Vô Hạn Lưu: Bảo Hiểm Cầu Hôn Thành Công 100%
Chương 40: “Thành Viên Bán Bảo Hiểm Số 8”
Long Nữ Dạ Bạch
18/08/2024
“Làm sao anh biết?” Tô Chân nhớ rõ cô chỉ nói cho một mình Ngô Vũ biết.
“Khụ.” Tôi Họ Lâm hắng giọng nói: “Cô là người mới nên vẫn chưa biết, tất cả những người nhận được phần thưởng ở thế giới Bảo hiểm đều được thông báo.”
“A?” Tô Chân hơi sửng sốt: “Vậy bây giờ chẳng phải tất cả mọi người trên thế giới đều biết rằng tôi có Ngôi Sao Ước Nguyện sao?”
“Đúng vậy.” Tôi Họ Lâm nói: “Vừa nãy tôi muốn nói với cô nhưng điện thoại của cô cứ bận mãi nên tôi không gọi được.”
“Cảm ơn anh.”Tô Chân thật lòng cảm ơn, cô cảm thấy con người Tôi Họ Lâm này thật sự không tệ.
Tôi Họ Lâm nhận lời cảm ơn của Tô Chân, anh ta hỏi: “Cô có biết Ngôi Sao Ước Nguyện là gì không? Có biết công dụng của nó là gì không?”
“Tôi biết chứ.” Tô Chân: “Bạn của tôi đều nói cho tôi biết.”
“Ồ.” Tôi Họ Lâm hơi do dự: “Là thế này, sếp của chúng tôi biết cô có Ngôi Sao Ước Nguyện, cô ấy muốn mua Ngôi Sao Ước Nguyện của cô…Dĩ nhiên là Liên minh sinh tồn của chúng tôi sẽ không để cô phải chịu thiệt, cô có bất cứ yêu cầu gì thì cứ nói. Bất kể là muốn tiền hay là phiếu ưu đãi hoặc là bất cứ yêu cầu nào khác, cô cứ nói ra.”
Tô Chân: “Tôi không…”
“Cô đừng vội từ chối.” Tôi Họ Lâm kiên nhẫn phân tích lợi hại với cô: “Ngôi Sao Ước Nguyện rất quý giá nhưng chưa chắc đã được tận dụng hết mức ở trong tay cô. Cô có biết chuyện gì xảy ra với những người từng sở hữu Ngôi Sao Ước Nguyện không?”
“Tôi biết.” Tô Chân: “Bạn tôi đều nói cho tôi biết hết, ba người đi trước đều gặp xui xẻo.”
“...Đúng.” Tôi Họ Lâm: “Nếu như đã biết thì cô nên suy nghĩ thật kỹ, có Ngôi Sao Ước Nguyện trong tay chưa chắc đang mang đến lợi ích lớn nhất đến cho cô. Có lẽ cô có thể sử dụng nó để trao đổi một số thứ hữu ích giúp bản thân vượt qua phó bản, ví dụ như rất nhiều phiếu phiếu ưu đãi. Hơn nữa, cô còn có thể gia nhập Liên minh sinh tồn của chúng tôi, sếp chúng tôi nói rằng cô ấy có thể đích thân dẫn dắt cô…”
“Tôi hiểu đạo lý anh nói, không phải là tôi không muốn bán Ngôi Sao Ước Nguyện cho các anh mà bây giờ vấn đề là…” Tô Chân hối hận nói: “Anh nói chậm mất rồi, tôi đã ước một nguyện vọng rồi.”
“...”
Phía đối diện lại yên lặng một lúc lâu.
Một lúc lâu sau, Tôi Họ Lâm nói với giọng chua chát: “Tôi có thể hỏi cô ước gì không?”
Tô Chân ngượng nghịu, xấu hổ nói: “Tôi muốn Ngôi Sao Ước Nguyện ban cho tôi một người đàn ông ưu tú.”
“...”
Tôi Họ Lâm cúp máy, Tô Chân tức giận nhìn chiếc điện thoại di động đột nhiên bị cúp. Không nói tiếng nào đã cúp máy, thật là bất lịch sự!
Cô đang định đặt điện thoại xuống đi cho chó ăn thì lại có cuộc gọi đến, lần này là một số lạ.
“Ai vậy? Còn chưa xong sao?” Sau khi nghe máy, Tô Chân mất kiểm soát.
“Là tôi đây.” Du Dung Dung khàn khàn nói: “Điện thoại di động của tôi hết pin nên mới dùng điện thoại khác gọi cho cô. Vốn dĩ muốn xin số tài khoản để chuyển tiền cho cô, nếu như cô cảm thấy phiền thì tôi cúp máy đây.”
“Đừng đừng đừng!” Tô Chân kinh sợ một giây: “Chị à, tôi sai rồi, tôi còn nhỏ đang thiếu tiền, chị đừng chấp nhặt với một người thiếu hiểu biết như tôi.”
Du Dung Dung mỉm cười: “Tôi vừa nói chuyện điện thoại với Ngô Vũ, Ngôi Sao Ước Nguyện của cô…Mặc dù bị lãng phí nhưng cô đừng lo lắng. Chị đây có tiền, chờ đến tháng sau chúng ta vượt phó bản, chị sẽ tiêu tiền mời một top sever dẫn dắt chúng ta.”
Tô Chân không hiểu nhiều về bảo hiểm: “Top sever chịu làm việc này sao?”
“Đương nhiên rồi.” Du Dung Dung đắc ý nói: “Trên thế giới này, không có người nào là không mua được bằng tiền cả, trừ khi họ giàu hơn mình. Không nói cái khác, sếp của liên minh sinh tồn đã có biểu giá niêm yết.”
Tô Chân có thể tưởng tượng phí ra sân của vị sếp này chắc chắn rất đắt nhưng cô không khỏi hơi thắc mắc: “Vậy lần trước sao chị không tiêu tiền mời top sever dẫn theo mình?”
“Top sever cũng có lúc tâm trạng không tốt, tôi thà đi phó bản với newbie còn hơn đi với họ. Tôi nghe Ngô Vũ nói lần này có thể nói là cô hoàn toàn dẫn chúng tôi ra ngoài, tôi cảm thấy cô cũng có tiềm lực trở thành top đấy.” Du Dung Dung nói: “Đúng rồi, tôi vừa tham gia thêm vào một nhóm bảo hiểm nữa đấy, cô có muốn vào không?”
“Muốn!”
Sau khi cúp điện thoại, Tô Chân gửi số tài khoản của mình cho Du Dung Dung. Sau đó cô bắt đầu tìm số nhóm và tìm thấy nhóm có tên là nhóm thành viên bán bảo hiểm số 8.
Nhóm 8? Vậy phía trước không có nhóm sao?
Hình đại diện của nhóm là tượng Phật ánh vàng rực rỡ, gia nhập nhóm vẫn còn vấn đề đó là: Bạn sẽ mua những loại bảo hiểm nào?
“Khụ.” Tôi Họ Lâm hắng giọng nói: “Cô là người mới nên vẫn chưa biết, tất cả những người nhận được phần thưởng ở thế giới Bảo hiểm đều được thông báo.”
“A?” Tô Chân hơi sửng sốt: “Vậy bây giờ chẳng phải tất cả mọi người trên thế giới đều biết rằng tôi có Ngôi Sao Ước Nguyện sao?”
“Đúng vậy.” Tôi Họ Lâm nói: “Vừa nãy tôi muốn nói với cô nhưng điện thoại của cô cứ bận mãi nên tôi không gọi được.”
“Cảm ơn anh.”Tô Chân thật lòng cảm ơn, cô cảm thấy con người Tôi Họ Lâm này thật sự không tệ.
Tôi Họ Lâm nhận lời cảm ơn của Tô Chân, anh ta hỏi: “Cô có biết Ngôi Sao Ước Nguyện là gì không? Có biết công dụng của nó là gì không?”
“Tôi biết chứ.” Tô Chân: “Bạn của tôi đều nói cho tôi biết.”
“Ồ.” Tôi Họ Lâm hơi do dự: “Là thế này, sếp của chúng tôi biết cô có Ngôi Sao Ước Nguyện, cô ấy muốn mua Ngôi Sao Ước Nguyện của cô…Dĩ nhiên là Liên minh sinh tồn của chúng tôi sẽ không để cô phải chịu thiệt, cô có bất cứ yêu cầu gì thì cứ nói. Bất kể là muốn tiền hay là phiếu ưu đãi hoặc là bất cứ yêu cầu nào khác, cô cứ nói ra.”
Tô Chân: “Tôi không…”
“Cô đừng vội từ chối.” Tôi Họ Lâm kiên nhẫn phân tích lợi hại với cô: “Ngôi Sao Ước Nguyện rất quý giá nhưng chưa chắc đã được tận dụng hết mức ở trong tay cô. Cô có biết chuyện gì xảy ra với những người từng sở hữu Ngôi Sao Ước Nguyện không?”
“Tôi biết.” Tô Chân: “Bạn tôi đều nói cho tôi biết hết, ba người đi trước đều gặp xui xẻo.”
“...Đúng.” Tôi Họ Lâm: “Nếu như đã biết thì cô nên suy nghĩ thật kỹ, có Ngôi Sao Ước Nguyện trong tay chưa chắc đang mang đến lợi ích lớn nhất đến cho cô. Có lẽ cô có thể sử dụng nó để trao đổi một số thứ hữu ích giúp bản thân vượt qua phó bản, ví dụ như rất nhiều phiếu phiếu ưu đãi. Hơn nữa, cô còn có thể gia nhập Liên minh sinh tồn của chúng tôi, sếp chúng tôi nói rằng cô ấy có thể đích thân dẫn dắt cô…”
“Tôi hiểu đạo lý anh nói, không phải là tôi không muốn bán Ngôi Sao Ước Nguyện cho các anh mà bây giờ vấn đề là…” Tô Chân hối hận nói: “Anh nói chậm mất rồi, tôi đã ước một nguyện vọng rồi.”
“...”
Phía đối diện lại yên lặng một lúc lâu.
Một lúc lâu sau, Tôi Họ Lâm nói với giọng chua chát: “Tôi có thể hỏi cô ước gì không?”
Tô Chân ngượng nghịu, xấu hổ nói: “Tôi muốn Ngôi Sao Ước Nguyện ban cho tôi một người đàn ông ưu tú.”
“...”
Tôi Họ Lâm cúp máy, Tô Chân tức giận nhìn chiếc điện thoại di động đột nhiên bị cúp. Không nói tiếng nào đã cúp máy, thật là bất lịch sự!
Cô đang định đặt điện thoại xuống đi cho chó ăn thì lại có cuộc gọi đến, lần này là một số lạ.
“Ai vậy? Còn chưa xong sao?” Sau khi nghe máy, Tô Chân mất kiểm soát.
“Là tôi đây.” Du Dung Dung khàn khàn nói: “Điện thoại di động của tôi hết pin nên mới dùng điện thoại khác gọi cho cô. Vốn dĩ muốn xin số tài khoản để chuyển tiền cho cô, nếu như cô cảm thấy phiền thì tôi cúp máy đây.”
“Đừng đừng đừng!” Tô Chân kinh sợ một giây: “Chị à, tôi sai rồi, tôi còn nhỏ đang thiếu tiền, chị đừng chấp nhặt với một người thiếu hiểu biết như tôi.”
Du Dung Dung mỉm cười: “Tôi vừa nói chuyện điện thoại với Ngô Vũ, Ngôi Sao Ước Nguyện của cô…Mặc dù bị lãng phí nhưng cô đừng lo lắng. Chị đây có tiền, chờ đến tháng sau chúng ta vượt phó bản, chị sẽ tiêu tiền mời một top sever dẫn dắt chúng ta.”
Tô Chân không hiểu nhiều về bảo hiểm: “Top sever chịu làm việc này sao?”
“Đương nhiên rồi.” Du Dung Dung đắc ý nói: “Trên thế giới này, không có người nào là không mua được bằng tiền cả, trừ khi họ giàu hơn mình. Không nói cái khác, sếp của liên minh sinh tồn đã có biểu giá niêm yết.”
Tô Chân có thể tưởng tượng phí ra sân của vị sếp này chắc chắn rất đắt nhưng cô không khỏi hơi thắc mắc: “Vậy lần trước sao chị không tiêu tiền mời top sever dẫn theo mình?”
“Top sever cũng có lúc tâm trạng không tốt, tôi thà đi phó bản với newbie còn hơn đi với họ. Tôi nghe Ngô Vũ nói lần này có thể nói là cô hoàn toàn dẫn chúng tôi ra ngoài, tôi cảm thấy cô cũng có tiềm lực trở thành top đấy.” Du Dung Dung nói: “Đúng rồi, tôi vừa tham gia thêm vào một nhóm bảo hiểm nữa đấy, cô có muốn vào không?”
“Muốn!”
Sau khi cúp điện thoại, Tô Chân gửi số tài khoản của mình cho Du Dung Dung. Sau đó cô bắt đầu tìm số nhóm và tìm thấy nhóm có tên là nhóm thành viên bán bảo hiểm số 8.
Nhóm 8? Vậy phía trước không có nhóm sao?
Hình đại diện của nhóm là tượng Phật ánh vàng rực rỡ, gia nhập nhóm vẫn còn vấn đề đó là: Bạn sẽ mua những loại bảo hiểm nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.