Chương 463: Đồng ý
Tg Thiên Tâm
09/12/2022
Nam Mẫn làm việc xong quay lại, thấy Lạc Ưu cười ngốc nghếch trước màn hình máy tính.
Cô gái trước đây luôn đao to búa lớn, vô cùng bá đạo, lúc này lại ngồi vắt chéo hai chân trên chiếc ghế giám đốc, tư thế ngồi vô cùng thiếu nữ.
Chẳng lẽ đây chính là sức mạnh của tình yêu?
Cô dựa trên khung cửa, tự thưởng thức một lúc, mới giơ tay gõ cửa: “Cô Lạc, đi được chưa?”
Lạc Ưu di chuyển chuột, cũng không ngẩng đầu: “Còn mấy bức nữa, đợi tôi xem xong đã”.
Quả nhiên phụ nữ đều thích trai đẹp.
Nam Mẫn cười đi đến: “Không vội, cô cứ xem từ từ”.
Lạc Ưu không nỡ rời mắt khỏi màn hình, cảm khái liên hồi: “Không thể không nói, khuôn mặt anh hai cô đúng là càng già càng đẹp trai”.
“Người ta đều nói thiếu nữ mười tám tuổi thì thay đổi, thì ra anh chàng mười tám tuổi cũng thay đổi, không đúng, phải là ba mươi sáu tuổi cũng thay đổi”.
“Mấy bức buộc tóc bím này quá giống Tạ Đình Phong, có thể gửi cho tôi không, tôi muốn làm ảnh nền màn hình!”
Nam Mẫn nói: “Không vấn đề, tôi gửi hết cho cô, cô lấy về từ từ thưởng thức”.
“Tốt quá rồi!”
Lạc Ưu cười vui thích, chống cằm mơ ước nói: “Sau này con trai của tôi cũng có thể đẹp trai như vậy thì tốt”.
Nam Mẫn nghiêm túc nói: “Vậy trước tiên cô phải tìm một ông bố đẹp trai cho nó, ví dụ như anh hai của tôi”.
Lạc Ưu suy nghĩ: “Tôi cảm thấy, cô nói rất đúng”.
Cô ấy còn nghiêm túc hơn Nam Mẫn: “Chủ yếu là gen của nhà các cô thực sự quá xuất sắc, bỏ lỡ thì thật tiếc. Vậy bây giờ tôi gọi điện cho anh hai Quyền, nói với anh ấy, tôi đồng ý”.
Nam Mẫn ngẩn người: “… Đồng ý, cái gì?”
“Cầu hôn”.
Lạc Ưu chớp đôi mắt xinh đẹp: “Chẳng phải anh ấy nói muốn lấy tôi làm vợ mà”.
Nói xong định lấy điện thoại ra.
“Ấy, đợi đã!”
Nam Mẫn nắm tay của cô ấy, nở nụ cười mỉm gượng gạo, điên cuồng ngầm ra ý: “Có phải chúng ta quá kích động rồi không?”
“Quá qua loa phải không?”
Lạc Ưu rất nghiêm túc nhìn Nam Mẫn: “Hình như hơi nhanh”.
Nam Mẫn gật đầu: “Đúng”.
Cũng may cô ấy còn có chút lý trí.
“Vậy hay là, ngày mai?”
“Ngày mai?”
“Đúng, ngày mai tôi trả lời anh ấy sau”.
Lạc Ưu tỏ vẻ mặt nghiêm túc cất điện thoại đi, ngồi khoanh chân trên ghế giám đốc, tiện tay nhét điện thoại xuống mông: “Tôi là con gái, không thể không từ tốn, ngày mai đồng ý anh ấy sau”.
Nam Mẫn cảm thấy đầu ‘choang’ một tiếng.
Cô giật khóe môi, không nhịn được khen ngợi Lạc Ưu: “Quả nhiên rất từ tốn”.
Lạc Ưu rất hài lòng với quyết định của mình, vỗ mông đứng lên: “Cứ vậy đi, cô thu dọn xong, chúng ta ra ngoài chơi đi?”
“…Được”.
Nam Mẫn nhìn Lạc Ưu với vẻ mặt phấn khởi rạng rỡ như ánh mặt trời khoác vai mình, ngẩng cao đầu sải bước đi ra ngoài, cảm thấy vừa vui mừng vừa buồn thay cho anh hai.
Vui mừng vì cuối cùng anh hai nhà mình sắp lấy được cô vợ ngốc… à không, xinh đẹp.
Buồn vì xem ra anh ta lại sắp chảy máu rồi.
Lần này là công lao của cô, phải thịt anh ta một trận tử tế!
…
Thành phố Nam có rất nhiều chỗ vui chơi, ba ngày ba đêm đi không hết.
Vốn dĩ Nam Mẫn định đưa Lạc Ưu đi khai thông mấy nơi ăn ngon thú vị ở đây, kết quả phần lớn chỗ đáng đi thì Lạc Ưu đã cùng Quyền Dạ Khiên đến chơi rồi.
Chẳng trách hai ngày trước, tối nào cũng về muộn, xem ra đúng là đã chơi hết rồi.
Thấy màn đêm sắp buông xuống, Nam Mẫn suy nghĩ: “Hay là tôi dẫn cô đến một nơi khá kích thích chơi?”
Đôi mắt hơi mệt mỏi của Lạc Ưu bỗng mở thật to, vẻ mặt háo hức.
“Chỗ kích thích nào?”
Nam Mẫn thừa nước đục thả câu, nhướn mày với cô ấy: “Muốn bao nhiêu kích thích thì có bấy nhiêu”.
Tim Lạc Ưu đột nhiên hồi hộp, đập thình thịch, hai tay che mặt: “Không phải là… chỗ như thế chứ?”
“Đi rồi thì cô sẽ biết, chắc chắn sẽ không khiến cô thất vọng”.
Nam Mẫn tỏ vẻ mặt thần bí, sau đó bảo tài xế lái đến cửa hàng 4S, đi lấy chiếc siêu xe đang bảo dưỡng của mình.
Lạc Ưu không nhịn được nghĩ: Quả nhiên đại tiểu thư có khí chất, khí thế của đại tiểu thư.
Chỉ là nhìn thấy chiếc Porsche 911 xanh biếc sáng bóng dưới ánh đèn, Lạc Ưu vẫn không nhịn được giật khóe miệng: “Đây là xe của cô hả?”
“Là của Bạch Lộc Dư, anh nhỏ của tôi tặng đấy”.
Nam Mẫn nói: “Tuy màu sắc hơi khó coi, nhưng tính năng rất tốt, chúng ta đừng chọn xe qua bề ngoài, đi thôi, lên xe”.
Lạc Ưu ngắm kỹ chiếc xe này, phát hiện ngoại trừ màu xanh, thì không có vấn đề gì khác.
Cô gái trước đây luôn đao to búa lớn, vô cùng bá đạo, lúc này lại ngồi vắt chéo hai chân trên chiếc ghế giám đốc, tư thế ngồi vô cùng thiếu nữ.
Chẳng lẽ đây chính là sức mạnh của tình yêu?
Cô dựa trên khung cửa, tự thưởng thức một lúc, mới giơ tay gõ cửa: “Cô Lạc, đi được chưa?”
Lạc Ưu di chuyển chuột, cũng không ngẩng đầu: “Còn mấy bức nữa, đợi tôi xem xong đã”.
Quả nhiên phụ nữ đều thích trai đẹp.
Nam Mẫn cười đi đến: “Không vội, cô cứ xem từ từ”.
Lạc Ưu không nỡ rời mắt khỏi màn hình, cảm khái liên hồi: “Không thể không nói, khuôn mặt anh hai cô đúng là càng già càng đẹp trai”.
“Người ta đều nói thiếu nữ mười tám tuổi thì thay đổi, thì ra anh chàng mười tám tuổi cũng thay đổi, không đúng, phải là ba mươi sáu tuổi cũng thay đổi”.
“Mấy bức buộc tóc bím này quá giống Tạ Đình Phong, có thể gửi cho tôi không, tôi muốn làm ảnh nền màn hình!”
Nam Mẫn nói: “Không vấn đề, tôi gửi hết cho cô, cô lấy về từ từ thưởng thức”.
“Tốt quá rồi!”
Lạc Ưu cười vui thích, chống cằm mơ ước nói: “Sau này con trai của tôi cũng có thể đẹp trai như vậy thì tốt”.
Nam Mẫn nghiêm túc nói: “Vậy trước tiên cô phải tìm một ông bố đẹp trai cho nó, ví dụ như anh hai của tôi”.
Lạc Ưu suy nghĩ: “Tôi cảm thấy, cô nói rất đúng”.
Cô ấy còn nghiêm túc hơn Nam Mẫn: “Chủ yếu là gen của nhà các cô thực sự quá xuất sắc, bỏ lỡ thì thật tiếc. Vậy bây giờ tôi gọi điện cho anh hai Quyền, nói với anh ấy, tôi đồng ý”.
Nam Mẫn ngẩn người: “… Đồng ý, cái gì?”
“Cầu hôn”.
Lạc Ưu chớp đôi mắt xinh đẹp: “Chẳng phải anh ấy nói muốn lấy tôi làm vợ mà”.
Nói xong định lấy điện thoại ra.
“Ấy, đợi đã!”
Nam Mẫn nắm tay của cô ấy, nở nụ cười mỉm gượng gạo, điên cuồng ngầm ra ý: “Có phải chúng ta quá kích động rồi không?”
“Quá qua loa phải không?”
Lạc Ưu rất nghiêm túc nhìn Nam Mẫn: “Hình như hơi nhanh”.
Nam Mẫn gật đầu: “Đúng”.
Cũng may cô ấy còn có chút lý trí.
“Vậy hay là, ngày mai?”
“Ngày mai?”
“Đúng, ngày mai tôi trả lời anh ấy sau”.
Lạc Ưu tỏ vẻ mặt nghiêm túc cất điện thoại đi, ngồi khoanh chân trên ghế giám đốc, tiện tay nhét điện thoại xuống mông: “Tôi là con gái, không thể không từ tốn, ngày mai đồng ý anh ấy sau”.
Nam Mẫn cảm thấy đầu ‘choang’ một tiếng.
Cô giật khóe môi, không nhịn được khen ngợi Lạc Ưu: “Quả nhiên rất từ tốn”.
Lạc Ưu rất hài lòng với quyết định của mình, vỗ mông đứng lên: “Cứ vậy đi, cô thu dọn xong, chúng ta ra ngoài chơi đi?”
“…Được”.
Nam Mẫn nhìn Lạc Ưu với vẻ mặt phấn khởi rạng rỡ như ánh mặt trời khoác vai mình, ngẩng cao đầu sải bước đi ra ngoài, cảm thấy vừa vui mừng vừa buồn thay cho anh hai.
Vui mừng vì cuối cùng anh hai nhà mình sắp lấy được cô vợ ngốc… à không, xinh đẹp.
Buồn vì xem ra anh ta lại sắp chảy máu rồi.
Lần này là công lao của cô, phải thịt anh ta một trận tử tế!
…
Thành phố Nam có rất nhiều chỗ vui chơi, ba ngày ba đêm đi không hết.
Vốn dĩ Nam Mẫn định đưa Lạc Ưu đi khai thông mấy nơi ăn ngon thú vị ở đây, kết quả phần lớn chỗ đáng đi thì Lạc Ưu đã cùng Quyền Dạ Khiên đến chơi rồi.
Chẳng trách hai ngày trước, tối nào cũng về muộn, xem ra đúng là đã chơi hết rồi.
Thấy màn đêm sắp buông xuống, Nam Mẫn suy nghĩ: “Hay là tôi dẫn cô đến một nơi khá kích thích chơi?”
Đôi mắt hơi mệt mỏi của Lạc Ưu bỗng mở thật to, vẻ mặt háo hức.
“Chỗ kích thích nào?”
Nam Mẫn thừa nước đục thả câu, nhướn mày với cô ấy: “Muốn bao nhiêu kích thích thì có bấy nhiêu”.
Tim Lạc Ưu đột nhiên hồi hộp, đập thình thịch, hai tay che mặt: “Không phải là… chỗ như thế chứ?”
“Đi rồi thì cô sẽ biết, chắc chắn sẽ không khiến cô thất vọng”.
Nam Mẫn tỏ vẻ mặt thần bí, sau đó bảo tài xế lái đến cửa hàng 4S, đi lấy chiếc siêu xe đang bảo dưỡng của mình.
Lạc Ưu không nhịn được nghĩ: Quả nhiên đại tiểu thư có khí chất, khí thế của đại tiểu thư.
Chỉ là nhìn thấy chiếc Porsche 911 xanh biếc sáng bóng dưới ánh đèn, Lạc Ưu vẫn không nhịn được giật khóe miệng: “Đây là xe của cô hả?”
“Là của Bạch Lộc Dư, anh nhỏ của tôi tặng đấy”.
Nam Mẫn nói: “Tuy màu sắc hơi khó coi, nhưng tính năng rất tốt, chúng ta đừng chọn xe qua bề ngoài, đi thôi, lên xe”.
Lạc Ưu ngắm kỹ chiếc xe này, phát hiện ngoại trừ màu xanh, thì không có vấn đề gì khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.