Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục
Chương 237: Chương 237: Long Hoàng đấu la Long Tiêu Dao (3)
Bao0593846371
30/09/2018
“Hửm, có thông minh đấy, nhưng mà, chơi như vậy lỡ mà đối phương bất chấp thì không phải là hơi bị ngu sao?”
Hình Na mặt đầy hắc tuyến nhìn Vũ Hạo, tên này nói chuyện đúng là có suy tính đàng hoàng, áp dụng trong trường hợp này cũng được, nhưng lỡ mà đối phương nổi giận thật thì thằng nhóc này đảm bảo cạp cứt mà ăn.
Mà, cũng may mắn là tên Phong Hào Đấu La thích thú và tò mò về việc Vũ Hạo là học trò của Mục sư, nếu không thì tên nhóc này chuẩn bị về chầu ông bà rồi.
Long Tiêu Dao nheo mắt, chăm chú nhìn con mắt thứ ba của Hoắc Vũ Hạo
“Con mắt thứ ba, Võ hồn thực kỳ lạ. Ngươi nói ta ỷ thế hiếp yếu? Thôi được, đổi lại cho ngươi công kích ta, thế nào? Ta cũng chỉ dùng thực lực cấp 50 giống như ngươi, chỉ cần ngươi có thể khiến cho ta di chuyển nửa phân, thì tính là ngươi thắng. Lúc đó cái nhẫn trên tay ngươi ta không cần. Không ngờ Mục Ân tuổi già còn thu dụng đệ tử, ta cũng khá hiếu kỳ, hắn bị năng lực gì của ngươi hấp dẫn đây....”
Hoắc Vũ Hạo quay nhìn Ngôn Thiểu Triết, Ngôn Thiểu Triết cũng không nghĩ tới sẽ xuất hiện kết quả như vậy, tâm niệm thay đổi thật nhanh, gật đầu với Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo ra tay tình thế tốt hơn bản thân hắn nhiều, với thân phận Long Hoàng đấu la của Long Tiêu Dao, nhất quyết không có thể thương tổn một tiểu bối. Thua, trả nguyên liệu kia lại là xong, dù sao cũng chỉ là mấy thứ gạt Kính Hồng Trần mà có.
Lão luôn luôn có lòng tin, Hoắc Vũ Hạo am hiểu nhất là sáng tạo kỳ tích. Võ hồn song sinh, võ hồn cực hạn, khi mà Long Hoàng đấu la chỉ sử dụng năng lực cùng cấp bậc hồn lực, có thể sẽ.... Nhưng điều mà ông quan tâm chính là con bé Thiên Lam này, võ hồn và hồn hoàn đều mạnh đến đáng sợ, một con bé như vậy mà lại vô danh từ đấy đên nay? 6 hoàn hồn đế? hơn nữa còn có long lực áp chế cả Long Tiêu Dao, thật là đáng sợ và bí ẩn cô gái a!
Lui một bước, ít nhất có thể kéo dài một ít thời gian.
Khi Hoắc Vũ Hạo nói có thể gặp phải tập kích, lão đã truyền tin bí mật về, tin chắc viện quân đang trên đường đến đây.
Hoắc Vũ Hạo chỉ xuống mặt đất:
“Chúng ta xuống dưới đánh.”
Long Tiêu Dao có vẻ rất hứng thú với hắn, bật cười nói:
“Ta đúng là quên mất, ngươi vẫn chưa thể tự do tự tại trên không trung. Được, vậy thì xuống dưới.”
Ngôn Thiểu Triết nhìn thoáng đám mây đen bắt đầu chuyển động kia, ánh mắt toát ra một tia lo lắng.
Tuy rất tin tưởng Tiên Lâm Nhi, nhưng đối thủ có thể mời được tôn giá đại thần như Long Tiêu Dao, thì những cường giả thấp hơn một chút không thể sao? Nếu lại có thêm một vị phong hào đấu la nữa, e rằng Tiên Lâm Nhi sẽ gặp đại phiền toái, nghe ý tứ của Long Tiêu Dao, lão ta có vẻ không muốn buông tha nàng a!
Hoắc Vũ Hạo thông minh ra sao, Ngôn Thiểu Triết liền hiểu rõ ý tứ của hắn, trong lòng vừa động, nói:
“Long tiền bối, chúng ta đánh cuộc. Người xem như thế nào?”
Long Tiêu Dao cười lớn:
“Đánh cược? Với ta mà nói, việc này cũng khá mới mẻ, nói xem.”
Hoắc Vũ Hạo nói:
“Tiên Lâm Nhi viện trưởng của chúng ta và vị Hạt Hổ đấu la kia chiến đấu hẳn là đồng cấp ngang ngửa, đúng không?”
Long Tiêu Dao gật đầu, nói:
“Đúng. Một chọi một, cả hai cùng lưỡng bại câu thương, kết cục đó có 70% chắc chắn.”
Hoắc Vũ Hạo nói:
“Ngài cũng đã nhìn ra, ta chỉ có tu vi cấp 50, là một Hồn Vương ngũ hoàn. Vậy thì ngài cho rằng nếu ta gia nhập vòng chiến đó thì sẽ ra sao?”
Long Tiêu Dao nở nụ cười
“Tiểu tử kia, ngươi thật là quá tự tin a! Ngươi thật sự cho rằng, giao tranh của siêu cấp đấu la cỡ như ngươi có thể tham dự?”
Hoắc Vũ Hạo cũng cười, nụ cười có chút giảo hoạt, lại càng làm cho Long Tiêu Dao cảm thấy hứng thú
“Ta cược với ngài chính là việc này, ta dám chắc khi có ta tham chiến, chỉ trong một phút có thể trợ giúp Tiên viện trưởng giành thắng lợi, ngài có dám cược không?”
“Hả?”
Long Tiêu Dao thực sự ngạc nhiên nhìn Hoắc Vũ Hạo:
"Tiểu tử kia, ngươi đang cược sinh mạng của ngươi đấy, lão phu vẫn không thấy ngươi có cơ hội nào cả. Hơn nữa trước mặt ta ngươi đừng có đùa giỡn xảo trá, cậy vào Ngôn Thiểu Triết bên cạnh cũng không thể giúp ngươi được đâu.”
Hoắc Vũ Hạo ngạo nghễ nói:
“Ta chỉ bằng lực lượng của chính mình, không cần bất cứ ai trợ giúp, có dám cược với ta không? Ta cũng không yêu cầu gì quá phận, nếu ta thắng, thỉnh ngài cam đoan ta và Ngôn viện trưởng, Tiên viện trưởng sẽ bình an về tới học viện. Dĩ nhiên, ước định trước đó của chúng ta vẫn không đổi, nếu ta trong ba lần công kích, dưới tình huống ngài sử dụng hồn lực đồng cấp mà vẫn không thể đánh lui, ta liền trả chiếc nhẫn này cho ngài.”
Long Tiêu Dao mỉm cười, nói:
“Tiểu tử kia, ngươi đang muốn lừa ta a! Tuy biết ngươi đang đào một cái hố cho ta nhảy vào, nhưng đã nhiều năm không thấy chuyện thú vị như thế, sao có thể bỏ qua không đánh cược một phen? Được, vậy trước tiên phải nhìn xem trong một phút ngươi làm sao có thể giải quyết trận chiến bên kia.”
Vừa nói, không thấy Long Tiêu Dao hành động như thế nào, chỉ như bước ra vài bước, lão đã đi xa mấy ngàn mét. Tu vi trình độ của lão, đã không khác thần tiên lục địa, đối với việc dùng hồn lực bản thân khống chế không gian, hoàn toàn đến cảnh giới tùy tâm sở dục.
Tuy rời xa, lão vẫn nhìn chằm chằm vào Vũ Hạo, kể cả Thiên Lam đều nằm gọn vào trong tầm mắt lão, dù sao thì cô bé này cũng có một võ hồn có thể áp chế cả long hồn của ông, thật là một cô bé thần bí, nhưng hiện tại ông lại bị đứa nhóc đệ tử của Mục Ân này hấp dẫn hơn, còn con nhóc này, mọi chuyện cứ để sau rồi tính!
Ngôn viện trưởng lập tức hỏi Vũ Hạo xem cậu có chắc chắn không, nhận được câu trả lời khẳng định, ông lập tức quay lại.
Nếu là đệ tử khác, nhất định lão sẽ cho rằng hắn tự đại, nhưng Hoắc Vũ Hạo thì khác, ngay cả lão sư cũng khen tiểu sư đệ không ngớt, từ lâu đã sáng tạo quá nhiều kỳ tích. Lúc trước ngay cả tu vi tam hoàn còn chưa có lại có thể ngăn cơn sóng dữ ở trận chung kết Đấu Hồn Đại Tái, đây là thực lực gì chứ?
Hoắc Vũ Hạo bật hồn đạo khí phi hành sau lưng, điều khiển nhuần nhuyễn bay lên lơ lửng trên cao, những âm thanh xướng ngâm trầm thấp bắt đầu vang lên theo một tần số và tiết tấu đặc biệt.
“Hửm? Vong linh ngôn ngữ? Tốt thật, vừa tiện học hỏi”
Hình Na cười lạnh nhìn Vũ Hạo, thằng nhóc này vừa cản trở cô giao thiệp với một vị Phong hào đấu la, không rút ra vài skill từ thằng nhóc này thì phí quá! Muốn làm anh hùng? Vậy nôn cái chú ngữ của nhóc ra cho ta học nào, hừ hừ
Hình Na mặt đầy hắc tuyến nhìn Vũ Hạo, tên này nói chuyện đúng là có suy tính đàng hoàng, áp dụng trong trường hợp này cũng được, nhưng lỡ mà đối phương nổi giận thật thì thằng nhóc này đảm bảo cạp cứt mà ăn.
Mà, cũng may mắn là tên Phong Hào Đấu La thích thú và tò mò về việc Vũ Hạo là học trò của Mục sư, nếu không thì tên nhóc này chuẩn bị về chầu ông bà rồi.
Long Tiêu Dao nheo mắt, chăm chú nhìn con mắt thứ ba của Hoắc Vũ Hạo
“Con mắt thứ ba, Võ hồn thực kỳ lạ. Ngươi nói ta ỷ thế hiếp yếu? Thôi được, đổi lại cho ngươi công kích ta, thế nào? Ta cũng chỉ dùng thực lực cấp 50 giống như ngươi, chỉ cần ngươi có thể khiến cho ta di chuyển nửa phân, thì tính là ngươi thắng. Lúc đó cái nhẫn trên tay ngươi ta không cần. Không ngờ Mục Ân tuổi già còn thu dụng đệ tử, ta cũng khá hiếu kỳ, hắn bị năng lực gì của ngươi hấp dẫn đây....”
Hoắc Vũ Hạo quay nhìn Ngôn Thiểu Triết, Ngôn Thiểu Triết cũng không nghĩ tới sẽ xuất hiện kết quả như vậy, tâm niệm thay đổi thật nhanh, gật đầu với Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo ra tay tình thế tốt hơn bản thân hắn nhiều, với thân phận Long Hoàng đấu la của Long Tiêu Dao, nhất quyết không có thể thương tổn một tiểu bối. Thua, trả nguyên liệu kia lại là xong, dù sao cũng chỉ là mấy thứ gạt Kính Hồng Trần mà có.
Lão luôn luôn có lòng tin, Hoắc Vũ Hạo am hiểu nhất là sáng tạo kỳ tích. Võ hồn song sinh, võ hồn cực hạn, khi mà Long Hoàng đấu la chỉ sử dụng năng lực cùng cấp bậc hồn lực, có thể sẽ.... Nhưng điều mà ông quan tâm chính là con bé Thiên Lam này, võ hồn và hồn hoàn đều mạnh đến đáng sợ, một con bé như vậy mà lại vô danh từ đấy đên nay? 6 hoàn hồn đế? hơn nữa còn có long lực áp chế cả Long Tiêu Dao, thật là đáng sợ và bí ẩn cô gái a!
Lui một bước, ít nhất có thể kéo dài một ít thời gian.
Khi Hoắc Vũ Hạo nói có thể gặp phải tập kích, lão đã truyền tin bí mật về, tin chắc viện quân đang trên đường đến đây.
Hoắc Vũ Hạo chỉ xuống mặt đất:
“Chúng ta xuống dưới đánh.”
Long Tiêu Dao có vẻ rất hứng thú với hắn, bật cười nói:
“Ta đúng là quên mất, ngươi vẫn chưa thể tự do tự tại trên không trung. Được, vậy thì xuống dưới.”
Ngôn Thiểu Triết nhìn thoáng đám mây đen bắt đầu chuyển động kia, ánh mắt toát ra một tia lo lắng.
Tuy rất tin tưởng Tiên Lâm Nhi, nhưng đối thủ có thể mời được tôn giá đại thần như Long Tiêu Dao, thì những cường giả thấp hơn một chút không thể sao? Nếu lại có thêm một vị phong hào đấu la nữa, e rằng Tiên Lâm Nhi sẽ gặp đại phiền toái, nghe ý tứ của Long Tiêu Dao, lão ta có vẻ không muốn buông tha nàng a!
Hoắc Vũ Hạo thông minh ra sao, Ngôn Thiểu Triết liền hiểu rõ ý tứ của hắn, trong lòng vừa động, nói:
“Long tiền bối, chúng ta đánh cuộc. Người xem như thế nào?”
Long Tiêu Dao cười lớn:
“Đánh cược? Với ta mà nói, việc này cũng khá mới mẻ, nói xem.”
Hoắc Vũ Hạo nói:
“Tiên Lâm Nhi viện trưởng của chúng ta và vị Hạt Hổ đấu la kia chiến đấu hẳn là đồng cấp ngang ngửa, đúng không?”
Long Tiêu Dao gật đầu, nói:
“Đúng. Một chọi một, cả hai cùng lưỡng bại câu thương, kết cục đó có 70% chắc chắn.”
Hoắc Vũ Hạo nói:
“Ngài cũng đã nhìn ra, ta chỉ có tu vi cấp 50, là một Hồn Vương ngũ hoàn. Vậy thì ngài cho rằng nếu ta gia nhập vòng chiến đó thì sẽ ra sao?”
Long Tiêu Dao nở nụ cười
“Tiểu tử kia, ngươi thật là quá tự tin a! Ngươi thật sự cho rằng, giao tranh của siêu cấp đấu la cỡ như ngươi có thể tham dự?”
Hoắc Vũ Hạo cũng cười, nụ cười có chút giảo hoạt, lại càng làm cho Long Tiêu Dao cảm thấy hứng thú
“Ta cược với ngài chính là việc này, ta dám chắc khi có ta tham chiến, chỉ trong một phút có thể trợ giúp Tiên viện trưởng giành thắng lợi, ngài có dám cược không?”
“Hả?”
Long Tiêu Dao thực sự ngạc nhiên nhìn Hoắc Vũ Hạo:
"Tiểu tử kia, ngươi đang cược sinh mạng của ngươi đấy, lão phu vẫn không thấy ngươi có cơ hội nào cả. Hơn nữa trước mặt ta ngươi đừng có đùa giỡn xảo trá, cậy vào Ngôn Thiểu Triết bên cạnh cũng không thể giúp ngươi được đâu.”
Hoắc Vũ Hạo ngạo nghễ nói:
“Ta chỉ bằng lực lượng của chính mình, không cần bất cứ ai trợ giúp, có dám cược với ta không? Ta cũng không yêu cầu gì quá phận, nếu ta thắng, thỉnh ngài cam đoan ta và Ngôn viện trưởng, Tiên viện trưởng sẽ bình an về tới học viện. Dĩ nhiên, ước định trước đó của chúng ta vẫn không đổi, nếu ta trong ba lần công kích, dưới tình huống ngài sử dụng hồn lực đồng cấp mà vẫn không thể đánh lui, ta liền trả chiếc nhẫn này cho ngài.”
Long Tiêu Dao mỉm cười, nói:
“Tiểu tử kia, ngươi đang muốn lừa ta a! Tuy biết ngươi đang đào một cái hố cho ta nhảy vào, nhưng đã nhiều năm không thấy chuyện thú vị như thế, sao có thể bỏ qua không đánh cược một phen? Được, vậy trước tiên phải nhìn xem trong một phút ngươi làm sao có thể giải quyết trận chiến bên kia.”
Vừa nói, không thấy Long Tiêu Dao hành động như thế nào, chỉ như bước ra vài bước, lão đã đi xa mấy ngàn mét. Tu vi trình độ của lão, đã không khác thần tiên lục địa, đối với việc dùng hồn lực bản thân khống chế không gian, hoàn toàn đến cảnh giới tùy tâm sở dục.
Tuy rời xa, lão vẫn nhìn chằm chằm vào Vũ Hạo, kể cả Thiên Lam đều nằm gọn vào trong tầm mắt lão, dù sao thì cô bé này cũng có một võ hồn có thể áp chế cả long hồn của ông, thật là một cô bé thần bí, nhưng hiện tại ông lại bị đứa nhóc đệ tử của Mục Ân này hấp dẫn hơn, còn con nhóc này, mọi chuyện cứ để sau rồi tính!
Ngôn viện trưởng lập tức hỏi Vũ Hạo xem cậu có chắc chắn không, nhận được câu trả lời khẳng định, ông lập tức quay lại.
Nếu là đệ tử khác, nhất định lão sẽ cho rằng hắn tự đại, nhưng Hoắc Vũ Hạo thì khác, ngay cả lão sư cũng khen tiểu sư đệ không ngớt, từ lâu đã sáng tạo quá nhiều kỳ tích. Lúc trước ngay cả tu vi tam hoàn còn chưa có lại có thể ngăn cơn sóng dữ ở trận chung kết Đấu Hồn Đại Tái, đây là thực lực gì chứ?
Hoắc Vũ Hạo bật hồn đạo khí phi hành sau lưng, điều khiển nhuần nhuyễn bay lên lơ lửng trên cao, những âm thanh xướng ngâm trầm thấp bắt đầu vang lên theo một tần số và tiết tấu đặc biệt.
“Hửm? Vong linh ngôn ngữ? Tốt thật, vừa tiện học hỏi”
Hình Na cười lạnh nhìn Vũ Hạo, thằng nhóc này vừa cản trở cô giao thiệp với một vị Phong hào đấu la, không rút ra vài skill từ thằng nhóc này thì phí quá! Muốn làm anh hùng? Vậy nôn cái chú ngữ của nhóc ra cho ta học nào, hừ hừ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.