Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1163: Thiết Diện Vương.

Ám Ma Sư

26/12/2015

Vương giả vây xem trợn mắt há hốc mồm, Thiết Diện Vương bước vào nhị trọng đỉnh phong tuyệt đối là một trong các cường giả ở thành Nhân Minh, nhưng Thiết Diện Vương ở trước mặt thanh niên tóc đen này lại bị đánh bại, khiến mọi người cơ hồ không dám tin vào hai mắt mình nữa.

- Khu vực Đế quốc Võ Linh muốn đổi trời rồi.

Không ít người thầm nghĩ trong lòng.

- Lợi hại.

Sinh Tử chi lực lưu chuyển, Thiết Diện Vương đứng người lên, hai mắt tỏa ánh sáng nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu:

- Loại áo nghĩa vô tận này xa xa bao trùm trên Cuồng Lan Thập Tam Quyền của ta, trên đời lại có thiên tài bực này.

Xôn xao.

Vung tay lên, trước người Thiết Diện Vương lập tức xuất hiện hai mươi rương hòm, mỗi rương là một vạn khối cực phẩm nguyên thạch, tổng cộng hai mươi vạn khối.

- Nguyện đánh bạc chịu thua, mười lăm vạn khối cực phẩm nguyên thạch là bồi thường, ngươi cầm lấy đi, năm vạn khối cực phẩm nguyên thạch còn lại là tiền thuê của ta trong năm năm tiếp, còn cao hơn bình thường, có thể chứ?

Ở trong khu vực Đế quốc Võ Linh mười lăm năm, Thiết Diện Vương đã sớm thành thói quen, hơn nữa hắn vừa rồi chiến đấu với Lâm Tiêu cũng hơi có thu hoạch, cũng không muốn đổi phủ đệ.

- Có thể.

Mục đích của Lâm Tiêu cũng không phải là muốn một khu vực Đế quốc Võ Linh trống trơn, chỉ cần giao nạp phí tổn hợp lý, phủ đệ không người cho người thuê cũng không có gì, dù sao tam đại đế quốc còn lại cũng làm vậy.

Ánh mắt chuyển hướng mấy người Phi Tà Vương, không đợi Lâm Tiêu lên tiếng, bọn người Phi Tà Vương sắc mặt trắng bệch, liền lấy ra cực phẩm nguyên thạch để bồi thường, nhao nhao chật vật mà đi.

Ngay cả Thiết Diện Vương cũng thua trên tay Lâm Tiêu, bọn hắn nào dám tiếp tục lưu lại đây nữa.

- Lâm Tiêu, chúng ta kế tiếp làm sao bây giờ?

Cửu Long Vương hỏi.

- Đương nhiên là quét ngang xuống dưới, hôm nay, tất cả Vương giả chiếm lấy phủ đệ trong khu vực Đế quốc Võ Linh chúng ta đều chạy không thoát.

Lâm Tiêu bình thản nói.



Đối với những Vương giả nộp phí tổn hắn có thể dễ dàng bỏ qua, nhưng những người khác, tất cả đều phải giao ra bồi thường.

Vương giả vây xem mỗi người đều hít một hơi khí lạnh, thanh niên gọi là Lâm Tiêu này tham vọng thật lớn a.

Bá bá bá.

Đám người Lâm Tiêu bạo lướt mà ra, tiếp tục tiến về trước.

- Tòa phủ đệ bị này Mộc La Vương chiếm cứ, bất quá hắn trước mắt không ở đây, đã tiến vào Man Hoang Cổ Địa lịch lãm rèn luyện rồi.

- Vài tòa phủ đệ tiếp theo bị mấy người Thạch Ảnh Vương chiếm cứ, trong đó Thạch Ảnh Vương là người mạnh nhất trong bọn họ, nắm giữ hai mươi đạo Không Gian Đạo Văn chi lực, đang ở trong phủ đệ bế tử quan.

Vừa lên tiếng, Cửu Long Vương vừa chỉ vào phủ đệ chung quanh giới thiệu cho Lâm Tiêu, phủ đệ trong thành Nhân Minh cũng không phải là một tòa hợp với một tòa, mà là một mảnh cách một mảnh, mỗi khu vực căn cứ lớn nhỏ, ít thì vài tòa phủ đệ, nhiều thì hơn mười hai mươi tòa phủ đệ.

Vương giả mạnh nhất trong mấy tòa phủ đệ này tên là Thạch Ảnh Vương, so với Phi Tà Vương còn yếu nhược hơn một phần, không khác lắm với Thiểm Đằng Vương.

- Thạch Ảnh Vương, cút ra đây cho ta.

Đi đến trước phủ đệ Thạch Ảnh Vương, Lâm Tiêu căn bản không nói nhảm, Chân Nguyên ngưng tụ thành một đám, lập tức truyền vào trong mấy tòa phủ đệ phía trước, chỉ một thoáng, trong mấy tòa phủ đệ đã như vang lên tiếng sấm rền.

Đừng nói Thạch Ảnh Vương đang bế tử quan, coi như đã chết rồi, thi thể cũng sẽ bị Lâm Tiêu chấn sống dậy.

- Mẹ nó, là ai phá hư lão tử bế tử quan, muốn chết à.

Mấy đạo nhân ảnh từ trong phủ đệ bay vút ra, đầu lĩnh đúng là Thạch Ảnh Vương, diện mục dữ tợn, chửi ầm lên, hắn đang trong lúc khẩn yếu tu luyện áo nghĩa, lại bị Lâm Tiêu đánh thức, trong nội tâm cực kỳ phẫn nộ, hận không thể băm thây người lên tiếng.

- Ngươi chính là Thạch Ảnh Vương?

- Đúng vậy.

Nhìn thấy ngoài phủ đệ có nhiều người như vậy, nộ khí ngập trời của Thạch Ảnh Vương liền tụt xuống, đại não có chút phát mộng, không biết xảy ra chuyện gì.

- Ngươi ở phủ đệ Đế quốc Võ Linh chúng ta ba năm, giao ra ba vạn khối cực phẩm nguyên thạch, sau đó cút ra khỏi khu vực này, mấy người các ngươi cũng vậy, ở bao nhiêu năm, giao chừng đó vạn khối cực phẩm nguyên thạch.



Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng của Lâm Tiêu truyền vào trong tai bọn người Thạch Ảnh Vương.

- Xú tiểu tử. . .

Thạch Ảnh Vương chửi ầm lên, không đợi hắn dứt lời, Lâm Tiêu dĩ nhiên đã đánh ra một quyền.

Quyền ảnh màu đen cuốn khắp trời, đám Thạch Ảnh Vương bay rớt ra ngoài, há mồm phun ra đại lượng máu tươi.

- Giao, hay là không giao?

Sát cơ lăng liệt ập lên trên người Thạch Ảnh Vương.

Giao ra cực phẩm nguyên thạch, bọn người Thạch Ảnh Vương xám xịt rời đi.

- Đi nơi khác.

Lâm Tiêu đi thẳng về phía trước.

Đế quốc Võ Linh với tư cách là một trong tứ đại đế quốc, khu vực chiếm cứ thập phần bao la, cơ hồ chiếm một phần bảy toàn bộ thành Nhân Minh, phủ đệ hơn hai trăm tòa, phân thành hai mươi lăm khu phủ đệ, Lâm Tiêu bắt đầu từ khu phía bắc, dần dần quét ngang qua.

Chỉ sau một lát, Lâm Tiêu liền quét ngang gần hai mươi khu vực bên ngoài, chỉ còn lại mấy khu vực hạch tâm là chưa đi qua.

Quét ngang gần hai mươi khu vực, cực phẩm nguyên thạch Lâm Tiêu thu được đã đạt đến hơn bốn trăm vạn, con số này đã có thể so với thuế má của tam đại đế quốc trong mười năm, là một số tài phú cực kỳ khủng bố.

Hơn bốn trăm vạn miếng cực phẩm nguyên thạch, đây là khái niệm gì? Mang đến Thương Khung đại lục, một miếng cực phẩm nguyên thạch có thể hối đoái một trăm triệu lượng, hơn bốn trăm vạn miếng chính là hơn bốn trăm ngàn tỷ lượng, một Vương giả Sinh Tử cảnh nhất trọng bình thường tài phú trên người ước chừng là mười vạn miếng cực phẩm nguyên thạch, Vương giả Sinh Tử cảnh nhị trọng đại khái là một trăm vạn miếng, hơn bốn trăm vạn miếng, tương đương với toàn bộ gia sản của bốn gã Vương giả Sinh Tử cảnh nhị trọng, đây tuyệt đối không phải con số nhỏ.

Thật sự là Vương giả chiếm lấy phủ đệ Đế quốc Võ Linh rất nhiều, ở nơi khác, phủ đệ Vương giả nhị trọng một năm cần trả 5000 khối, phủ đệ Vương giả nhất trọng 1000 khối, nhưng ở khu vực Đế quốc Võ Linh căn bản không cần trả tiền, trực tiếp khiến một số Vương giả hơi có thực lực đều tới chiếm lấy phủ đệ, a miêu a cẩu đều tới kiếm một chén canh, có chút Vương giả cường đại hơn một chút, thậm chí còn giúp võ giả khác chiếm cứ phủ đệ, khiến cho người tức lộn ruột.

Chuyện này từ hai mươi năm trước sau khi đám người phân điện phủ Võ Điện mất tích thì càng ngày càng nghiêm trọng.

Khi Đế quốc Võ Linh có cường giả đến đây tọa trấn, bọn hắn giao nộp tượng trưng một bộ phận tiền thuê, đợi cường giả vừa đi, bọn hắn lại ngang nhiên chiếm đoạt lấy.

- Lâm Tiêu, mấy cái còn lại đều ở khu vực hạch tâm, chúng ta có cần trở về không? Trong khu vực hạch tâm chỉ có phủ đệ cao cấp, không có phủ đệ bình thường, có thể ở bên trong đều là Vương giả ngoài Sinh Tử nhị trọng, thậm chí còn có vài tên Vương giả nhị trọng đỉnh phong chính thức nữa.

Cửu Long Vương mở miệng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook