Chương 207: Quáng Tràng Quy Chúc 1
Nghịch Thương Thiên
13/04/2023
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Quay đầu đi chỗ khác, Liệt sơn tiếp lời:
- Trương Hoành nói thế rất hợp ý ta, từ nay về sau chỉ cần mọi người có thể vì bổn tông mà có những cống hiến đặc biệt, nhất định sẽ được ban thưởng pháp bảo, mọi người không cần quan tâm đến việc thiếu thốn pháp bảo nữa!
Nói đến đây, Huyết Ma Liệt sơn đưa ánh mắt cổ quái nhìn Đinh Hạo, bắt gặp ánh mắt của y, Đinh Hạo lập tức liên tưởng ngay đến các vật phẩm thu được trong Trữ vật giới chỉ của mình.
Mọi người nhìn theo ánh mắt Huyết Ma Liệt sơn về phía Đinh Hạo, vừa vặn lại thấy hắn đang khẽ vuốt ve Trữ vật giới chỉ, trên mặt đều lộ vẻ hy vọng, chờ mong. Ngược lại khuôn mặt Đinh Hạo chợt xám xịt lại, bắt gặp thần sắc tham lam như lang như hổ của đám người này, hắn trong lòng phát lạnh, thầm than pháp bảo thu được trong mấy ngày nay chỉ sợ sẽ không giữ lại được nữa rồi!
Đúng lúc này, đột nhiên có mấy người từ từ bước đến phía Đinh Hạo, Trương Hoành trên đài thấy thế thì sắc mặt đại biến.
Nguyên lai là khi vừa mới gia nhập tông, Đinh Hạo đã giao chiến một lần cùng với ba người Trương Lợi - cháu của Trương Hoành-, Vương Vân Phi và Đái Trinh Quân. Lúc này Trương Lợi đã đạt tới Dùng Hợp trung kỳ, hai người kia đều là Khai Quang hậu kỳ, mặc dù so với người khác thì đã tiến bộ nhanh hơn rất nhiều rồi, nhưng nếu đem so sánh với Đinh Hạo thì đúng là cách biệt một trời một vực.
Nhìn thấy ba người đi tới, thần sắc Đinh Hạo vẫn hết sức bình thản, hiện giờ hắn đã hoàn toàn quên đi sự việc năm đó, hơn nữa ba người này trong tông môn mặc dù có chút kiêu căng, nhưng không phải là không có tài năng, ít nhất thì họ cũng đều không phải là những người hèn yếu, nhu nhược, nếu không có sự áp chế gắt gao của Trương Hoành, thì sợ rằng bọn họ đã xông ra bên ngoài Đoạn Hồn sơn không ít lần.
Trương Hoành trên đài vô cùng căng thẳng, hiện giờ cháu của hắn không thể nào so với Đinh Hạo, đến ngay cả chính lão cũng phải cố giữ khoảng cách với con người này. Nếu Trương Lợi trêu vào Đinh Hạo, với thủ đoạn ngoan độc của hắn, chỉ sợ ba người này chỉ có con đường chết mà thôi.
- Ngày đó sau khi giao chiến một hồi cùng Đinh Huynh, ba người chúng tôi đã biết Đinh huynh không phải là phi trì trung phi vật (người tầm thường), bây giờ quả nhiên đã chứng thực đúng như phán đoán ngày đó của chúng tôi!
Trương Lợi vừa đi vừa nói.
Khẽ cười một tiếng, thân hình Đinh Hạo vẫn bất động, đáp lời:
- Trương huynh quá khen, đều là nhờ sự dạy bảo tận tình của tiền bối tông môn chúng ta mà thôi, tại hạ làm sao dám tự kiêu như vậy được chứ, không biết Trương huynh có chuyện gì không?
Ba người đi đến trước mặt Đinh Hạo, Trương Lợi nghiêm mặt nói:
- Ba người chúng tôi từ nay về sau đều muốn làm việc dưới tay Đinh huynh, chẳng biết Đinh huynh có nguyện ý thu nhận chúng tôi hay không?
Hắn vừa nói ra lời này, Trương Hoành rốt cuộc cũng thở phào, không còn phải lo lắng nữa, vẻ mặt lại trở nên vô cùng đắc ý.
Cẩn thận nhìn lại Trương Lợi, Đinh Hạo có chút hứng thú nói:
- Trương huynh nói quá lời rồi, huynh và ta đều là đệ tử đời thứ ba của Vô Cực Ma tông, tất cả mọi người đều vì sự hưng vượng của tông môn mà cố gắng, Trương huynh làm việc cho ta thì có tác dụng gì ?
Trương Lợi nghe thế chỉ cười cười:
- Nghe Đinh huynh nói vậy, tại hạ biết Đinh huynh tịnh không để chuyện ngày đó trong lòng. Mặc dù Đinh huynh đại nhân không chấp tiểu nhân, nhưng bọn tại hạ vẫn muốn tạ tội Đinh huynh, lần trước đúng là ba người bọn ta cố ý gây sự !
Nói xong, Trương Lợi quay về phía hai người Vương Vân Phi, Đái Trinh Quân nháy mắt ra hiệu, nếu đến lúc này mà hai người còn không biết làm gì nữa thì thật sự là một đám ngu ngốc.
Ba người Trương Lợi lập tức quay về phía Đinh Hạo hành đại lễ, hi vọng được Đinh Hạo lượng thứ.
Cười một tiếng dài, thân thể Đinh Hạo vẫn bất động đột nhiên nhoáng lên, ba Đinh Hạo giống hệt nhau chia ra ba hướng phân biệt nâng ba người Trương Lợi dậy, rồi trong nháy mắt lại trở về chỗ cũ.
Hiện tại Đinh Hạo tu luyện Cửu u Quỷ mị quyết đã đạt tới một mức độ mới, mặc dù hai Đinh Hạo kia đều là ảo ảnh nhưng do tốc độ Đinh Hạo nhanh đến cực điểm, ngoại trừ mấy vị trưởng lão có thể phân biệt, còn lại chẳng còn ai có thể phân biệt thật giả, trong mắt bọn họ thân pháp Đinh Hạo quả nhiên quỷ dị vô cùng, trong lòng không khỏi càng ôm hy vọng vô hạn với tàng thư phòng của Vô Cực Ma tông.
Nhìn thấy ba người Trương Lợi kinh ngạc vô cùng, Đinh Hạo cười cười nói:
- Ba vị không phải hành đại lễ với ta, chúng ta bối phận ngang nhau, làm như thế không phải là hại tại hạ sao. Nếu ba vị thực lòng muốn kết giao với tiểu đệ, chờ đại hội này kết thúc, chúng ta có thể bàn lại, lúc này có vẻ không được thích hợp lắm, không biết ý Trương huynh thế nào ?
Quay đầu đi chỗ khác, Liệt sơn tiếp lời:
- Trương Hoành nói thế rất hợp ý ta, từ nay về sau chỉ cần mọi người có thể vì bổn tông mà có những cống hiến đặc biệt, nhất định sẽ được ban thưởng pháp bảo, mọi người không cần quan tâm đến việc thiếu thốn pháp bảo nữa!
Nói đến đây, Huyết Ma Liệt sơn đưa ánh mắt cổ quái nhìn Đinh Hạo, bắt gặp ánh mắt của y, Đinh Hạo lập tức liên tưởng ngay đến các vật phẩm thu được trong Trữ vật giới chỉ của mình.
Mọi người nhìn theo ánh mắt Huyết Ma Liệt sơn về phía Đinh Hạo, vừa vặn lại thấy hắn đang khẽ vuốt ve Trữ vật giới chỉ, trên mặt đều lộ vẻ hy vọng, chờ mong. Ngược lại khuôn mặt Đinh Hạo chợt xám xịt lại, bắt gặp thần sắc tham lam như lang như hổ của đám người này, hắn trong lòng phát lạnh, thầm than pháp bảo thu được trong mấy ngày nay chỉ sợ sẽ không giữ lại được nữa rồi!
Đúng lúc này, đột nhiên có mấy người từ từ bước đến phía Đinh Hạo, Trương Hoành trên đài thấy thế thì sắc mặt đại biến.
Nguyên lai là khi vừa mới gia nhập tông, Đinh Hạo đã giao chiến một lần cùng với ba người Trương Lợi - cháu của Trương Hoành-, Vương Vân Phi và Đái Trinh Quân. Lúc này Trương Lợi đã đạt tới Dùng Hợp trung kỳ, hai người kia đều là Khai Quang hậu kỳ, mặc dù so với người khác thì đã tiến bộ nhanh hơn rất nhiều rồi, nhưng nếu đem so sánh với Đinh Hạo thì đúng là cách biệt một trời một vực.
Nhìn thấy ba người đi tới, thần sắc Đinh Hạo vẫn hết sức bình thản, hiện giờ hắn đã hoàn toàn quên đi sự việc năm đó, hơn nữa ba người này trong tông môn mặc dù có chút kiêu căng, nhưng không phải là không có tài năng, ít nhất thì họ cũng đều không phải là những người hèn yếu, nhu nhược, nếu không có sự áp chế gắt gao của Trương Hoành, thì sợ rằng bọn họ đã xông ra bên ngoài Đoạn Hồn sơn không ít lần.
Trương Hoành trên đài vô cùng căng thẳng, hiện giờ cháu của hắn không thể nào so với Đinh Hạo, đến ngay cả chính lão cũng phải cố giữ khoảng cách với con người này. Nếu Trương Lợi trêu vào Đinh Hạo, với thủ đoạn ngoan độc của hắn, chỉ sợ ba người này chỉ có con đường chết mà thôi.
- Ngày đó sau khi giao chiến một hồi cùng Đinh Huynh, ba người chúng tôi đã biết Đinh huynh không phải là phi trì trung phi vật (người tầm thường), bây giờ quả nhiên đã chứng thực đúng như phán đoán ngày đó của chúng tôi!
Trương Lợi vừa đi vừa nói.
Khẽ cười một tiếng, thân hình Đinh Hạo vẫn bất động, đáp lời:
- Trương huynh quá khen, đều là nhờ sự dạy bảo tận tình của tiền bối tông môn chúng ta mà thôi, tại hạ làm sao dám tự kiêu như vậy được chứ, không biết Trương huynh có chuyện gì không?
Ba người đi đến trước mặt Đinh Hạo, Trương Lợi nghiêm mặt nói:
- Ba người chúng tôi từ nay về sau đều muốn làm việc dưới tay Đinh huynh, chẳng biết Đinh huynh có nguyện ý thu nhận chúng tôi hay không?
Hắn vừa nói ra lời này, Trương Hoành rốt cuộc cũng thở phào, không còn phải lo lắng nữa, vẻ mặt lại trở nên vô cùng đắc ý.
Cẩn thận nhìn lại Trương Lợi, Đinh Hạo có chút hứng thú nói:
- Trương huynh nói quá lời rồi, huynh và ta đều là đệ tử đời thứ ba của Vô Cực Ma tông, tất cả mọi người đều vì sự hưng vượng của tông môn mà cố gắng, Trương huynh làm việc cho ta thì có tác dụng gì ?
Trương Lợi nghe thế chỉ cười cười:
- Nghe Đinh huynh nói vậy, tại hạ biết Đinh huynh tịnh không để chuyện ngày đó trong lòng. Mặc dù Đinh huynh đại nhân không chấp tiểu nhân, nhưng bọn tại hạ vẫn muốn tạ tội Đinh huynh, lần trước đúng là ba người bọn ta cố ý gây sự !
Nói xong, Trương Lợi quay về phía hai người Vương Vân Phi, Đái Trinh Quân nháy mắt ra hiệu, nếu đến lúc này mà hai người còn không biết làm gì nữa thì thật sự là một đám ngu ngốc.
Ba người Trương Lợi lập tức quay về phía Đinh Hạo hành đại lễ, hi vọng được Đinh Hạo lượng thứ.
Cười một tiếng dài, thân thể Đinh Hạo vẫn bất động đột nhiên nhoáng lên, ba Đinh Hạo giống hệt nhau chia ra ba hướng phân biệt nâng ba người Trương Lợi dậy, rồi trong nháy mắt lại trở về chỗ cũ.
Hiện tại Đinh Hạo tu luyện Cửu u Quỷ mị quyết đã đạt tới một mức độ mới, mặc dù hai Đinh Hạo kia đều là ảo ảnh nhưng do tốc độ Đinh Hạo nhanh đến cực điểm, ngoại trừ mấy vị trưởng lão có thể phân biệt, còn lại chẳng còn ai có thể phân biệt thật giả, trong mắt bọn họ thân pháp Đinh Hạo quả nhiên quỷ dị vô cùng, trong lòng không khỏi càng ôm hy vọng vô hạn với tàng thư phòng của Vô Cực Ma tông.
Nhìn thấy ba người Trương Lợi kinh ngạc vô cùng, Đinh Hạo cười cười nói:
- Ba vị không phải hành đại lễ với ta, chúng ta bối phận ngang nhau, làm như thế không phải là hại tại hạ sao. Nếu ba vị thực lòng muốn kết giao với tiểu đệ, chờ đại hội này kết thúc, chúng ta có thể bàn lại, lúc này có vẻ không được thích hợp lắm, không biết ý Trương huynh thế nào ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.