Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show
Chương 933
Phong Giật
16/11/2022
Lý Mặc trầm tư: "Tối hôm qua hình như Bạc tổng không về phòng ngủ, luôn ở trong phòng làm việc để xử lý tài liệu."
Bạc Thiên Y cau mày, vậy không phải là chị dâu tôi một mình một phòng sao?
Nhưng chị dâu rộng lượng như vậy, không đến nỗi nổi nóng vì chuyện vặt vãnh này mới phải.
Advertisement
Chắc chắn là anh cả vô dụng của cô ấy đã làm gì đó!
Bạc Hạc Hiên đặt cốc nước mới ép trước mặt Khương Mạn, khi nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng của cô, anh lại thở dài. Vừa định kéo lấy tay cô thì đã bị nhìn chằm chằm.
"Anh làm gì vậy?!" Giọng nói cứng rắn vang lên.
Advertisement
Bạc Hạc Hiên cười khổ: "Anh sai rồi."
“Anh không sai, là em sai.” Mặt Khương Mạn không cảm xúc, cầm cốc nước ép uống một hơi cạn sạch: “Em đã đánh giá quá cao sức hấp dẫn của mình.”
"Đàn ông..." Cô lắc đầu đứng dậy, mím môi không nói gì nữa.
Mắt Bạc Hạc Hiên lộ ra vẻ lúng túng. Lần thứ năm anh không biết phải nói gì.
Thấy anh không nói lời nào, Khương Mạn vừa quay đầu lại đã nhìn thấy một cảnh tượng như vậy.
Ánh sáng ban mai từ phía sau xuyên qua cửa sổ bằng kính rồi chiếu vào người đàn ông tạo thành một bóng sáng tuyệt đẹp.
Đôi mắt anh cụp xuống tôn lên vẻ uy nghiêm và kiêu ngạo thường thấy, vẻ đẹp thì như bị vứt bỏ...
Sói trắng? Từ “chú chó” không phù hợp với Bạc Hạc Hiên. Mặc dù khi phát điên anh thích cắn người.
Khương Mạn mím môi, hừ lạnh một tiếng: "Anh lại đây!"
Khi Bạc Hạc Hiên ngước mắt lên, đáy mắt như sáng lên, ngoan ngoãn bước đến bên cạnh cô.
Cô kéo cổ áo anh, ép anh cúi đầu xuống, cắn thật mạnh vào môi anh, giọng điệu vẫn hung dữ nhưng ánh mắt đã dịu đi.
"Không có lần sau đâu."
“Còn có thể có lần sau à?” Anh hỏi.
“Anh nằm mơ đi!”Khương Mạn tức giận nhìn anh: “Cho dù có, lần sau cũng sẽ là em chạy trước!
Cô có lý do để nghi ngờ rằng người đàn ông này đang cố tình trả thù cô vì trước đó cô đã bắt anh phải "kiềm chế"!
"Buổi tối tuỳ em sắp xếp, anh sẽ nhận phạt." Bạc Hạc Hiên cúi đầu xin lỗi, vẻ mặt còn có chút áy náy, tối hôm qua bỏ chạy giữa đường... quả thực... không được nghĩa khí cho lắm!
Anh không phải là thánh nhân cũng không phải là quân tử. Chỉ là trước đó, anh đã nhớ ra một điều quan trọng! Đó là anh vẫn chưa hoàn toàn nhận được sự công nhận của bốn người anh trai của cô!
Ngay cả khi Khương Lệ Sính, Khương Vân Sênh và Khương Nhuệ Trạch đã ngầm công nhận mối quan hệ của anh với Khương Mạn thì giữa anh và Khương Tử Mặc vẫn còn thiếu một cuộc trò chuyện nghiêm túc!
Nếu đã đồng ý thì phải làm được.
Sau khi Bạc Thiên Y quay lại, nhìn thấy hai người lại dính với nhau trong lòng cô ấy cũng trở nên yên tâm hơn.
“Anh có chuyện muốn bàn với em, đến phòng làm việc của anh đi.” Bạc Hạc Hiên nghiêm nghị nói.
Bạc Thiên Y sững sờ và gật đầu.
Sau khi cả ba bước vào phòng làm việc, Bạc Thiên Y tò mò nói: "Bây giờ có thể nói rồi chứ."
Bạc Hạc Hiên nhìn Khương Mạn gật gật đầu, rồi cười với Bạc Thiên Y và nói: "Em gái có tin trên đời có phép thuật không?"
Lời mở đầu này...
Khóe miệng Bạc Thiên Y giật giật, cô ấy liếc nhìn anh cả của mình như cầu cứu, nhưng Bạc Hạc Hiên lại làm ngơ.
Cô ấy ho khan một tiếng rồi trả lời: "Em... tin?"
"Ừm, em tin là được rồi. Lần đầu tiên gặp mặt, chị sẽ làm một trò ảo thuật cho em gái coi như quà gặp mặt." Khương Mạn nghiêm túc nói.
"Ảo thuật... ảo thuật? Được, được, em thích ảo thuật."
Bạc Thiên Y cau mày, vậy không phải là chị dâu tôi một mình một phòng sao?
Nhưng chị dâu rộng lượng như vậy, không đến nỗi nổi nóng vì chuyện vặt vãnh này mới phải.
Advertisement
Chắc chắn là anh cả vô dụng của cô ấy đã làm gì đó!
Bạc Hạc Hiên đặt cốc nước mới ép trước mặt Khương Mạn, khi nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng của cô, anh lại thở dài. Vừa định kéo lấy tay cô thì đã bị nhìn chằm chằm.
"Anh làm gì vậy?!" Giọng nói cứng rắn vang lên.
Advertisement
Bạc Hạc Hiên cười khổ: "Anh sai rồi."
“Anh không sai, là em sai.” Mặt Khương Mạn không cảm xúc, cầm cốc nước ép uống một hơi cạn sạch: “Em đã đánh giá quá cao sức hấp dẫn của mình.”
"Đàn ông..." Cô lắc đầu đứng dậy, mím môi không nói gì nữa.
Mắt Bạc Hạc Hiên lộ ra vẻ lúng túng. Lần thứ năm anh không biết phải nói gì.
Thấy anh không nói lời nào, Khương Mạn vừa quay đầu lại đã nhìn thấy một cảnh tượng như vậy.
Ánh sáng ban mai từ phía sau xuyên qua cửa sổ bằng kính rồi chiếu vào người đàn ông tạo thành một bóng sáng tuyệt đẹp.
Đôi mắt anh cụp xuống tôn lên vẻ uy nghiêm và kiêu ngạo thường thấy, vẻ đẹp thì như bị vứt bỏ...
Sói trắng? Từ “chú chó” không phù hợp với Bạc Hạc Hiên. Mặc dù khi phát điên anh thích cắn người.
Khương Mạn mím môi, hừ lạnh một tiếng: "Anh lại đây!"
Khi Bạc Hạc Hiên ngước mắt lên, đáy mắt như sáng lên, ngoan ngoãn bước đến bên cạnh cô.
Cô kéo cổ áo anh, ép anh cúi đầu xuống, cắn thật mạnh vào môi anh, giọng điệu vẫn hung dữ nhưng ánh mắt đã dịu đi.
"Không có lần sau đâu."
“Còn có thể có lần sau à?” Anh hỏi.
“Anh nằm mơ đi!”Khương Mạn tức giận nhìn anh: “Cho dù có, lần sau cũng sẽ là em chạy trước!
Cô có lý do để nghi ngờ rằng người đàn ông này đang cố tình trả thù cô vì trước đó cô đã bắt anh phải "kiềm chế"!
"Buổi tối tuỳ em sắp xếp, anh sẽ nhận phạt." Bạc Hạc Hiên cúi đầu xin lỗi, vẻ mặt còn có chút áy náy, tối hôm qua bỏ chạy giữa đường... quả thực... không được nghĩa khí cho lắm!
Anh không phải là thánh nhân cũng không phải là quân tử. Chỉ là trước đó, anh đã nhớ ra một điều quan trọng! Đó là anh vẫn chưa hoàn toàn nhận được sự công nhận của bốn người anh trai của cô!
Ngay cả khi Khương Lệ Sính, Khương Vân Sênh và Khương Nhuệ Trạch đã ngầm công nhận mối quan hệ của anh với Khương Mạn thì giữa anh và Khương Tử Mặc vẫn còn thiếu một cuộc trò chuyện nghiêm túc!
Nếu đã đồng ý thì phải làm được.
Sau khi Bạc Thiên Y quay lại, nhìn thấy hai người lại dính với nhau trong lòng cô ấy cũng trở nên yên tâm hơn.
“Anh có chuyện muốn bàn với em, đến phòng làm việc của anh đi.” Bạc Hạc Hiên nghiêm nghị nói.
Bạc Thiên Y sững sờ và gật đầu.
Sau khi cả ba bước vào phòng làm việc, Bạc Thiên Y tò mò nói: "Bây giờ có thể nói rồi chứ."
Bạc Hạc Hiên nhìn Khương Mạn gật gật đầu, rồi cười với Bạc Thiên Y và nói: "Em gái có tin trên đời có phép thuật không?"
Lời mở đầu này...
Khóe miệng Bạc Thiên Y giật giật, cô ấy liếc nhìn anh cả của mình như cầu cứu, nhưng Bạc Hạc Hiên lại làm ngơ.
Cô ấy ho khan một tiếng rồi trả lời: "Em... tin?"
"Ừm, em tin là được rồi. Lần đầu tiên gặp mặt, chị sẽ làm một trò ảo thuật cho em gái coi như quà gặp mặt." Khương Mạn nghiêm túc nói.
"Ảo thuật... ảo thuật? Được, được, em thích ảo thuật."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.