Chương 169
Hiểu Bạo
28/04/2022
Trải qua nửa năm sau sản xuất, được quỷ tài Cao Lâm hướng dẫn, được vụ
tranh cãi về đề tài đồng chí bộ phim điện ảnh [Lạc Mạc] rốt cuộc cũng
được công chiếu toàn cầu. Trong mùa hè nóng bức này, bất luận là trai
hay gái, bất luận là dị tính luyến hay đồng tính luyến, đều cũng dành
mua vé xem bộ phim này, chút nước mắt, cùng chút giai đoạn cảm động.
Ngày đầu công chiếu [Lạc Mạc] phòng vé bán được 67 triệu vé đứng đầu các phim khác, cũng là bộ phim bán được lượng vé cao nhất trong nước, còn có những đánh giá cho bộ phim [Lạc Mạn] khiến những người nghĩ xấu về phim bị một đòn nặng. Ngay sau đó, là lời khen không ngừng, tỷ số bán vé cũng càng lúc càng cao, là điều quyết định khiến cho [Lạc Mạc] thành công, cũng khiến cho mọi người thấy được tài năng của quỷ tài đạo diễn Cao Lâm.
Căn cứ vào thống kê, chỉ trong một tháng, [Lạc Mạc] số lượng phòng vé bán được đã vượt ngưỡng 100 triệu vé, chuẩn bị công chiếu ở ngoài. Khi đó, nữ nhân vật chính trong phim là Tạ Sương Sương và Tả Tĩnh Nhan trở thành tiêu điểm bàn chuyện của mọi người trong quán nước, còn có một số người ái mộ lập một diễn đàn mang tên hai nàng ghép lại.
Mỗi lần nhìn thấy FC Tĩnh Sương, Tĩnh Sương là chân ái, hay đủ kiểu khác, Lăng Vi đều tức đến cắn răng nghiến lợi, sau đó không tiếc bất cứ giá nào mà tìm người tính sổ. Nhưng mà, không lâu sau, lại vội đi thảo luận chuyện của Tả Tĩnh Nhan và Tạ Sương Sương, tựa như cô đi tính sổ cũng không có ảnh hưởng đến ý dâm của những người khác vậy.
Ban đêm, ánh sao lấp lánh, ánh đèn flash không ngừng chớp động, đây là nơi làm lễ trao giải thưởng điện ảnh hàng năm được trông mong nhất, cũng chính là buổi trao giải điện ảnh có quyền uy nhất trong nước, dùng công bằng công chính công khai làm tiêu chuẩn, lễ trao giải hàng năm, đều là mục tiêu gây chú ý của các nhân sĩ.
[Lạc Mạc] chính là bộ phim được chú ý đến nhất trong năm nay, được đề cử cho giải đạo diễn xuất sắc nhất, nữ diễn viên xuất sắc nhất, giải điện ảnh và âm nhạc xuất sắc nhất, sáng tác xuất sắc nhất, soạn giả xuất sắc nhất, cùng 6 hạng mục giải thưởng khác cho phim. Nhất thời, bộ phim trở thành thứ đáng chú ý nhất trong lễ trao giải năm nay.
Lúc đi vào thảm đỏ, ca khúc chủ đề của [Lạc Mạc] vang lên, những người liên quan cũng bước trên thảm đỏ chầm chậm đi đến. Trong đó có Tạ Sương Sương, Cao Lâm, cùng Tả Tĩnh Nhan, còn có vài vai phụ. Ngồi dưới khán đài, Lăng Vi im lặng nhìn Tả Tĩnh Nhan đi trên thảm đỏ, tối nay nàng thực sự rất đẹp.
Vóc người cao gầy phối cùng bộ váy xanh đen có vạt kéo dài dưới đất, khiến làn da trắng nõn của nàng nổi bật xinh đẹp. Màu tóc nâu quăn hơi vén lên, lộ ra cái cổ trắng nõn thon dài. Trên đó không đeo quá nhiều trang sức chỉ đeo mỗi sợi dây chuyền, cũng không phải thứ gì quý giá, cũng không phải trang sức quá phức tạp. Bất quá chỉ là một sợi dây chuyền đơn giản, bên dưới chính là mặt dây chuyền. Ngoại trừ Lăng Vi và Tả Tĩnh Nhan, thì không ai biết được sợi dây chuyền này cất giấu bí mật gì bên trong.
Đứng bên cạnh Tả Tĩnh Nhan chính là Cao Lâm cùng Tạ Sương Sương đã lâu không gặp, Cao Lâm không biết từ lúc nào đã nuôi tóc dài ra, mái tóc dài màu đỏ xõa trên vai, phối cùng màu đen, có yêu mị không nói ra được.
Tóc Tạ Sương Sương vẫn ngắn, chỉ là so với lần gặp trước dài hơn rất nhiều. Hôm nay, nàng đã thay đổi hình tượng đáng yêu ngày xưa, mặc âu phục nữ sĩ trung tính, chân đi đôi giày da nhỏ. Nhìn nàng thỉnh thoảng cùng Cao Lâm dùng ánh mắt trao đổi, Lăng Vi huýt sáo một cái, trong lòng nói có gian tình.
Các minh tinh đều xuất hiện thì buổi lễ trao giải bắt đầu, ngồi dưới khán đài, Tả Tĩnh Nhan vừa đến, Lăng Vi liền thì thầm vào tai nàng nói nhỏ. "Này, Nhan Nhan, Cao Lâm kia có phải ở chung với Tạ Sương Sương không? em nhớ là, hai người này hình như cùng nhau biến mất rất lâu nha ~"
Mặc dù nói nhỏ nhưng mà âm thanh của Lăng Vi lại không nhỏ chút nào. Khiến cho Cao Lâm và Tạ Sương Sương ngồi cạnh cô nghe rõ ràng cũng không có phản bác, ngược lại dùng bộ dạng nhiều chuyện nhìn Lăng Vi. Lúc này, Lăng Vi chú ý đến hai người các nàng đều mặc đồ đen, trên cổ áo cũng thêu hoa văn màu đỏ nhạt như nhau. Lăng Vi nhìn thấy, liền cười một tiếng, trong lòng nhận định hai người này có gian tình.
Cô quyết định sớm muộn có ngày đem quan hệ hai người này công khai, như vậy, mấy người ái mộ cũng sẽ không thành lập FC Tĩnh Sương gì nữa.
Từng giải thưởng được trao, không lâu sau nhóm biên kịch [Lạc Mạc] cũng nhận được giải soạn giả xuất sắc nhất, cùng giải điện ảnh và ca khúc truyền hình xuất sắc nhất, bộ phim xuất sắc nhất, cùng với sáng tác xuất sắc nhất cùng bốn giải thưởng đồng hạng. Nhưng mà còn lại hai phần, đó mới chính là giải quan trọng nhất. Khi giải đạo diễn xuất sắc bắt đầu đọc tên trao giải, Tạ Sương Sương siết chặt nắm đấm, bộ dạng nhìn qua hình như còn gấp hơn Cao Lâm nhiều lần.
Khi cái tên quen thuộc được MC đọc lên, Tạ Sương Sương cao giọng hoan hô, khắc chế không nổi hôn lên môi Cao Lâm. Người kia cũng không ngờ nàng sẽ làm như vậy, có chút ngượng ngùng đỏ mặt, nhưng vẫn sờ đầu Tạ Sương Sương một cái, đi lên sân khấu.
"Trước tiên, xin cám ơn mọi người đã ủng hộ và khẳng định cho tôi. Tôi đã từng nói, sẽ không quay bất kỳ bộ phim này nữa, máy quay phim này, từ khi gặp tôi rồi cũng biến mất trong cuộc đời. Những lời này, bởi vì bộ phim điện ảnh [Lạc Mạc] mà phá vỡ mọi thứ. Khi vừa bắt đầu, tôi thực sự không hề muốn tham gia quay bộ phim này. Nhưng có một người bạn luôn đến tìm tôi, tôi không thể cự tuyệt, không thể làm gì khác là phá vỡ quyết định mình đã từng làm."
"Lúc trước, tôi có một cô gái tôi rất yêu, vì nàng, tôi bỏ máy quay, nhưng lại không có cách nào đổi lại thời gian để tôi có thể ở bên cạnh nàng nhiều hơn. Nàng rời khỏi tôi, cũng rời khỏi thế giới này, từ sau khi mất đi nàng, tôi cảm thấy tôi không còn cách nào dùng đến máy quay được nữa, hay quay một phim nào nữa. Nhưng mà, bởi vì [Lạc Mạc] tôi lại tìm được dũng khí tiếp tục quay phim."
"Hiện tại, tôi đã tìm được một người có thể cùng tôi đi tiếp, cám ơn nàng cho tôi động lực. Cũng cám ơn nàng, bồi tôi vượt qua thời gian hạnh phúc tốt đẹp vừa qua. Nếu như có thể, tôi muốn cùng nàng đi hết, vĩnh viễn cũng không rời xa." Cao Lâm đứng trên sân khấu nói, Tạ Sương Sương dưới sân khấu đã khóc không thành tiếng. Thấy bộ dạng đáng ghét của hai người, Lăng Vi cười nhạo các nàng trong lòng quá sến súa. Nhưng mà, khi giải kế tiếp được trao lại chính là giải nữ nhân chính xuất sắc nhất.
Diễn viên được lọt vào vòng này thì đều có thực lực cùng bề ngoài là một nghệ sĩ vững mạnh, nhắc đến giải thưởng này thì sức cạnh tranh cũng lớn nhất, giải vàng xuất sắc nhất. Nhìn thấy MC đứng trên sân khấu dài dòng câu giờ hồi lâu mà không công bố tên người nhận giải, Lăng Vi hận không thể đem người đó kéo xuống, để mình đi lên đọc tên Tả Tĩnh Nhan.
Khi thời gian bị kéo dài, hình ảnh bốn nữ minh tinh trên màn ảnh nụ cười cũng cứng ngắc, đang lúc Lăng Vi muốn trêu chọc Tả Tĩnh Nhan, thì cái tên cô mong đợi rốt cuộc cũng được MC xướng lên. Tiếng tim đập bịch bịch vang dội, như có người đang dùng chiêng gõ, dùng kèn thổi. Lăng Vi nhìn Tả Tĩnh Nhan từ từ bước lên sân khấu, lúc này, trước mắt cô là một mảng mơ hồ, nhưng vẫn cưỡng bách chính mình mở ta hai mắt chăm chú nhìn nhất cử nhất động của Tả Tĩnh Nhan trên sân khấu.
"Ách…" cầm cúp, Tả Tĩnh Nhan đầu tiên phun ra một chữ phù. Nàng dùng ánh mắt nhìn xuống sân khấu một vòng, cuối cùng rơi trên người Lăng Vi. "Đầu tiên, phải cám ơn các bạn đã yêu mến, cùng ủng hộ điện ảnh cho tôi. Giải thưởng này đối với tôi là sự ủng hộ, càng đối với [Lạc Mạc] chính là sự cho phép. Tiếp đó tôi xin cảm tạ một người. Cô ấy là người quan trọng nhất trong cuộc đời của tôi."
"Đối với nhiều người thấy, thì cô ấy đẹp nhưng cũng rất hung dữ, cũng vô lý. Mà lần đầu gặp nhau chỉ vì một sự hiểu lầm từ miệng, bắt đầu, tôi rất ghét cô ấy, thậm chí còn muốn rời khỏi giới giải trí để tránh xa cô ấy. Nhưng mà, cũng là cô ấy, cho tôi một cơ hội như vậy, tài trợ bộ phim này, khiến tôi lần nữa được cầm cái cup này, đứng trên sân khấu này."
"Cô ấy không phải ưu tú nhất, cũng không phải giàu có nhất, thậm chí, cô ấy còn có nhiều thói hư tật xấu, luôn khiến tôi bực bội. Nhưng mà, cô ấy lại vì tôi mà bỏ ra mọi thứ, thậm chí còn cả sinh mạng. Cô ấy như nguồn sáng chiếu vào mặt tôi, khi tôi mê mang nhất, lại cho tôi đả kích, khiến tôi chết đi mà sống lại."
"Tôi yêu cô ấy, cũng có thể nói, tôi không thể nào không yêu cô ấy, cũng chỉ có thể yêu cô ấy. Mặc dù tình yêu hai nữ nhân thì khác biệt, rất phản nghịch, thậm chí là hoang đường. Nhưng mà, yêu chính là yêu, tôi cũng không có cách nào điều khiển nội tâm của chính mình."
"Hiện tại, tôi muốn mời cô ấy cùng lên sân khấu đứng với tôi, cùng nhận giải thưởng này." khi lời Tả Tĩnh Nhan vừa nói ra, cả hội trường trao giải liền xôn xao, ngay sau đó, nháy mắt liền có tiếng vỗ tay giòn giã bắt đầu. Không ai ngờ Tả Tĩnh Nhan lại thích nữ nhân, càng không ngờ, luôn im lặng trầm mặc như nàng lại có dũng khí come out trong buổi lễ trao giải này.
Im lặng chăm chú nhìn nữ nhân trên sân khấu, Lăng Vi cười, nước mắt trong hốc mắt đọng lại càng nhiều. Nhan Nhan của cô rốt cuộc lần nữa đứng lên sân khấu này, đạt được thành công, đạt được tiếng vỗ tay cùng chúc phúc của tất cả mọi người. Nàng cao gầy như vậy, đẹp như vậy, lại ưu tú như vậy. Hiện tại, nàng đưa tay ra với mình, chờ đợi mình đi tìm nàng. Nếu là nguyện vọng của nàng, mình tất nhiên sẽ làm được.
Khi Lăng Vi lên sân khấu, tiếng vỗ tay dưới hội trường càng thêm kịch liệt, nhìn Lăng Vi đứng chung cùng với Tả Tĩnh Nhan, Tạ Sương Sương cùng Cao Lâm ôm nhau một chỗ, ánh mắt nhìn hai người đầy sự chúc phúc. Thật không ngờ, các nàng muốn lại làm chuyện không tưởng, nhưng lại bị Tả Tĩnh Nhan làm trước một bước. Nữ nhân này quả nhiên rất dũng cảm.
"Nếu nữ nhân sau lưng ảnh hậu của chúng ta đã bước ra rồi, vậy chúng ta có nên hỏi vị tiểu thư này vài câu không?" bầu không khí hiện trường náo nhiệt, MC vừa nói xong, đem lời chuyển đến Lăng Vi. Nào ngờ, cái người luôn tùy tiện này cuối cùng lại đỏ mặt. Nhìn bộ dạng Lăng Vi tiểu tức phụ, Lam Khiên Mạch cùng với Ngôn Thanh Hạm ngồi trước ti vi xem cũng cười đến nằm vật ra, vội cầm lấy di động chụp hình dìm lại.
"Hôm nay, có thể lên sân khấu, tôi rất vui. Nhan Nhan có thể được giải thưởng, tôi càng vui hơn. Đúng rồi, cái hội FC Tĩnh Sương nhanh rút lại đi, Nhan Nhan nhà tôi chỉ của một mình tôi thôi. Nếu để tôi nhìn thấy mấy cái banner yêu yêu gì đó, tôi tuyệt đối sẽ tính sổ đó!" Lăng Vi nói xong, liền kéo tay Tả Tĩnh Nhan chạy khỏi buổi lễ trao giải, nhìn bộ dạng các nàng như là không kịp đợi chạy ra ngoài ăn mừng, mọi người ở đây rối rít hô to: "Chung một chỗ! chung một chỗ!"
"Phù ~ mệt chết em." hai người chạy như điên, mãi cho đến một công viên nhỏ cách đó không xa mới dừng lại. Nhìn Tả Tĩnh Nhan đứng im lặng chỗ nhìn mình cười, Lăng Vi nghi ngờ nhíu mày, không biết đối phương đang cười cái gì. "Lăng Vi, tối nay em thật đáng yêu." qua hồi lâu, Tả Tĩnh Nhan mới nói một câu như vậy. Lăng Vi nghe xong, liền sừng sộ tới.
"Lão nương một đời thanh danh liền bị xấu ở đây, Nhan Nhan, chị come out sao không nói trước với em một tiếng? làm em khẩn trương muốn chết, xong rồi, những người đó nhất định sẽ cảm thấy em là thụ. Còn nữa, chị mới nhận giải cứ vậy come out, em sợ ảnh hưởng đến công việc của chị." qua hồi lâu, Lăng Vi lại nghĩ đến một chuỗi vấn đề. Bất quá, lúc mới nói ngược lại có chút chậm.
"Không sao cả, chuyện gì thì cũng không quan trọng bằng em." Lăng Vi phát hiện tối nay Tả Tĩnh Nhan vô cùng hấp dẫn. Mỗi lần nói chuyện cũng khiến mình xấu hổ rồi lại cảm động. Nhìn cánh môi đối phương dần dần gần sát mình, Lăng Vi nhắm mắt đưa tay ra ôm cổ Tả Tĩnh Nhan, tiếp nhận nụ hôn vừa ôn nhu vừa nhiệt tình này.
Dần dần, Tả Tĩnh Nhan cũng không thỏa mãn với thân mật như vậy. Nàng nhìn phía sau mình có cành cây cao đến ngang hông, dùng sức một chút liền ấn Lăng Vi vào đó. Thân thể đối phương vì động tác này mà tạo thành dáng chữ n có hình cầu tròn. Nhìn Lăng Vi hướng mình nâng cao eo còn có chân tâm đặt trên hông mình.
Tả Tĩnh Nhan cười, đem người đặt lên.
"Lăng Vi, chị nhớ là em có nói, eo của em…
Tác giả có lời muốn nói: Oh yeah ~, hoan nghênh mọi người đến với chuyên mục nói nhiều lúc 8 giờ của Hiểu Bạo, Bạo tỷ tỷ thùy mị, thanh tân nội hàm, dòng chữ xanh nhỏ tiểu kịch trường. Đầu tiên, hôm nay là ngày lẽ nhà giáo, chúc mọi người ngày nhà giáo vui vẻ, để dày xéo đám học sinh chúng ta chịu đi!
Khụ khụ, sau một ngày đói bụng, tối nay ăn nguyên cục thịt bự, khi tui bình tĩnh gắp từng cục thịt vô chén, đột nhiên có cảm giác tà ác kỳ diệu! quả nhiên ăn cái đó tui liền nghĩ đến đậu hủ máu! ← đừng hỏi tui vì sao, tui khống muốn thả tiết tháo!
Như vậy sau khi cp phụ giải quyết boss xong, rốt cuộc phải nghênh đón Lăng lão bản cao triều rồi, dưới đây để thẻ H cái gì mọi ngươi không để tâm chứ? (mọi người: không ngại… mới lạ!) đúng như mọi người thấy, tối nay Lăng lão bản thực khả ái còn là nhược thụ nữa, bị Tả tỷ tỷ trêu đùa phản công không được.
Nhác đến Lăng lão bản của chúng ta cũng là 1 người vặn năng ah, có thể công, có thể thụ, có thể đùa bỡn suất khí, có thể bán manh, có thể hở x, có thể trâu x, có thể phong tao, có thể ngốc manh, cũng có thể cường hôn cát cát, luôn chảy máu mũi nhưng không bao giờ té! ở đây vì vạn năng Lăng lão bản nâng ly. Chúc nàng dã hợp cành cây ngã n cao triều từng đợt từng đợt! vạn niên nhược thụ, thụ dữ thiên tề, vạn thụ vô cương!
Nói vậy thì Lăng lão bản thuộc tính là vạn năng rồi, Hiểu Bạo lại nghĩ đến trò chơi mới, tiểu kịch trường hôm nay tạm thời ngưng 1 ngày, chúng ta làm một cái danh sách thăm dò đi.
Câu 1: Địa điểm Lăng lão bản thích yêu yêu nhất là?
1, trên giường.
2, trên sàn nhà.
3, trên ghế da hổ.
4, trên ban công.
5, trên kệ thịt nướng ← khẩu vị nặng.
Câu 2: Nguyên nhân gì khiến Tả tỷ tỷ hắc hóa?
1, Lăng lão bản come out.
2, Lăng lão bản chảy máu mũi.
3, Lăng lão bản mập mờ với Tiểu Lam Lam.
4, Lăng lão bản hôn môi với Cát Cát.
5, Lăng lão bản đối với nàng phát tình ← mọi người: hả? cái này không phải Tả tỷ tỷ nên cao hứng sao? Hiểu Bạo: ngươi biết gì!!! cái này gọi là miệng một đường lòng một nẻo!
6, Kẹo ngọt của Phong Phong bì người ta lấy đi.
Câu 3: Thực tế thì, tính lãnh đạm của Ngôn Ngôn, rốt cuộc có bao nhiêu nghiêm trọng?
1, sờ thế nào cũng không cứng được.
2, hôn thế nào cũng không nóng.
3, liếm sao cũng không ướt.
4, thọt sao cũng không ướt ← mấy người biết mà.
5, yêu thế nào cũng không cao triều.
6, thực sự thì, Ngôn Ngôn không có tính lãnh đạm!
Câu 4: Một ngày 24 tiếng Lam Lam thường lấy gì làm chính?
1, ngẩn người
2, cát cát thô bỉ
3, trêu đùa Lăng lão bản
4, trêu đùa ông ngoại ← không tìm chết cũng không chết
5, trước mặt đại cữu ăn kẹo ô mai ← Ngôn Ngôn, vợ ngươi sắp vượt tường.
6, làm mọi chuyện liên quan đến Ngôn Ngôn, tỷ như, mài đậu hủ máu.
Câu 5: Khi Nhiễm tỷ tỷ thụ đã xé bao nhiêu cái ra giường?
1, 0 cái, Nhiễm tỷ tỷ của ta thế nào thụ
2, 1 cái, thực sự thì, đó là do A Hắc nào đó cắn phá ← các ngươi biết mà !!!
3, 5 cái, Nhiễm tỷ nổi giận, ra giường nát bét
4, 10 cái
5. 100 cái
6, 0 cái, Nhiễm tỷ mặt than, ra trải giường là của nhà người ta, há!
Câu 6: Chuyện Phong Phong thích nhất là?
1, ăn kẹo que ngọt
2, ăn Nhuế Nhuế
3, bán manh
4, bán phong tao
5, hóa trang
6, bị sờ đầu
7, tự x trước mặt Nhuế Nhuế
8, dùng cách cưỡi để Nhuế Nhuế muốn nàng
9, các câu trên đều đúng.
Ha ha, làm một cái tham khảo nhỏ, mễ na tang hãy chọn mục mình thích, tui sẽ biết được trình độ của bạn nga. Mau xem đi, ngươi có thuần khiết như Hiểu Bạo không?
Ngày đầu công chiếu [Lạc Mạc] phòng vé bán được 67 triệu vé đứng đầu các phim khác, cũng là bộ phim bán được lượng vé cao nhất trong nước, còn có những đánh giá cho bộ phim [Lạc Mạn] khiến những người nghĩ xấu về phim bị một đòn nặng. Ngay sau đó, là lời khen không ngừng, tỷ số bán vé cũng càng lúc càng cao, là điều quyết định khiến cho [Lạc Mạc] thành công, cũng khiến cho mọi người thấy được tài năng của quỷ tài đạo diễn Cao Lâm.
Căn cứ vào thống kê, chỉ trong một tháng, [Lạc Mạc] số lượng phòng vé bán được đã vượt ngưỡng 100 triệu vé, chuẩn bị công chiếu ở ngoài. Khi đó, nữ nhân vật chính trong phim là Tạ Sương Sương và Tả Tĩnh Nhan trở thành tiêu điểm bàn chuyện của mọi người trong quán nước, còn có một số người ái mộ lập một diễn đàn mang tên hai nàng ghép lại.
Mỗi lần nhìn thấy FC Tĩnh Sương, Tĩnh Sương là chân ái, hay đủ kiểu khác, Lăng Vi đều tức đến cắn răng nghiến lợi, sau đó không tiếc bất cứ giá nào mà tìm người tính sổ. Nhưng mà, không lâu sau, lại vội đi thảo luận chuyện của Tả Tĩnh Nhan và Tạ Sương Sương, tựa như cô đi tính sổ cũng không có ảnh hưởng đến ý dâm của những người khác vậy.
Ban đêm, ánh sao lấp lánh, ánh đèn flash không ngừng chớp động, đây là nơi làm lễ trao giải thưởng điện ảnh hàng năm được trông mong nhất, cũng chính là buổi trao giải điện ảnh có quyền uy nhất trong nước, dùng công bằng công chính công khai làm tiêu chuẩn, lễ trao giải hàng năm, đều là mục tiêu gây chú ý của các nhân sĩ.
[Lạc Mạc] chính là bộ phim được chú ý đến nhất trong năm nay, được đề cử cho giải đạo diễn xuất sắc nhất, nữ diễn viên xuất sắc nhất, giải điện ảnh và âm nhạc xuất sắc nhất, sáng tác xuất sắc nhất, soạn giả xuất sắc nhất, cùng 6 hạng mục giải thưởng khác cho phim. Nhất thời, bộ phim trở thành thứ đáng chú ý nhất trong lễ trao giải năm nay.
Lúc đi vào thảm đỏ, ca khúc chủ đề của [Lạc Mạc] vang lên, những người liên quan cũng bước trên thảm đỏ chầm chậm đi đến. Trong đó có Tạ Sương Sương, Cao Lâm, cùng Tả Tĩnh Nhan, còn có vài vai phụ. Ngồi dưới khán đài, Lăng Vi im lặng nhìn Tả Tĩnh Nhan đi trên thảm đỏ, tối nay nàng thực sự rất đẹp.
Vóc người cao gầy phối cùng bộ váy xanh đen có vạt kéo dài dưới đất, khiến làn da trắng nõn của nàng nổi bật xinh đẹp. Màu tóc nâu quăn hơi vén lên, lộ ra cái cổ trắng nõn thon dài. Trên đó không đeo quá nhiều trang sức chỉ đeo mỗi sợi dây chuyền, cũng không phải thứ gì quý giá, cũng không phải trang sức quá phức tạp. Bất quá chỉ là một sợi dây chuyền đơn giản, bên dưới chính là mặt dây chuyền. Ngoại trừ Lăng Vi và Tả Tĩnh Nhan, thì không ai biết được sợi dây chuyền này cất giấu bí mật gì bên trong.
Đứng bên cạnh Tả Tĩnh Nhan chính là Cao Lâm cùng Tạ Sương Sương đã lâu không gặp, Cao Lâm không biết từ lúc nào đã nuôi tóc dài ra, mái tóc dài màu đỏ xõa trên vai, phối cùng màu đen, có yêu mị không nói ra được.
Tóc Tạ Sương Sương vẫn ngắn, chỉ là so với lần gặp trước dài hơn rất nhiều. Hôm nay, nàng đã thay đổi hình tượng đáng yêu ngày xưa, mặc âu phục nữ sĩ trung tính, chân đi đôi giày da nhỏ. Nhìn nàng thỉnh thoảng cùng Cao Lâm dùng ánh mắt trao đổi, Lăng Vi huýt sáo một cái, trong lòng nói có gian tình.
Các minh tinh đều xuất hiện thì buổi lễ trao giải bắt đầu, ngồi dưới khán đài, Tả Tĩnh Nhan vừa đến, Lăng Vi liền thì thầm vào tai nàng nói nhỏ. "Này, Nhan Nhan, Cao Lâm kia có phải ở chung với Tạ Sương Sương không? em nhớ là, hai người này hình như cùng nhau biến mất rất lâu nha ~"
Mặc dù nói nhỏ nhưng mà âm thanh của Lăng Vi lại không nhỏ chút nào. Khiến cho Cao Lâm và Tạ Sương Sương ngồi cạnh cô nghe rõ ràng cũng không có phản bác, ngược lại dùng bộ dạng nhiều chuyện nhìn Lăng Vi. Lúc này, Lăng Vi chú ý đến hai người các nàng đều mặc đồ đen, trên cổ áo cũng thêu hoa văn màu đỏ nhạt như nhau. Lăng Vi nhìn thấy, liền cười một tiếng, trong lòng nhận định hai người này có gian tình.
Cô quyết định sớm muộn có ngày đem quan hệ hai người này công khai, như vậy, mấy người ái mộ cũng sẽ không thành lập FC Tĩnh Sương gì nữa.
Từng giải thưởng được trao, không lâu sau nhóm biên kịch [Lạc Mạc] cũng nhận được giải soạn giả xuất sắc nhất, cùng giải điện ảnh và ca khúc truyền hình xuất sắc nhất, bộ phim xuất sắc nhất, cùng với sáng tác xuất sắc nhất cùng bốn giải thưởng đồng hạng. Nhưng mà còn lại hai phần, đó mới chính là giải quan trọng nhất. Khi giải đạo diễn xuất sắc bắt đầu đọc tên trao giải, Tạ Sương Sương siết chặt nắm đấm, bộ dạng nhìn qua hình như còn gấp hơn Cao Lâm nhiều lần.
Khi cái tên quen thuộc được MC đọc lên, Tạ Sương Sương cao giọng hoan hô, khắc chế không nổi hôn lên môi Cao Lâm. Người kia cũng không ngờ nàng sẽ làm như vậy, có chút ngượng ngùng đỏ mặt, nhưng vẫn sờ đầu Tạ Sương Sương một cái, đi lên sân khấu.
"Trước tiên, xin cám ơn mọi người đã ủng hộ và khẳng định cho tôi. Tôi đã từng nói, sẽ không quay bất kỳ bộ phim này nữa, máy quay phim này, từ khi gặp tôi rồi cũng biến mất trong cuộc đời. Những lời này, bởi vì bộ phim điện ảnh [Lạc Mạc] mà phá vỡ mọi thứ. Khi vừa bắt đầu, tôi thực sự không hề muốn tham gia quay bộ phim này. Nhưng có một người bạn luôn đến tìm tôi, tôi không thể cự tuyệt, không thể làm gì khác là phá vỡ quyết định mình đã từng làm."
"Lúc trước, tôi có một cô gái tôi rất yêu, vì nàng, tôi bỏ máy quay, nhưng lại không có cách nào đổi lại thời gian để tôi có thể ở bên cạnh nàng nhiều hơn. Nàng rời khỏi tôi, cũng rời khỏi thế giới này, từ sau khi mất đi nàng, tôi cảm thấy tôi không còn cách nào dùng đến máy quay được nữa, hay quay một phim nào nữa. Nhưng mà, bởi vì [Lạc Mạc] tôi lại tìm được dũng khí tiếp tục quay phim."
"Hiện tại, tôi đã tìm được một người có thể cùng tôi đi tiếp, cám ơn nàng cho tôi động lực. Cũng cám ơn nàng, bồi tôi vượt qua thời gian hạnh phúc tốt đẹp vừa qua. Nếu như có thể, tôi muốn cùng nàng đi hết, vĩnh viễn cũng không rời xa." Cao Lâm đứng trên sân khấu nói, Tạ Sương Sương dưới sân khấu đã khóc không thành tiếng. Thấy bộ dạng đáng ghét của hai người, Lăng Vi cười nhạo các nàng trong lòng quá sến súa. Nhưng mà, khi giải kế tiếp được trao lại chính là giải nữ nhân chính xuất sắc nhất.
Diễn viên được lọt vào vòng này thì đều có thực lực cùng bề ngoài là một nghệ sĩ vững mạnh, nhắc đến giải thưởng này thì sức cạnh tranh cũng lớn nhất, giải vàng xuất sắc nhất. Nhìn thấy MC đứng trên sân khấu dài dòng câu giờ hồi lâu mà không công bố tên người nhận giải, Lăng Vi hận không thể đem người đó kéo xuống, để mình đi lên đọc tên Tả Tĩnh Nhan.
Khi thời gian bị kéo dài, hình ảnh bốn nữ minh tinh trên màn ảnh nụ cười cũng cứng ngắc, đang lúc Lăng Vi muốn trêu chọc Tả Tĩnh Nhan, thì cái tên cô mong đợi rốt cuộc cũng được MC xướng lên. Tiếng tim đập bịch bịch vang dội, như có người đang dùng chiêng gõ, dùng kèn thổi. Lăng Vi nhìn Tả Tĩnh Nhan từ từ bước lên sân khấu, lúc này, trước mắt cô là một mảng mơ hồ, nhưng vẫn cưỡng bách chính mình mở ta hai mắt chăm chú nhìn nhất cử nhất động của Tả Tĩnh Nhan trên sân khấu.
"Ách…" cầm cúp, Tả Tĩnh Nhan đầu tiên phun ra một chữ phù. Nàng dùng ánh mắt nhìn xuống sân khấu một vòng, cuối cùng rơi trên người Lăng Vi. "Đầu tiên, phải cám ơn các bạn đã yêu mến, cùng ủng hộ điện ảnh cho tôi. Giải thưởng này đối với tôi là sự ủng hộ, càng đối với [Lạc Mạc] chính là sự cho phép. Tiếp đó tôi xin cảm tạ một người. Cô ấy là người quan trọng nhất trong cuộc đời của tôi."
"Đối với nhiều người thấy, thì cô ấy đẹp nhưng cũng rất hung dữ, cũng vô lý. Mà lần đầu gặp nhau chỉ vì một sự hiểu lầm từ miệng, bắt đầu, tôi rất ghét cô ấy, thậm chí còn muốn rời khỏi giới giải trí để tránh xa cô ấy. Nhưng mà, cũng là cô ấy, cho tôi một cơ hội như vậy, tài trợ bộ phim này, khiến tôi lần nữa được cầm cái cup này, đứng trên sân khấu này."
"Cô ấy không phải ưu tú nhất, cũng không phải giàu có nhất, thậm chí, cô ấy còn có nhiều thói hư tật xấu, luôn khiến tôi bực bội. Nhưng mà, cô ấy lại vì tôi mà bỏ ra mọi thứ, thậm chí còn cả sinh mạng. Cô ấy như nguồn sáng chiếu vào mặt tôi, khi tôi mê mang nhất, lại cho tôi đả kích, khiến tôi chết đi mà sống lại."
"Tôi yêu cô ấy, cũng có thể nói, tôi không thể nào không yêu cô ấy, cũng chỉ có thể yêu cô ấy. Mặc dù tình yêu hai nữ nhân thì khác biệt, rất phản nghịch, thậm chí là hoang đường. Nhưng mà, yêu chính là yêu, tôi cũng không có cách nào điều khiển nội tâm của chính mình."
"Hiện tại, tôi muốn mời cô ấy cùng lên sân khấu đứng với tôi, cùng nhận giải thưởng này." khi lời Tả Tĩnh Nhan vừa nói ra, cả hội trường trao giải liền xôn xao, ngay sau đó, nháy mắt liền có tiếng vỗ tay giòn giã bắt đầu. Không ai ngờ Tả Tĩnh Nhan lại thích nữ nhân, càng không ngờ, luôn im lặng trầm mặc như nàng lại có dũng khí come out trong buổi lễ trao giải này.
Im lặng chăm chú nhìn nữ nhân trên sân khấu, Lăng Vi cười, nước mắt trong hốc mắt đọng lại càng nhiều. Nhan Nhan của cô rốt cuộc lần nữa đứng lên sân khấu này, đạt được thành công, đạt được tiếng vỗ tay cùng chúc phúc của tất cả mọi người. Nàng cao gầy như vậy, đẹp như vậy, lại ưu tú như vậy. Hiện tại, nàng đưa tay ra với mình, chờ đợi mình đi tìm nàng. Nếu là nguyện vọng của nàng, mình tất nhiên sẽ làm được.
Khi Lăng Vi lên sân khấu, tiếng vỗ tay dưới hội trường càng thêm kịch liệt, nhìn Lăng Vi đứng chung cùng với Tả Tĩnh Nhan, Tạ Sương Sương cùng Cao Lâm ôm nhau một chỗ, ánh mắt nhìn hai người đầy sự chúc phúc. Thật không ngờ, các nàng muốn lại làm chuyện không tưởng, nhưng lại bị Tả Tĩnh Nhan làm trước một bước. Nữ nhân này quả nhiên rất dũng cảm.
"Nếu nữ nhân sau lưng ảnh hậu của chúng ta đã bước ra rồi, vậy chúng ta có nên hỏi vị tiểu thư này vài câu không?" bầu không khí hiện trường náo nhiệt, MC vừa nói xong, đem lời chuyển đến Lăng Vi. Nào ngờ, cái người luôn tùy tiện này cuối cùng lại đỏ mặt. Nhìn bộ dạng Lăng Vi tiểu tức phụ, Lam Khiên Mạch cùng với Ngôn Thanh Hạm ngồi trước ti vi xem cũng cười đến nằm vật ra, vội cầm lấy di động chụp hình dìm lại.
"Hôm nay, có thể lên sân khấu, tôi rất vui. Nhan Nhan có thể được giải thưởng, tôi càng vui hơn. Đúng rồi, cái hội FC Tĩnh Sương nhanh rút lại đi, Nhan Nhan nhà tôi chỉ của một mình tôi thôi. Nếu để tôi nhìn thấy mấy cái banner yêu yêu gì đó, tôi tuyệt đối sẽ tính sổ đó!" Lăng Vi nói xong, liền kéo tay Tả Tĩnh Nhan chạy khỏi buổi lễ trao giải, nhìn bộ dạng các nàng như là không kịp đợi chạy ra ngoài ăn mừng, mọi người ở đây rối rít hô to: "Chung một chỗ! chung một chỗ!"
"Phù ~ mệt chết em." hai người chạy như điên, mãi cho đến một công viên nhỏ cách đó không xa mới dừng lại. Nhìn Tả Tĩnh Nhan đứng im lặng chỗ nhìn mình cười, Lăng Vi nghi ngờ nhíu mày, không biết đối phương đang cười cái gì. "Lăng Vi, tối nay em thật đáng yêu." qua hồi lâu, Tả Tĩnh Nhan mới nói một câu như vậy. Lăng Vi nghe xong, liền sừng sộ tới.
"Lão nương một đời thanh danh liền bị xấu ở đây, Nhan Nhan, chị come out sao không nói trước với em một tiếng? làm em khẩn trương muốn chết, xong rồi, những người đó nhất định sẽ cảm thấy em là thụ. Còn nữa, chị mới nhận giải cứ vậy come out, em sợ ảnh hưởng đến công việc của chị." qua hồi lâu, Lăng Vi lại nghĩ đến một chuỗi vấn đề. Bất quá, lúc mới nói ngược lại có chút chậm.
"Không sao cả, chuyện gì thì cũng không quan trọng bằng em." Lăng Vi phát hiện tối nay Tả Tĩnh Nhan vô cùng hấp dẫn. Mỗi lần nói chuyện cũng khiến mình xấu hổ rồi lại cảm động. Nhìn cánh môi đối phương dần dần gần sát mình, Lăng Vi nhắm mắt đưa tay ra ôm cổ Tả Tĩnh Nhan, tiếp nhận nụ hôn vừa ôn nhu vừa nhiệt tình này.
Dần dần, Tả Tĩnh Nhan cũng không thỏa mãn với thân mật như vậy. Nàng nhìn phía sau mình có cành cây cao đến ngang hông, dùng sức một chút liền ấn Lăng Vi vào đó. Thân thể đối phương vì động tác này mà tạo thành dáng chữ n có hình cầu tròn. Nhìn Lăng Vi hướng mình nâng cao eo còn có chân tâm đặt trên hông mình.
Tả Tĩnh Nhan cười, đem người đặt lên.
"Lăng Vi, chị nhớ là em có nói, eo của em…
Tác giả có lời muốn nói: Oh yeah ~, hoan nghênh mọi người đến với chuyên mục nói nhiều lúc 8 giờ của Hiểu Bạo, Bạo tỷ tỷ thùy mị, thanh tân nội hàm, dòng chữ xanh nhỏ tiểu kịch trường. Đầu tiên, hôm nay là ngày lẽ nhà giáo, chúc mọi người ngày nhà giáo vui vẻ, để dày xéo đám học sinh chúng ta chịu đi!
Khụ khụ, sau một ngày đói bụng, tối nay ăn nguyên cục thịt bự, khi tui bình tĩnh gắp từng cục thịt vô chén, đột nhiên có cảm giác tà ác kỳ diệu! quả nhiên ăn cái đó tui liền nghĩ đến đậu hủ máu! ← đừng hỏi tui vì sao, tui khống muốn thả tiết tháo!
Như vậy sau khi cp phụ giải quyết boss xong, rốt cuộc phải nghênh đón Lăng lão bản cao triều rồi, dưới đây để thẻ H cái gì mọi ngươi không để tâm chứ? (mọi người: không ngại… mới lạ!) đúng như mọi người thấy, tối nay Lăng lão bản thực khả ái còn là nhược thụ nữa, bị Tả tỷ tỷ trêu đùa phản công không được.
Nhác đến Lăng lão bản của chúng ta cũng là 1 người vặn năng ah, có thể công, có thể thụ, có thể đùa bỡn suất khí, có thể bán manh, có thể hở x, có thể trâu x, có thể phong tao, có thể ngốc manh, cũng có thể cường hôn cát cát, luôn chảy máu mũi nhưng không bao giờ té! ở đây vì vạn năng Lăng lão bản nâng ly. Chúc nàng dã hợp cành cây ngã n cao triều từng đợt từng đợt! vạn niên nhược thụ, thụ dữ thiên tề, vạn thụ vô cương!
Nói vậy thì Lăng lão bản thuộc tính là vạn năng rồi, Hiểu Bạo lại nghĩ đến trò chơi mới, tiểu kịch trường hôm nay tạm thời ngưng 1 ngày, chúng ta làm một cái danh sách thăm dò đi.
Câu 1: Địa điểm Lăng lão bản thích yêu yêu nhất là?
1, trên giường.
2, trên sàn nhà.
3, trên ghế da hổ.
4, trên ban công.
5, trên kệ thịt nướng ← khẩu vị nặng.
Câu 2: Nguyên nhân gì khiến Tả tỷ tỷ hắc hóa?
1, Lăng lão bản come out.
2, Lăng lão bản chảy máu mũi.
3, Lăng lão bản mập mờ với Tiểu Lam Lam.
4, Lăng lão bản hôn môi với Cát Cát.
5, Lăng lão bản đối với nàng phát tình ← mọi người: hả? cái này không phải Tả tỷ tỷ nên cao hứng sao? Hiểu Bạo: ngươi biết gì!!! cái này gọi là miệng một đường lòng một nẻo!
6, Kẹo ngọt của Phong Phong bì người ta lấy đi.
Câu 3: Thực tế thì, tính lãnh đạm của Ngôn Ngôn, rốt cuộc có bao nhiêu nghiêm trọng?
1, sờ thế nào cũng không cứng được.
2, hôn thế nào cũng không nóng.
3, liếm sao cũng không ướt.
4, thọt sao cũng không ướt ← mấy người biết mà.
5, yêu thế nào cũng không cao triều.
6, thực sự thì, Ngôn Ngôn không có tính lãnh đạm!
Câu 4: Một ngày 24 tiếng Lam Lam thường lấy gì làm chính?
1, ngẩn người
2, cát cát thô bỉ
3, trêu đùa Lăng lão bản
4, trêu đùa ông ngoại ← không tìm chết cũng không chết
5, trước mặt đại cữu ăn kẹo ô mai ← Ngôn Ngôn, vợ ngươi sắp vượt tường.
6, làm mọi chuyện liên quan đến Ngôn Ngôn, tỷ như, mài đậu hủ máu.
Câu 5: Khi Nhiễm tỷ tỷ thụ đã xé bao nhiêu cái ra giường?
1, 0 cái, Nhiễm tỷ tỷ của ta thế nào thụ
2, 1 cái, thực sự thì, đó là do A Hắc nào đó cắn phá ← các ngươi biết mà !!!
3, 5 cái, Nhiễm tỷ nổi giận, ra giường nát bét
4, 10 cái
5. 100 cái
6, 0 cái, Nhiễm tỷ mặt than, ra trải giường là của nhà người ta, há!
Câu 6: Chuyện Phong Phong thích nhất là?
1, ăn kẹo que ngọt
2, ăn Nhuế Nhuế
3, bán manh
4, bán phong tao
5, hóa trang
6, bị sờ đầu
7, tự x trước mặt Nhuế Nhuế
8, dùng cách cưỡi để Nhuế Nhuế muốn nàng
9, các câu trên đều đúng.
Ha ha, làm một cái tham khảo nhỏ, mễ na tang hãy chọn mục mình thích, tui sẽ biết được trình độ của bạn nga. Mau xem đi, ngươi có thuần khiết như Hiểu Bạo không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.