Chương 208: Quáng Tràng Quy Chúc 2
Nghịch Thương Thiên
13/04/2023
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Vừa nghe Đinh Hạo nói thế, ba người Trương Lợi lộ ra vẻ mặt hiểu ý, chỉ thấy Trương Lợi vui vẻ nói:
- Đa tạ Đinh huynh có thể cho ba người tại hạ cơ hội tạ lỗi. Ha ha, chờ đại hội kia kết thúc, ba người chúng ta sẽ đi tìm huynh, Đinh huynh sẽ không chê ba người chúng ta tu vi thấp kém chứ ?
Gật gật đầu, Đinh Hạo khẽ cười nói:
- Ba vị sư huynh yên tâm, từ nay về sau chúng ta sẽ còn rất nhiều cơ hội nói chuyện với nhau, tiểu đệ còn nhiều chuyện phải làm phiền ba vị !
Nói xong lại liếc mắt ra hiệu cho ba người Trương Lợi, Trương Lợi lập tức hiểu ý, chắp tay hành lễ với Đinh Hạo rồi đi ra ngoài.
Nhìn theo bóng lưng ba người đang xa dần, Đinh Hạo khẽ nói với Hồ Thạc:
- Ngươi thấy ba người này thế nào ?
Hồ Thạc vừa nghe Đinh Hạo nói vậy, trong mắt chợt loé lên dị quang, cũng chẳng biết người này nghĩ điều gì. Nghi vấn nhìn Đinh Hạo một lúc, Hồ Thạc mới trầm giọng nói:
- Vương Vân Phi và Đái Trinh Quân tư chất bình thường, Trương Lợi cũng có thể tính là một nhân vật, Nếu ngươi muốn phát triển Vô Cực Ma tông, thủ hạ phải có những nhân tài như vậy, càng nhiều càng tốt !
Nhìn vẻ mặt bình thản của Hồ Thạc, Đinh Hạo tựa hồ nghĩ ra được điều gì, gật gật đầu nói:
- Cũng đúng, Vô Cực Ma tông muốn hưng vượng tuyệt đối không thể thiếu được sự cường thịnh của đệ tử đời thứ hai thứ ba. Ha ha, tại Vô Cực Ma tông ta cùng với Hồ sư huynh là có giao tình sâu nhất, bí mật của Vô Cực Ma tông ta cũng đã nói với Hồ sư huynh sớm nhất, ta đối xử với Hồ sư huynh thậm chí còn tín nhiệm hơn cả sư phụ Trần Lĩnh, hy vọng Hồ huynh không phụ lòng tín nhiệm của ta đối với huynh !
Vừa nghe Đinh Hạo nói ra những lời như vậy, Hồ Thạc thần tình kích động, nói:
- Tại hạ luôn ghi nhớ đại ân đại đức của Tông chủ. Chỉ cần Hồ Thạc này còn sống một ngày, ngày đó ta vẫn sẽ luôn ở bên cạnh Tông chủ, vì hùng tâm tráng chí của Tông chủ mà bỏ chút sức mọn !
Gật gật đầu, Đinh Hạo nói nhỏ:
-Bbây giờ không cần xưng hô ta là Tông chủ, nói thế nào đi nữa thì bây giờ ta vẫn chưa ngồi lên vị trí đó, quy củ của tông môn không thể rối loạn, tâm ý của Hồ huynh ta sẽ ghi nhớ trong lòng. Hơn nữa trong lúc ta không ở trên Đoạn Hồn sơn, huynh vẫn vì bản Tông mà tận tâm tận lực, trưởng lão bản tông đều rất xem trọng, tương lai nếu Vô Cực Ma tông có thể trở nên cường thịnh, ta sẽ cho huynh một vị trí tốt !
Dừng lại một chút, vẻ mặt lạnh lùng nói:
- Trương Lợi người này đích thị là nhân tài, bất quá Hồ huynh vừa nãy hình như nổi sát tâm. Có lẽ là ta nhìn lầm, bất quá ta hy vọng ngươi có thể vì đại kế của bản tông, đừng để lòng đố kỵ che mất lý trí !
Đinh Hạo vừa nói lời này ra, Hồ Thạc biến sắc mặt, trán đỏ mồ hôi lạnh. Nhìn Đinh Hạo ở phía trước, Hồ Thạc trong lòng khẩn trương, một lát sau trầm giọng nói:
- Là ta sai rồi, từ nay về sau sẽ không có chuyện như thế này xảy ra nữa !
Ở phía trước Đinh Hạo, chỉ "ồ" một tiếng, không trả lời lại. Mà Hồ Thạc cũng không hỏi lại, chỉ trầm mặc không nói.
Ba người Trương Lợi đã về chỗ của phe trưởng lão Trương Hoành, phụ thân Trương Lợi là Trương Phong cẩn thận hỏi han ba người cái gì đó, nhìn biểu tình trên mặt Trương Phong, tựa hồ có vẻ phi thường hài lòng với chuyện mà ba người Trương Lợi vừa mới làm.
Mà lúc này Huyết Ma Liệt Sơn đột nhiên cười hắc hắc nói:
- Thị Hồn tông kể cả tông chủ Hứa Chí Sâm và sáu đại trưởng lão đều bị bọn ta tru sát, bây giờ Thị Hồn tông đã danh còn mà thực vong. Mấy người lần trước cướp đoạt mỏ khoáng cũng đã bị mấy người lão phu giết sạch, chỉ cần là đệ tử Thị Hồn tông lão phu đều giết, gà chó chẳng tha. Bây giờ chính là thời điểm thu hồi những thứ đã mất !
Vừa nghe lão nói vậy, các môn nhân vốn đã có chút huyên náo lại trở nên sôi nổi, đấu chí sôi sục được Liệt Sơn châm mồi chỉ bằng một câu nói ngắn ngủi.
Liệt Sơn phất phất tay, môn nhân biết ý lập tức yên lặng. Nhìn bốn người Trương Hoành đang hưng phấn, Huyết Ma Liệt Sơn nói:
- Thị Hồn tông đã chẳng còn uy hiếp gì, tông môn chúng ta phải bố trí người khai thác mỏ khoáng thạch đó, không biết các vị trưởng lão đã chọn được ai thích hợp chưa ?
Vừa nghe Huyết Ma Liệt Sơn nói vậy, bốn người Trương Hoành sửng sốt, khai thác mỏ khoáng thạch có thể kiếm được rất nhiều chỗ tốt, mà Vô Cực Ma tông từ trước đến nay vẫn chưa bao giờ chính thức có được mỏ khoáng thạch của riêng mình, các mỏ khoáng thạch lớn nhỏ trên Đoạn Hồn sơn đều đã bị các tông phái kia phân chia nhau hết.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Vừa nghe Đinh Hạo nói thế, ba người Trương Lợi lộ ra vẻ mặt hiểu ý, chỉ thấy Trương Lợi vui vẻ nói:
- Đa tạ Đinh huynh có thể cho ba người tại hạ cơ hội tạ lỗi. Ha ha, chờ đại hội kia kết thúc, ba người chúng ta sẽ đi tìm huynh, Đinh huynh sẽ không chê ba người chúng ta tu vi thấp kém chứ ?
Gật gật đầu, Đinh Hạo khẽ cười nói:
- Ba vị sư huynh yên tâm, từ nay về sau chúng ta sẽ còn rất nhiều cơ hội nói chuyện với nhau, tiểu đệ còn nhiều chuyện phải làm phiền ba vị !
Nói xong lại liếc mắt ra hiệu cho ba người Trương Lợi, Trương Lợi lập tức hiểu ý, chắp tay hành lễ với Đinh Hạo rồi đi ra ngoài.
Nhìn theo bóng lưng ba người đang xa dần, Đinh Hạo khẽ nói với Hồ Thạc:
- Ngươi thấy ba người này thế nào ?
Hồ Thạc vừa nghe Đinh Hạo nói vậy, trong mắt chợt loé lên dị quang, cũng chẳng biết người này nghĩ điều gì. Nghi vấn nhìn Đinh Hạo một lúc, Hồ Thạc mới trầm giọng nói:
- Vương Vân Phi và Đái Trinh Quân tư chất bình thường, Trương Lợi cũng có thể tính là một nhân vật, Nếu ngươi muốn phát triển Vô Cực Ma tông, thủ hạ phải có những nhân tài như vậy, càng nhiều càng tốt !
Nhìn vẻ mặt bình thản của Hồ Thạc, Đinh Hạo tựa hồ nghĩ ra được điều gì, gật gật đầu nói:
- Cũng đúng, Vô Cực Ma tông muốn hưng vượng tuyệt đối không thể thiếu được sự cường thịnh của đệ tử đời thứ hai thứ ba. Ha ha, tại Vô Cực Ma tông ta cùng với Hồ sư huynh là có giao tình sâu nhất, bí mật của Vô Cực Ma tông ta cũng đã nói với Hồ sư huynh sớm nhất, ta đối xử với Hồ sư huynh thậm chí còn tín nhiệm hơn cả sư phụ Trần Lĩnh, hy vọng Hồ huynh không phụ lòng tín nhiệm của ta đối với huynh !
Vừa nghe Đinh Hạo nói ra những lời như vậy, Hồ Thạc thần tình kích động, nói:
- Tại hạ luôn ghi nhớ đại ân đại đức của Tông chủ. Chỉ cần Hồ Thạc này còn sống một ngày, ngày đó ta vẫn sẽ luôn ở bên cạnh Tông chủ, vì hùng tâm tráng chí của Tông chủ mà bỏ chút sức mọn !
Gật gật đầu, Đinh Hạo nói nhỏ:
-Bbây giờ không cần xưng hô ta là Tông chủ, nói thế nào đi nữa thì bây giờ ta vẫn chưa ngồi lên vị trí đó, quy củ của tông môn không thể rối loạn, tâm ý của Hồ huynh ta sẽ ghi nhớ trong lòng. Hơn nữa trong lúc ta không ở trên Đoạn Hồn sơn, huynh vẫn vì bản Tông mà tận tâm tận lực, trưởng lão bản tông đều rất xem trọng, tương lai nếu Vô Cực Ma tông có thể trở nên cường thịnh, ta sẽ cho huynh một vị trí tốt !
Dừng lại một chút, vẻ mặt lạnh lùng nói:
- Trương Lợi người này đích thị là nhân tài, bất quá Hồ huynh vừa nãy hình như nổi sát tâm. Có lẽ là ta nhìn lầm, bất quá ta hy vọng ngươi có thể vì đại kế của bản tông, đừng để lòng đố kỵ che mất lý trí !
Đinh Hạo vừa nói lời này ra, Hồ Thạc biến sắc mặt, trán đỏ mồ hôi lạnh. Nhìn Đinh Hạo ở phía trước, Hồ Thạc trong lòng khẩn trương, một lát sau trầm giọng nói:
- Là ta sai rồi, từ nay về sau sẽ không có chuyện như thế này xảy ra nữa !
Ở phía trước Đinh Hạo, chỉ "ồ" một tiếng, không trả lời lại. Mà Hồ Thạc cũng không hỏi lại, chỉ trầm mặc không nói.
Ba người Trương Lợi đã về chỗ của phe trưởng lão Trương Hoành, phụ thân Trương Lợi là Trương Phong cẩn thận hỏi han ba người cái gì đó, nhìn biểu tình trên mặt Trương Phong, tựa hồ có vẻ phi thường hài lòng với chuyện mà ba người Trương Lợi vừa mới làm.
Mà lúc này Huyết Ma Liệt Sơn đột nhiên cười hắc hắc nói:
- Thị Hồn tông kể cả tông chủ Hứa Chí Sâm và sáu đại trưởng lão đều bị bọn ta tru sát, bây giờ Thị Hồn tông đã danh còn mà thực vong. Mấy người lần trước cướp đoạt mỏ khoáng cũng đã bị mấy người lão phu giết sạch, chỉ cần là đệ tử Thị Hồn tông lão phu đều giết, gà chó chẳng tha. Bây giờ chính là thời điểm thu hồi những thứ đã mất !
Vừa nghe lão nói vậy, các môn nhân vốn đã có chút huyên náo lại trở nên sôi nổi, đấu chí sôi sục được Liệt Sơn châm mồi chỉ bằng một câu nói ngắn ngủi.
Liệt Sơn phất phất tay, môn nhân biết ý lập tức yên lặng. Nhìn bốn người Trương Hoành đang hưng phấn, Huyết Ma Liệt Sơn nói:
- Thị Hồn tông đã chẳng còn uy hiếp gì, tông môn chúng ta phải bố trí người khai thác mỏ khoáng thạch đó, không biết các vị trưởng lão đã chọn được ai thích hợp chưa ?
Vừa nghe Huyết Ma Liệt Sơn nói vậy, bốn người Trương Hoành sửng sốt, khai thác mỏ khoáng thạch có thể kiếm được rất nhiều chỗ tốt, mà Vô Cực Ma tông từ trước đến nay vẫn chưa bao giờ chính thức có được mỏ khoáng thạch của riêng mình, các mỏ khoáng thạch lớn nhỏ trên Đoạn Hồn sơn đều đã bị các tông phái kia phân chia nhau hết.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.