Chương 780: Quận thành chấn động..
Ám Ma Sư
21/10/2015
Trong mắt Tương Thiên Thần tràn ngập sợ hãi.
- Không thể nào!
Đám người Cân Thường ngơ ngẩn, chìm trong sự thật đáng sợ.
Bọn họ biết rõ thực lực của Ba La, tuy không mạnh nhưng là cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ trăm phần trăm. Ba La thiêu đốt chân nguyên thì thực lực càng tăng gấp đôi, vậy mà bị Lâm Tiêu mới chỉ Nửa Bước Quy Nguyên giết chết. Cả đám người không dám tin vào lỗ tai mình.
Mặt Cân Thường vặn vẹo quát to:
- Hắc Tuyên, có phải lỗi tại ngươi nên không giết Lâm Tiêu được, rồi ngươi tạo lý do này để trốn trách nhiệm?
Mắt Tương Thiên Thần lạnh băng nhìn Hắc Tuyên.
Hắc Tuyên thề thốt:
- Quận vương đại nhân, thuộc hạ không dám, thuộc hạ không dám. Mỗi câu thuộc hạ nói đều là thật, nếu có câu nào giả thì thuộc hạ nguyện bị sét đánh, chết không có chỗ chôn. Thuộc hạ làm sao dám lừa quận vương đại nhân?
Tương Thiên Thần cũng biết Hắc Tuyên không dám lừa mình, nhưng sâu trong lòng gã không muốn tin vào sự thật này.
Tương Thiên Thần tức giận quát lớn:
- Khốn kiếp!
Xung lực đáng sợ bay ra từ cơ thể Tương Thiên Thần, kình khí mãnh liệt làm cây cối cát đá trong phạm vi mấy chục dặm vỡ nát bấy.
Mặt Tương Thiên Thần vặn vẹo, gã biết rắc rối đến:
- Thực lực Nửa Bước Quy Nguyên mà giết được một võ giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ, Lâm Tiêu này là quái vật gì? Tại sao Quận Hiên Dật lại có yêu nghiệt như vậy? Thiên phú đó có tiềm lực vương giả.
Đám người Cân Thường hoảng sợ biến sắc mặt, mặt xanh mét rối rít nói:
- Tiềm lực vương giả?
- Quận vương đại nhân, bây giờ chúng ta làm sao đây? Hay đuổi theo giết Lâm Tiêu ngay?
Mặt Tương Thiên Thần âm trầm, sát khí tràn ngập, dữ tợn nói:
- Lâm Tiêu phải chết, nhưng đám Đông Phương Hiên Viên đã có cảnh giác, bằng vào mấy người chúng ta muốn đánh chết Lâm Tiêu khó như lên trời. Chúng ta đi về trước, phải tìm cách nào thật vẹn toàn, bóp chết Lâm Tiêu càng sớm càng tốt.
Tương Thiên Thần biết rõ để thiên tài như Lâm Tiêu lớn lên sẽ đáng sợ cỡ nào, phải thừa dịp hắn chưa trưởng thành bóp chết ngay. Nếu không đối phương sẽ như rồng vào biển cả, bay vọt lên trời.
- Đi!
Đám người Tương Thiên Thần đặt quyết tâm, mặt xanh mét phóng lên cao, nháy mắt biến mất phía chân trời.
Một tháng sau, thành quách thấp thoáng phía xa. Mọi người quay về Quận Hiên Dật.
Ai nấy vẻ mặt vui mừng:
- Ha ha ha, rốt cuộc trở về.
Một tháng nay mọi người lo đám Tương Thiên Thần sẽ đến tấn công lần nữa, luôn cảnh giác bốn phía. Hiện tại trở lại Quận Hiên Dật, thần kinh thả lỏng.
Trong Quận Hiên Dật thì Đông Phương Hiên Viên là người thống trị cao nhất, nếu xảy ra chiến đấu, gã ra lệnh một tiếng là tất cả cường giả Quy Nguyên cảnh xung quanh đến hỗ trợ ngay. Tương Thiên Thần có ngông cuồng đến mấy cũng không dám gây sự trong lãnh thổ của kẻ địch.
Cụ Phong Ưng khổng lồ bay bên trên Quận thành Hiên Dật, đáp xuống Trại huấn luyện thiên tài.
- Nhìn kìa, là Cụ Phong Ưng, nhóm Nguyên phó doanh chủ đã về!
- Quận vương Hiên Dật, nhóm Lâm Tiêu chắc cũng đi chung.
- Lâm Tiêu đâu? Hắn ở đâu? Thiên tài đệ nhất đại tái Phong Vân bảng đế quốc đến từ Quận Hiên Dật chúng ta, kích động quá, ta rất muốn thấy mặt cao thủ đó!
Mọi người chưa kịp xuống thì đám đệ tử Trại huấn luyện đã phát hiện Cụ Phong Ưng, không khí liền điên cuồng. Đã qua ba tháng từ lúc đại tái Phong Vân bảng kết thúc, tin tức qua các nẻo đường quay về Quận Hiên Dật, nhiều đệ tử sớm biết hạng nhất đại tái Phong Vân bảng thuộc về ai. Các đệ tử Trại huấn luyện trong thời gian này vô cùng kích động.
- Doanh chủ đại nhân!
- Quận vương đại nhân!
- Ha ha ha! Các tiểu tử giỏi!
Đám người Lưu phó doanh chủ ở lại Quận Hiên Dật canh chừng, nhiều đạo sư Quy Nguyên cảnh bay lên cao đón đoàn người Đông Phương Hiên Viên trở về.
Cụ Phong Ưng khổng lồ đáp xuống quảng trường Trại huấn luyện. Đám người Đông Phương Hiên Viên chậm rãi bước xuống.
- Mấy ngày nay các vị dã vất vả.
Tâm tình Đông Phương Hiên Viên vui vẻ hét to:
- Ta nghĩ các vị đã biết rõ tình honhf đại tái Phong Vân bảng đế quốc. Đúng vậy, đại tái Phong Vân bảng lần này Quận Hiên Dật chúng ta được thành tích cực kỳ xuất sắc. Có năm người lọt vào xếp hạng Phong Vân bảng. Chu Chỉ hạng năm mươi bảy, Đoạn Hồng hạng bốn mươi tám, Lý Dật Phong hạng mười lăm, Đông Phương Nguyệt Mính hạng tám. Ngoài ra nhóm Lưu Vân, Đoạn Hồng tuy không vào bảng xếp hạng nhưng biểu hiện rất dáng khen. Quan trọng nhất là . . .!
Đông Phương Hiên Viên nhìn bốn phía, cao giọng quát:
- Thiên tài Lâm Tiêu của Quận Hiên Dật chúng ta với phong độ nghiền áp liên tục đánh bại La Thiên Đô của La Sơn tông, Mặc Thanh Hiên của Phái Thông Thiên kiếm, Đoạn Thiên Cừu của Quận Võ Uy vân vân, giành được hạng nhất đại tái Phong Vân bảng lần này, trở thành quán quân duy nhất của Quận Hiên Dật chúng ta trong hai, ba trăm năm nay.
- Mọi người hãy hoan hô bọn họ đi!
- Oa!!!
Trên quảng trường rộ lên tiếng ồn ào, đám đệ tử thiên tài gào bể giọng. Thanh âm của Đông Phương Hiên Viên vang vọng khắp Quận thành Hiên Dật, trên đường cái lục tục tụ tập võ giả, biểu tình phấn khởi, vô cùng cuồng nhiệt.
Tin Lâm Tiêu đạt được hạng nhất đại tái Phong Vân bảng không chỉ là việc một mình hắn, cũng là niềm vui cho dân chúng Quận Hiên Dật. Võ giả Quận Hiên Dật mạnh mẽ thì Quận Hiên Dật có xác suất sống sót tăng mạnh trong thời đại nguy hiểm thú triều khắp chốn này.
- Ai là Lâm Tiêu sư huynh?
- Cho ta xem Lâm Tiêu sư huynh ở đâu đi?
- Người kia là Lâm Tiêu sư huynh sao? Đẹp trai quá.
- Nếu ta có thể làm bạn lữ võ giả của Lâm Tiêu sư huynh thì tốt quá.
Lâm Tiêu vắng mặt mấy năm nay trong Trại huấn luyện có thêm nhiều đệ tử mới. Bọn họ chưa từng gặp Lâm Tiêu, chỉ nghe truyền thuyết về hắn trong bảng xếp hạng ngọc bích. Giờ thấy người thật, đám đệ tử rất cuồng nhiệt. Một số nữ đệ tử xinh đẹp vẻ mặt ngại ngùng, mắt sáng rực, khao khát có thể trở thành bạn lữ võ giả của Lâm Tiêu.
Tuyên bố đơn giản qua đi, trong tiếng hét to của Quận vương Đông Phương Hiên Viên, đám đông dần tản ra. Nhưng tin Lâm Tiêu đạt được hạng nhất đại tái Phong Vân bảng vẫn tiếp tục khuếch tán lan rộng.
- Nghe nói Trần gia của thành Hắc Vân có tuyển thủ được thứ hạng không tệ, dường như là bằng hữu của Lâm Tiêu sư huynh. Nghe nói Trần gia của thành Hắc Vân định sau này cho một số thiên tài gia tộc tham gia vào lần tuyển trọn đệ tử thiên tài của Quận Hiên Dật, trở thành đệ tử Trại huấn luyện thiên tài.
- Ta cũng có nghe nói. Diệt Linh cốc, bộ lạc Kỷ thị có ý muốn đưa đệ tử, tộc nhân đỉnh cao của thế lực mình tham gia Trại huấn luyện thiên tài. Sau này chúng ta sẽ cạnh tranh gay gắt hơn đây.
- Ha ha ha! Nghe nói được thứ hạng càng cao trong đại tái Phong Vân bảng thì sẽ có tinh thần khí vận bao phủ, thậm chí có thể chia cho thế lực mình ở. Chúng ta thật may mắn, không chừng sau này tu luyện được tiến bộ nhiều.
- Còn cần nói? Lâm Tiêu sư huynh lúc mới tham gia Trại huấn luyện nghe đồn là chân võ giả tam chuyển, sau này nhận các hạng mục huấn luyện mới dần mạnh lên. Không chừng chúng ta cũng có hy vọng trở thành cao thủ giống như Lâm Tiêu sư huynh.
- Không thể nào!
Đám người Cân Thường ngơ ngẩn, chìm trong sự thật đáng sợ.
Bọn họ biết rõ thực lực của Ba La, tuy không mạnh nhưng là cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ trăm phần trăm. Ba La thiêu đốt chân nguyên thì thực lực càng tăng gấp đôi, vậy mà bị Lâm Tiêu mới chỉ Nửa Bước Quy Nguyên giết chết. Cả đám người không dám tin vào lỗ tai mình.
Mặt Cân Thường vặn vẹo quát to:
- Hắc Tuyên, có phải lỗi tại ngươi nên không giết Lâm Tiêu được, rồi ngươi tạo lý do này để trốn trách nhiệm?
Mắt Tương Thiên Thần lạnh băng nhìn Hắc Tuyên.
Hắc Tuyên thề thốt:
- Quận vương đại nhân, thuộc hạ không dám, thuộc hạ không dám. Mỗi câu thuộc hạ nói đều là thật, nếu có câu nào giả thì thuộc hạ nguyện bị sét đánh, chết không có chỗ chôn. Thuộc hạ làm sao dám lừa quận vương đại nhân?
Tương Thiên Thần cũng biết Hắc Tuyên không dám lừa mình, nhưng sâu trong lòng gã không muốn tin vào sự thật này.
Tương Thiên Thần tức giận quát lớn:
- Khốn kiếp!
Xung lực đáng sợ bay ra từ cơ thể Tương Thiên Thần, kình khí mãnh liệt làm cây cối cát đá trong phạm vi mấy chục dặm vỡ nát bấy.
Mặt Tương Thiên Thần vặn vẹo, gã biết rắc rối đến:
- Thực lực Nửa Bước Quy Nguyên mà giết được một võ giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ, Lâm Tiêu này là quái vật gì? Tại sao Quận Hiên Dật lại có yêu nghiệt như vậy? Thiên phú đó có tiềm lực vương giả.
Đám người Cân Thường hoảng sợ biến sắc mặt, mặt xanh mét rối rít nói:
- Tiềm lực vương giả?
- Quận vương đại nhân, bây giờ chúng ta làm sao đây? Hay đuổi theo giết Lâm Tiêu ngay?
Mặt Tương Thiên Thần âm trầm, sát khí tràn ngập, dữ tợn nói:
- Lâm Tiêu phải chết, nhưng đám Đông Phương Hiên Viên đã có cảnh giác, bằng vào mấy người chúng ta muốn đánh chết Lâm Tiêu khó như lên trời. Chúng ta đi về trước, phải tìm cách nào thật vẹn toàn, bóp chết Lâm Tiêu càng sớm càng tốt.
Tương Thiên Thần biết rõ để thiên tài như Lâm Tiêu lớn lên sẽ đáng sợ cỡ nào, phải thừa dịp hắn chưa trưởng thành bóp chết ngay. Nếu không đối phương sẽ như rồng vào biển cả, bay vọt lên trời.
- Đi!
Đám người Tương Thiên Thần đặt quyết tâm, mặt xanh mét phóng lên cao, nháy mắt biến mất phía chân trời.
Một tháng sau, thành quách thấp thoáng phía xa. Mọi người quay về Quận Hiên Dật.
Ai nấy vẻ mặt vui mừng:
- Ha ha ha, rốt cuộc trở về.
Một tháng nay mọi người lo đám Tương Thiên Thần sẽ đến tấn công lần nữa, luôn cảnh giác bốn phía. Hiện tại trở lại Quận Hiên Dật, thần kinh thả lỏng.
Trong Quận Hiên Dật thì Đông Phương Hiên Viên là người thống trị cao nhất, nếu xảy ra chiến đấu, gã ra lệnh một tiếng là tất cả cường giả Quy Nguyên cảnh xung quanh đến hỗ trợ ngay. Tương Thiên Thần có ngông cuồng đến mấy cũng không dám gây sự trong lãnh thổ của kẻ địch.
Cụ Phong Ưng khổng lồ bay bên trên Quận thành Hiên Dật, đáp xuống Trại huấn luyện thiên tài.
- Nhìn kìa, là Cụ Phong Ưng, nhóm Nguyên phó doanh chủ đã về!
- Quận vương Hiên Dật, nhóm Lâm Tiêu chắc cũng đi chung.
- Lâm Tiêu đâu? Hắn ở đâu? Thiên tài đệ nhất đại tái Phong Vân bảng đế quốc đến từ Quận Hiên Dật chúng ta, kích động quá, ta rất muốn thấy mặt cao thủ đó!
Mọi người chưa kịp xuống thì đám đệ tử Trại huấn luyện đã phát hiện Cụ Phong Ưng, không khí liền điên cuồng. Đã qua ba tháng từ lúc đại tái Phong Vân bảng kết thúc, tin tức qua các nẻo đường quay về Quận Hiên Dật, nhiều đệ tử sớm biết hạng nhất đại tái Phong Vân bảng thuộc về ai. Các đệ tử Trại huấn luyện trong thời gian này vô cùng kích động.
- Doanh chủ đại nhân!
- Quận vương đại nhân!
- Ha ha ha! Các tiểu tử giỏi!
Đám người Lưu phó doanh chủ ở lại Quận Hiên Dật canh chừng, nhiều đạo sư Quy Nguyên cảnh bay lên cao đón đoàn người Đông Phương Hiên Viên trở về.
Cụ Phong Ưng khổng lồ đáp xuống quảng trường Trại huấn luyện. Đám người Đông Phương Hiên Viên chậm rãi bước xuống.
- Mấy ngày nay các vị dã vất vả.
Tâm tình Đông Phương Hiên Viên vui vẻ hét to:
- Ta nghĩ các vị đã biết rõ tình honhf đại tái Phong Vân bảng đế quốc. Đúng vậy, đại tái Phong Vân bảng lần này Quận Hiên Dật chúng ta được thành tích cực kỳ xuất sắc. Có năm người lọt vào xếp hạng Phong Vân bảng. Chu Chỉ hạng năm mươi bảy, Đoạn Hồng hạng bốn mươi tám, Lý Dật Phong hạng mười lăm, Đông Phương Nguyệt Mính hạng tám. Ngoài ra nhóm Lưu Vân, Đoạn Hồng tuy không vào bảng xếp hạng nhưng biểu hiện rất dáng khen. Quan trọng nhất là . . .!
Đông Phương Hiên Viên nhìn bốn phía, cao giọng quát:
- Thiên tài Lâm Tiêu của Quận Hiên Dật chúng ta với phong độ nghiền áp liên tục đánh bại La Thiên Đô của La Sơn tông, Mặc Thanh Hiên của Phái Thông Thiên kiếm, Đoạn Thiên Cừu của Quận Võ Uy vân vân, giành được hạng nhất đại tái Phong Vân bảng lần này, trở thành quán quân duy nhất của Quận Hiên Dật chúng ta trong hai, ba trăm năm nay.
- Mọi người hãy hoan hô bọn họ đi!
- Oa!!!
Trên quảng trường rộ lên tiếng ồn ào, đám đệ tử thiên tài gào bể giọng. Thanh âm của Đông Phương Hiên Viên vang vọng khắp Quận thành Hiên Dật, trên đường cái lục tục tụ tập võ giả, biểu tình phấn khởi, vô cùng cuồng nhiệt.
Tin Lâm Tiêu đạt được hạng nhất đại tái Phong Vân bảng không chỉ là việc một mình hắn, cũng là niềm vui cho dân chúng Quận Hiên Dật. Võ giả Quận Hiên Dật mạnh mẽ thì Quận Hiên Dật có xác suất sống sót tăng mạnh trong thời đại nguy hiểm thú triều khắp chốn này.
- Ai là Lâm Tiêu sư huynh?
- Cho ta xem Lâm Tiêu sư huynh ở đâu đi?
- Người kia là Lâm Tiêu sư huynh sao? Đẹp trai quá.
- Nếu ta có thể làm bạn lữ võ giả của Lâm Tiêu sư huynh thì tốt quá.
Lâm Tiêu vắng mặt mấy năm nay trong Trại huấn luyện có thêm nhiều đệ tử mới. Bọn họ chưa từng gặp Lâm Tiêu, chỉ nghe truyền thuyết về hắn trong bảng xếp hạng ngọc bích. Giờ thấy người thật, đám đệ tử rất cuồng nhiệt. Một số nữ đệ tử xinh đẹp vẻ mặt ngại ngùng, mắt sáng rực, khao khát có thể trở thành bạn lữ võ giả của Lâm Tiêu.
Tuyên bố đơn giản qua đi, trong tiếng hét to của Quận vương Đông Phương Hiên Viên, đám đông dần tản ra. Nhưng tin Lâm Tiêu đạt được hạng nhất đại tái Phong Vân bảng vẫn tiếp tục khuếch tán lan rộng.
- Nghe nói Trần gia của thành Hắc Vân có tuyển thủ được thứ hạng không tệ, dường như là bằng hữu của Lâm Tiêu sư huynh. Nghe nói Trần gia của thành Hắc Vân định sau này cho một số thiên tài gia tộc tham gia vào lần tuyển trọn đệ tử thiên tài của Quận Hiên Dật, trở thành đệ tử Trại huấn luyện thiên tài.
- Ta cũng có nghe nói. Diệt Linh cốc, bộ lạc Kỷ thị có ý muốn đưa đệ tử, tộc nhân đỉnh cao của thế lực mình tham gia Trại huấn luyện thiên tài. Sau này chúng ta sẽ cạnh tranh gay gắt hơn đây.
- Ha ha ha! Nghe nói được thứ hạng càng cao trong đại tái Phong Vân bảng thì sẽ có tinh thần khí vận bao phủ, thậm chí có thể chia cho thế lực mình ở. Chúng ta thật may mắn, không chừng sau này tu luyện được tiến bộ nhiều.
- Còn cần nói? Lâm Tiêu sư huynh lúc mới tham gia Trại huấn luyện nghe đồn là chân võ giả tam chuyển, sau này nhận các hạng mục huấn luyện mới dần mạnh lên. Không chừng chúng ta cũng có hy vọng trở thành cao thủ giống như Lâm Tiêu sư huynh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.