Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 1671
Hà An Sinh
25/12/2021
Xem một lúc, sắp đến giờ Tư Nguyễn tan học rồi.
Nguyễn Tri Hạ lấy chìa khóa xe, định đi ra ngoài để đón Tư Nguyễn.
Nguyễn Tri Hạ lái xe ra khỏi bãi đậu xe dưới lòng đất. Vừa ra khỏi khu, liền thấy hai dáng người quen thuộc đang đứng trước cổng khu.
Đó là Tạ Ngọc Nam và Cố Tri Dân.
Hai người dường như đang tranh cãi gì đó, sắc mặt của họ không được tốt lắm, lúc cuối còn gần như lao vào đánh nhau.
“Píp píp-”
Tiếng còi vang lên phía sau, Nguyễn Tri Hạ chợt bừng tỉnh, rồi lái chiếc xe về phía trước.
Tiếng còi đã thu hút sự chú ý của Cố Tri Dân và Tạ Ngọc Nam, cả hai đều nhìn về cùng một phía.
Nguyễn Tri Hạ không thích bật điều hòa trong xe, nên để mở cửa sổ xe. Đương nhiên, hai người họ đều nhìn thấy người ngồi trong xe là Nguyễn Tri Hạ.
Tạ Ngọc Nam đi thẳng về phía Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ trông thấy anh ta đi đến, liền đỗ xe bên đường đợi.
Tạ Ngọc Nam mở cánh cửa xe rồi ngồi vào.
Nguyễn Tri Hạ sững sờ một lúc, nhìn ra ngoài xe một lần nữa, phát hiện ra Cố Tri Dân vẫn đứng ở chỗ cũ.
“Anh và Cố Tri Dân đã xảy ra chuyện gì thế?” Nguyễn Tri Hạ hỏi anh.
“Em đang đi đón Hạ Hạ có phải không? Tôi đi cùng em.” Biểu cảm của Tạ Ngọc Nam có vẻ hơi khó chịu. Nói xong, anh ta dựa lưng vào ghế, khoanh tay trước ngực, bày ra vẻ mặt không muốn nói chuyện.
Anh không muốn nói, thì Nguyễn Tri Hạ cũng không hỏi nhiều, lái xe thẳng đến trường mẫu giáo của Hạ Hạ.
Không ai trong số họ nói gì trên đường đi.
Cho đến khi đón được Hạ Hạ, Tạ Ngọc Nam mới nói nhiều hơn một chút.
Trở lại khu phố, Nguyễn Tri Hạ lái xe vào bãi đậu, cùng ra khỏi xe với Hạ Hạ.
Cô và Hạ Hạ đi trước, Tạ Ngọc Nam theo sau.
Dù sao thì cũng phải đi ra khỏi bãi đậu xe, nên Nguyễn Tri Hạ cũng chẳng cảm thấy có vấn đề gì.
Hạ Hạ và Tạ Ngọc Nam đều không nói với nhau một lời.
Đột nhiên, Hạ Hạ quay đầu lại hỏi Tạ Ngọc Nam: “Chú Ngọc Nam, chú đến nhà cháu ăn tối nhé.”
Nguyễn Tri Hạ sững sờ, tại sao đột nhiên lại kêu Tạ Ngọc Nam ăn tối ở nhà cô thế?
Tạ Ngọc Nam: “Được.”
Hạ Hạ: “Chú muốn ăn gì? Cháu muốn cánh gà.”
Tạ Ngọc Nam: “Chú thế nào cũng được.”
Cả hai lại bắt đầu thảo luận về bữa tối nên ăn gì ở nhà ngay trước mặt cô!
Hạ Hạ và Tạ Ngọc Nam nói chuyện một lúc, sau đó có vẻ như họ nhớ ra điều gì đó, ngước đầu nhìn lên nói với Nguyễn Tri Hạ: “Mẹ, chú Ngọc Nam đồng ý đến nhà chúng ta ăn tối rồi.”
“…” Nghe cái giọng này sao mà giống như kiểu, cô đang nhờ Hạ Hạ mời Tạ Ngọc Nam đến nhà ăn cơm vậy đó?
Trở về nhà, Nguyễn Tri Hạ bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Hạ Hạ nồng nhiệt mời Tạ Ngọc Nam đến ăn tối ở nhà như thế, cô không thể bảo Tạ Ngọc Nam đừng đến, phải không?
Nguyễn Tri Hạ thở dài một hơi, lấy thực phẩm trong tủ lạnh ra ngoài.
Giữa chừng, cô ra ngoài tìm thứ gì đó.
Tạ Ngọc Nam và Hạ Hạ ngồi trên ghế sofa xem TV một cách chăm chú.
Nguyễn Tri Hạ chỉ liếc nhìn họ, nghĩ rằng họ đang xem phim hoạt hình hoặc phim khác, cứ thế đi qua bên cạnh.
Nguyễn Tri Hạ lấy chìa khóa xe, định đi ra ngoài để đón Tư Nguyễn.
Nguyễn Tri Hạ lái xe ra khỏi bãi đậu xe dưới lòng đất. Vừa ra khỏi khu, liền thấy hai dáng người quen thuộc đang đứng trước cổng khu.
Đó là Tạ Ngọc Nam và Cố Tri Dân.
Hai người dường như đang tranh cãi gì đó, sắc mặt của họ không được tốt lắm, lúc cuối còn gần như lao vào đánh nhau.
“Píp píp-”
Tiếng còi vang lên phía sau, Nguyễn Tri Hạ chợt bừng tỉnh, rồi lái chiếc xe về phía trước.
Tiếng còi đã thu hút sự chú ý của Cố Tri Dân và Tạ Ngọc Nam, cả hai đều nhìn về cùng một phía.
Nguyễn Tri Hạ không thích bật điều hòa trong xe, nên để mở cửa sổ xe. Đương nhiên, hai người họ đều nhìn thấy người ngồi trong xe là Nguyễn Tri Hạ.
Tạ Ngọc Nam đi thẳng về phía Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ trông thấy anh ta đi đến, liền đỗ xe bên đường đợi.
Tạ Ngọc Nam mở cánh cửa xe rồi ngồi vào.
Nguyễn Tri Hạ sững sờ một lúc, nhìn ra ngoài xe một lần nữa, phát hiện ra Cố Tri Dân vẫn đứng ở chỗ cũ.
“Anh và Cố Tri Dân đã xảy ra chuyện gì thế?” Nguyễn Tri Hạ hỏi anh.
“Em đang đi đón Hạ Hạ có phải không? Tôi đi cùng em.” Biểu cảm của Tạ Ngọc Nam có vẻ hơi khó chịu. Nói xong, anh ta dựa lưng vào ghế, khoanh tay trước ngực, bày ra vẻ mặt không muốn nói chuyện.
Anh không muốn nói, thì Nguyễn Tri Hạ cũng không hỏi nhiều, lái xe thẳng đến trường mẫu giáo của Hạ Hạ.
Không ai trong số họ nói gì trên đường đi.
Cho đến khi đón được Hạ Hạ, Tạ Ngọc Nam mới nói nhiều hơn một chút.
Trở lại khu phố, Nguyễn Tri Hạ lái xe vào bãi đậu, cùng ra khỏi xe với Hạ Hạ.
Cô và Hạ Hạ đi trước, Tạ Ngọc Nam theo sau.
Dù sao thì cũng phải đi ra khỏi bãi đậu xe, nên Nguyễn Tri Hạ cũng chẳng cảm thấy có vấn đề gì.
Hạ Hạ và Tạ Ngọc Nam đều không nói với nhau một lời.
Đột nhiên, Hạ Hạ quay đầu lại hỏi Tạ Ngọc Nam: “Chú Ngọc Nam, chú đến nhà cháu ăn tối nhé.”
Nguyễn Tri Hạ sững sờ, tại sao đột nhiên lại kêu Tạ Ngọc Nam ăn tối ở nhà cô thế?
Tạ Ngọc Nam: “Được.”
Hạ Hạ: “Chú muốn ăn gì? Cháu muốn cánh gà.”
Tạ Ngọc Nam: “Chú thế nào cũng được.”
Cả hai lại bắt đầu thảo luận về bữa tối nên ăn gì ở nhà ngay trước mặt cô!
Hạ Hạ và Tạ Ngọc Nam nói chuyện một lúc, sau đó có vẻ như họ nhớ ra điều gì đó, ngước đầu nhìn lên nói với Nguyễn Tri Hạ: “Mẹ, chú Ngọc Nam đồng ý đến nhà chúng ta ăn tối rồi.”
“…” Nghe cái giọng này sao mà giống như kiểu, cô đang nhờ Hạ Hạ mời Tạ Ngọc Nam đến nhà ăn cơm vậy đó?
Trở về nhà, Nguyễn Tri Hạ bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Hạ Hạ nồng nhiệt mời Tạ Ngọc Nam đến ăn tối ở nhà như thế, cô không thể bảo Tạ Ngọc Nam đừng đến, phải không?
Nguyễn Tri Hạ thở dài một hơi, lấy thực phẩm trong tủ lạnh ra ngoài.
Giữa chừng, cô ra ngoài tìm thứ gì đó.
Tạ Ngọc Nam và Hạ Hạ ngồi trên ghế sofa xem TV một cách chăm chú.
Nguyễn Tri Hạ chỉ liếc nhìn họ, nghĩ rằng họ đang xem phim hoạt hình hoặc phim khác, cứ thế đi qua bên cạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.