Vô Hạn Lưu: Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Phá Vỡ
Chương 16: Cổ Trạch
Điều Văn Hoa Bình
23/05/2022
Lần này là một người chơi lâu năm dẫn đầu, Cố Hề Lịch nhớ rõ người này tên Mẫn Tam Húc, mũi cao cao đeo mắt kính, nhiều lần có ý đồ cùng Hoa Mông thảo luận hành động kế tiếp, nhưng khi nói ra ý tưởng đều bị Hoa Mông trực tiếp cự tuyệt. Bởi vì lực hành động không bằng Hoa Mông, cũng bởi lộ trình phía trước không có khác biệt quá lớn, nên vẫn luôn miễn cưỡng đi theo Hoa Mông hành động.
Nhưng hiện tại lại có khác biệt lớn, hầu như mọi người đều cho rằng lối ra là ở tầng trên, tìm manh mối ở lầu hai có vẻ hơi thừa. Bên trong Lĩnh Vực Vong Linh bất cứ nơi nào cũng đều có nguy hiểm, bọn họ hiển nhiên càng nguyện ý đối mặt với nguy hiểm trên lầu 3 hơn.
Hoa Mông: “Các người muốn đi thì đi, không ai cản các người. Thế nào, muốn thuyết phục tôi đi theo các người tìm đường chết sao! Cút cút cút.”
Mẫn Tam Húc tức giận đến đỏ bừng mặt, cuối cùng bỏ đi cùng một người cũ và một người mới.
Cô gái đã dùng hết ba cái bảo hộ kia không đi theo, lập tức bày tỏ lòng trung thành với Kiều Nguyên Bân: “Chị Kiều, em đi theo chị, em không đi!”
Kiều Nguyên Bân: “Tùy cô.”
……
[ Phòng phát sóng trực tiếp của Cố Hề Lịch]
【23333 không dối gạt các vị, tại hạ chuẩn bị làm một bộ sưu tập quỷ quái ăn mệt 】
【 Xuất sắc, vị nữ quỷ trong gương kia đúng là cây hài trong giới quỷ quái 】
【 Tôi không thể hình dung bằng lời được nữa, a a a a, chủ phòng đây là làm thao tác nào vậy, ha ha ha ha 】
【 ma mới xin hỏi, cầu đại lão tiết lộ, cửa ra thật sự ở lầu 3 sao? 】
Ba ba chữ vàng lại lần nữa được triệu hoán.
【 Xác suất rất cao 】
Thực Vật Mạnh Nhất Hoa Miệng Rộng lại phát hiện một chuyện khác, các sự kiện khủng bố cơ hồ nối đuôi nhau kéo tới không có hề ngừng lại một chút nào, nhưng cho tới bây giờ, cảm xúc của các du khách đều khá ổn định, không có xu hướng chuyển sang giai đoạn điên loạn ở hậu kỳ, thường thì khi đó bản chất tàn nhẫn của con người sẽ không hề che lấp mà biểu hiện ra ngoài.
Người ngoài cuộc có thể nhìn ra, chủ phòng đóng một vai trò to lớn trong đó, vẫn luôn điều chỉnh bầu không khí căng thẳng, hiện tại hắn đều có hơi hoài nghi, năng lực thiên phú của chủ phòng sẽ không thật sự là lực tương tác chứ?!
Mắt lạnh nhìn ba người rời khỏi phòng, Kiều Nguyên Bân vẫy tay bảo Cố Hề Lịch tới đây: “Em hiểu biết bao nhiêu về Lĩnh Vực Vong Linh?”
Cố Hề Lịch: “Nội dung trên hợp đồng của《 Kế hoạch 》 em đều biết, cái khác thì là nghe người ta nói, không biết thật giả.”
Về cơ bản, có thể nói là không biết gì hết.
Có quá nhiều ý kiến từ bên ngoài, nhưng chỉ những ai chân chính tiến vào Lĩnh Vực Vong Linh mới biết có gì bên trong.
Kiều Nguyên Bân: “Thực ra chị cũng cảm thấy lối ra ở trên lầu, em hẳn biết đó là nhược điểm yếu nhất trong toàn bộ lĩnh vực, nhưng có thể em không biết, trong lĩnh vực nơi yếu nhất đều do vong linh mạnh nhất canh giữ.”
Nói nhiều như vậy, Kiều Nguyên Bân chỉ muốn nói với cô, quyết định lưu lại vừa rồi của cô là đúng. Kiều Nguyên Bân đối xử với cô khác biệt quá rõ ràng, Cố Hề Lịch cảm thấy không chỉ bởi vì cô là người xuất sắc nhất trong số những người mới, mà còn vì một số lý do tình cảm, khiến cô ấy phải đặc biệt chăm sóc mình.
Cố Hề Lịch: “Em không định đi theo họ, chị Kiều, chị rất tốt với em, em cảm thấy an toàn khi ở bên chị.”
Kiều Nguyên Bân bị quả bóng thẳng thắn này đánh đến sững sờ, thở dài: “Em cũng quá dễ dàng tin tưởng người khác rồi.”
Hiện nơi này còn lại sáu người, bản đồ ở tầng này đánh dấu đều là phòng, phòng bên cạnh cũng là một dãy phòng, nhà thiết kế kiến lúc này đột nhiên chỉ số thông minh online, hiếm thấy bố trí rất hợp lý. Như thường lệ lại là tìm kiếm, căn phòng này thực sự bừa bộn, xung quanh còn có dấu vết đao chém, trên mặt đất cũng có vết máu.
Sau khi xem xét hai căn phòng, Cố Hề Lịch hoài nghi trong căn nhà này đã xảy ra một vụ giết người. Trong căn phòng này, manh mối duy nhất có giá trị được tìm thấy chính là một tờ giấy: [dại tẩu, vòng cổ chị muốn tôi để trong tủ sắt, mật mã là sinh nhật của Nguyên Lương].
Nhưng tủ sắt được nhắc tới trong tờ giấy lại không biết nằm ở đâu, vật này không phải một vật nhỏ, nếu có thì hiện tại khẳng định đã tìm thấy. Đã lục tung cả hai gian nhưng không thấy cái tủ có mật mã nào cả.
Cố Hề Lịch: “Chìa khóa ở trên người người giấy, vậy tủ sắt có thể ở trong gương hay không?”
Cô đang nói về chiếc gương cất giấu nữ quỷ kia.
Suy đoán này rất hợp lý, lĩnh vực này có điểm ghê tởm, đồ vật quan trọng đều nằm trên người quỷ quái, chẳng hạn như chìa khóa, chơi chết quỷ quái còn có thể có được một ít tin tức, buộc người ta không thể không đối mặt trực tiếp với quỷ quái. Theo ý kiến của Cố Hề Lịch, kỳ thật vẫn còn tốt, tỷ như lúc phát hiện người giấy, có thể trước tiên lựa chọn cách đối phó dùng lửa đốt nó, vẫn có thể lấy được chìa khóa, lại còn không gặp phải nguy hiểm khi người giấy sống lại giết người sau đó.
Dường như đang nói với các du khách, đừng sợ, hãy đối mặt với nó.
Trong gương lúc này không có nữ quỷ, Cố Hề Lịch bèn vặn vòi nước, liền nhìn thấy thân ảnh nữ quỷ chậm rãi hiện ra. Khi nó xuất hiện, trong gương không chiếu ra hình ảnh bên ngoài nữa, mà nó thì một mình chiếm cứ không gian trong gương.
Nhìn thấy Cố Hề Lịch, nữ quỷ trong gương rõ ràng hơi khựng lại.
Cố Hề Lịch: “Mày biết tủ sắt ở đâu không?”
Hoa Mông kinh ngạc nhìn cô, ông ta là tay già đời trong những tay già đời, nhưng chưa từng thấy có người nghiêm trang hỏi vong linh như thế. Không nghĩ được chính là, nữ quỷ cư nhiên đáp lại cô, nó lắc lắc đầu.
Cố Hề Lịch: “Lại trả lời, mày khẳng định đang nói dối.”
Nữ quỷ: “……” Tôi muốn giết cô ta a a a a a!
Nhưng hiện tại lại có khác biệt lớn, hầu như mọi người đều cho rằng lối ra là ở tầng trên, tìm manh mối ở lầu hai có vẻ hơi thừa. Bên trong Lĩnh Vực Vong Linh bất cứ nơi nào cũng đều có nguy hiểm, bọn họ hiển nhiên càng nguyện ý đối mặt với nguy hiểm trên lầu 3 hơn.
Hoa Mông: “Các người muốn đi thì đi, không ai cản các người. Thế nào, muốn thuyết phục tôi đi theo các người tìm đường chết sao! Cút cút cút.”
Mẫn Tam Húc tức giận đến đỏ bừng mặt, cuối cùng bỏ đi cùng một người cũ và một người mới.
Cô gái đã dùng hết ba cái bảo hộ kia không đi theo, lập tức bày tỏ lòng trung thành với Kiều Nguyên Bân: “Chị Kiều, em đi theo chị, em không đi!”
Kiều Nguyên Bân: “Tùy cô.”
……
[ Phòng phát sóng trực tiếp của Cố Hề Lịch]
【23333 không dối gạt các vị, tại hạ chuẩn bị làm một bộ sưu tập quỷ quái ăn mệt 】
【 Xuất sắc, vị nữ quỷ trong gương kia đúng là cây hài trong giới quỷ quái 】
【 Tôi không thể hình dung bằng lời được nữa, a a a a, chủ phòng đây là làm thao tác nào vậy, ha ha ha ha 】
【 ma mới xin hỏi, cầu đại lão tiết lộ, cửa ra thật sự ở lầu 3 sao? 】
Ba ba chữ vàng lại lần nữa được triệu hoán.
【 Xác suất rất cao 】
Thực Vật Mạnh Nhất Hoa Miệng Rộng lại phát hiện một chuyện khác, các sự kiện khủng bố cơ hồ nối đuôi nhau kéo tới không có hề ngừng lại một chút nào, nhưng cho tới bây giờ, cảm xúc của các du khách đều khá ổn định, không có xu hướng chuyển sang giai đoạn điên loạn ở hậu kỳ, thường thì khi đó bản chất tàn nhẫn của con người sẽ không hề che lấp mà biểu hiện ra ngoài.
Người ngoài cuộc có thể nhìn ra, chủ phòng đóng một vai trò to lớn trong đó, vẫn luôn điều chỉnh bầu không khí căng thẳng, hiện tại hắn đều có hơi hoài nghi, năng lực thiên phú của chủ phòng sẽ không thật sự là lực tương tác chứ?!
Mắt lạnh nhìn ba người rời khỏi phòng, Kiều Nguyên Bân vẫy tay bảo Cố Hề Lịch tới đây: “Em hiểu biết bao nhiêu về Lĩnh Vực Vong Linh?”
Cố Hề Lịch: “Nội dung trên hợp đồng của《 Kế hoạch 》 em đều biết, cái khác thì là nghe người ta nói, không biết thật giả.”
Về cơ bản, có thể nói là không biết gì hết.
Có quá nhiều ý kiến từ bên ngoài, nhưng chỉ những ai chân chính tiến vào Lĩnh Vực Vong Linh mới biết có gì bên trong.
Kiều Nguyên Bân: “Thực ra chị cũng cảm thấy lối ra ở trên lầu, em hẳn biết đó là nhược điểm yếu nhất trong toàn bộ lĩnh vực, nhưng có thể em không biết, trong lĩnh vực nơi yếu nhất đều do vong linh mạnh nhất canh giữ.”
Nói nhiều như vậy, Kiều Nguyên Bân chỉ muốn nói với cô, quyết định lưu lại vừa rồi của cô là đúng. Kiều Nguyên Bân đối xử với cô khác biệt quá rõ ràng, Cố Hề Lịch cảm thấy không chỉ bởi vì cô là người xuất sắc nhất trong số những người mới, mà còn vì một số lý do tình cảm, khiến cô ấy phải đặc biệt chăm sóc mình.
Cố Hề Lịch: “Em không định đi theo họ, chị Kiều, chị rất tốt với em, em cảm thấy an toàn khi ở bên chị.”
Kiều Nguyên Bân bị quả bóng thẳng thắn này đánh đến sững sờ, thở dài: “Em cũng quá dễ dàng tin tưởng người khác rồi.”
Hiện nơi này còn lại sáu người, bản đồ ở tầng này đánh dấu đều là phòng, phòng bên cạnh cũng là một dãy phòng, nhà thiết kế kiến lúc này đột nhiên chỉ số thông minh online, hiếm thấy bố trí rất hợp lý. Như thường lệ lại là tìm kiếm, căn phòng này thực sự bừa bộn, xung quanh còn có dấu vết đao chém, trên mặt đất cũng có vết máu.
Sau khi xem xét hai căn phòng, Cố Hề Lịch hoài nghi trong căn nhà này đã xảy ra một vụ giết người. Trong căn phòng này, manh mối duy nhất có giá trị được tìm thấy chính là một tờ giấy: [dại tẩu, vòng cổ chị muốn tôi để trong tủ sắt, mật mã là sinh nhật của Nguyên Lương].
Nhưng tủ sắt được nhắc tới trong tờ giấy lại không biết nằm ở đâu, vật này không phải một vật nhỏ, nếu có thì hiện tại khẳng định đã tìm thấy. Đã lục tung cả hai gian nhưng không thấy cái tủ có mật mã nào cả.
Cố Hề Lịch: “Chìa khóa ở trên người người giấy, vậy tủ sắt có thể ở trong gương hay không?”
Cô đang nói về chiếc gương cất giấu nữ quỷ kia.
Suy đoán này rất hợp lý, lĩnh vực này có điểm ghê tởm, đồ vật quan trọng đều nằm trên người quỷ quái, chẳng hạn như chìa khóa, chơi chết quỷ quái còn có thể có được một ít tin tức, buộc người ta không thể không đối mặt trực tiếp với quỷ quái. Theo ý kiến của Cố Hề Lịch, kỳ thật vẫn còn tốt, tỷ như lúc phát hiện người giấy, có thể trước tiên lựa chọn cách đối phó dùng lửa đốt nó, vẫn có thể lấy được chìa khóa, lại còn không gặp phải nguy hiểm khi người giấy sống lại giết người sau đó.
Dường như đang nói với các du khách, đừng sợ, hãy đối mặt với nó.
Trong gương lúc này không có nữ quỷ, Cố Hề Lịch bèn vặn vòi nước, liền nhìn thấy thân ảnh nữ quỷ chậm rãi hiện ra. Khi nó xuất hiện, trong gương không chiếu ra hình ảnh bên ngoài nữa, mà nó thì một mình chiếm cứ không gian trong gương.
Nhìn thấy Cố Hề Lịch, nữ quỷ trong gương rõ ràng hơi khựng lại.
Cố Hề Lịch: “Mày biết tủ sắt ở đâu không?”
Hoa Mông kinh ngạc nhìn cô, ông ta là tay già đời trong những tay già đời, nhưng chưa từng thấy có người nghiêm trang hỏi vong linh như thế. Không nghĩ được chính là, nữ quỷ cư nhiên đáp lại cô, nó lắc lắc đầu.
Cố Hề Lịch: “Lại trả lời, mày khẳng định đang nói dối.”
Nữ quỷ: “……” Tôi muốn giết cô ta a a a a a!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.