Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1079: Bạo Liệt Vương.

Ám Ma Sư

12/12/2015

Ông!

Lực lượng cường đại tràn ngập, giam cầm hư không chung quanh Lực Quỷ Vương, Lâm Tiêu lạnh lùng nhìn đối phương, thản nhiên nói:

- Hiện tại ngươi có thể đáp vấn đề của ta rồi chứ!

Đôi mắt Lực Quỷ Vương đỏ bừng, cười lạnh nói:

- Tiểu tử, ngươi có biết ngươi đắc tội với ai sao!

Lâm Tiêu nhướng mày:

- Còn dám cãi bướng!

Phốc!

Phủ mang chợt lóe, cánh tay trái Lực Quỷ Vương bay ra ngoài, máu tươi bay tứ tung.

- Sự kiên nhẫn của ta có hạn!

- Giết ta, ngươi cũng sống không được!

- Trả lời không hài lòng!

Phốc!

Lại một đạo phủ mang hiện lên, cánh tay phải Lực Quỷ Vương lại văng ra, lực lượng hủy diệt trong Toái Thiên Phủ lại nhảy vào cơ thể hắn, đau đớn kịch liệt làm khuôn mặt hắn vặn vẹo trắng bệch.

- Yên tâm đi, ta sẽ cho ngươi chết rất chậm!

Lâm Tiêu thản nhiên nói, biểu tình lạnh lùng làm cho người ta dựng đứng tóc gáy.

Xuy xuy xuy!

Phủ mang tung hoành, hai chân Lực Quỷ Vương lại bị chém đứt, trên người xuất hiện thật nhiều vết thương, máu tươi tung tóe.

- Ta nói, ta nói!

Lực Quỷ Vương rốt cục không còn chịu nổi, thống khổ kêu to:



- Đảo Mê Thất là dưỡng thực tràng của đại ca chúng ta!

- Dưỡng thực tràng?

Trong lòng Lâm Tiêu cả kinh, chẳng những là hắn, những cao thủ trong Thương Long Tí đều chấn kinh, bọn họ lần đầu tiên nghe cách nói như vậy.

- Đúng vậy, đại ca chúng ta tên Bạo Liệt Vương, là minh chủ Vô Tận Hải bắc hải Liên minh Thiên Thủy, cũng từng là võ giả Đảo Mê Thất, về sau trở thành vương giả mới thoát khỏi Đảo Mê Thất.

- Bạo Liệt Vương, chẳng lẽ là hắn?

Bên trong Thương Long Tí, Lam Du Vân chấn kinh, nói:

- Đảo chủ, nếu như ta không đoán sai, Bạo Liệt Vương kia tên là Hỏa Liệt, là một cường giả hơn hai trăm năm trước, cũng là Vương giả Sinh tử cảnh đầu tiên của Đảo Mê Thất, theo ghi chép hơn hai trăm năm trước số lượng cao thủ trong Đảo Mê Thất không nhiều, đại đa số mọi người chỉ đạt tới Quy nguyên cảnh, không có một Nửa Bước Vương Giả, trật tự cực kỳ hỗn loạn. Lúc ấy Hỏa Liệt là đệ nhất thiên tài trong đảo, hắn hoành không xuất thế, hơn ba mươi tuổi trở thành cao thủ vô địch Quy nguyên cảnh, thành đệ nhất cao thủ trong đảo, là đảo chủ đầu tiên, về sau tựa hồ sau một lần đi thám hiểm cổ thành thâm uyên, cổ thành đã xảy ra biến động thật lớn, đảo chủ Hỏa Liệt bị nhốt bên trong, không ít người đều cho rằng hắn đã chết, không nghĩ tới nửa năm sau hắn xuất hiện đã trở thành Nửa Bước Vương Giả, về sau hắn là người đầu tiên xâm nhập đạo văn cấm địa, tiêu phí bảy năm thời gian trở thành Vương giả Sinh tử cảnh đầu tiên trong Đảo Mê Thất, sang năm thứ hai hắn đi vào dải không gian mảnh nhỏ, rời khỏi Đảo Mê Thất.

Lam Du Vân dừng một chút, sau đó nói tiếp:

- Đáng nhắc tới chính là sau thời kỳ của Hỏa Liệt, cao thủ trong Đảo Mê Thất ngày càng nhiều, Nửa Bước Vương Giả không ngừng xuất hiện, hình thành cục diện có được mấy trăm Nửa Bước Vương Giả như hiện giờ.

Lâm Tiêu gật đầu, Lam Du Vân không biết nguyên nhân nhưng hắn biết rõ, hẳn là do Tử Tuyền Thiên Thương Viêm đã xuất hiện hai trăm năm trước, vì vậy làm cho Đảo Mê Thất xuất hiện nhiều Nửa Bước Vương Giả như vậy.

- Ngươi nói Đảo Mê Thất là dưỡng thực tràng của đại ca các ngươi? Đây là ý gì?

Lâm Tiêu cau mày hỏi.

- Hắc hắc hắc, ngươi còn không rõ ràng sao?

Lực Quỷ Vương cười lạnh nói:

- Vương giả Sinh tử cảnh chẳng những có thể cảm ngộ không gian đạo văn, còn có thể thông qua việc cướp đoạt không gian đạo văn của người khác đề thăng thực lực chính mình, mà ta nghe đại ca nói qua, trong Đảo Mê Thất có nhiều Nửa Bước Vương Giả, thường xuyên sẽ sinh ra Vương giả Sinh tử cảnh, bởi vậy hai trăm năm nay chúng ta thường xuyên chờ đợi ở đây, đợi những sinh tử cảnh kia đi ra, trước ngươi đã có năm sinh tử cảnh đã chết trong tay đại ca chúng ta!

Giờ khắc này Lâm Tiêu đã hiểu được, vì sao năm xưa khi Lý Ngự Phong đột phá sinh tử cảnh nhưng không quay về đại lục, bởi vì sau khi rời khỏi Đảo Mê Thất lại chết ở nơi này.

Khó trách lúc tiền nhiệm đảo chủ trước khi chết đã nói Đảo Mê Thất là một nhà giam, người thực lực càng mạnh càng chết nhanh hơn.

Nhưng trong lòng Lâm Tiêu vẫn nghi hoặc, tiền nhiệm đảo chủ làm sao biết điều này?

Trong lòng nhóm người Lam Du Vân kinh hãi, lần đầu tiên họ cảm thấy may mắn với lựa chọn của mình, trở thành tùy tùng của Lâm Tiêu, trước đó có người từng do dự cùng hối hận, vọng tưởng sau khi mình đột phá sinh tử cảnh cũng có thể rời khỏi đảo, hiện tại ngẫm lại thật sự buồn cười, nếu không có Lâm đảo chủ, cho dù họ đột phá sinh tử cảnh rời khỏi Đảo Mê Thất, cuối cùng kết cục vẫn trở thành con mồi trong mắt Bạo Liệt Vương.

Từ giờ khắc này toàn bộ cao thủ trong Thương Long Tí đều một lòng thần phục Lâm Tiêu.

- Nghe nói như vậy chẳng lẽ ngươi chưa từng đi qua Đảo Mê Thất?



Lâm Tiêu tiếp tục hỏi.

Lắc lắc đầu, Lực Quỷ Vương nói:

- Khi rời khỏi Đảo Mê Thất, ta nghĩ ngươi đã đi qua dải không gian mảnh nhỏ kia, uy lực mạnh mẽ đủ làm Vương giả Sinh tử cảnh trọng thương, mà hình dạng của không gian mảnh nhỏ kia kỳ thật lại kín kẽ, nói cách khác từ bên ngoài đi vào khó khăn hơn từ trong đi ra rất nhiều, ngoại trừ đại ca chúng ta, ta cùng Ma Quỷ Nữ chưa từng đi qua Đảo Mê Thất.

Nói tới đây Quỷ Lực Vương cũng nghi hoặc, bọn hắn từng gặp qua sinh tử cảnh đi ra, nhưng ai cũng bị trọng thương, thực lực giảm mạnh không còn một nửa, nhưng Lâm Tiêu tựa hồ không hề bị ảnh hưởng, điều này làm hắn không cách nào giải thích.

- Một câu hỏi cuối cùng, nơi này là địa phương nào, khoảng cách Đại lục Thương Khung bao xa?

- Nga? Ngươi cũng biết Đại lục Thương Khung?

Lực Quỷ Vương cười lạnh:

- Chẳng lẽ ngươi cũng là võ giả Đại lục Thương Khung vô ý đi vào Đảo Mê Thất? Nơi này là Vô Tận Hải thuộc bắc bộ Đế quốc Thần Võ, cách biên giới Đại lục Thương Khung mấy trăm vạn dặm, nhưng nếu muốn trở lại Đại lục Thương Khung, nhất định phải đi qua Liên minh Thiên Thủy địa vực chúng ta.

Nói tới đây Lực Quỷ Vương không khỏi cười lạnh:

- Tiểu tử, ta khuyên ngươi ngoan ngoãn thả ta ra, còn có đường sống, nếu không đại ca chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!

- Đại ca chó má gì vậy, lấy quê hương của mình biến thành dưỡng thực tràng cho mình tăng lên thực lực, phế vật như vậy cũng xứng làm đại ca?

Lâm Tiêu cười lạnh.

Chỉ có kẻ vô năng mới dựa vào việc đoạt lấy không gian đạo văn của người khác đề thăng thực lực của chính mình.

- Tiểu tử, ngươi thật cuồng vọng!

Một thanh âm đột ngột truyền tới, hư không xé rách, một lão giả áo đen bước ra, lẳng lặng đứng trong thiên địa, lại như pho tượng thần vương tản mát ra khí tức ngập trời.

- Đại ca!

Lực Quỷ Vương kích động kêu lên, vẻ mặt hưng phấn:

- Ha ha ha, tiểu tử, ngươi còn không thả ta ra, nếu không ngươi ngoan ngoãn chờ chết đi!

- Ngươi chính là Bạo Liệt Vương!

Lâm Tiêu nhìn chằm chằm đối phương, hắn cảm nhận được cỗ lực lượng nổ mạnh lan tràn, như ngọn núi lửa đang ngầm hoạt động sắp phun trào, nhìn như yên lặng, kỳ thật ẩn chứa thực lực khủng bố.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook