Vô Hạn Lưu: Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Phá Vỡ

Chương 30: Cổ Trạch

Điều Văn Hoa Bình

24/05/2022

Chỉ có bản thân cô mới thấy hiệu quả của việc sử dụng năng lượng, tmũi tên sáng lên trên đường, chỉ thẳng vào một chiếc bình hoa trên cái kệ sứt, sau khi đập vỡ bình hoa, bên trong có một chiếc lược ngọc được chạm trổ hết sức tinh xảo.

Trên đường đi về phía trước, mấy lần cô gặp phải ngõ cụt, rốt cuộc mới nhìn thấy ánh sáng. Cửa ra cùng cùng cửa vào gần như giống hệt nhau, cổ trạch chưa bao giờ có đèn sáng như vậy, nhất định không sai…… Cô tìm được lối ra rồi.

Thật may mắn, trước khi Từ Hành đuổi tới, là có thể rời khỏi nơi này.

“Nếu cô chết ở đây, linh hồn cô sẽ đầy oán hận sao?”

Giọng nói hài hước tràn ngập ác ý, Cố Hề Lịch quay đầu lại thì thấy Từ Hành đang đứng cách đó năm bước. Nó đang cười, cười vui sướng, cười vì đùa bỡn con chuột nhỏ là cô trong lòng bàn tay.

Rõ ràng cửa ra đã gần trong gang tấc, lại bị sinh sôi chặt đứt khả năng rời đi, ai có thể chịu được?!

Đây là hiệu quả Từ Hành muốn…… Hắn không có lập tức động thủ với Cố Hề Lịch, mà là vui vẻ thưởng thức sự tuyệt vọng của cô. Tử vong không phải hình phạt đáng sợ nhất, nếu không Từ Nguyên Lương sẽ không còn sống.

Tù nhân khiến người ta tức giận như vậy chạy trốn, kẻ thả tù phạm ra cũng không biết tốt xấu, hẳn nên phí thời gian hung hăng tra tấn bọn chúng một phen. Lúc này vì sao lại muốn so đo với thứ tép riu như cô chứ! Từ Hành nên ở dưới lầu hảo hảo hưởng thụ, là tù nhân chơi không vui sao? Hay là phát chán tiếng hét của các du khách?

Từ Hành ghi hận cô mạo phạm, nói rõ muốn chơi chết cô. Nhưng về mặt lý thuyết mà nói, lĩnh chủ ở trong lĩnh vực của mình là vô địch, nhiều lắm là sẽ chịu quy tắc hạn chế, nhưng hiện tại đến bước này, không có một cái quy tắc nào không cho phép lĩnh chủ giết chết một người du khách.

Cố Hề Lịch bình tĩnh lại, tiến về phía trước hai bước, âm thanh nỉ non nhỏ đến chỉ có mình cô có thể nghe rõ: “Từ Hành có thể bị giết chết!”

Không được, năng lượng nghiêm trọng không đủ.

“Từ Hành thực suy yếu.”

Không được……



Mồ hôi tẩm ướt quần áo sau lưng.

Từ Hành nhướng mày, hứng thú muốn xem nàng định làm gì, giống như một con mèo nhìn con chuột nhỏ vùng vẫy giãy giụa dưới móng vuốt mình, hắn khoan dung vì con chuột có thể làm hắn vui vẻ.

Cố Hề Lịch biết, thời gian không còn nhiều lắm…… Có rồi.

Lúc Từ Hành nhìn thấy con chuột nhỏ móc ra bảo kính liền hơi hơi nheo mắt lại, nhưng thứ này với hắn mà nói gần như chỉ là có chút khó giải quyết mà thôi, gia hỏa hôm nay khiêu khích hắn chắc chắn chết ở chỗ này, chết trước nơi hy vọng, mới có thể tiêu trừ đi việc mấy lần cô lừa gạt hắn.

Cố Hề Lịch đương nhiên không có khả năng đặt hy vọng lên chiếc gương, vật này chỉ để cô có thể tới gần Từ Hành mà thôi.

Vào lúc cô chân chính tới gần Từ Hành, trên người hiện lên kim sắc quang mang, vạn tự hiện ra, hai người va chạm nặng nề, hàm răng cô đập vào nhau, trong đau đớn …… Thời gian nhanh chóng chảy ngược.

Đánh cuộc! …… Dùng hết toàn bộ năng lượng, tạo ra một cơ hội có thể giết chết lĩnh chủ Từ Hành.

……

[ Phòng phát sóng trực tiếp của Cố Hề Lịch]

【 chủ phòng dùng nửa ống năng lượng đổi một cái lược ngọc ? 】

……

【 hiện tại lại dùng hai ống năng lượng……】

【 cực cực khổ khổ mấy chục năm, một sớm trở lại trước giải phóng, bi thương đau lòng xiết bao! 】

【 Thiên phú của chủ phòng sẽ không thật là những gì tôi nghĩ chứ?! A a a, này cũng quá mẹ nó ngưu B……】



【Đụng độ rồi! Chết tiệt, sao màn hình đen thui thế này? 】

【 người da đen mặt đầy dấu chấm hỏi.JPG】

【 cầu hỏi: Phút cuối cùng kia là lĩnh chủ bị phong ấn sao? Online chờ, rất cấp bách. 】

【 a, có ngày đao trong tay, giết sạch thiên hạ, cứt chó 】

_______________________

Thảm kịch cổ trạch không giống như trong Cố Hề Lịch suy đoán quỷ đòi mạng, Từ Hành đáng thương bị tra tấn đến chết, lòng mang oán hận cho nên giết chết mọi người trong cổ trạch…… Không phải như thế, lúc Từ Hành còn sống, về cơ bản hắn đã dựa vào sức mạnh mà một nhân loại có được, đạt tới mục đích.

Hiện tại cũng không phải quay ngược thời gian, nhưng cũng giống như ký ức được lưu giữ trong viên kim cương, nó chỉ là một ảo ảnh được tạo thành từ ký ức, linh cảm này cũng do viên kim cương cấp cho Cố Hề Lịch.

Xâm lấn ký ức Từ Hành, Cố Hề Lịch thấy được một số chuyện khiến hắn có ấn tượng sâu sắc.

Từ Hành lần đầu tiên giết người là vào năm 13 tuổi. Tối hôm trước, Từ Nguyên Lương lấy lý do hắn không tôn kính trưởng bối, để dì Bạch dùng thước đánh hắn, hơn nữa để hắn nghe dì Bạch răn dạy. Dì Bạch là người hầu hồi môn đi theo vơ của Từ Nguyên Lương tới, Từ Hành vẫn luôn cảm thấy bà ta có ác ý với hắn, nếu bà ta động thủ, tuyệt đối là người xuống tay nặng nhất trong đám người. Ngày đó cũng là như thế, hơn nữa bà ta thóa mạ bà ta bằng tiếng địa phương, thập phần chói tai, nếu không phải Từ Nguyên Lương muốn ngủ mà ngăn bà ta lại, chỉ sợ bà ta có thể mắng mấy canh giờ nữa mà không dừng miệng.

Trong tình huống bình thường, Từ Nguyên Lương sẽ không tự mình động thủ đánh hắn. Bởi vì anh trai Từ Nguyên Lương, Từ Nguyên Hồng lúc dạy dỗ gã cũng sẽ không tự mình ra tay, bởi vì chính mình động thủ chính là tư hình, người khác động thủ là gia pháp.

Từ Hành đêm đó đổ một lọ dầu bôi tóc lên cầu thang, cầu thang lầu hai thường xuyên có người đi lại, cần phải đánh bóng, mấy ngày nay đang muốn người tới tu sửa. Dì Bạch dẫm lên chỗ trơn, lăn long lóc thẳng từ lầu hai xuống lầu một, đầu đầy máu, mất mạng tại chỗ.

Từ Hành đứng ở lầu 3, quan sát chuyện đang xảy ra. Hắn không chút sợ hãi, thậm chí trong lòng vô cùng vui sướng, trong nháy mắt cảm nhận được vô vàn vui vẻ.

Giết chóc bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Hạn Lưu: Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Phá Vỡ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook