Chương 856
Nhị Tỷ
03/08/2022
Ngô Ưu vẫn chưa ngủ, mặc dù trong nhà đã có điện rồi nhưng cô ta đang đứng ở của chờ hai người.
Lúc cô ta nhìn thấy Cố Gia Huy đang cõng Hứa Minh Tâm trên lưng thì nổi trận linh đình, nắm đấm cũng nắm chặt lại.
Cô ta vội vàng tiến lên phía trước đỡ Hứa Minh Tâm, nói: “Ây da, chân của cô vẫn còn đau sao, hay là để tôi giúp cô nhé, tôi đưa cô về phòng.”
“Không cần đâu, tôi tự đi được rồi.”
Cố Gia Huy lùi về sau một bước, né bàn tay của cô ta ra.
Hứa Minh Tâm đau đến mức nghiến răng nghiến lợi, cái cô Ngô Ưu này thật xấu xa, thế mà vừa rồi lại nhéo cánh tay của cô.
Ngô Ưu nghe thấy anh nói vậy thì tức đến nỗi muốn giậm chân.
Cố Gia Huy đưa cô về phòng, còn Ngô Ưu sợ Hứa Minh Tâm dụ dỗ Cố Gia Huy nên cũng đi lên cùng bọn họ luôn.
“À thì… nếu như Hứa Minh Tâm đã bị thương rồi vậy thì anh nên để cô ấy nghỉ ngơi sớm đi!”
“Không thích… em sợ ma, anh phải lại đây với em.” Hứa Minh Tâm nắm chặt cánh tay của Cố Gia Huy, giả vờ đáng thương nói.
“Được.” Tên miền mới của bên mình là Truyen3.one. Cả nhà truy cập vào đọc để ủng hộ chúng mình có động lực ra chương mới nhé!
Cố Gia Huy mỉm cười rồi gật đầu đồng ý, điều này sắp làm Ngô Ưu tức chết rồi.
Cái cô Hứa Minh Tâm này nhất định là dùng thủ đoạn gì đó để dụ dỗ Cố Gia Huy rồi, cô bây giờ với trước đây hoàn toàn là hai người khác nhau, thế mà cô lại chủ động ra tay rồi.
Thật đáng chết, sớm biết thế này thì vừa rồi cô ta đã chạy theo rồi.
Ngô Ưu không thể tiếp tục ở lại đây nữa, cô ta còn quay về phòng lấy rượu thuốc được ngâm từ dược liệu hái trên núi về, đặc biệt hữu dụng mang sang cho Hứa Minh Tâm.
Cô ta muốn tìm cơ hội để chen vào giữa hai người bọn họ, không thể để cho Cố Gia Huy và Hứa Minh Tâm có bất cứ hành động tiếp xúc thân thể nào được.
Nhưng cho dù cô ta đưa ra bất cứ yêu cầu gì cũng đều bị Cố Gia Huy ngăn cản, anh nói anh muốn tự mình làm.
Cô ta căn bản không còn cách nào khác, chỉ có thể nhìn hai người bọn họ giống như đang dựng lên một bức tường thành vô hình mà người khác không thể nào chen chân vào giữa được.
Cô ta cứ đứng ở đó chờ đợi, cô ta không tin rằng Cố Gia Huy sẽ không chịu về phòng đi ngủ.
Đến cuối cùng, Hứa Minh Tâm buồn ngủ rũ cả mắt xuống rồi liền đẩy Cố Gia Huy ra, bảo anh nhanh chóng đưa Ngô Ưu đi ra chỗ khác đi, cô thực sự không thể chịu được nữa.
Cô không ngờ rằng da mặt của Ngô Ưu lại dày như vậy, trước đây cô còn cố ý để bị cô ta tách ra, cho cô ta cơ hội ở riêng một chỗ với Cố Gia Huy nữa đó.
Sao bây giờ cô ta lại có thể lấy ân báo oán như vậy được chứ?
Cố Gia Huy gật đầu, cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách.
Anh quay người rời đi, lúc này thì Ngô Ưu mới thở phào một hơi, nhanh chóng chạy theo.
“Được rồi, cô Ngô, tôi cũng phải về phòng nghỉ ngơi rồi.”
Anh đứng chắn ở trước cửa, khôn hề có ý để cho cô ta đi vào, giọng điệu đuổi khách rất lạnh lùng.
Ngô Ưu bị thái độ của anh dọa sợ, dù gì thì trước kia anh cũng đối xử với cô ta dịu dàng như thế. Cô nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn là không kìm được mà hỏi, “AnhGia Huy, thực ra anh bị Hứa Minh Tâm lừa rồi! Cô ta không hề có người họ hàng nào ở đây hết, em đã tìm hiểu hết rồi, bất kể là nhà họ Hứa hay nhà họ Ngôn thì cô ta đều không có người thân nào ở đây hết. Cô ta tới đây chính là vì muốn tiếp cận anh thôi, loại phụ nữ như vậy nhất định là có ý đồ riêng.”
Lúc cô ta nhìn thấy Cố Gia Huy đang cõng Hứa Minh Tâm trên lưng thì nổi trận linh đình, nắm đấm cũng nắm chặt lại.
Cô ta vội vàng tiến lên phía trước đỡ Hứa Minh Tâm, nói: “Ây da, chân của cô vẫn còn đau sao, hay là để tôi giúp cô nhé, tôi đưa cô về phòng.”
“Không cần đâu, tôi tự đi được rồi.”
Cố Gia Huy lùi về sau một bước, né bàn tay của cô ta ra.
Hứa Minh Tâm đau đến mức nghiến răng nghiến lợi, cái cô Ngô Ưu này thật xấu xa, thế mà vừa rồi lại nhéo cánh tay của cô.
Ngô Ưu nghe thấy anh nói vậy thì tức đến nỗi muốn giậm chân.
Cố Gia Huy đưa cô về phòng, còn Ngô Ưu sợ Hứa Minh Tâm dụ dỗ Cố Gia Huy nên cũng đi lên cùng bọn họ luôn.
“À thì… nếu như Hứa Minh Tâm đã bị thương rồi vậy thì anh nên để cô ấy nghỉ ngơi sớm đi!”
“Không thích… em sợ ma, anh phải lại đây với em.” Hứa Minh Tâm nắm chặt cánh tay của Cố Gia Huy, giả vờ đáng thương nói.
“Được.” Tên miền mới của bên mình là Truyen3.one. Cả nhà truy cập vào đọc để ủng hộ chúng mình có động lực ra chương mới nhé!
Cố Gia Huy mỉm cười rồi gật đầu đồng ý, điều này sắp làm Ngô Ưu tức chết rồi.
Cái cô Hứa Minh Tâm này nhất định là dùng thủ đoạn gì đó để dụ dỗ Cố Gia Huy rồi, cô bây giờ với trước đây hoàn toàn là hai người khác nhau, thế mà cô lại chủ động ra tay rồi.
Thật đáng chết, sớm biết thế này thì vừa rồi cô ta đã chạy theo rồi.
Ngô Ưu không thể tiếp tục ở lại đây nữa, cô ta còn quay về phòng lấy rượu thuốc được ngâm từ dược liệu hái trên núi về, đặc biệt hữu dụng mang sang cho Hứa Minh Tâm.
Cô ta muốn tìm cơ hội để chen vào giữa hai người bọn họ, không thể để cho Cố Gia Huy và Hứa Minh Tâm có bất cứ hành động tiếp xúc thân thể nào được.
Nhưng cho dù cô ta đưa ra bất cứ yêu cầu gì cũng đều bị Cố Gia Huy ngăn cản, anh nói anh muốn tự mình làm.
Cô ta căn bản không còn cách nào khác, chỉ có thể nhìn hai người bọn họ giống như đang dựng lên một bức tường thành vô hình mà người khác không thể nào chen chân vào giữa được.
Cô ta cứ đứng ở đó chờ đợi, cô ta không tin rằng Cố Gia Huy sẽ không chịu về phòng đi ngủ.
Đến cuối cùng, Hứa Minh Tâm buồn ngủ rũ cả mắt xuống rồi liền đẩy Cố Gia Huy ra, bảo anh nhanh chóng đưa Ngô Ưu đi ra chỗ khác đi, cô thực sự không thể chịu được nữa.
Cô không ngờ rằng da mặt của Ngô Ưu lại dày như vậy, trước đây cô còn cố ý để bị cô ta tách ra, cho cô ta cơ hội ở riêng một chỗ với Cố Gia Huy nữa đó.
Sao bây giờ cô ta lại có thể lấy ân báo oán như vậy được chứ?
Cố Gia Huy gật đầu, cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách.
Anh quay người rời đi, lúc này thì Ngô Ưu mới thở phào một hơi, nhanh chóng chạy theo.
“Được rồi, cô Ngô, tôi cũng phải về phòng nghỉ ngơi rồi.”
Anh đứng chắn ở trước cửa, khôn hề có ý để cho cô ta đi vào, giọng điệu đuổi khách rất lạnh lùng.
Ngô Ưu bị thái độ của anh dọa sợ, dù gì thì trước kia anh cũng đối xử với cô ta dịu dàng như thế. Cô nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn là không kìm được mà hỏi, “AnhGia Huy, thực ra anh bị Hứa Minh Tâm lừa rồi! Cô ta không hề có người họ hàng nào ở đây hết, em đã tìm hiểu hết rồi, bất kể là nhà họ Hứa hay nhà họ Ngôn thì cô ta đều không có người thân nào ở đây hết. Cô ta tới đây chính là vì muốn tiếp cận anh thôi, loại phụ nữ như vậy nhất định là có ý đồ riêng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.