với nhiều điệu nhảy khác nhau. Bên dưới là hàng chục người cùng quây thành vòng nhảy theo điệu nhạc.
“Hạ Tuệ San…” Gã đàn ông hôm trước giờ đã say bét tè lè nhè, gã đi đứng xiêu vẹo, đầu óc cứ nghĩ đến cái tên 'Hạ Tuệ San."
Gã đưa mắt nhìn một vòng cuối cùng ánh mắt dừng trên người một thiếu niên trông “khá” yếu mềm “Ức… Này, ngủ với tôi ức… đi.”
“… Được~” Thiếu niên im lặng một chút sau liền đồng ý với nụ cười rất tươi. Khoé môi không nhịn được mà khẽ nhếch lên, vật bên dưới cũng theo đó mà phất cờ nổi dậy.
Người đã có lòng mời thì vị thiếu niên đây cũng đành phải hưởng thôi, được dâng đến miệng như vậy ai không biết hưởng thì chính là … phế.
…----------------…
Sau lần gặp gỡ đấy cũng như chuyện đã xảy ra ở hội Tô Minh Viễn đã quyết định mua cho bạn nhỏ một chiếc vòng tay có gắn định vị để phòng ngừa trường hợp sẽ xảy ra những chuyện như vậy.
Chiếc vòng tay được chạm khắc tinh xảo bởi các nghệ nhân tài giỏi, bên trên là hình chú cá voi nhỏ màu xanh biển nhạt, bên trong chú cá voi là thiết bị định vị được chế tạo rất cẩn thận, thiết bị này còn có khả năng vô hiệu hoá máy quét nên khi nhận kết quả Tô Minh Viễn đã rất hài lòng.
Nhìn chiếc vòng tay nằm gọn trên tay mình Dạ An thật sự rất vui, lâu lâu lại phải nhìn một cái mới chịu cơ.
“Chồng ơi, em bé… em bé đói ời.” Dạ An giọng ngọt gọi hắn, bạn nhỏ giờ đây cũng biết nói những lời như vậy rồi nha.
Tô Minh Viễn nghe bé cưng đổ tội cho em bé trong bụng thì khẽ phì cười, hắn khi nãy đã bồi cho bạn nhỏ này một cái màn thầu, một bánh mochi, thêm cả gói snack và lọ sữa ấy thế mà chỉ chưa đầy nửa tiếng bé cưng của hắn lại đói nữa rồi. “Vậy tôi bóc quả cho em.”
“Quả cam ạ.”
“Ừ, quả cam.”
Tô Minh Viễn bóc hai quả cam, gọt một quả táo rồi đặt ra đĩa cho bé cưng của mình sau mới quay người về bàn làm việc xử lý nột đống giấy tờ kia.
Đáng lẽ ra hắn có thể giao lại mấy cái này cho Kỷ Trạch làm nhưng khổ nỗi đợt vừa rồi lúc tết Tây hắn đã đùn cho y nhiều lắm rồi, giờ mà giao lại nữa thể nào y cũng nhảy cẫng lên rồi không ngừng ăn vạ cho xem.
Dạ An được hắn bóc quả cho liền ngoan ngoãn thưởng thức, một tay cầm miếng cam đưa lên miệng ăn, tay kia thì xoa xoa vỗ vỗ bụng mềm có phần hơi nhô lên, ánh mắt hướng nhìn màn hình laptop đang hiển thị video em bé.
Vì thể chất nam giới khác với nữ giới nên khi mang thai nam giới sẽ chỉ mất 6 tháng 10 ngày, còn nữ giới sẽ là 9 tháng 10 ngày. Hiện giờ bạn nhỏ đã ở tuần thứ 11 rồi đã là nửa thai kỳ rồi, chỉ còn khoảng 13 -14 tuần nữa thôi.
_Cốc cốc_ Từ bên ngoài, tiếng gõ cửa vang lên hai tiếng, giọng nói trầm thấp của hắn cũng theo sau mà vang lên cho phép người kia vào.
“Sếp.” Người vào là Kỷ Trạch, trên tay y là một quyển sổ màu đỏ bên trên là những dòng chữ với những màu bút khác nhau được đánh dấu cẩn thận.
“Chuyện đến đâu rồi?” Tô Minh Viễn nhẹ giọng hỏi tình hình, ánh mắt hắn vẫn nhìn xuống tài liệu trước mặt.
“Đúng như những gì lão ta đã nói, Dạ An thật sự là Hạ Tuệ San.”
“Còn tên hôm đó đến cùng lão ta tên Trịnh Đình Phong, mấy hôm trước vừa bị… người ta chơi rồi ạ.” Những lời sau Kỷ Trạch lại nói nhỏ lại có lẽ do y cảm thấy lời sau cũng không mấy quan trọng lắm.
Mặc dù nói nhỏ nhưng những lời đấy vẫn lọt vào tai Tô Minh Viễn, hắn nghe xong còn khẽ nhếch miệng cười nữa kia kìa “Đem trả lại thẻ cho lão đi.”
“Vâng.” Kỷ Trạch nhanh chóng nhận việc, y cầm lấy cái thẻ ngân hàng sau nán lại báo cáo nốt công việc rồi mới rời đi.
Sau khi y rời đi Tô Minh Viễn lại đứng dậy đi đến bên cạnh bé cưng, hắn đưa tay ôm lấy người đặt ngồi nên đùi mình, mặt vùi vào hõm cổ tham lam hít lấy mùi hương sữa đặc trưng của bé cưng.
“Chụt… Bé cưng tối nay đi tiệc nha, nơi đấy có nhiều đồ ngon lắm.”
“Tiệc ạ.”
“Ừ.”
“Đi với chồng.” Dạ An gật gật đầu nhỏ, miệng cười toe toét sau lại cúi xuống thơm thơm lên hai bên má của hắn.
Tô Minh Viễn đón nhận hành động này của bé cưng, hắn cũng không chịu thua mà cũng đưa tay xuống nắn bóp cặp mông căng tròn độc quyền của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.