Vô Hạn Lưu: Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Phá Vỡ
Chương 15: Cổ Trạch
Điều Văn Hoa Bình
23/05/2022
…… Bởi vì vừa mới chảy ra đều là nước lạnh, hơi nước này xuất hiện không bình thường.
Có lẽ đã phát hiện Cố Hề Lịch không cắn câu, hơi nước chậm rãi tan đi, trong gương hiện ra một nửa gương mặt hư thối của một người cô gái với mái tóc dài đang hưng phấn nhìn chằm chằm vào cô, phát ra tiếng cười mỏng mảnh, không biết là vì muốn nhìn cô rõ hơn, hay do cô gái tóc dài này vốn là người bị cận, cả người cô ả dán vào gương, cái mũi vì quá dùng sức mà sụp xuống, như thể đối với nó mặt gương là một cái không gian, hai người họ đang bị phân cách bởi một bức tường trong suốt.
Vừa ngẩng đầu liền phát hiện bị quan sát gần như vậy, vô cùng kích thích thị giác.
Cố Hề Lịch nổi đầy gân xanh trên trán, im lặng đóng vòi nước, hành động thỏa hiệp này khiến tiếng cười của cô ả càng thêm chói tai, truyền đạt sự sung sướng của chủ nhân.
Gia hỏa này hình như không thể bò ra ngoài, ngay cả khi nó có thể bò ra, thì cô hiện tại có bảo hộ, hoàn toàn không sợ.
Cố Hề Lịch mặt vô biểu tình lại một lần mở nước ra, còn quay sang mở nước từ vòi hoa sen.
Nước trong, máu loãng, nước trong, máu loãng, máu loãng, máu loãng…… Nước trong.
Chuyển đổi vô số lần, tiếng cười chói tai của cô gái kia không biết đã biến mất từ lúc nào, toàn bộ nửa người trên của nó đều ép vào gương, hai mắt chảy ra huyết lệ, hưng phấn biến thành oán độc, gắt gao nhìn chằm chằm người con gái đứng trước gương.
Cuối cùng Cố Hề Lịch cũng rửa sạch vết máu trên người.
Tuy Lý Khả lăn lộn giữa đám người mới, nhưng chú ý nhất vẫn là Cố Hề Lịch, vì cô có còn ba lần bảo hộ, một lần cũng chưa xài, thế nên tiếng vang bên trong lập tức bị ông ta chú ý tới.
Lý Khả cơ hồ là trợn mắt há hốc mồm nhìn Cố Hề Lịch phân cao thấp cùng vòi nước, mắt thấy chốt mở đều sắp bị cô bẻ gãy, nước chảy ra khỏi vòi đã hoàn toàn biến thành nước trong.
Cố Hề Lịch quay đầu thẹn thùng cười: “Cha cháu vẫn luôn nói với cháu —— từ khi còn nhỏ cháu đã rất bướng bỉnh. Một khi bị dọa ngốc, lá gan liền lớn hơn nữa.”
Còn một nguyên nhân nữa, bất kỳ ai tiến vào Lĩnh Vực Vong Linh, gặp phải những biến cố khắc nghiệt, tính cách đều sẽ phát sinh biến hóa, hoặc là nhược điểm trong tính cách nhanh chóng bị tăng mạnh, hoặc là ưu điểm sẽ trở nên càng nổi bật hơn.
Khác với vẻ ngoài yếu ớt, cô gan dạ và bướng bỉnh đến không ngờ.
Ở góc độ vừa rồi của Lý Khả không thể nhìn thấy chiếc gương, nhưng khi vừa bước vào đã bị đồ vật trong gương làm cho kinh ngạc, nói thật từ sau khi ông ta tiến vào Lĩnh Vực Vong Linh liền chưa thấy qua một con quỷ nào không dọa người, đây là con đầu tiên. Chủ yếu là do phần eo của nó gập gần 90 độ, toàn thân mạc danh để lộ ra cảm giác bất lực, Lý Khả trải đời nhiều hoàn toàn bị dọa sợ ngu người.
Lý Khả rất nhanh phát hiện trọng điểm: “Nó…… Không ra được sao?”
“Ừ”
Cố Hề Lịch bắt đầu tìm kiếm phía trên tủ đồ trong phòng tắm, lúc làm việc cô có chú ý quan sát biểu tình nữ quỷ trong gương, cô cũng không che giấu điểm này. Con quỷ trong gương phẫn hận nhìn chằm chằm cô, cố gắng không để lộ ra chút sơ hở nào. Cố Hề Lịch tìm phi thường chậm, ngay cả cục xà phòng thơm trên bàn cũng phải nghiên cứu qua, trong lúc tìm kiếm sẽ thường xuyên liếc mắt nhìn cô ả.
Nếu như cô nàng trong gương là người mà nói, giờ phút này eo chắc mỏi đến gãy, mắt nhìn chằm chằm cũng muốn nhức. May mắn nó là quỷ, còn có thể kiên trì trụ được, nhưng vong linh có nhiều khả năng không thể kiểm soát được một mặt thô bạo của mình, nói cách khác bọn chúng không thể hoàn mỹ khống chế tính tình của mình, lúc này nó rất muốn chơi chết Cố Hề Lịch.
Khi Cố Hề Lịch đặt tay lên tay cầm của ngăn kéo dưới cùng, nữ quỷ trong gương nhanh chóng khẽ co rút khuôn mặt.
Cố Hề Lịch buông tay ra, nhẹ giọng hỏi: “Nếu tao mở ngăn tủ này thì mày có thể chui ra ngoài đúng không?”
Nữ quỷ trong gương: “……”
Cổ trạch thật sự là một nơi tĩnh mịch, nơi này vong linh ngày thường nhiều nhất chỉ cười một tiếng, dù có cười thì cũng nhỏ giọng, một đám đều không phải người câm, nhưng tuyệt không dám lắm lời, bộ dáng giống như rất sợ kinh động tới thứ gì đó. Chỉ có trước khi chết, đám vong linh này mới có thể mở miệng cung cấp cho du khách một chút tin tức quan trọng, sinh hoạt ngày thường không biết cô đơn như thế nào.
Lúc này nếu có thể nói chuyện, nữ quỷ trong gương xác định vững chắc muốn mắng người.
Cố Hề Lịch thích giao tiếp với người khác, hiện tại cũng thích giao tiếp cùng vong linh. Dù gì cũng tốt hơn vật chết nhiều, cô không có biện pháp với vật chết.
Theo Cố Hề Lịch suy đoán, nếu cô chạm vào gương, con quỷ trong gương kia sẽ có thể đả thương đến cô, chắc hẳn điều kiện để quỷ quái tập kích sẽ không quá hà khắc, vì vậy ngoài việc phải chạm vào gương, con quỷ kia khẳng định có con đường khác để ra ngoài hại người.
Người giấy đầu tiên ra tay giết người, cũng không phải gặp người liền giết, mà là công kích Hoa Mông trước, sau đó lại công kích Lý Khả, có tính lựa chọn rất rõ ràng, nguyên nhân rất có thể là do hai người họ đã chạm vào tro trong lư hương, đây là chuyện duy nhất bọn họ làm còn người khác không làm. Ngẫm lại vẫn là thực hố người, hướng dẫn du khách phải tìm chìa khóa mở cửa mà còn đặt rất nhiều cạm bẫy bên trong.
Bỏ qua lời mắng nhiếc trong thầm lặng của con quỷ trong gương, Cố Hề Lịch xoay người trở lại phòng ngủ. Ga trải giường đã bị xốc lên, mặt trên có tảng lớn vết máu đông lại, hiển nhiên trong phòng đã từng xảy ra một sự kiện cực kỳ đẫm máu. Mất rất nhiều thời gian để lần ra manh mối nhưng chẳng thu hoạch được gì, khi Hoa Mông bảo mọi người lại tiếp tục tìm, đã có người đưa ra ý kiến phản đối.
“Sao chúng ta không lên lầu nhìn xem?”
“Tôi cảm thấy lối ra hẳn ở lầu 3.”
Có lẽ đã phát hiện Cố Hề Lịch không cắn câu, hơi nước chậm rãi tan đi, trong gương hiện ra một nửa gương mặt hư thối của một người cô gái với mái tóc dài đang hưng phấn nhìn chằm chằm vào cô, phát ra tiếng cười mỏng mảnh, không biết là vì muốn nhìn cô rõ hơn, hay do cô gái tóc dài này vốn là người bị cận, cả người cô ả dán vào gương, cái mũi vì quá dùng sức mà sụp xuống, như thể đối với nó mặt gương là một cái không gian, hai người họ đang bị phân cách bởi một bức tường trong suốt.
Vừa ngẩng đầu liền phát hiện bị quan sát gần như vậy, vô cùng kích thích thị giác.
Cố Hề Lịch nổi đầy gân xanh trên trán, im lặng đóng vòi nước, hành động thỏa hiệp này khiến tiếng cười của cô ả càng thêm chói tai, truyền đạt sự sung sướng của chủ nhân.
Gia hỏa này hình như không thể bò ra ngoài, ngay cả khi nó có thể bò ra, thì cô hiện tại có bảo hộ, hoàn toàn không sợ.
Cố Hề Lịch mặt vô biểu tình lại một lần mở nước ra, còn quay sang mở nước từ vòi hoa sen.
Nước trong, máu loãng, nước trong, máu loãng, máu loãng, máu loãng…… Nước trong.
Chuyển đổi vô số lần, tiếng cười chói tai của cô gái kia không biết đã biến mất từ lúc nào, toàn bộ nửa người trên của nó đều ép vào gương, hai mắt chảy ra huyết lệ, hưng phấn biến thành oán độc, gắt gao nhìn chằm chằm người con gái đứng trước gương.
Cuối cùng Cố Hề Lịch cũng rửa sạch vết máu trên người.
Tuy Lý Khả lăn lộn giữa đám người mới, nhưng chú ý nhất vẫn là Cố Hề Lịch, vì cô có còn ba lần bảo hộ, một lần cũng chưa xài, thế nên tiếng vang bên trong lập tức bị ông ta chú ý tới.
Lý Khả cơ hồ là trợn mắt há hốc mồm nhìn Cố Hề Lịch phân cao thấp cùng vòi nước, mắt thấy chốt mở đều sắp bị cô bẻ gãy, nước chảy ra khỏi vòi đã hoàn toàn biến thành nước trong.
Cố Hề Lịch quay đầu thẹn thùng cười: “Cha cháu vẫn luôn nói với cháu —— từ khi còn nhỏ cháu đã rất bướng bỉnh. Một khi bị dọa ngốc, lá gan liền lớn hơn nữa.”
Còn một nguyên nhân nữa, bất kỳ ai tiến vào Lĩnh Vực Vong Linh, gặp phải những biến cố khắc nghiệt, tính cách đều sẽ phát sinh biến hóa, hoặc là nhược điểm trong tính cách nhanh chóng bị tăng mạnh, hoặc là ưu điểm sẽ trở nên càng nổi bật hơn.
Khác với vẻ ngoài yếu ớt, cô gan dạ và bướng bỉnh đến không ngờ.
Ở góc độ vừa rồi của Lý Khả không thể nhìn thấy chiếc gương, nhưng khi vừa bước vào đã bị đồ vật trong gương làm cho kinh ngạc, nói thật từ sau khi ông ta tiến vào Lĩnh Vực Vong Linh liền chưa thấy qua một con quỷ nào không dọa người, đây là con đầu tiên. Chủ yếu là do phần eo của nó gập gần 90 độ, toàn thân mạc danh để lộ ra cảm giác bất lực, Lý Khả trải đời nhiều hoàn toàn bị dọa sợ ngu người.
Lý Khả rất nhanh phát hiện trọng điểm: “Nó…… Không ra được sao?”
“Ừ”
Cố Hề Lịch bắt đầu tìm kiếm phía trên tủ đồ trong phòng tắm, lúc làm việc cô có chú ý quan sát biểu tình nữ quỷ trong gương, cô cũng không che giấu điểm này. Con quỷ trong gương phẫn hận nhìn chằm chằm cô, cố gắng không để lộ ra chút sơ hở nào. Cố Hề Lịch tìm phi thường chậm, ngay cả cục xà phòng thơm trên bàn cũng phải nghiên cứu qua, trong lúc tìm kiếm sẽ thường xuyên liếc mắt nhìn cô ả.
Nếu như cô nàng trong gương là người mà nói, giờ phút này eo chắc mỏi đến gãy, mắt nhìn chằm chằm cũng muốn nhức. May mắn nó là quỷ, còn có thể kiên trì trụ được, nhưng vong linh có nhiều khả năng không thể kiểm soát được một mặt thô bạo của mình, nói cách khác bọn chúng không thể hoàn mỹ khống chế tính tình của mình, lúc này nó rất muốn chơi chết Cố Hề Lịch.
Khi Cố Hề Lịch đặt tay lên tay cầm của ngăn kéo dưới cùng, nữ quỷ trong gương nhanh chóng khẽ co rút khuôn mặt.
Cố Hề Lịch buông tay ra, nhẹ giọng hỏi: “Nếu tao mở ngăn tủ này thì mày có thể chui ra ngoài đúng không?”
Nữ quỷ trong gương: “……”
Cổ trạch thật sự là một nơi tĩnh mịch, nơi này vong linh ngày thường nhiều nhất chỉ cười một tiếng, dù có cười thì cũng nhỏ giọng, một đám đều không phải người câm, nhưng tuyệt không dám lắm lời, bộ dáng giống như rất sợ kinh động tới thứ gì đó. Chỉ có trước khi chết, đám vong linh này mới có thể mở miệng cung cấp cho du khách một chút tin tức quan trọng, sinh hoạt ngày thường không biết cô đơn như thế nào.
Lúc này nếu có thể nói chuyện, nữ quỷ trong gương xác định vững chắc muốn mắng người.
Cố Hề Lịch thích giao tiếp với người khác, hiện tại cũng thích giao tiếp cùng vong linh. Dù gì cũng tốt hơn vật chết nhiều, cô không có biện pháp với vật chết.
Theo Cố Hề Lịch suy đoán, nếu cô chạm vào gương, con quỷ trong gương kia sẽ có thể đả thương đến cô, chắc hẳn điều kiện để quỷ quái tập kích sẽ không quá hà khắc, vì vậy ngoài việc phải chạm vào gương, con quỷ kia khẳng định có con đường khác để ra ngoài hại người.
Người giấy đầu tiên ra tay giết người, cũng không phải gặp người liền giết, mà là công kích Hoa Mông trước, sau đó lại công kích Lý Khả, có tính lựa chọn rất rõ ràng, nguyên nhân rất có thể là do hai người họ đã chạm vào tro trong lư hương, đây là chuyện duy nhất bọn họ làm còn người khác không làm. Ngẫm lại vẫn là thực hố người, hướng dẫn du khách phải tìm chìa khóa mở cửa mà còn đặt rất nhiều cạm bẫy bên trong.
Bỏ qua lời mắng nhiếc trong thầm lặng của con quỷ trong gương, Cố Hề Lịch xoay người trở lại phòng ngủ. Ga trải giường đã bị xốc lên, mặt trên có tảng lớn vết máu đông lại, hiển nhiên trong phòng đã từng xảy ra một sự kiện cực kỳ đẫm máu. Mất rất nhiều thời gian để lần ra manh mối nhưng chẳng thu hoạch được gì, khi Hoa Mông bảo mọi người lại tiếp tục tìm, đã có người đưa ra ý kiến phản đối.
“Sao chúng ta không lên lầu nhìn xem?”
“Tôi cảm thấy lối ra hẳn ở lầu 3.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.