Vô Hận Ca Ca

Chương 24

Lê Tinh

25/04/2015

Thất Thất cầm bút lông ngỗng do mình tự chế, chấm mực viết một trang chữ đưa cho Dực Chi, “ thế nào ? muội viết không tệ chứ !”

Dực Chi nhìn nhìn, chữ viết đã tinh tế, nghiêm chỉnh, hiển nhiên là so với trước kia đẹp hơn, bên trên viết một đoạn thơ ngắn :

“ Mạc mạc khinh hàn thượng tiểu lâu

Hiểu âm vô lại giống ( như) cùng thu

Đạm yên lưu thủy bình phong u.

Tự tại tơ bông khinh giống như mộng

Khôn cùng ti vũ tế như sầu

Bảo liêm nhàn quải tiểu ngân câu.”

Dực Chi nhìn qua biến sắc, tiểu tử này rõ ràng là miêu tả nỗi tương tư thản nhiên ưu sầu của nữ tử, ẩn ẩn đẻ lộ một nỗi niềm thương nhớ sâu đậm. Hắn ngẩng đầu, không che dấu được tâm tình kích động, “ Thất Thất, đây là nàng viết sao ?”

“ A !” Thất Thất ngây người một chút, có chút mơ mơ màng màng, “ Là muội mới viết nha !”

Dực Chi nhìn đoạn thơ ngắn cười ngây ngô, Thất Thất viết cho hắn ! Thất Thất viết cho hắn ! Thất Thất đưa bài từ này cho hắn không phải cho hắn thấy tâm ý sao ? Bên này Dực Chi cười hề hề ngây ngốc, bên kia Thất Thất nhìn lại thấy cả người dựng tóc gáy.

“ Thì ra Thất Thất của ta lại có tài hoa như vậy ! lại có thể làm ra bài thơ có ý nhị cùng ý tứ vô cùng đến vây!” Thật sự làm cho hắn yêu thích không nỡ buông tay.

“ A !” Khi nào thì biến thành Thất Thất của hắn ? bài từ này là nàng làm được sao ? Thất Thất vuốt vuốt đầu, chính là trong đầu nàng đột nhiên nghĩ đến, liền thuận tay viết ra ! Kia…hắn nghĩ là nàng nghĩ ra được sao ?

Thừa dịp Dực Chi đang cười quái dị, Thất Thất lặng lẽ rời khỏi thư phòng, hơi sợ vỗ vỗ ngực, đã nhiều ngày nay Dực Chi thật sự quái dị, vẫn là nên cách xa một chút là tốt hơn ! Đi ra khỏi cửa, nàng sôi nổi hướng đến phòng bếp, đi tới đi tới, đột nhiên ngừng lại, dường như nhớ tới cái gì, đôi mắt hàm mị, xoa chính đôi môi của mình, chậm rãi vuốt ve….



“ Ngu ngốc !”

“ A!” Thất Thất hoảng sợ, dường như bị xem thấu tâm can, hai má phiếm hồng, kinh suyễn khi trước mắt bỗng nhiên nhảy ra một cửu nhi.

“ Si…Thất Thất, ta mang ngươi đi đến một nơi !” Cửu nhi cố bày ra vẻ mặt ôn hòa nói.

“ Thế nào ….làm sao a ?”

“ Ngươi đi sẽ biết !” nói xong, không cần phân trần liền kéo Thất Thất bước đi.

Trong thời gian một nén nhang đã mang Thất Thất đến bên cnahj một hồ nước rất sâu, “ Thất Thất, thế nào ? nơi này đẹp chứ ?” Cửu nhi cười nói, nhưng trong tiếng cười lại có chứa hàn ý.

Thất Thất không khỏi rùng mình một cái, “ ngươi…ngươi cười rộ lên nhìn thật khó coi.”

“ Vậy sao ? hắc hắc, ngươi có biết như vậy là sao không ?” cửu nhi vừa nói vừa đi đến gần Thất Thất.

Thất thất đứng một bên lắc đầu, một bên chậm rãi lùi về phía sau.

Cửu nhi cười lạnh, “ Nơi này là ta chọn cho ngươi làm nơi chôn thân, thế nào ? không tệ đó chứ ?”

Ánh mắt Thất Thất nhìn chằm vào cửu nhi khí thế bức người lại vô cùng âm trầm, giwof phút này thân hình cửu nhi lại không hề đầy đặn, hai gò má lõm xuống, quần áo trên người cũng có vẻ lùng thùng lùng thùng, Ánh mắt Thất Thất tràn ra vẻ đau thương, “ Thật đáng thương !”

“ Cái gì ? “ Cửu nhi nổi giận, “ Ta không cần ngươi thương hại, chờ người chết đi, Thất sư huynh tự nhiên sẽ thích ta…ngươi đi chết đi !” nói xong dùng sức đẩy….

Thất Thất vốn bị nàng bức lui đến ven hồ, chỉ nghe một tiếng kêu swoj hãi, tiếp theo bùm một tiếng, rơi vào hồ sâu ! Kỳ quái ngay cả dấu hiệu giãy dụa ở trong đầu cũng không có, cửu nhi lạnh lùng nhìn Thất Thất từ từ chìm vào trong nước. Lại đứng bên trên trong một khoảng thời gian, xác định Thất Thất đã chết không còn nghi ngờ, lúc này mới nở một nụ cười lạnh, quay trở về.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Hận Ca Ca

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook