Chương 781: Đoàn viên. (1)
Ám Ma Sư
21/10/2015
- Chỉ bằng ngươi? Thôi đi.
- Hừ! Mắt chó nhìn người thấp. Tuy bây giờ ta không được giỏi nhưng chỉ cần có lòng tin mạnh mẽ là có thể làm được.
Mấy ngày nay cả Quận thành Hiên Dật, trong Trại huấn luyện thiên tài toàn bàn tán chuyện Lâm Tiêu được hạng nhất đại tái Phong Vân bảng. Bởi vì một vài nguyên nhân nên có một số thế lực bên ngoài hệ thống Quận thành Hiên Dật như thành Hắc Vân, Diệt Linh cốc, bộ lạc Kỷ thị có ý định xác nhập vào Quận thành Hiên Dật.
Quận Hiên Dật vô cùng hoan nghênh, trong thời đại này nhân tộc phải đoàn kết với nhau mới sống nổi trong thú triều điên cuồng tấn công.
Mấy ngày tiếp theo có nhiều cường giả Quy Nguyên cảnh Quận Hiên Dật đến thăm Lâm Tiêu, biểu thị khích lệ, làm thân. Phân điện chủ Võ điện Thái Thúc Ngọc cũng rất vui mừng, dù sao năm người lọt vào Phong Vân bảng có Lâm Tiêu, Lý Dật Phong là đệ tử của Võ điện.
Thái Thúc Ngọc hỏi Lâm Tiêu, Lý Dật Phong có muốn đi tổng bộ Võ điện không?
Tổng bộ Võ điện nằm ở Sơn mạch Thái Huyền gần đế đô. Nói chung khi các đại quận xuất hiện thiên tài cực kỳ ưu tú sẽ có cơ hội vào tổng bộ tu luyện. Trong Võ điện có Vương giả Sinh Tử cảnh tọa trấn, không cần lo công pháp, đan dược gì cả, chỉ cần chuyên tâm tu luyện mà thôi.
Trừ điều này ra, đệ tử Võ điện sau khi vào Quy Nguyên cảnh có một cơ hội đi tổng bộ nhận để được Vương giả Sinh Tử cảnh dạy bảo. Chỉ cần thật lòng muốn tham gia Võ điện là sẽ trở thành trung tâm trụ cột Võ điện, được Võ điện cắt cử đi phân điện mỗi quận làm chức trưởng lão, quyền cao chức trọng.
Tham gia vào thế lực lớn như vậy được ích lợi lớn nhất là nhiều tài nguyên. Tổng bộ Võ điện thuộc một trong mấy thế lực lớn nhất có Vương giả Sinh Tử cảnh tọa trấn trong Đế quốc Võ Linh, tài nguyên của nó mạnh hơn Quận thành Hiên Dật rất nhiều, không thể so sánh hai bên được.
Nhưng Lâm Tiêu tạm từ chối, chờ có cơ hội có lẽ hắn sẽ đi tổng bộ Võ điện nhưng không phải bây giờ.
Hiện giờ Lâm Tiêu cần bế quan khổ tu, cô đọng Nửa Bước Quy Nguyên trên người, chính thức bước vào Quy Nguyên cảnh. Khi đó Lâm Tiêu mới có thực lực đi lại trong Đế quốc Võ Linh hay thậm chí là rời đi. Đến khi bị Quận Võ Uy, Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền truy sát Lâm Tiêu cũng có năng lực giữ mạng.
Trước khi bế quan Lâm Tiêu còn cần đón người nhà ở Thành Tân Vệ vào Quận thành Hiên Dật.
Lâm Tiêu quyết định tự mình làm chuyện này.
Biết tin Lâm Tiêu định đi Thành Tân Vệ, Quận vương Đông Phương Hiên Viên tỏ vẻ lo lắng nhưng cuối cùng gã tôn trọng ý kiến của hắn. Dù sao trong Quận Hiên Dật, Đông Phương Hiên Viên tin tưởng đám người Tương Thiên Thần không dám hành động quá đáng.
Trước khi đi Đông Phương Hiên Viên cho Lâm Tiêu một báu vật hình dạng la bàn, chạm khắc hoa văn phức tạp, phù văn khó hiểu.
Đông Phương Hiên Viên nghiêm túc khuyên nhủ:
- Lâm Tiêu, báu vật này tên là Chân Quang Huyễn La Tráo, lúc ta thám hiểm trong cổ địa Huyễn La lấy được nó. Trong Chân Quang Huyễn La Tráo lưu trữ năng lượng cường đại, chỉ cần rót vào chân nguyên nhất định là sẽ có vòng phòng hộ. Nó có thể phòng ngự mười mấy giây trước cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong dốc hết sức công kích. Nếu là cường giả Quy Nguyên cảnh trung kỳ thì thời gian kéo dài càng lâu. Khi nào gặp nguy hiểm ngươi hãy sử dụng nó mà chạy trốn.
Lâm Tiêu giật mình:
- Có thể phòng ngự mười mấy giây khi bị cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong dốc hết sức công kích?
Tuy Lâm Tiêu không biết đẳng cấp của Chân Quang Huyễn La Tráo là bao nhiêu nhưng nghe miêu tả thì biết nó là báu vật hiếm có.
Lâm Tiêu không từ chối, hắn nhận báu vật sau đó lên đường đi Thành Tân Vệ.
Lâm Tiêu bay thật nhanh, ba ngày sau hắn đến Sơn mạch Liên Vân bên ngoài Thành Tân Vệ ngàn dặm.
Lâm Tiêu cảm nhận bốn phía không có ai, lòng máy động thả Phân thân Toản Địa Giáp ra khỏi Thương Long Tí.
- Ra đi!
Một con yêu thú dài bảy, tám chục thước, cao ba mươi thước, giương cánh dài gần năm mươi thước, toàn thân vàng kim xuất hiện trong hư không, phát ra tiếng gầm dữ tợn:
- Grao!
Khí thế cuồng bá bộc lộ, uy hiếp kinh người làm Lâm Tiêu thấy nghẹt thở, cảm giác bị trói buộc. Đám yêu thú dưới sơn mạch bị áp lực kinh khủng đè quỳ rạp dưới đất, run cầm cập.
Lần đầu tiên Lâm Tiêu cảm nhận sự đáng sợ của Phân thân Toản Địa Giáp.
- Cảm giác thật cường đại.
Đôi cánh duỗi ra toát ra khí thế kinh khủng, yêu khí đỉnh thất tinh cuồn cuộn bốc lên, như một yêu vương bá đạo không gì sánh được, bễ nghễ thiên hạ.
Ầm ầm!
Lâm Tiêu điều khiển Phân thân Toản Địa Giáp, thân yêu thú khổng lồ xông vào sơn mạch. Các ngọn núi to cao mấy trăm thước bị đụng nát, đá vụn rơi lả ta, vảy trên người Phân thân Toản Địa Giáp thì không bị sứt mẻ gì. Các yêu thú trong phạm vi mấy trăm dặm khủng hoảng.
Đôi cánh vàng kiếm như thanh thiên đao dễ dàng tước đứt một ngọn núi, vết cắt bóng loáng.
Lâm Tiêu mừng rỡ:
- Quả nhiên cường đại!
Lâm Tiêu cảm nhận thực lực Phân thân Toản Địa Giáp đỉnh thất tinh dốc hết sức gần như ngang với Minh Thanh Quy Nguyên cảnh trung kỳ đỉnh phong. Bây giờ dù Minh Thanh không chết, nếu lão lại xuất hiện thì Lâm Tiêu có năng lực tự bảo vệ mình.
- Có thể cho Phân thân Toản Địa Giáp đi chỗ sâu trong sơn cốc đen Sơn mạch Liên Vân xem sao.
Lâm Tiêu vận dụng Phân thân Toản Địa Giáp bay vào sâu trong Sơn mạch Liên Vân, còn hắn thì bay về hướng Thành Tân Vệ cách ngàn dặm.
Đón phụ mẫu, muội muội xong Lâm Tiêu quay về Quận thành Hiên Dật bế quan ngay, hắn không thể để Phân thân Toản Địa Giáp tiếp tục ở lại Thương Long Tí. Lâm Tiêu định cho Phân thân Toản Địa Giáp rèn luyện trong sơn cốc đen Sơn mạch Liên Vân.
Khoảng cách ngàn dặm chỉ bằng giây lát với Lâm Tiêu. Không lâu sau đường nét quen thuộc của Thành Tân Vệ hiện ra trước mắt Lâm Tiêu, cảm giác quen thuộc khiến trong lòng hắn trào dâng cảm xúc nhớ nhà. Nói sao thì Thành Tân Vệ là cố hương của Lâm Tiêu, nếu không vì lo Quận vương Tương Thiên Thần Quận Võ Uy không từ thủ đoạn muốn giết hắn, có lẽ sẽ làm hại an toàn của phụ mẫu, muội muội thì Lâm Tiêu không định để bọn họ rời khỏi Thành Tân Vệ nơi họ đã sinh sống nhiều năm đi Quận Hiên Dật.
- Ai đó?
- Nhìn kìa, có người bay trên trời, chẳng lẽ là cường giả Quy Nguyên cảnh?
- Cường giả kia bay hướng Thành Tân Vệ.
- Mau thông báo cho thành chủ đại nhân!
Trên tường thành, đường cái Thành Tân Vệ, một số hộ vệ, võ giả thấy bóng người bay trên trời thì kinh kêu, kéo cảnh báo hướng phủ thành chủ.
Vù vù vù!
Các bóng người bay ra từ phủ thành chủ, phân bộ Võ điện, ngước nhìn chân trời.
Giọng Trang Dịch ồm ồm vang vọng trong Thành Tân Vệ thật lâu không ngừng:
- Không biết là vị tiền bối nào đi qua Thành Tân Vệ ta? Trang Dịch Thành Tân Vệ không đón tiếp từ xa, xin tiền bối thứ lỗi cho.
Mặc kệ cường giả Quy Nguyên cảnh là địch hay bạn, Trang Dịch là thành chủ phải đi tới nghênh đón. Cường giả các đại thế lực cũng nhanh chóng tụ tập trước phủ thành chủ, phập phồng lo sợ nhìn lên trời.
- Hừ! Mắt chó nhìn người thấp. Tuy bây giờ ta không được giỏi nhưng chỉ cần có lòng tin mạnh mẽ là có thể làm được.
Mấy ngày nay cả Quận thành Hiên Dật, trong Trại huấn luyện thiên tài toàn bàn tán chuyện Lâm Tiêu được hạng nhất đại tái Phong Vân bảng. Bởi vì một vài nguyên nhân nên có một số thế lực bên ngoài hệ thống Quận thành Hiên Dật như thành Hắc Vân, Diệt Linh cốc, bộ lạc Kỷ thị có ý định xác nhập vào Quận thành Hiên Dật.
Quận Hiên Dật vô cùng hoan nghênh, trong thời đại này nhân tộc phải đoàn kết với nhau mới sống nổi trong thú triều điên cuồng tấn công.
Mấy ngày tiếp theo có nhiều cường giả Quy Nguyên cảnh Quận Hiên Dật đến thăm Lâm Tiêu, biểu thị khích lệ, làm thân. Phân điện chủ Võ điện Thái Thúc Ngọc cũng rất vui mừng, dù sao năm người lọt vào Phong Vân bảng có Lâm Tiêu, Lý Dật Phong là đệ tử của Võ điện.
Thái Thúc Ngọc hỏi Lâm Tiêu, Lý Dật Phong có muốn đi tổng bộ Võ điện không?
Tổng bộ Võ điện nằm ở Sơn mạch Thái Huyền gần đế đô. Nói chung khi các đại quận xuất hiện thiên tài cực kỳ ưu tú sẽ có cơ hội vào tổng bộ tu luyện. Trong Võ điện có Vương giả Sinh Tử cảnh tọa trấn, không cần lo công pháp, đan dược gì cả, chỉ cần chuyên tâm tu luyện mà thôi.
Trừ điều này ra, đệ tử Võ điện sau khi vào Quy Nguyên cảnh có một cơ hội đi tổng bộ nhận để được Vương giả Sinh Tử cảnh dạy bảo. Chỉ cần thật lòng muốn tham gia Võ điện là sẽ trở thành trung tâm trụ cột Võ điện, được Võ điện cắt cử đi phân điện mỗi quận làm chức trưởng lão, quyền cao chức trọng.
Tham gia vào thế lực lớn như vậy được ích lợi lớn nhất là nhiều tài nguyên. Tổng bộ Võ điện thuộc một trong mấy thế lực lớn nhất có Vương giả Sinh Tử cảnh tọa trấn trong Đế quốc Võ Linh, tài nguyên của nó mạnh hơn Quận thành Hiên Dật rất nhiều, không thể so sánh hai bên được.
Nhưng Lâm Tiêu tạm từ chối, chờ có cơ hội có lẽ hắn sẽ đi tổng bộ Võ điện nhưng không phải bây giờ.
Hiện giờ Lâm Tiêu cần bế quan khổ tu, cô đọng Nửa Bước Quy Nguyên trên người, chính thức bước vào Quy Nguyên cảnh. Khi đó Lâm Tiêu mới có thực lực đi lại trong Đế quốc Võ Linh hay thậm chí là rời đi. Đến khi bị Quận Võ Uy, Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền truy sát Lâm Tiêu cũng có năng lực giữ mạng.
Trước khi bế quan Lâm Tiêu còn cần đón người nhà ở Thành Tân Vệ vào Quận thành Hiên Dật.
Lâm Tiêu quyết định tự mình làm chuyện này.
Biết tin Lâm Tiêu định đi Thành Tân Vệ, Quận vương Đông Phương Hiên Viên tỏ vẻ lo lắng nhưng cuối cùng gã tôn trọng ý kiến của hắn. Dù sao trong Quận Hiên Dật, Đông Phương Hiên Viên tin tưởng đám người Tương Thiên Thần không dám hành động quá đáng.
Trước khi đi Đông Phương Hiên Viên cho Lâm Tiêu một báu vật hình dạng la bàn, chạm khắc hoa văn phức tạp, phù văn khó hiểu.
Đông Phương Hiên Viên nghiêm túc khuyên nhủ:
- Lâm Tiêu, báu vật này tên là Chân Quang Huyễn La Tráo, lúc ta thám hiểm trong cổ địa Huyễn La lấy được nó. Trong Chân Quang Huyễn La Tráo lưu trữ năng lượng cường đại, chỉ cần rót vào chân nguyên nhất định là sẽ có vòng phòng hộ. Nó có thể phòng ngự mười mấy giây trước cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong dốc hết sức công kích. Nếu là cường giả Quy Nguyên cảnh trung kỳ thì thời gian kéo dài càng lâu. Khi nào gặp nguy hiểm ngươi hãy sử dụng nó mà chạy trốn.
Lâm Tiêu giật mình:
- Có thể phòng ngự mười mấy giây khi bị cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong dốc hết sức công kích?
Tuy Lâm Tiêu không biết đẳng cấp của Chân Quang Huyễn La Tráo là bao nhiêu nhưng nghe miêu tả thì biết nó là báu vật hiếm có.
Lâm Tiêu không từ chối, hắn nhận báu vật sau đó lên đường đi Thành Tân Vệ.
Lâm Tiêu bay thật nhanh, ba ngày sau hắn đến Sơn mạch Liên Vân bên ngoài Thành Tân Vệ ngàn dặm.
Lâm Tiêu cảm nhận bốn phía không có ai, lòng máy động thả Phân thân Toản Địa Giáp ra khỏi Thương Long Tí.
- Ra đi!
Một con yêu thú dài bảy, tám chục thước, cao ba mươi thước, giương cánh dài gần năm mươi thước, toàn thân vàng kim xuất hiện trong hư không, phát ra tiếng gầm dữ tợn:
- Grao!
Khí thế cuồng bá bộc lộ, uy hiếp kinh người làm Lâm Tiêu thấy nghẹt thở, cảm giác bị trói buộc. Đám yêu thú dưới sơn mạch bị áp lực kinh khủng đè quỳ rạp dưới đất, run cầm cập.
Lần đầu tiên Lâm Tiêu cảm nhận sự đáng sợ của Phân thân Toản Địa Giáp.
- Cảm giác thật cường đại.
Đôi cánh duỗi ra toát ra khí thế kinh khủng, yêu khí đỉnh thất tinh cuồn cuộn bốc lên, như một yêu vương bá đạo không gì sánh được, bễ nghễ thiên hạ.
Ầm ầm!
Lâm Tiêu điều khiển Phân thân Toản Địa Giáp, thân yêu thú khổng lồ xông vào sơn mạch. Các ngọn núi to cao mấy trăm thước bị đụng nát, đá vụn rơi lả ta, vảy trên người Phân thân Toản Địa Giáp thì không bị sứt mẻ gì. Các yêu thú trong phạm vi mấy trăm dặm khủng hoảng.
Đôi cánh vàng kiếm như thanh thiên đao dễ dàng tước đứt một ngọn núi, vết cắt bóng loáng.
Lâm Tiêu mừng rỡ:
- Quả nhiên cường đại!
Lâm Tiêu cảm nhận thực lực Phân thân Toản Địa Giáp đỉnh thất tinh dốc hết sức gần như ngang với Minh Thanh Quy Nguyên cảnh trung kỳ đỉnh phong. Bây giờ dù Minh Thanh không chết, nếu lão lại xuất hiện thì Lâm Tiêu có năng lực tự bảo vệ mình.
- Có thể cho Phân thân Toản Địa Giáp đi chỗ sâu trong sơn cốc đen Sơn mạch Liên Vân xem sao.
Lâm Tiêu vận dụng Phân thân Toản Địa Giáp bay vào sâu trong Sơn mạch Liên Vân, còn hắn thì bay về hướng Thành Tân Vệ cách ngàn dặm.
Đón phụ mẫu, muội muội xong Lâm Tiêu quay về Quận thành Hiên Dật bế quan ngay, hắn không thể để Phân thân Toản Địa Giáp tiếp tục ở lại Thương Long Tí. Lâm Tiêu định cho Phân thân Toản Địa Giáp rèn luyện trong sơn cốc đen Sơn mạch Liên Vân.
Khoảng cách ngàn dặm chỉ bằng giây lát với Lâm Tiêu. Không lâu sau đường nét quen thuộc của Thành Tân Vệ hiện ra trước mắt Lâm Tiêu, cảm giác quen thuộc khiến trong lòng hắn trào dâng cảm xúc nhớ nhà. Nói sao thì Thành Tân Vệ là cố hương của Lâm Tiêu, nếu không vì lo Quận vương Tương Thiên Thần Quận Võ Uy không từ thủ đoạn muốn giết hắn, có lẽ sẽ làm hại an toàn của phụ mẫu, muội muội thì Lâm Tiêu không định để bọn họ rời khỏi Thành Tân Vệ nơi họ đã sinh sống nhiều năm đi Quận Hiên Dật.
- Ai đó?
- Nhìn kìa, có người bay trên trời, chẳng lẽ là cường giả Quy Nguyên cảnh?
- Cường giả kia bay hướng Thành Tân Vệ.
- Mau thông báo cho thành chủ đại nhân!
Trên tường thành, đường cái Thành Tân Vệ, một số hộ vệ, võ giả thấy bóng người bay trên trời thì kinh kêu, kéo cảnh báo hướng phủ thành chủ.
Vù vù vù!
Các bóng người bay ra từ phủ thành chủ, phân bộ Võ điện, ngước nhìn chân trời.
Giọng Trang Dịch ồm ồm vang vọng trong Thành Tân Vệ thật lâu không ngừng:
- Không biết là vị tiền bối nào đi qua Thành Tân Vệ ta? Trang Dịch Thành Tân Vệ không đón tiếp từ xa, xin tiền bối thứ lỗi cho.
Mặc kệ cường giả Quy Nguyên cảnh là địch hay bạn, Trang Dịch là thành chủ phải đi tới nghênh đón. Cường giả các đại thế lực cũng nhanh chóng tụ tập trước phủ thành chủ, phập phồng lo sợ nhìn lên trời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.