Chương 231: Loại bỏ
Hoang Truong
16/01/2019
"Oanh..."
Trần Ngọc Lâm cùng Dương Quang đang đấu võ mồm, đột nhiên một tiếng động vang lên ngay phía trên đầu cả hai. Trần Ngọc Lâm ngẩng đầu lên trên, chợt thấy một cái vật thể bất minh trông rất giống cái móng rồng, mỗi tội trông chẳng khác gì được nặn từ đất sét mà ra đang đập thẳng tới.
Hơn nữa, cái móng vuốt này khí thế tỏa ra mười phần kinh khủng, giống như viễn cổ ma thần giáng lâm vậy. Không phải là khí tức áp đảo, mà là khí thế khiến cho bọn hắn cảm giác như vậy.
Một trảo của Tinh Không Huyễn Thú lập tức khiến cho Trần Ngọc Lâm phải né tránh. Dương Quang cũng vậy, phản ứng của hắn cũng mười phần nhanh nhẹn, tuy nhiên cùng lúc này, Trần Ngọc Lâm trên vai chợt xuất hiện một khẩu trọng pháo mười phần khác biệt.
Chính là Đại pháo Armstrong cuồng phong canon armstrong pháo.
"Cái quỷ gì kia? Nhìn trông nó giống cái dưng vật vãi tè."
Dương Quang hét toáng lên khi nhìn thấy trên đầu Trần Ngọc Lâm chợt xuất hiện khẩu Đại pháo Armstrong. Trần Ngọc Lâm sa sầm mặt, một phần vì hắn không thể phủ nhận việc này.
"Câm miệng, ăn ta một cái Đại pháo Armstrong cuồng phong canon armstrong pháo."
Trần Ngọc Lâm nói chưa hết nửa câu, đại pháo Amstrong đã khai hỏa.
Khẩu Đại Pháo chợt run run lên, kế đó hai quả cầu năng lượng (hay nên gọi là 2 hòn năng lượng? Ai mà biết?) cũng đồng thời run rẩy mãnh liệt, một tia sáng trắng đục bay ra từ nòng pháo.
"Vãi cả tên dài."
Dương Quang hét toáng lên:
"Đấy, đến cả hiệu ứng bắn cũng giống. ỐI!!"
Dương Quang hét toáng lên khi viên đạn lấy tốc độ kinh khủng bắn về phía hắn, tốc độ quá nhanh, không thể tránh né.
Tuy nhiên cùng lúc này, trên mình hắn đột nhiên bắn ra một cái hình nhân, trông gã này hết sức lạ thường, nhìn giống như một con khôi lỗi cực kỳ đô con, giáp phục trên mình sáng loáng, mũ giáp trên mặt có hình dáng giống như một tòa tháp.
Con khôi lỗi này vừa xuất hiện, trái ngược với vẻ bề ngoài to con, nó nhanh chóng lao vút về phía viên đạn, hai nắm tay to ít nhất cũng ngang cái chậu rửa mặt giơ lên, trong nháy mắt va chạm với viên đạn pháo, kích nổ nó.
Trần Ngọc Lâm Giám Đinh lướt qua: [Bạch - Xe.] kèm theo đó là một cái hình trông như kí hiệu của con Xe trong bộ cờ vua.
Xem ra hắn nghĩ đúng. Không chỉ có cái bàn cờ kia là bản thể, kì thực mỗi một quân cờ mà hắn mang theo đều chính là bản thể của hắn. Xem ra cái thế lực này quả là kì quái, chuyên môn tập hợp những thành phần hết sức quái dị, khó có thể tìm thấy bất cứ đâu.
Gã Kagami vừa nãy có lẽ cũng là một thành viên của bọn hắn.
"Oanh" một tiếng, con khôi lỗi bị quả đạn pháo bắn nổ tung, tuy nhiên 2 phần lớn nhất của nó nhanh chóng được Dương Quang thu lại, hút vào bên trong nó.
Trần Ngọc Lâm không cảm thấy mình có thể đem gã này lưu lại, hắn là Ma Vật Tứ Phẩm cấp 4, lực chiến có thể đem so Ngũ Phẩm tu sĩ. Trần Ngọc Lâm khẩu Amstrong pháo tuy rằng rất mạnh, nhưng cùng lắm cũng chỉ có thể tạc bay bình thường Ngũ Phẩm tu sĩ là cùng.
Hơn nữa, một lần khai hỏa mất 1 tuần để sạc lại. Dựa theo những gì hắn đã thấy, Dương Quang có thể sử dụng tất cả quân cờ trên bàn cờ, tự thành đội quân một người. Nói cách khác hắn chí ít có mấy chục cái mạng.
Ngần đó là đủ đem Mario phá đảo vài lần vẫn còn dư rồi.
Trần Ngọc Lâm quay người lại, hội tụ cùng Âu Bảo Uyên và Lang Lộc. Lang Lộc trên thân lúc này có 8 khẩu pháo, Âu Bảo Uyên có gần 20 khẩu pháo, vị chi cả 3 đứa là 40 khẩu. Ngoài nhóm bọn hắn ra còn có 1 nhóm khác có tới 45 khẩu, chính là nhóm Dương Quang.
Tuy nhiên vừa nãy lúc bọn hắn va chạm, Dương Quang không trang bị khẩu pháo nào, có lẽ là đã truyền lại cho người khác rồi.
Trần Ngọc Lâm bấm động lệnh bài thân phận, đem mười mấy khẩu pháo truyền hết cho Âu Bảo Uyên. Lang Lộc cũng làm đồng dạng hành động. Lập tức cả thảy hơn 40 khẩu pháo cùng lúc kết hợp, tạo thành một đồ án lưu động, nếu như nói khí thế của từng khẩu pháo lúc nãy chỉ là 1, thì hiện tại từng khẩu pháo khí thế đã lên tới 3 rồi.
Không chỉ có khí thế, uy lực từng khẩu cũng tăng lên luôn.
Hơn nữa, có vẻ như Thất Bảo Lưu Ly Tháp của Trần Ngọc Lâm tác động đối với mấy khẩu pháo này theo diện "quần thể" chứ không phải một cá thể, vì hắn chỉ tốn có 1 lần tăng phúc mà đã có thể đem toàn bộ trận pháp này tăng phúc uy lực rồi.
Đơn giản chính là hack damg. Tuy nhiên việc tăng phúc cho một đơn vị vượt quá phẩm giai cũng đem lại gánh nặng cho hắn, nhưng không quá nhiều.
"Không tồi, thiết kế này rất thú vị."
Âu Bảo Uyên trầm trồ, Trần Ngọc Lâm để ý tròng mắt nàng phát ra tia sáng đỏ, hình như đã tiến vào chế độ quay phim, có vẻ nàng hết sức hứng thú với loại trận pháp tăng uy lực theo cấp số nhân này.
"Tôi biết bà có hứng thú, nhưng vấn đề quan trọng hơn nè."
Trần Ngọc Lâm chỉ tay về phía trước, bên kia đám người Dương Quang đã tụ tập lại. Quinn, Dương Quang và cái áo tên gọi Kagami nữa, toàn bộ bọn hắn đều đã tụ tập lại.
Đúng như hắn nghĩ, Kagami cùng đám người Dương Quang căn bản là cùng một giuộc cả.
"Còn nữa, né mau."
Trần Ngọc Lâm hét lớn, lập tức né tránh khỏi một đòn quật đuôi của con rồng đất sét. Con rồng này có vẻ như cũng loại bỏ được kha khá thí sinh, tầm khoảng trên dưới mười người. Một điểm sáng là bất kỳ ai mà bị con rồng loại bỏ, lập tức mấy khẩu pháo sẽ bị vô hiệu hóa vĩnh viễn.
Không sai, có nghĩa là không thể đem tái sử dụng được. Có vài khẩu bị như vậy rồi.
Trần Ngọc Lâm né tránh khỏi cái đuôi con rồng, đồng thời nhìn qua về phía đám người Dương Quang, bọn hắn lúc này cũng đang chật vật trong việc né tránh các đòn tấn công của con Tinh Không Huyễn Thú này.
Mặc dù con Tinh Không Huyễn Thú đã phá được "quả trứng", nhưng bên dưới nó vẫn có vô số sợi xích khóa lại. Trên những sợi xích này lại có một bộ đếm thời gian, có vẻ như đạt tới mốc thời gian này những sợi xích sẽ toàn bộ giải tỏa, từ đó Tinh Không Huyễn Thú sẽ tự do hành động.
Con Tinh Không Huyễn Thú này không biết có cùng loại với con đầu tiên không, nhưng chỉ số của nó đem so với con kia chính là chênh nhau một trời một vực.
Con Tinh Không Huyễn Thú cái đầu làm ra vẻ nhìn qua xung quanh, còn lại khoảng hơn 20 người, lúc này chợt nó run rẩy toàn thân, kế đấy những cục đất sét trên người đột nhiên tách ra, hình thành nên vô số những cục đất sét to ngang bàn tay, thứ mà ngay sau đó kết hợp lại thành khoảng mười mấy tảng thiên thạch to như cái TV.
Kế đó những tảng thiên thạch này bắt đầu bay tứ tung, hoàn toàn phản trọng lực.
Âu Bảo Uyên lúc này quay về hướng hắn, gật đầu một cái, tay ra hiệu một cái thủ thế. Trần Ngọc Lâm hiểu ý, hàm ý đại khái chính là hắn vai trò chính là khống chế, để cho Âu Bảo Uyên kết liễu mục tiêu.
Trần Ngọc Lâm lập tức vừa né tránh những quả cầu thiên thạch bằng đất sét mà con rồng bắn ra. Đừng nhìn nó bằng đất sét, dính vào là coi như phí sức 9 trâu hai hổ mới dứt ra nổi. Hơn nữa, chúng còn vô cùng linh hoạt, nếu như hắn không phải đang chạy trên đất bằng, có lẽ hắn bị tóm từ lâu rồi.
Ánh mắt Trần Ngọc Lâm đảo qua trên không chợt lóe lên, Quỷ Linh Thể trên vai hắn vươn ra, giơ cánh tay lên, lập tức cánh tay quỷ kéo dài ra hướng thẳng tới Kagami, gã này lúc này đang tương đối bị tách khỏi đồng đội.
Kagimi hơi sững người nhìn qua Trần Ngọc Lâm cánh tay quỷ thế mà có thể kéo dài như vậy, có điều hắn cũng có thể coi như phản ứng nhanh, lập tức tự bắn chính mình ra khỏi đường bay của cánh tay quỷ, đồng thời hơi ngoái nhìn lại Trần Ngọc Lâm.
Trần Ngọc Lâm cũng không ngạc nhiên, dường như tên Kagami này có một kĩ năng có thể tạo một điểm tựa trong không khí, từ đó làm bàn đạp trên không.
Trần Ngọc Lâm lúc này đang cười nhạt, hắn cũng không có dự trù bắt được Kagami bằng chiêu này. Cùng lúc này, phía bên trái của Kagami, hai bóng hình cùng lúc lao tới. Đi trước chính là Lang Lộc trong trạng thái chiến đấu người - chim bốc lửa, trên tay hắn mang theo Bão Lửa Kiếm bốc cháy.
Đi phía sau thì là một con mắt khổng lồ được tạo thành từ đất sét, đang lấy khí thế thông thiên lao về phía Lang Lộc, dường như nó còn được gắn chế độ tự động định vị mục tiêu, truy cùng diệt tận Lang Lộc.
Kagami lúc này nhìn lướt qua xung quanh, tự nhận định sẽ không có một đòn tấn công nào của Trần Ngọc Lâm có thể gây sát thương cho hắn. Tuy rằng bọn hắn chỉ mới đánh nhau được chừng 10 giây, nhưng lúc hắn điều khiển gã người hươu hắn cũng đã xác nhận lực chiến của Trần Ngọc Lâm ra sao rồi.
Vấn đề là khẩu Amstrong Pháo kia quá mạnh, nhưng nó có nhược điểm rất rõ ràng, chỉ có thể bắn theo đường thẳng. Này liền khiến cho mọi việc đơn giản quá nhiều.
Cho nên, lựa chọn của hắn lúc này, nhân cơ hội Lang Lộc đang bị quả cầu đất sét thiên thạch đuổi theo, lập tức đục nước béo cò, lao thẳng về phía Lang Lộc.
Lúc đến gần sát với Lang Lộc, hắn vung thanh Katana, đằng sau hắn, hư ảnh một cây liễu hiện ra.
Liễu Nghiên Kiếm Pháp, thập tam thức.
Từng đường kiếm của hắn rung động mà không phát ra, chỉ có hư ảnh không ngừng lay động. Nếu có kiếm tu ở đây sẽ kinh khủng nhận ra đây là một cảnh giới vô cùng kinh khủng của kiếm kĩ, tụ kiếm kĩ. Đem linh lực truyền vào kiếm, nhưng chỉ tụ mà không phát, khi vung kiếm lên chính là lúc kiếm kĩ vung ra toàn bộ cùng một lúc.
Chỉ có kiếm tu đã ngưng tụ ra kiếm ý mới có thể đạt tới cảnh giới này. Kiếm tu thiên phú tốt thậm chí có thể phát ra ngàn đòn đánh một lúc, kiếm ra tất thấy máu.
Kagami thân kiếm run rẩy, tỏa ra ánh hào quang mềm mại, hắn lao với tốc độ dễ phải đạt tới nửa vận tốc âm thanh, nhưng hắn khống chế tốt vô cùng, không có bộc phát ra âm thanh không khí mơ hồ bạo tạc.
Bất chợt, hắn kinh khủng nhận ra, vận tốc của hắn đột nhiên tăng mạnh. Vận tốc đột nhiên tăng mạnh nguyên vốn là việc tốt, nhưng vấn đề là vận tốc tăng mạnh không có đạt được sự chủ động của hắn.
Không chỉ có hắn, Lang Lộc cùng với quả cầu thiên thạch cũng đồng dạng tốc độ tăng mạnh. Tuy nhiên khác với Kagami, Lang Lộc vẻ mặt giống như là đã hoàn toàn dự tính trước được điều này.
Cách đó không xa, Trần Ngọc Lâm lạnh nhạt giơ trên tay Thất Bảo Lưu Ly Tháp, phía sau hắn hai hồn hoàn một vàng một tím lơ lửng. Hiện tại, Hồn Hoàn đệ nhị đang tỏa sáng mãnh liệt.
Đệ Nhị Hồn Hoàn, Chữ Tốc. Uy lực: Tăng cường tốc độ 30%. Do đặc thù của Thất Bảo Lưu Ly Tháp, tốc độ lẫn lực lượng tăng phúc hiện tại đều đã đạt đến mốc 30%.
Hiện tại, hắn đang duy trì tăng phúc không chỉ cho Lang Lộc, mà còn cho cả Kagami lẫn quả cầu thiên thạch kia. Có vẻ như hắn không chỉ có thể tăng phúc cho đồng minh, mà thậm chí còn có thể tăng phúc cho những vật thể vô tri vô giác cũng như địch thủ.
Kagami phản ứng cũng rất nhanh, hắn lập tức dừng sững lại giữa không trung, tuy nhiên do tốc độ lúc trước của hắn quá nhanh, gần như là vận tốc tối đa, lại thêm 30% tăng phúc đã vượt ngoài khả năng hắn khống chế được, cho nên hắn tiếp tục theo quán tính mà bay đi.
"Bái bai."
Lang Lộc trong hình dáng người chim lao vút qua, tăng tốc 30% đối với hắn chẳng có ảnh hưởng gì. Cùng lúc nói câu này, hắn giơ tay ra, đính hai tấm phù lục lên mình Kagami, đồng thời khép cánh vào, bay vút lên trước, tốc độ thậm chí còn hơn xa vừa nãy.
"........."
Kagimi tinh thần lực nhìn thoáng qua 2 tấm phù, là tăng tốc phù, lòng chửi thầm đậu xanh rau má, đã nghèo còn gặp đêm mưa. Kế đó, hắn toàn thân tự bung ra giống như một cái dù, tuy rằng tốc độ giảm không nhiều, nhưng vừa vặn đủ khống chế.
"Oành."
Bất chợt lúc này, cả hai tấm Tăng Tốc Phù đột nhiên phát nổ, khiến cho Kagami không kịp trở tay, bị hất văng ra khỏi đường bay dự định. Kế đó, quả cầu đất sét khổng lồ hình con mắt đột nhiên quay ngoặt đổi hướng theo hắn.
Kagami một loạt các biến cố xảy ra liên tục, đã sớm bực mình. Hắn quay ngoắt lại, rút kiếm.
Lập tức một tia sáng xuất hiện trước mặt hắn, kiếm ý dạt dào phát ra, trong nháy mắt một luồng ý cảnh cường đại bùng phát ra, tạo thành 13 đường kiếm pháp trong nháy mắt đem quả cầu đất sét tách ra thành 6 phần, rơi lả tả trước mặt hắn.
Chợt, hắn nghe thấy một tiếng niệm chú, cái gì đó liên quan tới bài ca của đất. Kế đó, đột nhiên sau lưng hắn lóe lên một tiếng vọng, lúc hắn quay lại thì chợt sững sờ.
Chẳng hiểu từ lúc nào sau lưng hắn đã tồn tại một vòng tròn ma pháp, là loại hình vòng tròn ma pháp bình thường nhất, tạm thời tạo ra một mặt phẳng trên không trung để đứng. Tuy nhiên trọng điểm là hai cái vòng tròn ma pháp khác trên cái mặt phẳng này.
Một cái, là loại hình tạo ra trọng lực, loại ma pháp này không phổ biến lắm, chủ yếu chỉ dùng tại môi trường không trọng lực. Cái thứ hai chính là tăng phúc trọng lực ma pháp, hơn nữa tăng phúc ròng rã 20 lần.
Cả 3 cái ma pháp hết sức bình thường này tạo nên một mặt phẳng có lực hút kinh khủng, lập tức hút Kagami lại, đè sát hắn lên trên cái vòng ma pháp tạo điểm tựa trên không đầu tiên, nếu hắn là nhân loại có khi đã bị đè tới không chịu nổi rồi.
Tuy nhiên do là vòng ma pháp cơ bản nên phá giải rất đơn giản. Hắn rút kiếm ra, tinh thần lực đảo quanh, tìm kiếm điểm yếu trong ma pháp này.
"Oanh."
Chợt, một tia sáng xanh nhạt lấy tốc độ kinh khủng, thậm chí vượt qua vận tốc siêu âm bắn tới, bắn xuyên qua người gã, lập tức Kagami hóa thành một chùm sáng xanh nhạt rồi biến mất.
Ở đằng xa, Trần Ngọc Lâm trên vai khẩu Amstrong pháo vẫn còn bốc khói.
Hiện tại cả 2 viên đạn đều dùng hết, không có một tuần lễ để sạc lại coi như không tài nào bắn lại thêm lần nữa được.
Trần Ngọc Lâm cùng Dương Quang đang đấu võ mồm, đột nhiên một tiếng động vang lên ngay phía trên đầu cả hai. Trần Ngọc Lâm ngẩng đầu lên trên, chợt thấy một cái vật thể bất minh trông rất giống cái móng rồng, mỗi tội trông chẳng khác gì được nặn từ đất sét mà ra đang đập thẳng tới.
Hơn nữa, cái móng vuốt này khí thế tỏa ra mười phần kinh khủng, giống như viễn cổ ma thần giáng lâm vậy. Không phải là khí tức áp đảo, mà là khí thế khiến cho bọn hắn cảm giác như vậy.
Một trảo của Tinh Không Huyễn Thú lập tức khiến cho Trần Ngọc Lâm phải né tránh. Dương Quang cũng vậy, phản ứng của hắn cũng mười phần nhanh nhẹn, tuy nhiên cùng lúc này, Trần Ngọc Lâm trên vai chợt xuất hiện một khẩu trọng pháo mười phần khác biệt.
Chính là Đại pháo Armstrong cuồng phong canon armstrong pháo.
"Cái quỷ gì kia? Nhìn trông nó giống cái dưng vật vãi tè."
Dương Quang hét toáng lên khi nhìn thấy trên đầu Trần Ngọc Lâm chợt xuất hiện khẩu Đại pháo Armstrong. Trần Ngọc Lâm sa sầm mặt, một phần vì hắn không thể phủ nhận việc này.
"Câm miệng, ăn ta một cái Đại pháo Armstrong cuồng phong canon armstrong pháo."
Trần Ngọc Lâm nói chưa hết nửa câu, đại pháo Amstrong đã khai hỏa.
Khẩu Đại Pháo chợt run run lên, kế đó hai quả cầu năng lượng (hay nên gọi là 2 hòn năng lượng? Ai mà biết?) cũng đồng thời run rẩy mãnh liệt, một tia sáng trắng đục bay ra từ nòng pháo.
"Vãi cả tên dài."
Dương Quang hét toáng lên:
"Đấy, đến cả hiệu ứng bắn cũng giống. ỐI!!"
Dương Quang hét toáng lên khi viên đạn lấy tốc độ kinh khủng bắn về phía hắn, tốc độ quá nhanh, không thể tránh né.
Tuy nhiên cùng lúc này, trên mình hắn đột nhiên bắn ra một cái hình nhân, trông gã này hết sức lạ thường, nhìn giống như một con khôi lỗi cực kỳ đô con, giáp phục trên mình sáng loáng, mũ giáp trên mặt có hình dáng giống như một tòa tháp.
Con khôi lỗi này vừa xuất hiện, trái ngược với vẻ bề ngoài to con, nó nhanh chóng lao vút về phía viên đạn, hai nắm tay to ít nhất cũng ngang cái chậu rửa mặt giơ lên, trong nháy mắt va chạm với viên đạn pháo, kích nổ nó.
Trần Ngọc Lâm Giám Đinh lướt qua: [Bạch - Xe.] kèm theo đó là một cái hình trông như kí hiệu của con Xe trong bộ cờ vua.
Xem ra hắn nghĩ đúng. Không chỉ có cái bàn cờ kia là bản thể, kì thực mỗi một quân cờ mà hắn mang theo đều chính là bản thể của hắn. Xem ra cái thế lực này quả là kì quái, chuyên môn tập hợp những thành phần hết sức quái dị, khó có thể tìm thấy bất cứ đâu.
Gã Kagami vừa nãy có lẽ cũng là một thành viên của bọn hắn.
"Oanh" một tiếng, con khôi lỗi bị quả đạn pháo bắn nổ tung, tuy nhiên 2 phần lớn nhất của nó nhanh chóng được Dương Quang thu lại, hút vào bên trong nó.
Trần Ngọc Lâm không cảm thấy mình có thể đem gã này lưu lại, hắn là Ma Vật Tứ Phẩm cấp 4, lực chiến có thể đem so Ngũ Phẩm tu sĩ. Trần Ngọc Lâm khẩu Amstrong pháo tuy rằng rất mạnh, nhưng cùng lắm cũng chỉ có thể tạc bay bình thường Ngũ Phẩm tu sĩ là cùng.
Hơn nữa, một lần khai hỏa mất 1 tuần để sạc lại. Dựa theo những gì hắn đã thấy, Dương Quang có thể sử dụng tất cả quân cờ trên bàn cờ, tự thành đội quân một người. Nói cách khác hắn chí ít có mấy chục cái mạng.
Ngần đó là đủ đem Mario phá đảo vài lần vẫn còn dư rồi.
Trần Ngọc Lâm quay người lại, hội tụ cùng Âu Bảo Uyên và Lang Lộc. Lang Lộc trên thân lúc này có 8 khẩu pháo, Âu Bảo Uyên có gần 20 khẩu pháo, vị chi cả 3 đứa là 40 khẩu. Ngoài nhóm bọn hắn ra còn có 1 nhóm khác có tới 45 khẩu, chính là nhóm Dương Quang.
Tuy nhiên vừa nãy lúc bọn hắn va chạm, Dương Quang không trang bị khẩu pháo nào, có lẽ là đã truyền lại cho người khác rồi.
Trần Ngọc Lâm bấm động lệnh bài thân phận, đem mười mấy khẩu pháo truyền hết cho Âu Bảo Uyên. Lang Lộc cũng làm đồng dạng hành động. Lập tức cả thảy hơn 40 khẩu pháo cùng lúc kết hợp, tạo thành một đồ án lưu động, nếu như nói khí thế của từng khẩu pháo lúc nãy chỉ là 1, thì hiện tại từng khẩu pháo khí thế đã lên tới 3 rồi.
Không chỉ có khí thế, uy lực từng khẩu cũng tăng lên luôn.
Hơn nữa, có vẻ như Thất Bảo Lưu Ly Tháp của Trần Ngọc Lâm tác động đối với mấy khẩu pháo này theo diện "quần thể" chứ không phải một cá thể, vì hắn chỉ tốn có 1 lần tăng phúc mà đã có thể đem toàn bộ trận pháp này tăng phúc uy lực rồi.
Đơn giản chính là hack damg. Tuy nhiên việc tăng phúc cho một đơn vị vượt quá phẩm giai cũng đem lại gánh nặng cho hắn, nhưng không quá nhiều.
"Không tồi, thiết kế này rất thú vị."
Âu Bảo Uyên trầm trồ, Trần Ngọc Lâm để ý tròng mắt nàng phát ra tia sáng đỏ, hình như đã tiến vào chế độ quay phim, có vẻ nàng hết sức hứng thú với loại trận pháp tăng uy lực theo cấp số nhân này.
"Tôi biết bà có hứng thú, nhưng vấn đề quan trọng hơn nè."
Trần Ngọc Lâm chỉ tay về phía trước, bên kia đám người Dương Quang đã tụ tập lại. Quinn, Dương Quang và cái áo tên gọi Kagami nữa, toàn bộ bọn hắn đều đã tụ tập lại.
Đúng như hắn nghĩ, Kagami cùng đám người Dương Quang căn bản là cùng một giuộc cả.
"Còn nữa, né mau."
Trần Ngọc Lâm hét lớn, lập tức né tránh khỏi một đòn quật đuôi của con rồng đất sét. Con rồng này có vẻ như cũng loại bỏ được kha khá thí sinh, tầm khoảng trên dưới mười người. Một điểm sáng là bất kỳ ai mà bị con rồng loại bỏ, lập tức mấy khẩu pháo sẽ bị vô hiệu hóa vĩnh viễn.
Không sai, có nghĩa là không thể đem tái sử dụng được. Có vài khẩu bị như vậy rồi.
Trần Ngọc Lâm né tránh khỏi cái đuôi con rồng, đồng thời nhìn qua về phía đám người Dương Quang, bọn hắn lúc này cũng đang chật vật trong việc né tránh các đòn tấn công của con Tinh Không Huyễn Thú này.
Mặc dù con Tinh Không Huyễn Thú đã phá được "quả trứng", nhưng bên dưới nó vẫn có vô số sợi xích khóa lại. Trên những sợi xích này lại có một bộ đếm thời gian, có vẻ như đạt tới mốc thời gian này những sợi xích sẽ toàn bộ giải tỏa, từ đó Tinh Không Huyễn Thú sẽ tự do hành động.
Con Tinh Không Huyễn Thú này không biết có cùng loại với con đầu tiên không, nhưng chỉ số của nó đem so với con kia chính là chênh nhau một trời một vực.
Con Tinh Không Huyễn Thú cái đầu làm ra vẻ nhìn qua xung quanh, còn lại khoảng hơn 20 người, lúc này chợt nó run rẩy toàn thân, kế đấy những cục đất sét trên người đột nhiên tách ra, hình thành nên vô số những cục đất sét to ngang bàn tay, thứ mà ngay sau đó kết hợp lại thành khoảng mười mấy tảng thiên thạch to như cái TV.
Kế đó những tảng thiên thạch này bắt đầu bay tứ tung, hoàn toàn phản trọng lực.
Âu Bảo Uyên lúc này quay về hướng hắn, gật đầu một cái, tay ra hiệu một cái thủ thế. Trần Ngọc Lâm hiểu ý, hàm ý đại khái chính là hắn vai trò chính là khống chế, để cho Âu Bảo Uyên kết liễu mục tiêu.
Trần Ngọc Lâm lập tức vừa né tránh những quả cầu thiên thạch bằng đất sét mà con rồng bắn ra. Đừng nhìn nó bằng đất sét, dính vào là coi như phí sức 9 trâu hai hổ mới dứt ra nổi. Hơn nữa, chúng còn vô cùng linh hoạt, nếu như hắn không phải đang chạy trên đất bằng, có lẽ hắn bị tóm từ lâu rồi.
Ánh mắt Trần Ngọc Lâm đảo qua trên không chợt lóe lên, Quỷ Linh Thể trên vai hắn vươn ra, giơ cánh tay lên, lập tức cánh tay quỷ kéo dài ra hướng thẳng tới Kagami, gã này lúc này đang tương đối bị tách khỏi đồng đội.
Kagimi hơi sững người nhìn qua Trần Ngọc Lâm cánh tay quỷ thế mà có thể kéo dài như vậy, có điều hắn cũng có thể coi như phản ứng nhanh, lập tức tự bắn chính mình ra khỏi đường bay của cánh tay quỷ, đồng thời hơi ngoái nhìn lại Trần Ngọc Lâm.
Trần Ngọc Lâm cũng không ngạc nhiên, dường như tên Kagami này có một kĩ năng có thể tạo một điểm tựa trong không khí, từ đó làm bàn đạp trên không.
Trần Ngọc Lâm lúc này đang cười nhạt, hắn cũng không có dự trù bắt được Kagami bằng chiêu này. Cùng lúc này, phía bên trái của Kagami, hai bóng hình cùng lúc lao tới. Đi trước chính là Lang Lộc trong trạng thái chiến đấu người - chim bốc lửa, trên tay hắn mang theo Bão Lửa Kiếm bốc cháy.
Đi phía sau thì là một con mắt khổng lồ được tạo thành từ đất sét, đang lấy khí thế thông thiên lao về phía Lang Lộc, dường như nó còn được gắn chế độ tự động định vị mục tiêu, truy cùng diệt tận Lang Lộc.
Kagami lúc này nhìn lướt qua xung quanh, tự nhận định sẽ không có một đòn tấn công nào của Trần Ngọc Lâm có thể gây sát thương cho hắn. Tuy rằng bọn hắn chỉ mới đánh nhau được chừng 10 giây, nhưng lúc hắn điều khiển gã người hươu hắn cũng đã xác nhận lực chiến của Trần Ngọc Lâm ra sao rồi.
Vấn đề là khẩu Amstrong Pháo kia quá mạnh, nhưng nó có nhược điểm rất rõ ràng, chỉ có thể bắn theo đường thẳng. Này liền khiến cho mọi việc đơn giản quá nhiều.
Cho nên, lựa chọn của hắn lúc này, nhân cơ hội Lang Lộc đang bị quả cầu đất sét thiên thạch đuổi theo, lập tức đục nước béo cò, lao thẳng về phía Lang Lộc.
Lúc đến gần sát với Lang Lộc, hắn vung thanh Katana, đằng sau hắn, hư ảnh một cây liễu hiện ra.
Liễu Nghiên Kiếm Pháp, thập tam thức.
Từng đường kiếm của hắn rung động mà không phát ra, chỉ có hư ảnh không ngừng lay động. Nếu có kiếm tu ở đây sẽ kinh khủng nhận ra đây là một cảnh giới vô cùng kinh khủng của kiếm kĩ, tụ kiếm kĩ. Đem linh lực truyền vào kiếm, nhưng chỉ tụ mà không phát, khi vung kiếm lên chính là lúc kiếm kĩ vung ra toàn bộ cùng một lúc.
Chỉ có kiếm tu đã ngưng tụ ra kiếm ý mới có thể đạt tới cảnh giới này. Kiếm tu thiên phú tốt thậm chí có thể phát ra ngàn đòn đánh một lúc, kiếm ra tất thấy máu.
Kagami thân kiếm run rẩy, tỏa ra ánh hào quang mềm mại, hắn lao với tốc độ dễ phải đạt tới nửa vận tốc âm thanh, nhưng hắn khống chế tốt vô cùng, không có bộc phát ra âm thanh không khí mơ hồ bạo tạc.
Bất chợt, hắn kinh khủng nhận ra, vận tốc của hắn đột nhiên tăng mạnh. Vận tốc đột nhiên tăng mạnh nguyên vốn là việc tốt, nhưng vấn đề là vận tốc tăng mạnh không có đạt được sự chủ động của hắn.
Không chỉ có hắn, Lang Lộc cùng với quả cầu thiên thạch cũng đồng dạng tốc độ tăng mạnh. Tuy nhiên khác với Kagami, Lang Lộc vẻ mặt giống như là đã hoàn toàn dự tính trước được điều này.
Cách đó không xa, Trần Ngọc Lâm lạnh nhạt giơ trên tay Thất Bảo Lưu Ly Tháp, phía sau hắn hai hồn hoàn một vàng một tím lơ lửng. Hiện tại, Hồn Hoàn đệ nhị đang tỏa sáng mãnh liệt.
Đệ Nhị Hồn Hoàn, Chữ Tốc. Uy lực: Tăng cường tốc độ 30%. Do đặc thù của Thất Bảo Lưu Ly Tháp, tốc độ lẫn lực lượng tăng phúc hiện tại đều đã đạt đến mốc 30%.
Hiện tại, hắn đang duy trì tăng phúc không chỉ cho Lang Lộc, mà còn cho cả Kagami lẫn quả cầu thiên thạch kia. Có vẻ như hắn không chỉ có thể tăng phúc cho đồng minh, mà thậm chí còn có thể tăng phúc cho những vật thể vô tri vô giác cũng như địch thủ.
Kagami phản ứng cũng rất nhanh, hắn lập tức dừng sững lại giữa không trung, tuy nhiên do tốc độ lúc trước của hắn quá nhanh, gần như là vận tốc tối đa, lại thêm 30% tăng phúc đã vượt ngoài khả năng hắn khống chế được, cho nên hắn tiếp tục theo quán tính mà bay đi.
"Bái bai."
Lang Lộc trong hình dáng người chim lao vút qua, tăng tốc 30% đối với hắn chẳng có ảnh hưởng gì. Cùng lúc nói câu này, hắn giơ tay ra, đính hai tấm phù lục lên mình Kagami, đồng thời khép cánh vào, bay vút lên trước, tốc độ thậm chí còn hơn xa vừa nãy.
"........."
Kagimi tinh thần lực nhìn thoáng qua 2 tấm phù, là tăng tốc phù, lòng chửi thầm đậu xanh rau má, đã nghèo còn gặp đêm mưa. Kế đó, hắn toàn thân tự bung ra giống như một cái dù, tuy rằng tốc độ giảm không nhiều, nhưng vừa vặn đủ khống chế.
"Oành."
Bất chợt lúc này, cả hai tấm Tăng Tốc Phù đột nhiên phát nổ, khiến cho Kagami không kịp trở tay, bị hất văng ra khỏi đường bay dự định. Kế đó, quả cầu đất sét khổng lồ hình con mắt đột nhiên quay ngoặt đổi hướng theo hắn.
Kagami một loạt các biến cố xảy ra liên tục, đã sớm bực mình. Hắn quay ngoắt lại, rút kiếm.
Lập tức một tia sáng xuất hiện trước mặt hắn, kiếm ý dạt dào phát ra, trong nháy mắt một luồng ý cảnh cường đại bùng phát ra, tạo thành 13 đường kiếm pháp trong nháy mắt đem quả cầu đất sét tách ra thành 6 phần, rơi lả tả trước mặt hắn.
Chợt, hắn nghe thấy một tiếng niệm chú, cái gì đó liên quan tới bài ca của đất. Kế đó, đột nhiên sau lưng hắn lóe lên một tiếng vọng, lúc hắn quay lại thì chợt sững sờ.
Chẳng hiểu từ lúc nào sau lưng hắn đã tồn tại một vòng tròn ma pháp, là loại hình vòng tròn ma pháp bình thường nhất, tạm thời tạo ra một mặt phẳng trên không trung để đứng. Tuy nhiên trọng điểm là hai cái vòng tròn ma pháp khác trên cái mặt phẳng này.
Một cái, là loại hình tạo ra trọng lực, loại ma pháp này không phổ biến lắm, chủ yếu chỉ dùng tại môi trường không trọng lực. Cái thứ hai chính là tăng phúc trọng lực ma pháp, hơn nữa tăng phúc ròng rã 20 lần.
Cả 3 cái ma pháp hết sức bình thường này tạo nên một mặt phẳng có lực hút kinh khủng, lập tức hút Kagami lại, đè sát hắn lên trên cái vòng ma pháp tạo điểm tựa trên không đầu tiên, nếu hắn là nhân loại có khi đã bị đè tới không chịu nổi rồi.
Tuy nhiên do là vòng ma pháp cơ bản nên phá giải rất đơn giản. Hắn rút kiếm ra, tinh thần lực đảo quanh, tìm kiếm điểm yếu trong ma pháp này.
"Oanh."
Chợt, một tia sáng xanh nhạt lấy tốc độ kinh khủng, thậm chí vượt qua vận tốc siêu âm bắn tới, bắn xuyên qua người gã, lập tức Kagami hóa thành một chùm sáng xanh nhạt rồi biến mất.
Ở đằng xa, Trần Ngọc Lâm trên vai khẩu Amstrong pháo vẫn còn bốc khói.
Hiện tại cả 2 viên đạn đều dùng hết, không có một tuần lễ để sạc lại coi như không tài nào bắn lại thêm lần nữa được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.