Vợ Mang Thai: Chồng Lo Lắng Muốn Có Đứa Thứ Hai
Chương 85: Tối nay đến phòng anh (5)
Công Tử Như Tuyết
24/12/2021
Sau khi hoàn thành công việc, mọi người đều có vẻ rất thoải mái, ăn uống no say, mãi đến tám giờ, Cam Viện mới đưa đứa nhỏ trở lại trang viên.
Từ xa nhìn thấy ánh đèn trên lầu bốn, biết Hoàng Phủ Quyết đã trở về, Cam Viện lập tức dẫn Cam Đường lên lầu sau khi xuống xe, để không gặp anh ta.
Không ngờ, vừa bước lên bậc thềm, Will đã được một nụ cười chào đón.
"Cô Cam, thưa cô, vui lòng lên sân thượng trên tầng 4."
Cam Viện dừng lại, "Có chuyện gì vậy?"
"Về việc sắp xếp cho hai chuyến trở về."
"Ý anh ấy là.."
"Tôi không biết chuyện này, Tốt hơn hết cô nên hỏi tiên sinh." Will duỗi tay ra nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Cam Đường, "Tiểu Đường, chú sẽ đưa con trở về phòng, được không?"
"Được." Đứa nhỏ lập tức đồng ý.
Mặc dù Cam Viện luôn nói rằng không thích Hoàng Phủ Quyết, nhưng cậu có thể thấy rằng tâm trạng của cô mấy ngày nay không được tốt.
Đứa nhỏ nơi nào biết tâm tư của cô, chẳng qua là nghĩ rằng cô đang khó chịu vì mâu thuẫn với Hoàng Phủ Quyết.
Mấy ngày nay không gặp Hoàng Phủ Quyết, cậu cũng không có biện pháp gì, hiện tại rốt cục nhìn thấy Hoàng Phủ Quyết. Chủ động đi tìm Cam Viện, đứa nhỏ sao lại có lý do không hợp tác được?
Gật đầu với Cam Viện, Will mỉm cười dẫn đứa nhotvào phòng ngủ, mọi người nhẹ nhàng hỏi đứa nhỏ đã ăn gì vào buổi tối, có ngon hay không.
Nhìn hai người họ rời đi, Cam Viện quay người bước lên cầu thang dẫn lên tầng ba.
Là phúc thì không phải họa, là họa thì không tránh khỏi, luôn tránh nó cũng không phải là một cách.
Khi Cam viện lên lầu, Will đã dẫn đứa nhỏ vào và sắp xếp cho đứa nhỏ một chỗ ngồi, rồi anh lấy trái cây trên bàn và giao cho cậu.
"Nào, ăn chút hoa quả đi.." Cam Đường cảm ơn anh ta rồi tiếp lấy, anh ta thuận thế cầm lấy lòng bàn tay của đứa nhỏ "Tiểu Đương, móng tay của con hình như hơi dài, chú giúp con cắt tỉa?"
Đứa nhỏ lịch sự từ chối, "Không, mẹ con mới cắt cho con hôm qua."
Will lấy đồ cắt móng tay ra, "Hãy cẩn thận về vệ sinh. Ngày nào cũng phải cắt tỉa móng tay. Một mình con không làm được, thì để chú giúp con."
Nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cậu, Will cẩn thận cắt tỉa móng tay. Những chiếc móng gãy không bị vứt bỏ mà đặt trên một chiếc khăn giấy.
Đang định nhét đinh vào túi thì thằng nhỏ quay mặt lại.
"Chú Will, chú đang làm gì vậy?"
"Cháu.." Will lập tức cười và che giấu, "Không có gì đâu?"
"Vậy tại sao chú lại đem bỏ móng tay vào túi?"
Will cười khổ một mình, đứanhỏ này, thật đúng là không dễ ứng phó.
"Phải không, chú.. chú tưởng đó là khăn giấy sạch."
"Thùng rác ở đây."
Đứa nhỏ duỗi tay ném khăn giấy vào đó, Will muốn khóc không ra nước mắt trong giây lát, sảng khoái, lấy từ trong túi ra chiếc còi của một đứa trẻ.
"Tiểu Đường, cái này để con chơi."
"Còi?" Đứa nhỏ lập tức tỏ ra khinh thường, "trẻ con."
Will đầy vạch đen, khó nén nở một nụ cười, "Vậy thì.. chúng ta chơi với bóng bay nhé?
" Chán. "
" Chắc chắn là con không thể thổi được đúng không? "
" Phép khích tướng đối với con vô dụng. "
"... "
Will không nói nên lời.
Còn lấy cái gì, kiểm tra ADN cái gì, tính cách của vị này giống hệt với vị gia kia của nhà bọn..
Tất nhiên, nghĩ thì nghĩ, anh không dám không hoàn thành nhiệm mà tiên sinh giao phó.
" Chú biết một trò chơi, con hẳn là chưa từng chơi. "
" Trò chơi gì?"
Đứa nhỏ tò mò hỏi.
Will đưa tay lên và vén hai lọn tóc của mình.
Từ xa nhìn thấy ánh đèn trên lầu bốn, biết Hoàng Phủ Quyết đã trở về, Cam Viện lập tức dẫn Cam Đường lên lầu sau khi xuống xe, để không gặp anh ta.
Không ngờ, vừa bước lên bậc thềm, Will đã được một nụ cười chào đón.
"Cô Cam, thưa cô, vui lòng lên sân thượng trên tầng 4."
Cam Viện dừng lại, "Có chuyện gì vậy?"
"Về việc sắp xếp cho hai chuyến trở về."
"Ý anh ấy là.."
"Tôi không biết chuyện này, Tốt hơn hết cô nên hỏi tiên sinh." Will duỗi tay ra nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Cam Đường, "Tiểu Đường, chú sẽ đưa con trở về phòng, được không?"
"Được." Đứa nhỏ lập tức đồng ý.
Mặc dù Cam Viện luôn nói rằng không thích Hoàng Phủ Quyết, nhưng cậu có thể thấy rằng tâm trạng của cô mấy ngày nay không được tốt.
Đứa nhỏ nơi nào biết tâm tư của cô, chẳng qua là nghĩ rằng cô đang khó chịu vì mâu thuẫn với Hoàng Phủ Quyết.
Mấy ngày nay không gặp Hoàng Phủ Quyết, cậu cũng không có biện pháp gì, hiện tại rốt cục nhìn thấy Hoàng Phủ Quyết. Chủ động đi tìm Cam Viện, đứa nhỏ sao lại có lý do không hợp tác được?
Gật đầu với Cam Viện, Will mỉm cười dẫn đứa nhotvào phòng ngủ, mọi người nhẹ nhàng hỏi đứa nhỏ đã ăn gì vào buổi tối, có ngon hay không.
Nhìn hai người họ rời đi, Cam Viện quay người bước lên cầu thang dẫn lên tầng ba.
Là phúc thì không phải họa, là họa thì không tránh khỏi, luôn tránh nó cũng không phải là một cách.
Khi Cam viện lên lầu, Will đã dẫn đứa nhỏ vào và sắp xếp cho đứa nhỏ một chỗ ngồi, rồi anh lấy trái cây trên bàn và giao cho cậu.
"Nào, ăn chút hoa quả đi.." Cam Đường cảm ơn anh ta rồi tiếp lấy, anh ta thuận thế cầm lấy lòng bàn tay của đứa nhỏ "Tiểu Đương, móng tay của con hình như hơi dài, chú giúp con cắt tỉa?"
Đứa nhỏ lịch sự từ chối, "Không, mẹ con mới cắt cho con hôm qua."
Will lấy đồ cắt móng tay ra, "Hãy cẩn thận về vệ sinh. Ngày nào cũng phải cắt tỉa móng tay. Một mình con không làm được, thì để chú giúp con."
Nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cậu, Will cẩn thận cắt tỉa móng tay. Những chiếc móng gãy không bị vứt bỏ mà đặt trên một chiếc khăn giấy.
Đang định nhét đinh vào túi thì thằng nhỏ quay mặt lại.
"Chú Will, chú đang làm gì vậy?"
"Cháu.." Will lập tức cười và che giấu, "Không có gì đâu?"
"Vậy tại sao chú lại đem bỏ móng tay vào túi?"
Will cười khổ một mình, đứanhỏ này, thật đúng là không dễ ứng phó.
"Phải không, chú.. chú tưởng đó là khăn giấy sạch."
"Thùng rác ở đây."
Đứa nhỏ duỗi tay ném khăn giấy vào đó, Will muốn khóc không ra nước mắt trong giây lát, sảng khoái, lấy từ trong túi ra chiếc còi của một đứa trẻ.
"Tiểu Đường, cái này để con chơi."
"Còi?" Đứa nhỏ lập tức tỏ ra khinh thường, "trẻ con."
Will đầy vạch đen, khó nén nở một nụ cười, "Vậy thì.. chúng ta chơi với bóng bay nhé?
" Chán. "
" Chắc chắn là con không thể thổi được đúng không? "
" Phép khích tướng đối với con vô dụng. "
"... "
Will không nói nên lời.
Còn lấy cái gì, kiểm tra ADN cái gì, tính cách của vị này giống hệt với vị gia kia của nhà bọn..
Tất nhiên, nghĩ thì nghĩ, anh không dám không hoàn thành nhiệm mà tiên sinh giao phó.
" Chú biết một trò chơi, con hẳn là chưa từng chơi. "
" Trò chơi gì?"
Đứa nhỏ tò mò hỏi.
Will đưa tay lên và vén hai lọn tóc của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.