Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 1672
Hà An Sinh
25/12/2021
Nhưng cô bước được hai bước ở bên cạnh liền nghe thấy đoạn hội thoại trên TV.
“Tại sao anh lại đối xử với em như vậy? Em không phải là người mà anh yêu nhất hay sao?”
“Anh yêu em, nhưng anh không thể từ bỏ tất cả chỉ vì anh yêu em …”
“Chẳng lẽ anh yêu em đều là giả sao?”
“…” Cái lời thoại muốn phụt máu này.
Cô quay lại hỏi: “Hai người đang xem cái gì vậy?”
Hạ Hạ nhìn lại Nguyễn Tri Hạ, suy nghĩ một lúc và nói: “Con đang xem phim mà có một chú và một dì động chút là khóc.”
Tạ Ngọc Nam: “Phim truyền hình tình yêu.”
Một người đàn ông trưởng thành và một đứa trẻ tháng tới mới tròn bốn tuổi, đang xem một bộ phim về câu chuyện tình yêu phụt cả máu mũi với nhau?
Nguyễn Tri Hạ không biết phải nói thêm gì nữa.
Cô quay người rồi rời đi, nhưng vẫn nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Hạ Hạ và Tạ Ngọc Nam đến từ phía sau.
“Chú Ngọc Nam, dì kia hình như lại khóc nữa rồi.”
“Giả vờ thôi.”
“Dì ấy đang làm gì dưới gầm xe thế ạ?”
“Cắt dây phanh.”
“Dạ?”
“Nếu cắt dây phanh xe thì sẽ gặp tai nạn xe hơi, người phụ nữ này muốn hại chết dì mặc bộ quần áo đỏ kia, sau đó chiếm đoạt vị trí.”
“Chiếm đoạt vị trí là gì thế ạ?” Điều này hoàn toàn nằm ngoài sự hiểu biết của Hạ Hạ.
“Ví dụ nhé, giả sử chú là bố của cháu …”
“Chú không phải là bố của cháu mà.”
“Chú chỉ nói nếu như! Nếu chú là bố của cháu, chú và mẹ Nguyễn Tri Hạ ở cạnh nhau, sau đó có một người phụ nữ khác muốn gả cho chú nên đã hại chết Nguyễn Tri Hạ để trở thành vợ của chú, thì sẽ được gọi là chiếm đoạt vị trí!”
Hạ Hạ chợt hiểu ra: “Ồ–”
Nguyễn Tri Hạ không thể nghe thêm nữa, cô bước tới gọi Tạ Ngọc Nam lại: “Anh đang nói linh tinh gì với Hạ Hạ vậy!”
“Mấy chuyện này có gì to tát đâu. Trẻ con tiếp nhận nhiều thứ chả phải rất tốt sao. Miễn là chúng được hướng dẫn chính xác, thì sẽ không sao đâu.” Tạ Ngọc Nam nhìn Nguyễn Tri Hạ với ánh mắt ghét bỏ.
Nguyễn Tri Hạ lườm anh, Tạ Ngọc Nam ho một tiếng, rồi quay đầu lại khẽ mỉm cười nhẹ nhàng: “Hạ Hạ dễ thương, chúng ta đổi kênh nhé, xem phim hoạt hình có được không?”
“Hoạt hình không hay đâu.” Hạ Hạ thẳng thắn từ chối.
Tạ Ngọc Nam quay đầu lại rồi nhún vai với Nguyễn Tri Hạ, thể hiện rằng anh cũng đang gặp khó khăn.
*
Sắp đến lúc được ăn tối, Tạ Ngọc Nam và Hạ Hạ đều tích cực phục vụ bưng món ăn, lấy bát đũa.
Nguyễn Tri Hạ đứng ở cửa phòng ăn hết nhìn Tạ Ngọc Nam lại đến Hạ Hạ, có một cảm giác xúc động trước một sự thay đổi lớn.
Sau khi ăn xong, Nguyễn Tri Hạ định đưa Hạ Hạ đi dạo.
Hạ Hạ mang theo giày trượt patin.
Khi Tạ Ngọc Nam ở cùng với Hạ Hạ, anh giống như một đứa trẻ con vậy, hoàn toàn có thể chơi cùng với Hạ Hạ.
Nguyễn Tri Hạ nhìn theo họ ở cách đó không xa.
Một lúc sau, Tạ Ngọc Nam đi đến chỗ của Nguyễn Tri Hạ.
“Tại sao anh lại đối xử với em như vậy? Em không phải là người mà anh yêu nhất hay sao?”
“Anh yêu em, nhưng anh không thể từ bỏ tất cả chỉ vì anh yêu em …”
“Chẳng lẽ anh yêu em đều là giả sao?”
“…” Cái lời thoại muốn phụt máu này.
Cô quay lại hỏi: “Hai người đang xem cái gì vậy?”
Hạ Hạ nhìn lại Nguyễn Tri Hạ, suy nghĩ một lúc và nói: “Con đang xem phim mà có một chú và một dì động chút là khóc.”
Tạ Ngọc Nam: “Phim truyền hình tình yêu.”
Một người đàn ông trưởng thành và một đứa trẻ tháng tới mới tròn bốn tuổi, đang xem một bộ phim về câu chuyện tình yêu phụt cả máu mũi với nhau?
Nguyễn Tri Hạ không biết phải nói thêm gì nữa.
Cô quay người rồi rời đi, nhưng vẫn nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Hạ Hạ và Tạ Ngọc Nam đến từ phía sau.
“Chú Ngọc Nam, dì kia hình như lại khóc nữa rồi.”
“Giả vờ thôi.”
“Dì ấy đang làm gì dưới gầm xe thế ạ?”
“Cắt dây phanh.”
“Dạ?”
“Nếu cắt dây phanh xe thì sẽ gặp tai nạn xe hơi, người phụ nữ này muốn hại chết dì mặc bộ quần áo đỏ kia, sau đó chiếm đoạt vị trí.”
“Chiếm đoạt vị trí là gì thế ạ?” Điều này hoàn toàn nằm ngoài sự hiểu biết của Hạ Hạ.
“Ví dụ nhé, giả sử chú là bố của cháu …”
“Chú không phải là bố của cháu mà.”
“Chú chỉ nói nếu như! Nếu chú là bố của cháu, chú và mẹ Nguyễn Tri Hạ ở cạnh nhau, sau đó có một người phụ nữ khác muốn gả cho chú nên đã hại chết Nguyễn Tri Hạ để trở thành vợ của chú, thì sẽ được gọi là chiếm đoạt vị trí!”
Hạ Hạ chợt hiểu ra: “Ồ–”
Nguyễn Tri Hạ không thể nghe thêm nữa, cô bước tới gọi Tạ Ngọc Nam lại: “Anh đang nói linh tinh gì với Hạ Hạ vậy!”
“Mấy chuyện này có gì to tát đâu. Trẻ con tiếp nhận nhiều thứ chả phải rất tốt sao. Miễn là chúng được hướng dẫn chính xác, thì sẽ không sao đâu.” Tạ Ngọc Nam nhìn Nguyễn Tri Hạ với ánh mắt ghét bỏ.
Nguyễn Tri Hạ lườm anh, Tạ Ngọc Nam ho một tiếng, rồi quay đầu lại khẽ mỉm cười nhẹ nhàng: “Hạ Hạ dễ thương, chúng ta đổi kênh nhé, xem phim hoạt hình có được không?”
“Hoạt hình không hay đâu.” Hạ Hạ thẳng thắn từ chối.
Tạ Ngọc Nam quay đầu lại rồi nhún vai với Nguyễn Tri Hạ, thể hiện rằng anh cũng đang gặp khó khăn.
*
Sắp đến lúc được ăn tối, Tạ Ngọc Nam và Hạ Hạ đều tích cực phục vụ bưng món ăn, lấy bát đũa.
Nguyễn Tri Hạ đứng ở cửa phòng ăn hết nhìn Tạ Ngọc Nam lại đến Hạ Hạ, có một cảm giác xúc động trước một sự thay đổi lớn.
Sau khi ăn xong, Nguyễn Tri Hạ định đưa Hạ Hạ đi dạo.
Hạ Hạ mang theo giày trượt patin.
Khi Tạ Ngọc Nam ở cùng với Hạ Hạ, anh giống như một đứa trẻ con vậy, hoàn toàn có thể chơi cùng với Hạ Hạ.
Nguyễn Tri Hạ nhìn theo họ ở cách đó không xa.
Một lúc sau, Tạ Ngọc Nam đi đến chỗ của Nguyễn Tri Hạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.