Vợ Cóc Của Hoàng Tử Ếch

Quyển 2 - Chương 32: Tự nhận vợ quan hệ.

Hạ Nhiễm Tuyết

03/03/2015

“Nó ổn, ở trong phòng, nhưng sức khỏe không thoải mái thôi.” Lý Chấn Ân cúi đầu, trên khuôn mặt già nua bây giờ lại cảm thấy cực kì hắc ám.

Ông nhìn thoáng qua hai mẹ con hà uyển ngọc, mà hai mẹ con nhà đó chột dạ không dám nhìn cô.

” Cháu có thể tới gặp cô ấy không ?” Đường Mặc Vũ nhẹ nhìu mày.

“Đương nhiên có thể.” Lý Chấn Ân vội vàng đồng ý : “Tiểu Phương, mau dắt đường tiên sinh tới phòng cô Hai mày đi.”

Tiểu Phương ‘dạ’ một tiếng, sau đó đã chạy tới, nhưng cô vẫn liếc mắt nhìn Đường Mặc Vũ một cái, đó là hoàng tử bạch mã của cô, nhưng chỉ có thể nhìn, không thể dùng.

“Đường tiên sinh, xin theo tôi đi đến đó, phòng Cô hai của tôi ở đó.” Tiểu Phương chỉ hướng cho Đường Mặc Vũ, mà Đường Mặc Vũ cũng lễ phép gật đầu cô một cái.

Tất cả mọi người đều nhìn ra, anh đối với người nơi này, rất lạnh lùng, duy chỉ đối Lý Ngôn Hi mới có vẻ mặt khác, kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra, anh thích người nào… về sau sẽ cùng ai phát triển quan hệ.

Cho dù không phải Lý Ngôn Hi, Lý Nhiên càng không có khả năng.

Còn những người khác, sau khi nhìn Đường Mặc Vũ xong, lại bắt đầu nhìn Lý Nhiên. Hóa ra không phải em gái cướp anh rể, mà là chị cướp em rể, bộ dáng cô Cả xinh đẹp như vậy cũng thiếu đàn ông sao ? Lại đi muốn cướp bạn trai của em gái mình, những người trước kia hiểu lầm Lý Ngôn Hi, giờ nhìn Lý Nhiên đều bằng ánh mắt ngày càng kì quái.

“Mọi người đi xuống trước đi.” Lý Chấn Ân vội vàng đuổi những người giúp việc đang xem cảnh náo nhiệt này, ông có mặt ở đó, nếu như ngay cả người giúp việc đều cười hai mẹ con họ, ông sao có thể làm chủ gia đình này. Mà nét mặt già nua của ông thật sự bị hai mẹ con họ làm cho mất hết rồi.

“Nhiên Nhiên, ba muốn biết đây là chuyện gì, con khăng khăng chắc chắn Đường Mặc Vũ đã kết giao với con, vì sao ngay cả con, mà anh ta cũng không quen biết ?” Lông mày xiết chặt, khi đó ông rất tin tưởng cô, mặc kệ cô nói cái gì, ông đều tin. Bởi vì ông cho rằng cô cực kì ngoan, sẽ không nói dối ông, vậy mà lần này cô lại lừa dối ông rất nghiêm trọng, thậm chí bởi vì cô, ông còn ra tay đánh gần chết đứa con máu mủ ruột rà của mình.

“Ba, xem nghe con giải thích, ngày đó Đường Mặc Vũ quá thật có thích con, con cho rằng, anh ta có hứng thú với con…” Lý Nhiên vội vàng mở miệng giải thích, cô không thể để Lý Chấn Ân ghét cô, nếu không cô chẳng còn gì cả. Ngay cả bà hà uyển ngọc ở cạnh cô cũng nghiêm mặt nhìn cô, khiến cô nên giải thích nhanh một chút.

Lý Chấn Ân hít một hơi lớn : “Nhiên Nhiên, con có biết loại này của con là tự nhận vơ quan hệ không ? Khiến suýt nữa ba đã đánh chết đứa con gái ruột của ba rồi.” Ông nhìn hai bàn tay mình, bây giờ vẫn còn cảm giác cầm chiếc gậy đánh vào thân thể người đó, rất đau, rất sợ hãi.



Ông không biết lúc ấy là như nào, sao có thể nhẫn tâm như vậy được chứ ?

“Ba…. Con xin lỗi.” Lý Nhiên khóc, khóc cực kì khổ sở : “Con cũng không biết vì sao lại như vậy, con thật sự không biết….” Cô quyết không từ bỏ… làm cho Lý Chấn Ân chỉ quay mặt đi.

“Thôi, về sau chuyện này đừng nhắc lại nữa.” Giờ ông cái gì cũng không muốn nói nữa, người thì đánh, người thì mắng, giờ nói cái gì cũng không muốn nữa.

“Nhiên Nhiên, yêu không miễn cưỡng, nếu Đường Mặc Vũ thật sự không thích con, ba hi vọng con hãy buông tay. Ba không muốn chị em con tranh giành đầu rơi máu chảy, tuy ba không thích tính cách Lý Ngôn Hi, nhưng nó cũng là con gái ba, con hiểu không ?”

Lý Chấn Ân nhìn phía Lý Nhiên, đây là cảnh cáo, cho tới giờ ông chưa cánh cáo ai, hai người đều là con gái ông, không thích, không có nghĩa là ông sẽ quên.

“Ba, con biết rồi, ba yên tâm.” Lý Nhiên gạt nước mắt, không ngừng gật đầu : “Nếu Đường Mặc Vũ thật sự không thích con, con cũng không miễn cưỡng, sẽ chúc phúc cho anh ta và Ngôn Hi.” Cô ra sức cười thoáng một cái, cười cực kì đơn giản, nhưng trong mắt chợt lóe tia âm độc.

Cô không chiếm được, người khác cũng đừng mong có.

Mở cửa ra, bên trong cực kì yên tĩnh, dường như ngoài tiếng hít thở của người ra, thì cái gì cũng không có.

Tiểu Phương thoáng nhìn vào bên trong, lúc này mới quay lại nhìn về phía Đường Mặc Vũ : “Đường tiên sinh, cô Hai ngủ rồi, gần đây sức khỏe cô ấy không được tốt, cho nên…..” Tiểu Phương cắn môi, không dám đem chuyện Lý Ngôn Hi bị đánh nói ra, nếu như tiên sinh biết rõ, da cô liền muốn kéo căng luôn.

“Cảm ơn, tự tôi có thể đi vào được rồi.” Đường Mặc Vũ gật đầu với Tiểu Phương, ý nói anh đã hiểu rồi.

Tiểu Phương định muốn nói gì nữa, nhưng sau cùng lại nhẹ nhàng mở cửa, anh ta không được làm tổn thương cô Hai, cô nghĩ, mà bên ngoài, có rất nhiều người giúp việc đang lén lút thảo luận chuyện vừa rồi. Cuối cùng Tiểu Phương cũng có thể tự hào vỗ ngực, nói cho bọn họ biết, Cô hai không có cướp bạn trai của người khác, cô cả cái gì cũng cướp đồ của cô hai, từ nhỏ đến lớn đều bắt nạt cô hai, xem về sau cô cả còn đắc ý nữa không.

Đúng là đồ không biết xấu hổ, bây giờ mọi người đã sáng mắt chưa?

Mà trong phòng, Đường Mặc Vũ đứng ở cửa, Lý Ngôn Hi chỉ nhắm chặt hai mắt, lông mi cô dài che hết đôi mắt, bởi vì ánh sáng chói mắt phả xuống khuôn mặt thanh tú.



Mà cô ngủ rất say, căn bản không biết rằng, nơi này có một người đang nhìn cô.

Phức tạp, sau đó là hận.

Đường Mặc Vũ đến gần, đứng ở cạnh giường, từ trên cao nhìn chằm chằm xuống cô gái đang nằm trên giường, mà con gấu tiểu hùng được đặt ở ngay cạnh, rất sạch sẽ, xem ra cô rất yêu thương đồ chơi này.

Đường Mặc Vũ cúi đầu nhìn người đó, mày càng chặt.

Giống…. Thật sự rất giống….

Anh nhớ trước kia Lạc Tuyết cũng như vậy, cô ấy ngủ cũng không được ngon, mày vẫn nhíu mặt, anh biết cô rất mệt, luôn luôn lo lắng, nếu ngày mai cô không đi lượm ve chai, không có tiền mua đồ ăn cho anh, cho nên ngay cả ngủ, cô cũng bất an cau mày.

Mà cô cũng là….

“Lạc Tuyết.” Khóe môi của anh khẽ động một phát, vô ý thức vươn tay ra, thật sự rất giống Lạc Tuyết, nhưng, anh nhìn tay mình, cái tay này rất lớn, chẳng phải tay Tiểu Vũ rất nhỏ sao ? Mà cô gái trước mặt, cũng không phải Lạc Tuyết của anh.

Anh vừa muốn thu tay lại, thì thấy Lý Ngôn Hi mở hai mắt ra, sững sờ nhìn anh, mà trong đôi mắt cô có ảnh ngược của anh, hết sức rõ ràng.

Lúc này, trong mắt anh, anh có thể nhìn thấu cô, đang nhìn anh là một cô gái khác, nhưng, trong mắt cô, anh là toàn bộ trong đó.

“Anh…” Lý Ngôn Hi chậm rãi vươn tay, chạm vào mặt Đường Mặc Vũ, cô đang nằm mơ sao ? Cô nhìn thấy anh ở đây.

Mà Đường Mặc Vũ bất động, mặc cho tay cô sờ vào mặt mình. Chỉ có mâu sắc của anh, dường như sâu đi rất nhiều.

Cảm giác trong tay là một loại lo lắng, trong giấc mơ cũng ấm áp dư này, cũng cảm giác được nhiệt độ sao ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Cóc Của Hoàng Tử Ếch

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook