Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh
Chương 697
B6
09/12/2021
Ý thức được nguy cơ này, hai tay Hứa Nhân Nhân bất giác siết chặt, Cố Tiểu Mạch. Phản ứng kỳ lạ trên du thuyền ngày hôm đó, rốt cuộc Cố Tiểu Mạch giả vờ hay giấu giếm?
Xa xa, cô ta nghe thấy tiếng bước chân của Mộ Bắc Ngật. Hứa Nhân Nhan từ từ nâng mắt nhìn sang, cho đến khi Mộ Bắc Ngật lạnh lùng mở cửa. Ngay khi bước vào, anh đã nhìn thấy Hứa Nhân Nhân đang ngồi trên ghế sô pha, anh nhíu mày, không có cảm xúc gì.
Thay vào đó, Hứa Nhân Nhân đứng dậy ngay lập tức, nhẹ giọng gọi: “Anh Bắc Ngật’“
Anh cau mày cau mày đứng yên, tìm kiếm chút kiên nhẫn cuối cùng nghe cô ta nói. Hứa Nhân Nhân đi tới trước mặt anh và bị khóe miệng của anh hấp dẫn. Hôm qua Dịch Bạch đã cố gắng thuyết phục Mộ Bắt Ngật bôi thuốc, nhưng bị anh từ chối. Môt Bắt Ngật vẫn mỉm cười khi nhìn vết thương trên tay và trên môi mình hết lần này đến lần khác “Chuyện gì đó?” – Mộ Bắc Ngật cuối cùng lên tiếng, giọng điệu xa cách.
Hứa Nhân Nhân không dám tưởng tượng những vết thương này từ đâu mà có, nội tâm cô ta sắp phát điên rồi.
“Tay và môi của anh có chuyện gì vậy?”
Mộ Bắc Ngật không biết xấu hổ, trực tiếp trả lời: “Tôi bị mèo con cắn”
ể em bôi thuốc cho anh”
“Không cần”
Hứa Nhân Nhân chỉ có thể mỉm cười giả là chuyển chủ đề: “Em nghe nói Mộ thi đang có kế hoạch mở một dự án thiết kế. Bây giờ em sẽ ở lại Kinh Đô m: “Mộ thị có đối tác và có kế hoạch riêng rồi. Mối quan hệ giữa chúng ta chỉ là mối quan hệ lạnh nhạt còn sót lại từ thời thơ ấu. Em không cần phải ở lại Kinh Đồ vì dì đã gọi cho cô vài ngày trước. Tốt hơn là em quay lại với dì đi”
“Nếu cần, anh đặt vé cho em”
Suốt nửa năm, không nhận được chút ấm áp nào từ anh, thậm chí anh còn không cho cô ta cơ hội đến gần hơn. Ngay cả khi tìm thấy Cố Tiểu Mạch, Mộ Bắc Ngật cũng muốn đuổi cô ta đi!
Hai mắt Hứa Nhân Nhân ngấn nước, cô nhanh chóng che đậy cảm xúc trong mắt: “Bắc Ngật, anh coi thường thiết kế của em sao? Sự tham gia của tôi chắc chắn có lợi cho Mộ thị mà”
“Hứa Nhân Nhân, dì muốn em trở về quản lý chuyện của gia đình”
Mộ Bắc Ngật đưa tay lên nhìn đồng hồ, để lại một lời nói không mặn không nhạt, gọn nhẹ từ chối cô ta.
Anh không muốn cùng cô ta nói chuyện thêm nữa, nhanh chóng giải tán mọi người, bước đến bàn làm việc chuẩn bị cho cuộc họp video với Ngu Sâm.
Hứa Nhân Nhân buộc phải bước ra khỏi văn phòng, đôi mắt ngấn nước ngay lập tức hẳn lên sự tức giận, biểu cũng trở nên đáng sợ.
Mộ Bắc Ngật có đối tác không? CK? Cổ Tiểu Mạch? Hứa Nhân Nhân không thể ngồi yên được nữa.
Điều kiện Mộ thị đưa ra rất tốt, cho Ngu Sâm rất nhiều lợi ích chẳng qua là muốn dự án do Cố Tiểu Mạch thiết kế.
Ngu Sâm ngồi vào máy tính nhìn điều kiện mà Mộ thị đưa ra, lông mày cau lại: “Lần này anh đã hy sinh rất nhiều, anh không ngại kiếm ít tiền nhưng tôi ngại kiếm nhiều tiền đó. Anh khinh thường tôi quá rồi”
“Tổng giám đốc Ngu nghĩ nhiều “Để tôi nghĩ kỹ đã”
Mộ Bắc Ngật nhàn nhạt nói vài câu khiến sắc mặt Ngu Sâm hơi thay đổi, chìm vào suy nghĩ.
Mộ Bắc Ngật có thể chữa lành cho Cố Tiểu Mạch, xoa dịu tâm hồn cô, lần hợp tác này chủ đích đều vì muốn giúp đỡ Cố Tiểu Mạch.
Ngu Sâm phải thừa nhận rằng ánh mắt của Mộ Bấc Ngật quá độc, chỉ cần hai lần tiếp xúc với cô là anh ta có thể nhìn ra được bệnh tình mà cô cố găng che giấu.
Bề ngoài cô không mặn không nhạt, nhưng vết thương lòng trong lòng bấy lâu nay đóng vảy, không biết khi nào sẽ nghiêm trọng hơn.
Ngu Sâm nhìn sâu vào màn hình máy tính đã bị bôi đen từ lâu, mới chậm rãi đứng dậy đi ra ngoài: “Cố Tiểu Mạch, lại đây”
Ngu Sâm đi thẳng vào vấn đề: “CK và Mộ thị sẵn sàng hợp tác. Người mà Mộ thị muốn là cô. Đừng kinh ngạc, chúng ta sẽ đi Kinh Đô. Sẵn tiện để cô cùng Hứa Nhân Nhân thi đấu xem ai mới là người tốt nhất”
Cố Tiểu Mạch tỉnh ý tìm ra ý chính, “Mộ thị muốn tôi?”
“Đây là sự hợp tác lành mạnh” – Ngu Sâm nhún vai.
Nếu như lúc này cho cô chút can đảm, cô có thể sẽ đá văng Ngu Sâm: “Ông chủ, anh vừa bán đứng tôi đó, anh ta cho anh bao nhiêu lợi ích mà anh đồng ý ngay vậy? Ông chủ, tôi có thực sự đáng tiên không?”
Ngu Sâm tặc lưỡi: “Ta rất ngay thẳng!”
Xa xa, cô ta nghe thấy tiếng bước chân của Mộ Bắc Ngật. Hứa Nhân Nhan từ từ nâng mắt nhìn sang, cho đến khi Mộ Bắc Ngật lạnh lùng mở cửa. Ngay khi bước vào, anh đã nhìn thấy Hứa Nhân Nhân đang ngồi trên ghế sô pha, anh nhíu mày, không có cảm xúc gì.
Thay vào đó, Hứa Nhân Nhân đứng dậy ngay lập tức, nhẹ giọng gọi: “Anh Bắc Ngật’“
Anh cau mày cau mày đứng yên, tìm kiếm chút kiên nhẫn cuối cùng nghe cô ta nói. Hứa Nhân Nhân đi tới trước mặt anh và bị khóe miệng của anh hấp dẫn. Hôm qua Dịch Bạch đã cố gắng thuyết phục Mộ Bắt Ngật bôi thuốc, nhưng bị anh từ chối. Môt Bắt Ngật vẫn mỉm cười khi nhìn vết thương trên tay và trên môi mình hết lần này đến lần khác “Chuyện gì đó?” – Mộ Bắc Ngật cuối cùng lên tiếng, giọng điệu xa cách.
Hứa Nhân Nhân không dám tưởng tượng những vết thương này từ đâu mà có, nội tâm cô ta sắp phát điên rồi.
“Tay và môi của anh có chuyện gì vậy?”
Mộ Bắc Ngật không biết xấu hổ, trực tiếp trả lời: “Tôi bị mèo con cắn”
ể em bôi thuốc cho anh”
“Không cần”
Hứa Nhân Nhân chỉ có thể mỉm cười giả là chuyển chủ đề: “Em nghe nói Mộ thi đang có kế hoạch mở một dự án thiết kế. Bây giờ em sẽ ở lại Kinh Đô m: “Mộ thị có đối tác và có kế hoạch riêng rồi. Mối quan hệ giữa chúng ta chỉ là mối quan hệ lạnh nhạt còn sót lại từ thời thơ ấu. Em không cần phải ở lại Kinh Đồ vì dì đã gọi cho cô vài ngày trước. Tốt hơn là em quay lại với dì đi”
“Nếu cần, anh đặt vé cho em”
Suốt nửa năm, không nhận được chút ấm áp nào từ anh, thậm chí anh còn không cho cô ta cơ hội đến gần hơn. Ngay cả khi tìm thấy Cố Tiểu Mạch, Mộ Bắc Ngật cũng muốn đuổi cô ta đi!
Hai mắt Hứa Nhân Nhân ngấn nước, cô nhanh chóng che đậy cảm xúc trong mắt: “Bắc Ngật, anh coi thường thiết kế của em sao? Sự tham gia của tôi chắc chắn có lợi cho Mộ thị mà”
“Hứa Nhân Nhân, dì muốn em trở về quản lý chuyện của gia đình”
Mộ Bắc Ngật đưa tay lên nhìn đồng hồ, để lại một lời nói không mặn không nhạt, gọn nhẹ từ chối cô ta.
Anh không muốn cùng cô ta nói chuyện thêm nữa, nhanh chóng giải tán mọi người, bước đến bàn làm việc chuẩn bị cho cuộc họp video với Ngu Sâm.
Hứa Nhân Nhân buộc phải bước ra khỏi văn phòng, đôi mắt ngấn nước ngay lập tức hẳn lên sự tức giận, biểu cũng trở nên đáng sợ.
Mộ Bắc Ngật có đối tác không? CK? Cổ Tiểu Mạch? Hứa Nhân Nhân không thể ngồi yên được nữa.
Điều kiện Mộ thị đưa ra rất tốt, cho Ngu Sâm rất nhiều lợi ích chẳng qua là muốn dự án do Cố Tiểu Mạch thiết kế.
Ngu Sâm ngồi vào máy tính nhìn điều kiện mà Mộ thị đưa ra, lông mày cau lại: “Lần này anh đã hy sinh rất nhiều, anh không ngại kiếm ít tiền nhưng tôi ngại kiếm nhiều tiền đó. Anh khinh thường tôi quá rồi”
“Tổng giám đốc Ngu nghĩ nhiều “Để tôi nghĩ kỹ đã”
Mộ Bắc Ngật nhàn nhạt nói vài câu khiến sắc mặt Ngu Sâm hơi thay đổi, chìm vào suy nghĩ.
Mộ Bắc Ngật có thể chữa lành cho Cố Tiểu Mạch, xoa dịu tâm hồn cô, lần hợp tác này chủ đích đều vì muốn giúp đỡ Cố Tiểu Mạch.
Ngu Sâm phải thừa nhận rằng ánh mắt của Mộ Bấc Ngật quá độc, chỉ cần hai lần tiếp xúc với cô là anh ta có thể nhìn ra được bệnh tình mà cô cố găng che giấu.
Bề ngoài cô không mặn không nhạt, nhưng vết thương lòng trong lòng bấy lâu nay đóng vảy, không biết khi nào sẽ nghiêm trọng hơn.
Ngu Sâm nhìn sâu vào màn hình máy tính đã bị bôi đen từ lâu, mới chậm rãi đứng dậy đi ra ngoài: “Cố Tiểu Mạch, lại đây”
Ngu Sâm đi thẳng vào vấn đề: “CK và Mộ thị sẵn sàng hợp tác. Người mà Mộ thị muốn là cô. Đừng kinh ngạc, chúng ta sẽ đi Kinh Đô. Sẵn tiện để cô cùng Hứa Nhân Nhân thi đấu xem ai mới là người tốt nhất”
Cố Tiểu Mạch tỉnh ý tìm ra ý chính, “Mộ thị muốn tôi?”
“Đây là sự hợp tác lành mạnh” – Ngu Sâm nhún vai.
Nếu như lúc này cho cô chút can đảm, cô có thể sẽ đá văng Ngu Sâm: “Ông chủ, anh vừa bán đứng tôi đó, anh ta cho anh bao nhiêu lợi ích mà anh đồng ý ngay vậy? Ông chủ, tôi có thực sự đáng tiên không?”
Ngu Sâm tặc lưỡi: “Ta rất ngay thẳng!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.