Chương 39: Thảm Tao Bị Cầm 2
Nghịch Thương Thiên
31/03/2023
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Nữ tử đem Nghịch Thiên Ma Kiếm của Đinh Hạo cầm lấy, nhìn trái ngó phải giống như kì quái tại sao kiếm này trong tay Đinh Hạo lại có thể phát huy uy lực như thế. Xem nàng thu kiếm vào trữ vật giới chỉ mà trong lòng Đinh Hạo càng không khỏi kì quái địa vị của nữ tử này.
Trữ vật giới chỉ không phải là mỗi người đều có thể mang, ngay cả Vô Cực Ma Tông chưởng môn Lý Nam Thiên cũng chỉ có trữ vật thủ trạc, Đinh Hạo nếu không gặp cơ duyên thì bây giờ khẳng định là phải sử dụng túi lớn để chứa.
Nhưng cho dù thế hắn cũng không dám đem ra, đề phòng người khác nhòm ngó. Thấy nữ nhân này đeo giới chỉ trong tay thì thân phận nhất định bất phàm, có thể tin tưởng bản thân tự có năng lực bảo hộ!
Nữ tử đó thấy Đinh Hạo mang chỉ là chiếc túi lớn tầm thường thì tựa hồ có chút khinh khi mà không lật lại tra xét. Đinh Hạo thở phào nhẹ nhõm, hắn tin rằng những vật trong túi của mình nếu bị phát hiện, khẳng định một món cũng không còn.
Không nói tám khối tử mãng trân quý mà những tài liệu khi xưa hắn lấy trong tàng thư phong là báu vật vạn năm trước của Vô Cực Ma Tông. Hiện tại cái nhìn của Đinh Hạo sớm không còn như xưa nên đương nhiên biết giá trị của vật phẩm. Huống chi trong đó còn có nhiều pháp quyết tu luyện Vô Cực ma công, mấy cái này tương lai đều là trụ cột lớn nhất để Đinh Hạo phát triển thế lực.
Mang theo Đinh Hạo phi hành một lát rồi nàng để hắn đứng yên trên mặt đất. Lúc này Đinh Hạo mới có thời gian dò xét bốn phía. Hắn vừa nhìn xuống dưới thì nhất thời hồn phi phách tán, chỉ thấy chung quanh đều bao phủ trong tử sắc quang hoa, bầu trời quay cuồng trong làn sóng tử sắc khiến người ta liếc mắt nhìn không thấy biên giới.
Nơi đây đúng là một tiểu hình tuyệt sát ma trận, bản thân hắn đang ở một tiểu cung điện lơ lửng trong không trung. Cung điện này được một cỗ lực lượng vô hình bảo vệ, hình thành một không gian cự.
Theo như Vô Cực ma công ghi lại thì trận này cực kì biến thái, nếu chẳng biết mấu chốt của trận, cho dù là Đại Thừa kì cao thủ xâm nhập cuối cùng cũng bị hồn phi phách tán. Nếu muốn tạo nên trận này thì điều kiện về tài liệu yêu cầu cực kì hà khắc, không nói tới những người biết cơ hồ đã chết hết mà cho dù biết cũng rất khó đem tài liệu tụ tề lại.
Cũng may trong Vô Cực ma công từng có miêu tả lại trận này, ngàn năm trước có một môn phái gọi là Tuyệt Sát Ma Môn dựa vào trận này hoành hành thiên hạ. Lúc ấy cũng chính là thời kì cường thịnh của Vô Cực Ma Tông, do tông chủ tự mình xuất thủ dẫn theo mười cao thủ đứng đầu của tông mới phá vỡ được trận này, lại còn diệt cả Tuyệt Sát Ma Môn nên mới thu được kì trận bí pháp.
Đinh Hạo cả kinh nhìn lại dưới trận mới thở dài một hơi, nguyên lai trận này chính “hàng nhái”. Đầu tiên là trận pháp không đầy đủ, tiếp theo lại thiếu khuyết vài loại tài liệu tối chủ yếu nên chỉ có thể phát huy một phần mười uy lực của trận. Nhưng cho dù thế cũng đã bất phàm, Phân Thần kì cao thủ nếu không hiểu trận này mà tiến vào trong hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Lúc này Đinh Hạo phát hiện bên trong cung điện ngoại trừ nữ tử này còn có hai lão giả thần tình âm trầm cùng một thiếu phụ cỡ ba mươi tuổi dung mạo có chút diễm lệ, đều đối với nữ tử này tất cung tất kính.
Đinh Hạo hoàn toàn không nhìn ra tu vi ba người họ nhưng cảm giác như so với nữ tử này họ càng thâm hậu hơn thì trong lòng càng kêu khổ không thôi. Chỉ một nữ tử này hắn dựa vào đánh lén cộng thêm nàng chưa chuẩn bị mà còn trọng thương, huống chi hiện giờ bên trong còn có ba người này, thật sự là có mọc cánh cũng khó bay!
Ba người giống như hoàn toàn chẳng biết sự tồn tại của Đinh Hạo mà chỉ quay về nữ tử liên tục thăm hỏi ân cần.
Lão giả hình thể cao tráng uy mãnh hỏi:
Tiểu thư vừa mới ra ngoài một lát, như thế nào còn dẫn theo người trở về? Người này lai lịch thế nào, xem tu vi hắn bất quá mới là Khai Quang kì, lưu lại có tác dụng gì?
- Ngô trưởng lão, lần này ngươi có thể đã nhìn lầm rồi, không sai, hắn chỉ là Khai Quang kì nhưng người này vừa rồi có thể thương tổn ta, dù nhờ vào đánh lén nhưng cũng đã bất phàm. Hơn nữa người này sử dụng công pháp ta lại không nhìn ra lai lịch, đến ta cũng dị thường tò mò!
- Ôi, người này dám thương tổn tiểu thư, thật to gan lớn mật, nếu bị tông chủ biết việc này ắt sẽ trách chúng ta không chu toàn. Bây giờ lão phu sẽ giết hắn, đền tội cho việc thương tổn của tiểu thư!
Nói rồi lão nâng tay phải, hồng quang theo đó đột nhiên ngưng tụ trong tay. Hai người kia cũng đều giận dữ với Đinh Hạo, phảng phất như Đinh Hạo đã làm việc đại nghịch bất đạo vậy.
Nữ tử đem Nghịch Thiên Ma Kiếm của Đinh Hạo cầm lấy, nhìn trái ngó phải giống như kì quái tại sao kiếm này trong tay Đinh Hạo lại có thể phát huy uy lực như thế. Xem nàng thu kiếm vào trữ vật giới chỉ mà trong lòng Đinh Hạo càng không khỏi kì quái địa vị của nữ tử này.
Trữ vật giới chỉ không phải là mỗi người đều có thể mang, ngay cả Vô Cực Ma Tông chưởng môn Lý Nam Thiên cũng chỉ có trữ vật thủ trạc, Đinh Hạo nếu không gặp cơ duyên thì bây giờ khẳng định là phải sử dụng túi lớn để chứa.
Nhưng cho dù thế hắn cũng không dám đem ra, đề phòng người khác nhòm ngó. Thấy nữ nhân này đeo giới chỉ trong tay thì thân phận nhất định bất phàm, có thể tin tưởng bản thân tự có năng lực bảo hộ!
Nữ tử đó thấy Đinh Hạo mang chỉ là chiếc túi lớn tầm thường thì tựa hồ có chút khinh khi mà không lật lại tra xét. Đinh Hạo thở phào nhẹ nhõm, hắn tin rằng những vật trong túi của mình nếu bị phát hiện, khẳng định một món cũng không còn.
Không nói tám khối tử mãng trân quý mà những tài liệu khi xưa hắn lấy trong tàng thư phong là báu vật vạn năm trước của Vô Cực Ma Tông. Hiện tại cái nhìn của Đinh Hạo sớm không còn như xưa nên đương nhiên biết giá trị của vật phẩm. Huống chi trong đó còn có nhiều pháp quyết tu luyện Vô Cực ma công, mấy cái này tương lai đều là trụ cột lớn nhất để Đinh Hạo phát triển thế lực.
Mang theo Đinh Hạo phi hành một lát rồi nàng để hắn đứng yên trên mặt đất. Lúc này Đinh Hạo mới có thời gian dò xét bốn phía. Hắn vừa nhìn xuống dưới thì nhất thời hồn phi phách tán, chỉ thấy chung quanh đều bao phủ trong tử sắc quang hoa, bầu trời quay cuồng trong làn sóng tử sắc khiến người ta liếc mắt nhìn không thấy biên giới.
Nơi đây đúng là một tiểu hình tuyệt sát ma trận, bản thân hắn đang ở một tiểu cung điện lơ lửng trong không trung. Cung điện này được một cỗ lực lượng vô hình bảo vệ, hình thành một không gian cự.
Theo như Vô Cực ma công ghi lại thì trận này cực kì biến thái, nếu chẳng biết mấu chốt của trận, cho dù là Đại Thừa kì cao thủ xâm nhập cuối cùng cũng bị hồn phi phách tán. Nếu muốn tạo nên trận này thì điều kiện về tài liệu yêu cầu cực kì hà khắc, không nói tới những người biết cơ hồ đã chết hết mà cho dù biết cũng rất khó đem tài liệu tụ tề lại.
Cũng may trong Vô Cực ma công từng có miêu tả lại trận này, ngàn năm trước có một môn phái gọi là Tuyệt Sát Ma Môn dựa vào trận này hoành hành thiên hạ. Lúc ấy cũng chính là thời kì cường thịnh của Vô Cực Ma Tông, do tông chủ tự mình xuất thủ dẫn theo mười cao thủ đứng đầu của tông mới phá vỡ được trận này, lại còn diệt cả Tuyệt Sát Ma Môn nên mới thu được kì trận bí pháp.
Đinh Hạo cả kinh nhìn lại dưới trận mới thở dài một hơi, nguyên lai trận này chính “hàng nhái”. Đầu tiên là trận pháp không đầy đủ, tiếp theo lại thiếu khuyết vài loại tài liệu tối chủ yếu nên chỉ có thể phát huy một phần mười uy lực của trận. Nhưng cho dù thế cũng đã bất phàm, Phân Thần kì cao thủ nếu không hiểu trận này mà tiến vào trong hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Lúc này Đinh Hạo phát hiện bên trong cung điện ngoại trừ nữ tử này còn có hai lão giả thần tình âm trầm cùng một thiếu phụ cỡ ba mươi tuổi dung mạo có chút diễm lệ, đều đối với nữ tử này tất cung tất kính.
Đinh Hạo hoàn toàn không nhìn ra tu vi ba người họ nhưng cảm giác như so với nữ tử này họ càng thâm hậu hơn thì trong lòng càng kêu khổ không thôi. Chỉ một nữ tử này hắn dựa vào đánh lén cộng thêm nàng chưa chuẩn bị mà còn trọng thương, huống chi hiện giờ bên trong còn có ba người này, thật sự là có mọc cánh cũng khó bay!
Ba người giống như hoàn toàn chẳng biết sự tồn tại của Đinh Hạo mà chỉ quay về nữ tử liên tục thăm hỏi ân cần.
Lão giả hình thể cao tráng uy mãnh hỏi:
Tiểu thư vừa mới ra ngoài một lát, như thế nào còn dẫn theo người trở về? Người này lai lịch thế nào, xem tu vi hắn bất quá mới là Khai Quang kì, lưu lại có tác dụng gì?
- Ngô trưởng lão, lần này ngươi có thể đã nhìn lầm rồi, không sai, hắn chỉ là Khai Quang kì nhưng người này vừa rồi có thể thương tổn ta, dù nhờ vào đánh lén nhưng cũng đã bất phàm. Hơn nữa người này sử dụng công pháp ta lại không nhìn ra lai lịch, đến ta cũng dị thường tò mò!
- Ôi, người này dám thương tổn tiểu thư, thật to gan lớn mật, nếu bị tông chủ biết việc này ắt sẽ trách chúng ta không chu toàn. Bây giờ lão phu sẽ giết hắn, đền tội cho việc thương tổn của tiểu thư!
Nói rồi lão nâng tay phải, hồng quang theo đó đột nhiên ngưng tụ trong tay. Hai người kia cũng đều giận dữ với Đinh Hạo, phảng phất như Đinh Hạo đã làm việc đại nghịch bất đạo vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.