Chương 1080: Lực chiến vương giả nhị trọng.
Ám Ma Sư
12/12/2015
Làm Lâm Tiêu giật mình chính là không gian lực quanh thân đối phương cực độ cô đọng, hư không trong phạm vi mười dặm nhưng ngưng luyện thành thép tấm, tình huống như vậy không chỉ là sinh tử cảnh nhất trọng có thể tạo thành.
Người này chính là Vương giả Sinh tử cảnh nhị trọng.
Nhưng Lâm Tiêu cũng mẫn tuệ cảm giác được khí huyết của đối phương nhìn như hùng hậu, tựa hồ đang nằm trong trạng thái không ổn định, trên người tựa hồ bị tổn thương.
- Lực Quỷ Vương, Ma Quỷ Nữ đâu?
Bạo Liệt Vương đi tới, ánh mắt nhìn xuống Lâm Tiêu, thần thái ngạo nghễ.
- Đại ca, là tiểu tử này giết Ma Quỷ Nữ, không gian đạo văn của nàng cũng bị hắn thu lại.
Lực Quỷ Vương dữ tợn nói.
- Tiểu tử, lá gan ngươi rất lớn!
Bạo Liệt Vương nhìn chằm chằm Lâm Tiêu:
- Buông ra Lực Quỷ Vương, ta có thể suy nghĩ cho ngươi được toàn thây, nếu không ta sẽ cho ngươi biết đắc tội ta không chỉ đơn giản tử vong là có thể giải quyết!
- Tiểu tử, có nghe hay không!
Lực Quỷ Vương hung hăng kêu lớn, có đại ca ở đây hắn đã khôi phục lại uy phong, sở dĩ vừa rồi nói nhiều lời với Lâm Tiêu chỉ vì kéo dài thời gian mà thôi.
- Nếu ta nói không đây?
- Tiểu tử, ta xem ngươi còn chưa nhận thức tình cảnh của chính mình, tin tưởng ta, ngươi nhất định sẽ hối hận!
Bạo Liệt Vương vô cùng tự tin nói.
- Vậy sao? Ta thật muốn biết ngươi làm sao để ta hối hận!
Dứt lời, Toái Thiên Phủ chợt chém xuống.
Oanh!
Phủ mang dài hơn trăm trượng cắn nuốt bao trùm Lực Quỷ Vương.
- Muốn chết!
Thân thể Bạo Liệt Vương chợt động, thân hình chợt lóe, lặng lẽ như quỷ mị đi tới trước người Lâm Tiêu, vung tay hình thành một mặt thuẫn ngay trước người Lực Quỷ Vương.
Oanh!
Hoa lửa cường đại văng khắp nơi, lực nổ mạnh kéo dài đem Lực Quỷ Vương đánh bay ra ngoài, thân thể bị chấn động nứt vỡ, miệng không ngừng phun máu tươi, khí tức uể oải vô cùng chật vật.
- Đại ca, giết hắn, thay ta giết hắn!
Lực Quỷ Vương dữ tợn kêu to, cơ hồ mất nửa thân thể, bộ dáng vô cùng thê thảm, tuy thương thế này không làm hắn trí mạng nhưng nghiêm trọng hạn chế năng lực của hắn, nếu muốn hoàn toàn khôi phục không có nửa năm thời gian căn bản không khả năng, sẽ lưu lại di chứng nghiêm trọng.
Hiện tại sức chiến đấu của hắn không còn một thành, chỉ có thể chật vật lui ra xa, không dám tới gần, nếu không Lâm Tiêu bổ ra một phủ mang cũng dễ dàng giết chết hắn.
- A, tạm thời cho ngươi nhặt được một mạng, thôi, cho ngươi sống lâu thêm một lát đi.
Không thể đánh chết Lực Quỷ Vương, Lâm Tiêu cũng không tức giận, đứng ngạo nghễ trên không nhìn Bạo Liệt Vương, hai tay cầm Toái Thiên Phủ tràn ngập lực lượng, toàn thân bộc phát uy thế kinh khủng, dạt dào chiến ý.
- Tiểu tử, ngươi là vương giả thứ nhất dám hung hăng càn quấy trước mặt ta!
Bạo Liệt Vương tức giận, hắn không ngờ Lâm Tiêu còn dám động thủ với Lực Quỷ Vương, còn muốn đánh chết người ngay trước mặt hắn, đây rõ ràng là khiêu chiến quyền uy của hắn.
Oanh!
Thân thể Bạo Liệt Vương ầm ầm chấn động, một cỗ lực lượng đáng sợ tới mức tận cùng từ trong thân thể hắn tản ra, chân nguyên làm vỡ nát hư không, cảnh tượng như ngày tận thế tiến đến.
- Quả nhiên không hổ là vương giả nhị trọng, quả nhiên đáng sợ!
Ánh mắt Lâm Tiêu thoáng nheo lại, trong lòng không chút nào sợ hãi, ngược lại chiến ý vô tận bốc lên, cảnh giới đối phương chính là vương giả nhị trọng, so sánh với hai người Lực Quỷ Vương, chân nguyên của hắn càng thêm hùng hậu ngưng thật, phảng phất như có núi lửa đè nén trong thân thể, chỉ đứng tại đó làm người có cảm giác ngạt thở, Lâm Tiêu phỏng chừng số lượng chân nguyên của hắn phải nhiều hơn mình gấp mười lần.
- Tu vi cảnh giới của người này đã sắp tiếp cận Thiết Kiếm Vương Danh Kiếm sơn trang, không biết thực lực chân thật thế nào.
Đối với sinh tử cảnh, quan trọng nhất là lĩnh ngộ áo nghĩa, cùng độ mạnh yếu trong võ học, đều là vương giả nhị trọng, lĩnh ngộ áo nghĩa bất đồng thực lực sẽ chênh lệch rất lớn.
Bên trong Thương Long Tí, nhóm người Lam Du Vân đã ngây dại, bên ngoài đáng sợ làm cho họ không dám tin vào hai mắt của mình, Lâm đảo chủ vừa xử lý hai vương giả nhất trọng, không nghĩ tới lại xuất hiện vương giả nhị trọng, Lâm đảo chủ có thể là đối thủ của người kia sao?
Trong lòng họ vô cùng lo lắng, không phải họ xem thường Lâm Tiêu, nhưng chêch lệch giữa nhất trọng cùng nhị trọng thật quá lớn.
Hiện tại ý tưởng duy nhất trong lòng họ chính là Lâm Tiêu phải bỏ trốn, với thực lực của Lâm Tiêu, tuy không phải đối thủ của Bạo Liệt Vương nhưng nếu một lòng chạy trốn ít nhất vẫn có ba thành cơ hội.
- Thanh niên hiện tại ngày càng cuồng vọng, ngươi là vương giả từ trong Đảo Mê Thất đi ra, kết cục cuối cùng cũng giống như năm vương giả trước, trở thành con mồi của ta, đừng tưởng rằng có một kiện vương giả chi binh liền càn rỡ, ở trước mặt ta có vương giả chi binh cũng không thấm vào đâu.
Dứt lời, trong tay Bạo Liệt Vương đột nhiên xuất hiện một thanh chiến đao màu bạc, dài bốn thước rộng ba tấc, sống đao hơi dày, trên thân đao chạm khắc thần long bay lượn cửu thiên, tư thế tung hoành bá đạo, trông thật sống động.
Chiến đao vừa xuất hiện, hư không rạn nứt, lộ ra khe không gian, hiển nhiên ẩn chứa lực phá hoại cực kỳ khủng bố.
- Long Văn đao của ta đạt được trong sinh tử cấm địa, hai trăm năm nay đã có chín vương giả chết dưới đao của ta, mà ngươi cũng sẽ trở thành vong hồn dưới Long Văn đao!
Bạo Liệt Vương lạnh lùng nói, thanh âm truyền khắp không gian, phát ra tiếng nổ kéo dài.
Bạo Liệt Vương cũng có chút buồn bực, Lực Quỷ Vương cùng Ma Quỷ Nữ đã theo hắn hai trăm năm, là hai đại vương giả của Liên minh Thiên Thủy, hắn dùng thật thuận tay, đã thay hắn làm nhiều chuyện, không nghĩ tới hôm nay một người vẫn lạc một người trọng thương, cho dù chữa khỏi chỉ sợ thực lực sẽ giảm xuống, làm cho hắn vô cùng buồn bực, sau này có sự tình gì hắn đều phải tự mình đi làm.
- Chiến đao cấp bậc vương giả!
Ánh mắt Lâm Tiêu sáng rực, đối với hắn mà nói mặc dù Toái Thiên Phủ thật tốt, nhưng không thể toàn diện đem lực lượng đao hồn phóng thích đi ra, nếu đổi lại thành chiến đao, chiến lực của hắn ít nhất còn có thể tăng thêm hai ba thành.
- Ta muốn chiến đao này, tiếp chiêu đi!
Hai tung vung cao Toái Thiên Phủ, Lâm Tiêu chém xuống một búa.
Oanh long long!
Phủ mang tối đen xé nứt trường không, thiên địa giữa hai người như biến thành màn che thật lớn, phủ mang chém vỡ thành hai nửa, khe không gian kéo dài trăm trượng thổi quét ra ngoài, bắn tới Bạo Liệt Vương cách đó không xa, bên cạnh khe nứt lôi quang bùng nổ.
- Có bản lĩnh!
Bạo Liệt Vương cười lạnh một tiếng, tay nắm chiến đao chém thẳng tới phủ mang.
Oanh oanh oanh oanh oanh!
Tiếng nổ lớn kéo dài không dứt, trên hải vực Vô Tận Hải từng tảng lớn sóng nước phóng lên cao, hình thành cơn sóng khổng lồ ngập trời, cao hơn ngàn thước, ầm ầm cuộn trào về phía trước, giống như sóng thần tiến đến, ánh lửa vô tận nở rộ khiến bọt nước bốc hơi mịt mù.
- Hỏa áo nghĩa thật cường đại!
Người này chính là Vương giả Sinh tử cảnh nhị trọng.
Nhưng Lâm Tiêu cũng mẫn tuệ cảm giác được khí huyết của đối phương nhìn như hùng hậu, tựa hồ đang nằm trong trạng thái không ổn định, trên người tựa hồ bị tổn thương.
- Lực Quỷ Vương, Ma Quỷ Nữ đâu?
Bạo Liệt Vương đi tới, ánh mắt nhìn xuống Lâm Tiêu, thần thái ngạo nghễ.
- Đại ca, là tiểu tử này giết Ma Quỷ Nữ, không gian đạo văn của nàng cũng bị hắn thu lại.
Lực Quỷ Vương dữ tợn nói.
- Tiểu tử, lá gan ngươi rất lớn!
Bạo Liệt Vương nhìn chằm chằm Lâm Tiêu:
- Buông ra Lực Quỷ Vương, ta có thể suy nghĩ cho ngươi được toàn thây, nếu không ta sẽ cho ngươi biết đắc tội ta không chỉ đơn giản tử vong là có thể giải quyết!
- Tiểu tử, có nghe hay không!
Lực Quỷ Vương hung hăng kêu lớn, có đại ca ở đây hắn đã khôi phục lại uy phong, sở dĩ vừa rồi nói nhiều lời với Lâm Tiêu chỉ vì kéo dài thời gian mà thôi.
- Nếu ta nói không đây?
- Tiểu tử, ta xem ngươi còn chưa nhận thức tình cảnh của chính mình, tin tưởng ta, ngươi nhất định sẽ hối hận!
Bạo Liệt Vương vô cùng tự tin nói.
- Vậy sao? Ta thật muốn biết ngươi làm sao để ta hối hận!
Dứt lời, Toái Thiên Phủ chợt chém xuống.
Oanh!
Phủ mang dài hơn trăm trượng cắn nuốt bao trùm Lực Quỷ Vương.
- Muốn chết!
Thân thể Bạo Liệt Vương chợt động, thân hình chợt lóe, lặng lẽ như quỷ mị đi tới trước người Lâm Tiêu, vung tay hình thành một mặt thuẫn ngay trước người Lực Quỷ Vương.
Oanh!
Hoa lửa cường đại văng khắp nơi, lực nổ mạnh kéo dài đem Lực Quỷ Vương đánh bay ra ngoài, thân thể bị chấn động nứt vỡ, miệng không ngừng phun máu tươi, khí tức uể oải vô cùng chật vật.
- Đại ca, giết hắn, thay ta giết hắn!
Lực Quỷ Vương dữ tợn kêu to, cơ hồ mất nửa thân thể, bộ dáng vô cùng thê thảm, tuy thương thế này không làm hắn trí mạng nhưng nghiêm trọng hạn chế năng lực của hắn, nếu muốn hoàn toàn khôi phục không có nửa năm thời gian căn bản không khả năng, sẽ lưu lại di chứng nghiêm trọng.
Hiện tại sức chiến đấu của hắn không còn một thành, chỉ có thể chật vật lui ra xa, không dám tới gần, nếu không Lâm Tiêu bổ ra một phủ mang cũng dễ dàng giết chết hắn.
- A, tạm thời cho ngươi nhặt được một mạng, thôi, cho ngươi sống lâu thêm một lát đi.
Không thể đánh chết Lực Quỷ Vương, Lâm Tiêu cũng không tức giận, đứng ngạo nghễ trên không nhìn Bạo Liệt Vương, hai tay cầm Toái Thiên Phủ tràn ngập lực lượng, toàn thân bộc phát uy thế kinh khủng, dạt dào chiến ý.
- Tiểu tử, ngươi là vương giả thứ nhất dám hung hăng càn quấy trước mặt ta!
Bạo Liệt Vương tức giận, hắn không ngờ Lâm Tiêu còn dám động thủ với Lực Quỷ Vương, còn muốn đánh chết người ngay trước mặt hắn, đây rõ ràng là khiêu chiến quyền uy của hắn.
Oanh!
Thân thể Bạo Liệt Vương ầm ầm chấn động, một cỗ lực lượng đáng sợ tới mức tận cùng từ trong thân thể hắn tản ra, chân nguyên làm vỡ nát hư không, cảnh tượng như ngày tận thế tiến đến.
- Quả nhiên không hổ là vương giả nhị trọng, quả nhiên đáng sợ!
Ánh mắt Lâm Tiêu thoáng nheo lại, trong lòng không chút nào sợ hãi, ngược lại chiến ý vô tận bốc lên, cảnh giới đối phương chính là vương giả nhị trọng, so sánh với hai người Lực Quỷ Vương, chân nguyên của hắn càng thêm hùng hậu ngưng thật, phảng phất như có núi lửa đè nén trong thân thể, chỉ đứng tại đó làm người có cảm giác ngạt thở, Lâm Tiêu phỏng chừng số lượng chân nguyên của hắn phải nhiều hơn mình gấp mười lần.
- Tu vi cảnh giới của người này đã sắp tiếp cận Thiết Kiếm Vương Danh Kiếm sơn trang, không biết thực lực chân thật thế nào.
Đối với sinh tử cảnh, quan trọng nhất là lĩnh ngộ áo nghĩa, cùng độ mạnh yếu trong võ học, đều là vương giả nhị trọng, lĩnh ngộ áo nghĩa bất đồng thực lực sẽ chênh lệch rất lớn.
Bên trong Thương Long Tí, nhóm người Lam Du Vân đã ngây dại, bên ngoài đáng sợ làm cho họ không dám tin vào hai mắt của mình, Lâm đảo chủ vừa xử lý hai vương giả nhất trọng, không nghĩ tới lại xuất hiện vương giả nhị trọng, Lâm đảo chủ có thể là đối thủ của người kia sao?
Trong lòng họ vô cùng lo lắng, không phải họ xem thường Lâm Tiêu, nhưng chêch lệch giữa nhất trọng cùng nhị trọng thật quá lớn.
Hiện tại ý tưởng duy nhất trong lòng họ chính là Lâm Tiêu phải bỏ trốn, với thực lực của Lâm Tiêu, tuy không phải đối thủ của Bạo Liệt Vương nhưng nếu một lòng chạy trốn ít nhất vẫn có ba thành cơ hội.
- Thanh niên hiện tại ngày càng cuồng vọng, ngươi là vương giả từ trong Đảo Mê Thất đi ra, kết cục cuối cùng cũng giống như năm vương giả trước, trở thành con mồi của ta, đừng tưởng rằng có một kiện vương giả chi binh liền càn rỡ, ở trước mặt ta có vương giả chi binh cũng không thấm vào đâu.
Dứt lời, trong tay Bạo Liệt Vương đột nhiên xuất hiện một thanh chiến đao màu bạc, dài bốn thước rộng ba tấc, sống đao hơi dày, trên thân đao chạm khắc thần long bay lượn cửu thiên, tư thế tung hoành bá đạo, trông thật sống động.
Chiến đao vừa xuất hiện, hư không rạn nứt, lộ ra khe không gian, hiển nhiên ẩn chứa lực phá hoại cực kỳ khủng bố.
- Long Văn đao của ta đạt được trong sinh tử cấm địa, hai trăm năm nay đã có chín vương giả chết dưới đao của ta, mà ngươi cũng sẽ trở thành vong hồn dưới Long Văn đao!
Bạo Liệt Vương lạnh lùng nói, thanh âm truyền khắp không gian, phát ra tiếng nổ kéo dài.
Bạo Liệt Vương cũng có chút buồn bực, Lực Quỷ Vương cùng Ma Quỷ Nữ đã theo hắn hai trăm năm, là hai đại vương giả của Liên minh Thiên Thủy, hắn dùng thật thuận tay, đã thay hắn làm nhiều chuyện, không nghĩ tới hôm nay một người vẫn lạc một người trọng thương, cho dù chữa khỏi chỉ sợ thực lực sẽ giảm xuống, làm cho hắn vô cùng buồn bực, sau này có sự tình gì hắn đều phải tự mình đi làm.
- Chiến đao cấp bậc vương giả!
Ánh mắt Lâm Tiêu sáng rực, đối với hắn mà nói mặc dù Toái Thiên Phủ thật tốt, nhưng không thể toàn diện đem lực lượng đao hồn phóng thích đi ra, nếu đổi lại thành chiến đao, chiến lực của hắn ít nhất còn có thể tăng thêm hai ba thành.
- Ta muốn chiến đao này, tiếp chiêu đi!
Hai tung vung cao Toái Thiên Phủ, Lâm Tiêu chém xuống một búa.
Oanh long long!
Phủ mang tối đen xé nứt trường không, thiên địa giữa hai người như biến thành màn che thật lớn, phủ mang chém vỡ thành hai nửa, khe không gian kéo dài trăm trượng thổi quét ra ngoài, bắn tới Bạo Liệt Vương cách đó không xa, bên cạnh khe nứt lôi quang bùng nổ.
- Có bản lĩnh!
Bạo Liệt Vương cười lạnh một tiếng, tay nắm chiến đao chém thẳng tới phủ mang.
Oanh oanh oanh oanh oanh!
Tiếng nổ lớn kéo dài không dứt, trên hải vực Vô Tận Hải từng tảng lớn sóng nước phóng lên cao, hình thành cơn sóng khổng lồ ngập trời, cao hơn ngàn thước, ầm ầm cuộn trào về phía trước, giống như sóng thần tiến đến, ánh lửa vô tận nở rộ khiến bọt nước bốc hơi mịt mù.
- Hỏa áo nghĩa thật cường đại!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.