Chương 9: Ngày chủ nhật ác mộng(2)
Hatsune Miku
24/08/2019
Xin chào em đã trở lại và ăn hại hơn xưa, em rất xin lỗ vì sự chậm trễ này, em sẽ cố gắng đăng thường xuyên hơn nên các anh chị ủng hộ em nha. Và bây giờ chúng ta cùng đến với phần tiếp theo của chuyến đi mua sắm giữa hai đại thiếu gia nhà giàu nứt đố đổ vách và cô nàng ko một xu dính túi nhé
Khoảng 5 phút sau cô trở lại với một bộ dạng rất cool ngầu, từ chân lên đến đầu toàn màu đen xì. Hình như hôm nay hai anh chàng của chúng ta phải làm khá là nhiều việc rồi đây bởi vì Phi Yên nhà ta không biết một chút gì gọi là trang trí với lại làm đẹp cả. Họ phi ra trung tâm mua sắm với một tốc độ bàn thờ, sai lầm của Dương Thiên là đã cho Phi Yên lái xe:
- Nè nhóc kia cô có biết lái xe không vậy
- Tất nhiên là biết rồi
- Cô lái chậm thôi được không
- Tôi lái chậm lắm rồi đó
- Cái này gọi là chậm đó hả, tôi chưa muốn chết đâu cho tôi xuống đi với Dương Lâm đi
- Còn xíu nữa là đến rồi ngồi im đi
Cô lại tiếp tục phi mà không màn tới tín mạng của anh. Bước xuống khỏi xe anh mới hoàn hồn. Anh chắp tay lạy lấy lạy để:
- Cảm ơn phật tổ như lai, cảm ơn quan thế âm bồ tát, ôi may quá con vẫn còn sống
- Có thế thôi mà làm quá không à
- Con nhóc kia từ lần sau đừng hòng tôi đi với cô nữa
- Ai cần anh đi với tôi
-* Họ đang cãi nhau thì Dương Lâm xen vào* Thôi hai người đừng cãi nhau nữa, chúng ta đi thôi. Bọn họ đi hết gian hàng này đến gian hàng khác để mua cho hết đồ. Và thế là họ mua xong mà còn thừa quá trời thời gian
Chương sau rồi mọi người sẽ biết họ làm gì cứ chờ đi
Khoảng 5 phút sau cô trở lại với một bộ dạng rất cool ngầu, từ chân lên đến đầu toàn màu đen xì. Hình như hôm nay hai anh chàng của chúng ta phải làm khá là nhiều việc rồi đây bởi vì Phi Yên nhà ta không biết một chút gì gọi là trang trí với lại làm đẹp cả. Họ phi ra trung tâm mua sắm với một tốc độ bàn thờ, sai lầm của Dương Thiên là đã cho Phi Yên lái xe:
- Nè nhóc kia cô có biết lái xe không vậy
- Tất nhiên là biết rồi
- Cô lái chậm thôi được không
- Tôi lái chậm lắm rồi đó
- Cái này gọi là chậm đó hả, tôi chưa muốn chết đâu cho tôi xuống đi với Dương Lâm đi
- Còn xíu nữa là đến rồi ngồi im đi
Cô lại tiếp tục phi mà không màn tới tín mạng của anh. Bước xuống khỏi xe anh mới hoàn hồn. Anh chắp tay lạy lấy lạy để:
- Cảm ơn phật tổ như lai, cảm ơn quan thế âm bồ tát, ôi may quá con vẫn còn sống
- Có thế thôi mà làm quá không à
- Con nhóc kia từ lần sau đừng hòng tôi đi với cô nữa
- Ai cần anh đi với tôi
-* Họ đang cãi nhau thì Dương Lâm xen vào* Thôi hai người đừng cãi nhau nữa, chúng ta đi thôi. Bọn họ đi hết gian hàng này đến gian hàng khác để mua cho hết đồ. Và thế là họ mua xong mà còn thừa quá trời thời gian
Chương sau rồi mọi người sẽ biết họ làm gì cứ chờ đi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.