Vĩnh Dạ Quân Vương

Quyển 1 - Chương 5: vĩnh dạ và bình minh

Yên Vũ Giang Nam

27/03/2014

Thiên Dạ lúc này mệt mỏi cả thân thể lẫn tâm hồn nên nháy mắt đã ngủ say. Nhưng là chỉ ba giờ sau, Thiên Dạ bị tiếng chuông chói tai đánh thức. Gần như trong nháy mắt mệnh lệnh Long Hải vang lên trong tai nên hắn lập tức đứng dậy, dùng tốc đội nhanh nhất thay quân phục, trong toàn bộ quá trình đương nhiên không thể tránh đụng vào vết thương sau lưng nên lại đau đớn đến run rẩy.

Từ khi rời giường đến lúc tập hợp chỉ có năm phút đồng hồ, ba người chậm nhất sẽ bị ba roi trừng phạt. Thiên Dạ gần như tê dại đứng trong đội ngũ, bắt đầu tê dại theo mệnh lệnh chạy lên núi. Đợi đến khi chạy đủ năm cây số là chạy trở về, lúc này thật sự không còn gì ngoài tê dại.

Lần chạy bộ này nhờ kinh nghiệm sống trong bãi rác nên biểu hiện của Thiên Dạ không tệ, là người thứ mười chạy về đích. Một giờ tiếp theo là huấn luyện lực lượng, những người không hoàn thành sẽ bị ăn một roi. Thiên Dạ nhỏ gầy rất bất hạnh bị ăn một roi.

Đây mới chỉ là bắt đầu, trong những ngày huấn luyện tiếp theo, roi da sẽ là thứ đám trẻ nhớ nhất.

Sau khi kết thúc huấn luyện lực lượng là thời gian bữa sáng. Bữa sáng là nơi đáng được khen ngợi nhất trong trại huấn luyện, không những đa dạng chủng loại mà số lượng gần như vô hạn, muốn ăn bao nhiêu cũng được không có hạn chế gì chỉ trừ thời gian. Thời gian quy định cho bữa sáng là ba mươi phút, thời gian này dài đến xa xỉ nên sẽ không có ai vượt quá. Cả đám đã hiểu hành vi vượt quá thời gian sẽ bị roi da trừng phạt.

Trong trại huấn luyện có cả đệ tử môn phiệt vọng tộc nhưng đại đa là trẻ con bình dân, cũng có số ít là trẻ mồ côi như Thiên Dạ. Những đứa bé thường xuyên giãy dụa trong đói khát đột nhiên nhìn thấy bữa ăn thịnh soạn thấy vậy đại đa liều mạng ăn lo sợ sau này không còn cơ hội nữa. Thiên Dạ thì lại cẩn thận chỉ ăn hơi no chút là dừng lại. Ở trong bãi rác, hắn đã từng thấy vài người nhặt được bao lớn thức ăn rồi bị no quá mà chết.

Khi kết thúc bữa sáng, tiếng chuông như bùa đòi mạng vang lên, đám trẻ lại như thủy triều ào ra cửa lớn. Lúc này bất ngờ xảy ra, một bé gái đột nhiên ngã xuống đau đớn lăn lộn không ngừng phát ra tiếng kêu cứu, một lúc sau thì không động đậy được nữa. Nàng ăn quá nhiều đến nỗi bỏ mất tính mạng. Bữa sáng này cùng với bé gái dạy đám trẻ biết kiềm chế bản thân.

Sau bữa sáng lại là huấn luyện, cả một ngày đủ các loại huấn luyện mà toàn bộ liên quan đến lực lượng và sức bền. Mỗi khi tiến hành một hạng mục đến một nửa, Thiên Dạ đều cảm thấy bản thân như không kiên trì nổi nữa. Nhưng là quật cường và nghị lực lại chống đỡ hắn, giúp thân thể nho nhỏ của hắn tê dại hoàn thành từng động tác cho đến lúc hoàn thành nhiệm vụ. Những ngày ở bãi rác dạy cho hắn chỉ cần kiên trì đến cùng sẽ nhìn thấy ngày mai.

Đến khi nằm lên giường chính hắn cũng không biết một ngày trôi qua như nào nữa. Lần này hắn không làm đau bản thân nữa, vừa hạ xuống đã là nằm sấp mà trên lưng hắn có ba vết roi. Gần như là vừa lên giường hắn đã lập tức ngủ mê. Đêm nay trong giấc mơ của hắn tràn ngập tiếng roi da.

Sáu giờ sáng, tiếng chuông chói tai lại vang lên, hắn vội vã nhảy xuống giường theo bản năng mặc quân phục rồi ra tập hợp. Toàn bộ quá trình tròng mắt của hắn không chút mở ra. Vừa ra doanh trại, ánh mặt trời lập tức chiếu đến tròng mắt đang nhắm của Thiên Dạ. Hắn đột nhiên nghĩ hiện tại hẳn là mùa tối, sao có thể có ánh mặt trời chứ?

Một giây sau hắn mới ý thức được bản thân không còn ở bãi rác nữa mà đã tới đại lục trung tầng: Tần của đế quốc. Ánh sáng ở đây rất ít bị đại lục tầng trên ngăn cản nên sáu giờ đã có ánh mặt trời. Thiên Dạ chỉ hơi sửng sốt rồi lập tức đến vị trí của mình đứng. Một ngày mới lại bắt đầu.

Ngày này, khắc sâu trong ký ức của hắn vẫn là roi da. Hắn lại vì không thể hoàn thành số lượng trong thời gian quy định mà chịu một roi. Những đứa trẻ khác cũng không khác Thiên Dạ là bao, chỉ có mấy đứa cường tráng nhất không bị trừng phạt. Đứa yếu nhất bị đến năm roi sau cùng ngã trên đất không thể dựa vào lực lượng bản thân đứng lên, thế là nó lập tức bị kéo khỏi trại huấn luyện. Từ đó trở đi, Thiên Dạ chưa từng thấy đứa trẻ này quay lại.

Đêm ngày thứ ba, các giáo quan mang đến một thùng lớn dầu cao màu đen bảo bọn chúng bôi lên vết thương. Vừa bôi thứ dầu cao này, đau đớn tràn ngập thậm chí còn đau hơn khi bị đánh roi. Nhưng trải qua nửa đêm đau đớn không thể ngủ, sáng hôm sau vết roi trên lưng Thiên Dạ đã gần khỏi hắn. Cứ như vậy ngày rồi ngày trôi qua. Mỗi đêm Thiên Dạ đều nằm mơ đến roi da.

Cho đến một tháng sau, Thiên Dạ mới đón nhận ngày kỳ tích không bị ăn roi đầu tiên. Đêm đó Thiên Dạ đột nhiên đếm những người còn lại, hắn ngạc nhiên phát hiện bên cạnh chỉ còn bảy mươi sáu đứa trẻ. Hơn một trăm đứa trẻ chỉ sau một tháng đã mất đi ba mươi đứa.



Tiếp theo vẫn là huấn luyện lực lượng và sức bền không ngừng nghỉ cùng với không ngừng ăn roi. Sau đêm đầu tiên máu tanh, Long Hải rất ít xử tử trực tiếp nữa. Chỉ có hành vi trực tiếp vi phản cấm lệnh mới bị xử tử nhưng chính là như vậy, khi Thiên Dạ huấn luyện được ba tháng, những đồng bọn bên cạnh hắn chỉ còn lại sáu mươi người, thiếu đi đã gần một nửa. Những đứa trẻ tan biến quá nửa là bị huấn luyện tàn khốc đào thải.

Ba tháng qua đi, thân thể Thiên Dạ cường tráng rất nhiều, khác biệt hoàn toàn so với lúc mới đến. Ngày đầu tiên của ba tháng sau, Thiên Dạ và đồng bọn được dẫn tới một tòa nhà học lớp đặc biệt. Người lên lớp là một nữ nhân cao ráo xinh đẹp, tuổi ước chừng hai mươi bảy, quân phục như không thể buộc lại bộ ngực no đủ của nàng.

Nàng bước trên giảng đài viết xuống mấy chữ 'bản chất thế giới' rồi đọc một lượt và nói: "Ta biết đại đa các ngươi không biết mấy chữ này nhưng không sao, các ngươi có một tháng để học. Lát nữa ta sẽ phát sach cho các ngươi, các ngươi ngoài huấn luyện phải học biết chữ, tháng sau sẽ kiểm tra. Hiện tại ta sẽ nói bản chất thế giới chúng ta."

Bản chất thế giới là nguyên lực. Theo vị mỹ nữ Trương Tĩnh này nói thì nguyên lực là căn nguyên của thế giới. Nguyên lực cũng không phải không chút biến hóa mà nó chia làm hai tính chất khác nhau: hướng về ánh sáng được gọi là nguyên lực bình minh mà hướng về bóng tối được gọi là nguyên lực vĩnh dạ. Mỗi sinh vật đều phụ thuộc vào một loại nguyên lực, cũng vì thế tất cả bị thiên nhiên chia thành hai trận doanh là bình minh và vĩnh dạ nhưng cho dù trong cùng một chủng tộc, cá nhân thiên hướng bình minh hay vĩnh dạ cũng có khác nhau.

Nhân tộc nằm phe bình minh mà những chủng tộc hắc ám từng nô dịch nhân loại thuộc về phe vĩnh dạ. Lực lượng của chúng nó thậm chí cả sinh mạng đều phụ thuộc vào nguyên lực vĩnh dạ. Chủng tộc hắc ám từng vô cùng mạnh, trong đó có rất nhiều phân chi mạnh mẽ như huyết tộc, người sói, ma duệ, nhân diện chu ma nổi danh. Nhưng là nhân tộc là một chủng tộc kỳ dị, tuy đại đa người hướng về bình minh những cũng có không ít người thiên hướng vĩnh dạ. Thậm chí có chút người thức tỉnh nguyên lực bình minh rồi lại hiến thân cho vĩnh dạ. Đối với những chủng tộc hắc ám phải trải qua nguyên lực vĩnh dạ tẩy lễ mới trưởng thành thì điều này không thể tưởng tượng nổi nhưng với nhân loại thì không hiếm thấy.

Nghe nói ở giữa vĩnh dạ và bình minh còn có nguyên lực thuần túy nhất nhưng rất ít người cảm nhận được nó chứ đừng nói đến tu luyện. Ở trên thế giới này cũng không có chủng tộc nào tương ứng với nguyên lực căn nguyên này.

Nguyên lực và tu luyện… Nghe đến đây nắm tay phải của Thiên Dạ không tự chủ được nắm chặt lại, y như còn cảm nhận được một tia ấm áp vậy. Trong đêm trăng đỏ nóng bỏng kia, bàn tay lớn ấm áp đó như ánh sáng chiếu vào đêm đen đời hắn.

Trương Tĩnh vỗ vỗ đài giảng, mặt kim loại trơn bóng đột nhiên tách ra, cơ giới nhỏ bé chuyển động khe khẽ, một đồ hình lập thể do vô số kim tuyến, cành kim loại ngắn nhỏ, bánh răng to nhỏ bất đồng hiển hiện. Đây là địa đồ lập thể thế giới! Toàn bộ thế giới là chuyển động, bánh răng quay, tuyến kim loại dẫn dắt đại biểu đại lục và những vì sao theo quỹ đạo chầm chậm di động.

Từng danh từ xa lạ phát ra từ miệng Trương Tĩnh. Nhân tộc đã thăm dò được hai mươi bảy đại lục trên thế giới này, chúng nó không phải bất động trong hư không mà chậm rãi di động theo quỹ tích huyền ảo. Tại trên những đại lục này còn có hai mặt trời, xung quanh có vô số hành tinh lớn, những hành tinh này là những vì sao buổi tối nhìn thấy. Theo quỹ đạo vận hành khác nhau, trên một đại lục mỗi tối nhìn thấy vầng trăng cũng khác nhau.

Bao gồm cả Thiên Dạ, phần lớn những đứa trẻ đều nghe thấy kì diệu chỉ có thể liều mạng nhét hết những tri thức này vào đầu. Đồng thời nhìn chằm chằm mô hình phức tạp hoa mắt kia chỉ mong nhớ được càng nhiều càng tốt. Chỉ có một vài đứa trẻ xuất thân đệ tử môn phiệt đã sớm học những điều này nên không chút kinh ngạc.

"Mặt trời sẽ bị những đại lục bên trên che cho nên đại lục càng ở dưới thời gian mặt trời càng ít. Nguyên lực của mỗi đại lục khác nhau, có nằm bên vĩnh dạ, có nằm bên bình minh. Thuộc tính rõ rệt thì là mảnh đất của chủng tộc phe tương ứng, còn những đại lục thuộc tính mơ hồ thì là nơi tranh giành của hai phe." Thanh âm Trương Tĩnh rất dễ nghe mà nàng cũng dùng từ dễ hiểu nên đại đa đám trẻ nghe hiểu.

Nàng chỉ vào tầng thấp nhất nói: "Ví như đây, đây là đại lục có thời gian ban đêm dài nhất. Trên đại lục cũng chia bốn mùa nhưng phần nhiều là chia theo thời gian mặt trời chiếu thành hai mùa là mùa sáng và mùa tối. Một năm có ba tháng là mùa sáng còn lại là mùa tối cho nên điều kiện sinh tồn của đại lục này rất ác liệt nhưng đây lại chính là nơi khởi nguyên của đế quốc nhân loại. Đế quốc quật khởi chính từ đây dù cho hiện tại nó không còn quan trọng trong bản đồ đế quốc nữa. Đại lục này được gọi là Vĩnh Dạ đại lục cũng được gọi là mảnh đất bị lãng quên."

Thiên Dạ đột nhiên chấn động toàn thân, trong mắt như có thứ gì đó nóng ấm muốn chảy xuống. Vĩnh Dạ đại lục chính là nơi hắn sinh hoạt từ khi hiểu chuyện. Thật ra trong trí nhớ của hắn, hình như có người sống cùng hắn như không nhớ rõ khi nào người đó đã rời đi.

Bất tri bất giác tiết học đã kết thúc. Trương Tĩnh thu lại mô hình sau đó nói: "Một tháng sau gặp lại, bài học tiếp theo sẽ là chiến tranh bình minh. Đây là cuộc chiến nhân loại quật khởi, là cuộc chiến vận mệnh và cũng là cuộc chiến lập nên đế quốc!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vĩnh Dạ Quân Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook