Vô Hạn Lưu: Bảo Hiểm Cầu Hôn Thành Công 100%

Chương 41: Đơn Hàng Mới

Long Nữ Dạ Bạch

18/08/2024

Ngón tay Tô Chân lướt lướt, cô tham gia vào bảo hiểm trì hoãn cái chết bất ngờ.

Sau khi nhập câu trả lời, cô lập tức vào nhóm, tin nhắn nhóm bắt đầu không ngừng cập nhật.

[Người mới tới! Người mới tới!]

[Lúc này lại có người mới tới, không phải Cái Quái Gì Đây đấy chứ?]

[Vãi, không thể nào?! Cá mập nhỏ ngừng suy nghĩ.jpg]

[Người mới sao?]

[Người mới nói chuyện chút đi! Gửi phí trò chuyện.jpg]

[Người mới, bạn là Cái Quái Gì Đây à?]

[...]

Tô Chân không hiểu rõ tình hình nên không dám lộ diện. Cô suy nghĩ một chút rồi mới gửi tin nhắn.

[Cái Quái Gì Đây là ai? Tôi không biết, tôi đã vượt qua phó bản không chỉ một lần nhưng hôm nay mới biết đến nhóm này. #nhe răng.]

Có lẽ cô giả vờ hơi quá, trong nhóm có người không tin.

[Vãi, cô không biết Cái Quái Gì Đây ư?]

[Thật hay giả? Cô?]

Nhưng vẫn có người tin Tô Chân.



[Không biết thì sao? Hôm nay vào nhóm xem mọi người thảo luận thì tôi mới biết, không phải tất cả mọi người đều giống nhau.]

Tô Chân thấy có người nói chuyện giúp mình, cô lập tức trả lời: [ y da, mọi người đừng tranh cãi nữa. Hôm nay tôi mới tải phó bản, vừa mới ra cách đây không lâu. Đúng rồi, mọi người nói Cái Quái Gì Đây là ai vậy? #ngượng ngùng.]

[Nhìn đi.]

[Đây chắc chắn là top sever, lần trước có người nhận được Ngôi Sao Ước Nguyện là ba năm trước đúng không? Người nào nhận được nó và chỉ cần sống sót chắc chắn sẽ trở thành top sever.]

[Làm sao anh biết được Cái Quái Gì Đây có thể sống sót? Đừng quên, trong bốn người nhận được Ngôi Sao Ước Nguyện thì đã có hai người chết.]

[Sao tôi nói gì anh cũng chặt chém tôi thế? Hôm nay anh uống lộn thuốc hả?]

[Ai chặt chém? Tôi chỉ nói cho mọi người biết một chút sự thật thôi.]

Tô Chân vừa suy nghĩ vừa xem. Cô rút lui khỏi cuộc trò chuyện.

Mới vừa vào, cô đã thấy từng làn sóng giống như đập nước trôi nổi trên giao diện bảo hiểm.

[Thông báo: Chúc mừng hội viên ‘Cái Quái Gì Đây’ nhận được phần thưởng một Ngôi Sao Ước Nguyện.]

Khi trang chủ không ngừng đăng thông báo, Tô Chân đổ mồ hôi, chẳng trách tất cả mọi người đều biết.

Bên cạnh thông báo này của cô còn những thông báo chuyển động khác.

[Thông báo: Chúc mừng hội viên ‘Tôi Họ Lâm’ đã nhận được một phiếu ưu đãi.]

[Thông báo: Chúc mừng hội viên ‘Đúng Lúc Đổi Điện Thoại Di Động’ nhận được một phiếu mua hàng.]

[Thông báo: Hội viên ‘Không Thể Chịu Đựng Nổi’ ác ý tổn thương các hội viên khác, khởi động cơ chế trừng phạt: Vào phó bản địa ngục 7 ngày.]



Còn có cả trừng phạt cơ á? Tô Chân nói mà, bảo sao lúc ở khách sạn nghỉ dưỡng mọi người lại thân thiện như vậy, hóa ra làm tổn thương người khác sẽ bị trừng phạt.

Đến khi cô chuyển sang giao diện trò chuyện nhóm lần nữa, họ đã thay đổi chủ đề trò chuyện.

[Tôi có một người bạn ở Liên minh sinh tồn, cậu ta nói Liên minh sinh tồn từng mời chào Cái Quái Gì Đây nhưng bị từ chối.]

[Lợi hại thật, không hổ là top sever tương lai, ngay cả Liên minh sinh tồn cũng dám từ chối.]

[Mọi người nói xem Cái Quái Gì Đây sẽ gia nhập thế lực khác sao? Hay là tiếp tục đi một mình?]

[Tôi cảm thấy anh ta sẽ thành lập thế lực của riêng mình.]

[Wow! Nói không chừng chuyện này sẽ thành sự thật…]

Thấy mình trở thành đối tượng thảo luận của mọi người, cảm giác này thật kỳ lạ, có chút đắc ý lại có chút xấu hổ. Cô đang định giả bộ làm người mới tham dự vào không hiểu gì, kết quả điện thoại reo.

Lần này rốt cuộc không phải là số lạ mà là người cộng tác làm việc với cô.

“Anh Trương.” Tô Chân: “Có chuyện gì vậy?”

“Cô hỏi gì á?” Anh Trương nói: “Hôm qua tôi đã nói với cô về đơn đó, cô nói cần phải suy nghĩ xem có nên nhận đơn hay không, hiện giờ đã suy nghĩ kỹ chưa?”

Tô Chân nhớ ra, ngày hôm qua anh ta đúng là đã nói có một chỗ bị ma ám cần người ngủ, số tiền cũng khá lớn. Chỉ là lúc ấy tâm tư cô toàn tập trung vào chuyện trúng tà nên hoàn toàn không có thời gian suy nghĩ chuyện vô ích này.

Tô Chân suy nghĩ một chút, mặc dù cô vừa mới nhận 500 ngàn nhưng người sống trên đời cũng phải theo đuổi một điều gì đó, ăn không ngồi rồi cũng không phải là kế hoạch lâu dài. Cô nói: “Cũng được, tôi nhận, anh đưa tài liệu của chỗ bị ma ám này cho tôi.”

Anh Trương làm việc rất nhanh nhẹn, chưa đầy hai phút sau, Tô Chân đã nhận được tài liệu về nơi bị ma ám.

Nơi bị ma ám lần này không phải là nhà ở mà là một căn phòng sang trọng trong một khách sạn. Năm ngoái, khách sạn này xảy ra một vụ hỏa hoạn và một vị khách đã bị thiêu chết trong căn phòng sang trọng đó. Sau đó, căn phòng kia đã được sửa sang lại nhưng tất cả các vị khách ở đó chưa được hai tiếng đã chạy ra ngoài, hơn nữa còn nói rằng họ nhìn thấy ma.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Hạn Lưu: Bảo Hiểm Cầu Hôn Thành Công 100%

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook