Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Chương 232: Sát thủ

Hoang Truong

17/01/2019

Kế hoạch ban đầu rất đơn giản, Lang Lộc bị một quả thiên thạch hình mắt đuổi theo sau, thiên thạch này có đặc tính là bám dính không rời mục tiêu, nhưng nếu có mục tiêu có khả năng va chạm cao hơn đi ngang qua thì nó cũng sẽ không do dự chuyển đổi mục tiêu.

Lang Lộc biết cái này, là bởi vì chính nó cũng bị một gã đem vạ lây. Đương nhiên hắn cũng đem gã này loại bỏ rồi, có điều sau đó thì hắn lại biến thành mục tiêu của quả thiên thạch.

Không rõ sau khi va chạm sẽ có chuyện gì, nhưng tóm lại chẳng ai có hứng tự tìm hiểu.

Cho nên, trước tiên đem Lang Lộc bay vòng về phía gã Kagami, Lang Lộc tu vi bề ngoài là Tam Phẩm Hậu kỳ, tại dung hợp về sau tu vi biến thành Tứ Phẩm sơ kỳ (hoặc tương đương thế), cho nên Kagami gã này chắc chắn sẽ đục nước béo cò, ý đồ đem Lang Lộc loại bỏ.

Khá là đơn giản, dựa vào trình độ kiếm pháp của hắn, chỉ cần một đạo kiếm ý đủ đem Lang Lộc bức lui rồi. Chí ít đó là trong trường hợp Lang Lộc là sinh vật bình thường.

Dù sao thì, Kagami trình độ kiếm ý của hắn còn chưa đạt tới mức độ thu phát tự nhiên, thuộc về loại hình lúc được lúc xịt. Mà kể cả hắn có thể bạo phát kiếm ý, kiếm ý của hắn chỉ có thể kéo dài được tới 4 mét, cho nên hắn chắc chắn sẽ phải lao tới cận thân quấy rối Lang Lộc.

Nếu hắn không lao tới thì thôi, nếu như hắn lao tới... Trần Ngọc Lâm cũng không e ngại quấy phá một chút. Thất Bảo Lưu Ly tháp của hắn có thể tăng phúc tốc độ lên tới 30%, ngần đó là quá đủ để khiến cho Kagami đột nhiên bị rối loạn tiết tấu.

Cái này còn hơn xa cả rối loạn, giống như thể đang đi xuống đèo mà đột nhiên mất thắng vậy. Tốc độ đơn giản là tăng lên mà không thể kiểm soát nổi.

Kế đó Lang Lộc đem hai tấm Tăng Tốc phù lẫn 2 tấm Phù Nổ đính lên, khiến hắn tốc độ còn nhanh hơn, khiến cho Kagami vượt qua mặt Lang Lộc, nghiễm nhiên trở thành đối tượng bị rượt của viên thiên thạch.

Những việc xảy ra sau đó không nằm trong kế hoạch, cả việc Âu Bảo Uyên niệm chú pháp biến Kagami thành tấm bia sống lẫn việc Trần Ngọc Lâm đem viên đạn cuối cùng hao đi hoàn toàn là ứng biến.

Kì thực kế hoạch ban đầu là đem Kagami dính vào viên thiên thạch, ai dè hắn một kiếm đem viên thiên thạch cắt ra làm 6 miếng, cho nên mới phải ứng biến kiểu này, cũng may bọn hắn phối hợp tốt.

Lập được kế hoạch kiểu này cũng một phần nhờ bộ đồ của bọn hắn có tính năng liên lạc cự ly gần, tuy chỉ trong khoảng cách 100 mét, tuy nhiên dùng để truyền tải các thông điệp trong giới hạn 10 chữ cái thì tốt chán.

Trần Ngọc Lâm sau khi đem Kagami cho đánh bay, Lang Lộc quay ngược trở về đem 7-8 khối Lệnh Bài Mảnh Vỡ thu được tới tay. Hiện tại nhóm bọn hắn đã sở hữu tới 43 khối, vẻn vẹn chỉ có 1/3 số lượng.

Trần Ngọc Lâm tặc lưỡi, dù gì TOP 3 số lượng không chạy thoát được tay bọn hắn, cũng không cần quản.

Mà hắn lúc này càng quan tâm hơn chính là đám còn lại, ước lượng khoảng chừng tới hơn 8 cái Ngũ Phẩm tu sĩ, hoặc chí ít sánh ngang. Một số thậm chí còn là Đại Ma Pháp Sư, mặc dù hiện tại không có bất luận cái nào Thần Đạo sĩ xuất hiện, nhưng không đại biểu chốc nữa sẽ không có.

Có điều, Đại Ma Pháp Sư tuy rằng mạnh mẽ vô cùng, nhưng uy lực chân chính của một Đại Ma Pháp sư giống như tên gọi, nằm ở khả năng tung ra Đại Ma Pháp. Không có Đại Ma Pháp tri thức, Đại Ma Pháp Sư cũng chỉ giống như một cái cực kỳ cường đại Ma Pháp Sư cao cấp mà thôi.



Đương nhiên cũng không ngoại trừ một số người chuyên học tập trước Đại Ma Pháp tri thức, đồng thời thành công khai triển được. Âu Bảo Uyên là ví dụ, Ma Pháp Sư cao cấp tung ra bán Đại Ma Pháp dễ như bỡn.

Dù sao cũng chẳng mấy ai cũng là cuồng tri thức loại hình như Âu Bảo Uyên, nàng nếu có thể đem Đại Ma Pháp hoàn chỉnh phóng ra từ khi là Ma Pháp Sư cao cấp Trần Ngọc Lâm cũng chẳng lạ.

Trần Ngọc Lâm đang tính quay người rời đi, bất chợt, hắn nhíu mày, bởi vì hắn cảm giác bản thân đột nhiên lạnh lẽo vô cùng, giống như thể trong nháy mắt sát cơ chuẩn bị ập tới bất kỳ lúc nào. Hắn nhìn lướt qua bản đồ, chẳng thấy cái của khỉ gì cả, tuy nhiên như vậy cũng không có nghĩa là không có nguy hiểm.

Bản Đồ Đạo Tặc chỉ thể hiện ra những gì hắn có thể phát hiện, nếu một kẻ dù đứng trước mặt hắn mà hắn cũng không nhận thấy thì Bản Đồ Đạo Tặc cũng sẽ không hiển thị gì cả.

Trần Ngọc Lâm vung tay, Quỷ Linh Thể lập tức bao phủ toàn bộ người hắn giống như một bộ áo giáp, không chỉ có thế, hắn còn đem Ngân Nguyệt Lang, Hắc Linh, Bách Diện Thú, Arch Ville, Hoa Điểu Quyển cùng với bầy Ma Thử đem bao phủ xung quanh không để lọt một ô trống nào.

Được một đoạn thời gian, khoảng 4 giây tiếp theo hắn liên tục đem xung quanh quan sát cẩn thận, Yểm Đao phòng hộ sau lưng, trước mặt cùng hai bên lần lượt là Song Quân Trấn và Băng Hỏa Sáo Trang chuẩn bị bất cứ lúc nào.

Tầm khoảng vài giây sau, đột nhiên Trần Ngọc Lâm động, 7-8 quả cầu sét hòn bị hắn bắn thẳng ra, giống như những viên đạn bắn về phía bên trái, đồng loạt kích nổ.

Ngay sau đó, một thân ảnh chật vật lao ra khỏi làn khói, thân ảnh này mặc một bộ đồ bó trắng bóc, mặt hắn phủ kín khăn trắng bóc. Trên tay hắn đang cầm một con dao, nhìn qua là biết là loại dao chuyên để cắt thủ cấp, mỏng và sắc bén vô cùng, sử dụng duy nhất một lần, hơn nữa chắc chắn còn có lỗ bơm độc.

Trần Ngọc Lâm nhân cơ hội này, Bách Diện Thú cùng với Hắc Linh đồng loạt phóng ra 2 tia sáng hủy diệt, Arch Ville cũng bắn ra một tia chớp mang theo hào quang [Ám Ảnh], trong nháy mắt đem gã sát thủ này loại bỏ trong một luồng sáng trắng.

Sát thủ là một nghề nghiệp cực kỳ đặc hữu, thậm chí nó đặc thù tới mức công pháp tu luyện của nó gần như tách ra thành một hệ tu luyện phụ của Tu Chân hệ, nửa lại lai với Ma Pháp Sư. Bọn hắn chuyên môn tu luyện 4 khía cạnh: Ẩn thân, công kích, tốc độ và huyễn thuật.

Các cái còn lại, đơn giản là họ không quan tâm. Cho nên tại Tứ Phẩm giai đoạn bọn hắn chỉ rèn luyện các loại thuật ám sát, cùng với đó là rèn luyện bí kĩ riêng, giai đoạn tôi tiên cốt của họ gần như là không có, chỉ có mở rộng đan điền sớm ngày trùng kích ngũ phẩm.

Trần Ngọc Lâm toát mồ hôi hột, còn tốt hắn cảm nhận được một tia sát cơ trong nháy mắt, một mực không cử động, bằng không có lẽ lúc này hắn đã bị loại rồi.

Gã sát thủ này cũng rất kinh khủng, chỉ để lộ ra một tia sát cơ, có lẽ lúc chuẩn bị xuất thủ không kiềm chế được. Nếu không phải tinh thần lực của hắn hơn người thường về chất thì có lẽ cũng khó có thể phát giác.

Tu sĩ đối với việc bị quan sát rất có cảm ứng, hắn cũng là cảm nhận bản thân bị quan sát mới cảm ứng được tới một tia sát cơ này.

"Cẩn thận chút, có thể có sát thủ."

Trần Ngọc Lâm liên lạc với hai người còn lại, thông báo. Tuy rằng hắn đã loại bỏ 1 tên, nhưng không loại trừ khả năng có đồng đội của hắn vẫn lảng vảng quanh đây. Mà khả năng này nói thật là cao lắm.



"Quanh tôi không có ai. Ít nhất là trong khoảng 50 mét."

Âu Bảo Uyên thông báo, Lang Lộc cũng đồng dạng:

"Đây cũng rứa."

Trần Ngọc Lâm tặc lưỡi, Lang Lộc hậu duệ Cổ Thần, đối với tàng hình có hơn 3 chữ số biện pháp phát hiện. Âu Bảo Uyên.. hắn không chắc lắm về nàng, chỉ biết là dù có là sát thủ giỏi mấy thì cũng khó ám sát được nàng.

Ê này, nàng tách đầu ra mà vẫn còn chạy loăng quăng nổi đấy.

Đột nhiên lúc này, một cú quất đuôi như trời giáng của con Tinh Không Huyễn Thú giáng qua, tuy rằng nó rất uy lực, nhưng vẫn khó có thể phủ nhận một sự thực là âm thanh lúc nó quất đuôi rất ồn ào, cho nên Trần Ngọc Lâm né tránh nó dễ như trở bàn tay.

Trần Ngọc Lâm nhíu mày, con Tinh Không Huyễn Thú đồng hồ đã chỉ còn lại hơn 8 phút, vậy mà chỉ số [Năng Lượng Đại Đạo] của nó còn lại hơn 40%, dựa theo cái mớ kĩ năng đang bị [Phong Ấn], Trần Ngọc Lâm không chút nghi ngờ một khi con này hoàn toàn giải phóng, nó sẽ lập tức đem cả chỗ này quạt bay ngay tắp lự.

Cho nên, biện pháp tốt nhất chính là một nhóm đem toàn bộ những họng pháo còn lại đoat tới. Hiện tại còn có 93 họng pháo còn có thể hoạt động, một khẩu do một người nào đó tự thoát màn chơi cho nên không thể kích hoạt, 6 khẩu bị Tinh Không Huyễn Thú vô hiệu hóa.

"ẦMMMM"

Trần Ngọc Lâm nhìn lên, Âu Bảo Uyên vừa mới né khỏi một cái trảo rồng của con Tinh Không Huyễn Thú, tuy nhiên dựa vào dấu vết trận pháp lưu lại, không khó nhận ra nàng vừa đem 2 cái thí sinh dự thi "bẫy", kế đó để cho con Tinh Không Huyễn Thú hoàn thành nốt phần việc bằng cách đem bọn hắn đập bay ra.

Có điều như vậy số lượng họng pháo có thể sử dụng cũng giảm xuống còn 89 khẩu. Tuy nhiên bù lại hiện tại, số lượng người ở đây chỉ có chừng 7 người. 2 người Dương Quang, 3 người Trần Ngọc Lâm và thêm 2 gã nào đó.

Trần Ngọc Lâm nhún người, Phi Dực Hài phát động bay thẳng lên trên trời.

Âu Bảo Uyên cùng với Dương Quang lúc này đối mặt với nhau ở trên không. Trong số 2 người còn lại, chẳng có ai có khả năng phi hành, hoặc ít ra là có nhưng mà chưa muốn sử dụng mà thôi. Trần Ngọc Lâm tuy hơi chú ý đám đó nhưng không quá để tâm, chỉ lưu lại Ngân Nguyệt Lang cùng Bách Diện Thú trong trường hợp đám đó làm gì có hại còn có thời gian cảnh báo.

Cả hai con đều thuộc hệ phòng thủ kinh dị, có thể trâu bò được một đoạn thời gian kể cả khi bị công kích đi nữa.

Sơ Long thì mới chỉ là ba sao quái thú, hắn còn chưa yên tâm cho nó đi một mình kẻo tối về mất nồi cháo. Đám kia là Tứ Phẩm Ma Thú, hơn nữa bản chất trâu bò, có gì hắn còn kịp thời đem thu về Bách Thú Không Gian.

Bách Thú không gian hiện tại khoảng cách lên tới 100 mét, chỉ cần không phải bị kéo vào môi trường phòng kín hoặc địa phương hắn không cảm ứng được thì đều có thể đem thu về.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook