Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục
Chương 236: Chương 236: Long Hoàng đấu la Long Tiêu Dao (2)
Bao0593846371
30/09/2018
“Long tiền bối, chẳng lẽ ngài thật sự phải ỷ thế hiếp yếu sao?”
Ngôn Thiểu Triết tuy không rõ lý do Long Tiêu Dao lại đối địch, nhưng xem bộ dáng Long Tiêu Dao, dường như có bí ẩn gì đó khó nói, ánh mắt nghiêm túc, khó khăn nói
Long Tiêu Dao nói:
“Người ta phó thác nhận việc, lão phu nợ người ta một ân tình to lớn, không thể không đưa thân cho người khác sử dụng. Vậy đi, ngươi tiếp ba đòn của ta, rồi giao cái nhẫn trong tay tiểu tử kia cho ta, thì cứ tự do mà đi. Lão phu sẽ giữ mạng các ngươi, nhưng nha đầu này thì không đi được.”
Ngôn Thiểu Triết trong lòng lo lắng, nói:
“Long tiền bối, chúng ta......”
Long Tiêu Dao khoát tay, không khí đột nhiên kịch liệt vặn vẹo, Ngôn Thiểu Triết không thể nói nốt nửa câu sau.
Ánh mắt lạnh lẽo, lão già bất chợt toát ra lam quang nhàn nhạt
“Ý ta đã quyết, nhiều lời vô ích. Cẩn thận đi...”
Vừa nói, cũng không thấy Long Tiêu Dao phóng thích võ hồn, tay phải giơ lên, điểm một ngón tay về phía Ngôn Thiểu Triết.
Ngôn Thiểu Triết thân hình chợt lóe lên, chắn trước mặt Hoắc Vũ Hạo và Thiên Lam, một tầng bạch quang dày cộp từ trong người phát ra, tiếng phương hót vang vọng nơi chân trời, một con phượng hoàng hoàng kim lơ lửng sau lưng lão.
Ngôn Thiểu Triết cong tay lại, hai bàn tay hướng ra ngoài, tiếng phượng hót lanh lảnh bén nhọn vang lên, dù đang ở trong vòng bảo vệ của Ngôn Thiểu Triết, Hoắc Vũ Hạo vẫn cảm thấy linh hồn như bị xé nát, Vận Mệnh Nhãn tự động mở ra, tinh thần lực toàn lực phóng thích, trên người phủ kín một tầng kim quang nhàn nhạt, mới ổn định được tâm thần. Hình Na thì nhờ vào võ hồn Dragonite mà áp chế không bị tổn thương.
Nếu nói không trung là một khí cầu khổng lồ, thì ngón tay vừa nãy của Long Tiêu Dao chính là cây thương đâm thủng cái khí cầu đó.
Một cái lỗ đen to đến 3m không hề báo trước xuất hiện trước mặt Ngôn Thiểu Triết, như quái thú há mồm đang muốn cắn nuốt lấy cả hai.
Cảm thấy nguy hiểm ngập tràn, ngay trước khi Ngôn viện trưởng làm điều tiếp theo, Hình Na đã giơ một tay ra và phóng thích skill.
“Dragon Rush – Long thần”
Một hồn đạo khí ở tay xuất hiện, 6 cái hồn hoàn hiện lên, mái tóc từ màu xanh dương chuyển sang màu vàng ánh kim rực rỡ.
Đen, đen, đen, đen, đỏ, xanh dương.
Bộ 6 hồn hoàn kinh khủng xuất hiện sau lưng Hình Na, tuy chỉ có 6 hoàn nhưng chất lượng tuyệt không thua gì mấy Phong hào đấu la, một tiếng Long ngâm vang lên chấn đến điếc tai của tất cả mọi người.
Cái lỗ đen lập tức như gặp chúa tể mà nứt ra, đến cả Long Tiêu Dao cũng là lần đầu tiên gặp phải sự áp chế đến kinh hoàng này, ông đã ẩn tu bao nhiêu năm trời rồi mới có thể bị một đứa bé mới tí tuổi đầu áp chế võ hồn.
“Thiên Lam tỷ?”
Choáng và bất ngờ trước sự ra đòn của Hình Na, Hoắc Vũ Hạo không ngờ vị tỷ tỷ này lại mạnh đến vậy, chưa kể có thể cản được sự tấn công của một Phong hào đấu la, Hình Na còn có một bộ hồn hoàn khủng khiếp, nó còn kinh khủng hơn cả bộ hồn hoàn mà cậu đang có, một hồn hoàn màu xanh dương? đó là thứ quái gì vậy?
“Thiên Lam trò?”
Đến cả Ngôn Viện trưởng cũng bất ngờ trước sự ra tay của đứa nhóc này, không ngờ võ hồn của con bé này mạnh đến nỗi áp chế được võ hồn của vị Long Tiêu Dao phía trước? Rốt cuộc thì đó là võ hồn gì? Và hồn kỹ lúc này là skill mà có thể chấn áp được một đòn của đối phương.?
“Nha đầu! Ngươi là ai?”
Long Tiêu Dao nhìn chằm chằm vào Hình Na, nhưng cô lại không hề e sợ mà trực tiếp nhìn lại đối phương, vì thuộc tính áp chế nên cô không hề bị uy áp của đối phương ảnh hưởng, ngược lại, vị đấu la kia mới phải chịu ảnh hưởng từ cô.
Thật may mắn vì võ hồn của đối phương đồng dạng là long hệ, nếu không thì cho cô mười cái gan cũng không dám đối chiến với ông ta.
“Còn hai chiêu.”
Hình Na nhìn vào phía Long Tiêu Dao mà nói, cô trực tiếp nhìn ông với một cặp mắt khiêu khích.
“Không phải tiền bối đã nói nếu đỡ được 3 đòn sẽ thả bọn ta ra ư? Vậy thì để tiểu nha đầu này giúp Ngôn viện trưởng đỡ nốt 2 đòn còn lại? Sao nào? Đấu la đại nhân?”
Hình Na cười khiêu khích, cô biết đạt đến độ tuổi và uy lực cỡ này, lời hứa của ông ta đã đặt ra sẽ rất khó phá vỡ, tuy nhiên, có khả năng ông ta sẽ dồn toàn lực lại trong 2 đòn tiếp theo, cô nhất định phải đỡ được skill của đối phương.
“Hừm! Nha đầu, ta không biết võ hồn của ngươi là gì mà có thể áp chế ta, cả bộ võ hồn của ngươi cũng rất mạnh, nhưng thật sự muốn đón đỡ 3 đòn của ta? Ngươi có chắc là ngươi đủ tự tin không vậy?”
Long Tiêu Dao tuy cảm thấy nguy hiểm từ võ hồn của Hình Na, nhưng ông với một hồn lực mạnh hơn hẵn hoàn toàn chiếm được thế thượng phong, nếu cho con bé này tu luyện lâu dài thì có khả năng sẽ vượt qua ông, nhưng chỉ với 6 hoàn hồn đế mà muốn tự tin đỡ 2 đòn còn lại của ông? Con nhỏ này gan cũng lớn đấy!
“Ha ha, ta chỉ là muốn thử xem võ hồn của mình có thể khắc chế được ngài đến đâu thôi, coi như đặt cược sinh mạng của mình ra cũng tốt!”
Hình Na cười gằn, đây là lần đầu cô gặp được một vị cường giả mạnh đến như vậy!
Không giao tiếp một chút thì có phải là quá uổng phí không?
“Thiên Lam tỷ, chị đừng làm liều, để em”
Hoắc Vũ Hạo lập tức lao ra mà chặn lại Thiên Lam tỷ, cậu bé có vẻ khá kiên cường mà muốn bảo vệ Hình Na.
“Chậc, thật phiền phức”
Hình Na nhíu mày nhìn Hoắc Vũ Hạo, tên này lại làm phiền cô khiêu chiến cường giả rồi, thật là muốn một tay đập chết nó quá.
“Hửm? nhóc này là, cũng là đệ tử của Mục Ân sao?”
Nhận ra sự hiện diện của Hoắc Vũ Hạo được mọi người bao bọc, hơn hết Ngôn Viện Trưởng còn gọi thằng nhóc này là sư đệ, như vậy thì chỉ có thể là tên nhóc này cũng là đệ tử của Mục Ân mà thôi.
“Đúng, ta là môn đệ của lão sư. Ngươi so với ta ít nhất phải hơn 200 tuổi đi, nếu ngươi cùng tuổi với ta, nhất định không thể là đối thủ của ta. Nếu lão sư của ta còn sống, ngươi há có gan ra tay với người của học viện Sử Lai Khắc chúng ta ư?”
Hoắc Vũ Hạo tỏ ra như thế cũng không phải do bức xúc quá mà bứt nút. Hắn biết rõ thân phận cao quý của vị Long Hoàng đấu la kia, thực tế cũng không muốn ra tay với sư huynh đệ của hắn. Ngôn Thiểu Triết nói như thế nào cũng siêu cấp đấu la thành danh trăm năm, Long Tiêu Dao không để ý mặt mũi ra tay với lão còn được, nhưng mình thì sao? Bản thân chưa tới 20 tuổi, cực hạn đấu la Long Tiêu Dao thành danh hơn 200 năm, sẽ bất kể mặt mũi ra tay sao? Huống chi còn tình cảm hương hỏa với lão sư.
Ngôn Thiểu Triết tuy không rõ lý do Long Tiêu Dao lại đối địch, nhưng xem bộ dáng Long Tiêu Dao, dường như có bí ẩn gì đó khó nói, ánh mắt nghiêm túc, khó khăn nói
Long Tiêu Dao nói:
“Người ta phó thác nhận việc, lão phu nợ người ta một ân tình to lớn, không thể không đưa thân cho người khác sử dụng. Vậy đi, ngươi tiếp ba đòn của ta, rồi giao cái nhẫn trong tay tiểu tử kia cho ta, thì cứ tự do mà đi. Lão phu sẽ giữ mạng các ngươi, nhưng nha đầu này thì không đi được.”
Ngôn Thiểu Triết trong lòng lo lắng, nói:
“Long tiền bối, chúng ta......”
Long Tiêu Dao khoát tay, không khí đột nhiên kịch liệt vặn vẹo, Ngôn Thiểu Triết không thể nói nốt nửa câu sau.
Ánh mắt lạnh lẽo, lão già bất chợt toát ra lam quang nhàn nhạt
“Ý ta đã quyết, nhiều lời vô ích. Cẩn thận đi...”
Vừa nói, cũng không thấy Long Tiêu Dao phóng thích võ hồn, tay phải giơ lên, điểm một ngón tay về phía Ngôn Thiểu Triết.
Ngôn Thiểu Triết thân hình chợt lóe lên, chắn trước mặt Hoắc Vũ Hạo và Thiên Lam, một tầng bạch quang dày cộp từ trong người phát ra, tiếng phương hót vang vọng nơi chân trời, một con phượng hoàng hoàng kim lơ lửng sau lưng lão.
Ngôn Thiểu Triết cong tay lại, hai bàn tay hướng ra ngoài, tiếng phượng hót lanh lảnh bén nhọn vang lên, dù đang ở trong vòng bảo vệ của Ngôn Thiểu Triết, Hoắc Vũ Hạo vẫn cảm thấy linh hồn như bị xé nát, Vận Mệnh Nhãn tự động mở ra, tinh thần lực toàn lực phóng thích, trên người phủ kín một tầng kim quang nhàn nhạt, mới ổn định được tâm thần. Hình Na thì nhờ vào võ hồn Dragonite mà áp chế không bị tổn thương.
Nếu nói không trung là một khí cầu khổng lồ, thì ngón tay vừa nãy của Long Tiêu Dao chính là cây thương đâm thủng cái khí cầu đó.
Một cái lỗ đen to đến 3m không hề báo trước xuất hiện trước mặt Ngôn Thiểu Triết, như quái thú há mồm đang muốn cắn nuốt lấy cả hai.
Cảm thấy nguy hiểm ngập tràn, ngay trước khi Ngôn viện trưởng làm điều tiếp theo, Hình Na đã giơ một tay ra và phóng thích skill.
“Dragon Rush – Long thần”
Một hồn đạo khí ở tay xuất hiện, 6 cái hồn hoàn hiện lên, mái tóc từ màu xanh dương chuyển sang màu vàng ánh kim rực rỡ.
Đen, đen, đen, đen, đỏ, xanh dương.
Bộ 6 hồn hoàn kinh khủng xuất hiện sau lưng Hình Na, tuy chỉ có 6 hoàn nhưng chất lượng tuyệt không thua gì mấy Phong hào đấu la, một tiếng Long ngâm vang lên chấn đến điếc tai của tất cả mọi người.
Cái lỗ đen lập tức như gặp chúa tể mà nứt ra, đến cả Long Tiêu Dao cũng là lần đầu tiên gặp phải sự áp chế đến kinh hoàng này, ông đã ẩn tu bao nhiêu năm trời rồi mới có thể bị một đứa bé mới tí tuổi đầu áp chế võ hồn.
“Thiên Lam tỷ?”
Choáng và bất ngờ trước sự ra đòn của Hình Na, Hoắc Vũ Hạo không ngờ vị tỷ tỷ này lại mạnh đến vậy, chưa kể có thể cản được sự tấn công của một Phong hào đấu la, Hình Na còn có một bộ hồn hoàn khủng khiếp, nó còn kinh khủng hơn cả bộ hồn hoàn mà cậu đang có, một hồn hoàn màu xanh dương? đó là thứ quái gì vậy?
“Thiên Lam trò?”
Đến cả Ngôn Viện trưởng cũng bất ngờ trước sự ra tay của đứa nhóc này, không ngờ võ hồn của con bé này mạnh đến nỗi áp chế được võ hồn của vị Long Tiêu Dao phía trước? Rốt cuộc thì đó là võ hồn gì? Và hồn kỹ lúc này là skill mà có thể chấn áp được một đòn của đối phương.?
“Nha đầu! Ngươi là ai?”
Long Tiêu Dao nhìn chằm chằm vào Hình Na, nhưng cô lại không hề e sợ mà trực tiếp nhìn lại đối phương, vì thuộc tính áp chế nên cô không hề bị uy áp của đối phương ảnh hưởng, ngược lại, vị đấu la kia mới phải chịu ảnh hưởng từ cô.
Thật may mắn vì võ hồn của đối phương đồng dạng là long hệ, nếu không thì cho cô mười cái gan cũng không dám đối chiến với ông ta.
“Còn hai chiêu.”
Hình Na nhìn vào phía Long Tiêu Dao mà nói, cô trực tiếp nhìn ông với một cặp mắt khiêu khích.
“Không phải tiền bối đã nói nếu đỡ được 3 đòn sẽ thả bọn ta ra ư? Vậy thì để tiểu nha đầu này giúp Ngôn viện trưởng đỡ nốt 2 đòn còn lại? Sao nào? Đấu la đại nhân?”
Hình Na cười khiêu khích, cô biết đạt đến độ tuổi và uy lực cỡ này, lời hứa của ông ta đã đặt ra sẽ rất khó phá vỡ, tuy nhiên, có khả năng ông ta sẽ dồn toàn lực lại trong 2 đòn tiếp theo, cô nhất định phải đỡ được skill của đối phương.
“Hừm! Nha đầu, ta không biết võ hồn của ngươi là gì mà có thể áp chế ta, cả bộ võ hồn của ngươi cũng rất mạnh, nhưng thật sự muốn đón đỡ 3 đòn của ta? Ngươi có chắc là ngươi đủ tự tin không vậy?”
Long Tiêu Dao tuy cảm thấy nguy hiểm từ võ hồn của Hình Na, nhưng ông với một hồn lực mạnh hơn hẵn hoàn toàn chiếm được thế thượng phong, nếu cho con bé này tu luyện lâu dài thì có khả năng sẽ vượt qua ông, nhưng chỉ với 6 hoàn hồn đế mà muốn tự tin đỡ 2 đòn còn lại của ông? Con nhỏ này gan cũng lớn đấy!
“Ha ha, ta chỉ là muốn thử xem võ hồn của mình có thể khắc chế được ngài đến đâu thôi, coi như đặt cược sinh mạng của mình ra cũng tốt!”
Hình Na cười gằn, đây là lần đầu cô gặp được một vị cường giả mạnh đến như vậy!
Không giao tiếp một chút thì có phải là quá uổng phí không?
“Thiên Lam tỷ, chị đừng làm liều, để em”
Hoắc Vũ Hạo lập tức lao ra mà chặn lại Thiên Lam tỷ, cậu bé có vẻ khá kiên cường mà muốn bảo vệ Hình Na.
“Chậc, thật phiền phức”
Hình Na nhíu mày nhìn Hoắc Vũ Hạo, tên này lại làm phiền cô khiêu chiến cường giả rồi, thật là muốn một tay đập chết nó quá.
“Hửm? nhóc này là, cũng là đệ tử của Mục Ân sao?”
Nhận ra sự hiện diện của Hoắc Vũ Hạo được mọi người bao bọc, hơn hết Ngôn Viện Trưởng còn gọi thằng nhóc này là sư đệ, như vậy thì chỉ có thể là tên nhóc này cũng là đệ tử của Mục Ân mà thôi.
“Đúng, ta là môn đệ của lão sư. Ngươi so với ta ít nhất phải hơn 200 tuổi đi, nếu ngươi cùng tuổi với ta, nhất định không thể là đối thủ của ta. Nếu lão sư của ta còn sống, ngươi há có gan ra tay với người của học viện Sử Lai Khắc chúng ta ư?”
Hoắc Vũ Hạo tỏ ra như thế cũng không phải do bức xúc quá mà bứt nút. Hắn biết rõ thân phận cao quý của vị Long Hoàng đấu la kia, thực tế cũng không muốn ra tay với sư huynh đệ của hắn. Ngôn Thiểu Triết nói như thế nào cũng siêu cấp đấu la thành danh trăm năm, Long Tiêu Dao không để ý mặt mũi ra tay với lão còn được, nhưng mình thì sao? Bản thân chưa tới 20 tuổi, cực hạn đấu la Long Tiêu Dao thành danh hơn 200 năm, sẽ bất kể mặt mũi ra tay sao? Huống chi còn tình cảm hương hỏa với lão sư.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.