Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 3705
Hà An Sinh
08/08/2022
“Chuyện tôi điều người đi đón anh không thể nào xảy ra vấn đề trừ khi có nội gián tiết lộ tin tức ra ngoài, anh cứ tạm thời ở yên đấy đi, hai ngày tới tôi sẽ phải người đến gặp anh.”
Chuyện điều người đi có vấn đề, tài liệu điêu tra được cũng có vấn đề, trong này chắc chắn có trá, tay câm điện thoại của Nguyễn Kiến Định siết chặt, ánh mắt trở nên thâm trầm, sắc bén.
“Kiến Định, coi như là anh có thành ý nên tôi sẽ bỏ qua, nhưng tôi không muốn phải đợi thêm hai ngày nữa đâu, ngay ngày mai, anh phải điều tra rõ và cho tôi một câu trả lời thích đáng!”
Chuyện lần này đã làm hết sức kín đáo và bảo mật, thế mà anh ta còn chưa hành động đã bị lộ, không phải có người tiết lộ kế hoạch mới là lại Vũ Nguyên Hải vừa nói vừa liếc nhìn tập tài liệu mà Nguyễn Kiến Định gửi cho, thâm so sánh với tin tức mình nghe ngóng được thấy trong tập tài liệu kia phải có đến ít nhất 50% tin tức là giả, 50% còn lại không biết có bị giở trò gì không.
“Ngày mai tôi sẽ bảo người đó tới gặp anh, nhớ hành động bí mật cẩn thận, chờ tin tức từ tôi!” Nguyễn Kiến Định nói xong cúp điện thoại, tay lật lật tìm tài liệu rồi câm lên xem, tập tài liệu này đích thân trợ lý giao cho anh, kế hoạch đề ra cũng chỉ vài người biết, nếu thật sự có người dám lộ tin tức ra ngoài thì…
anh ta không muốn nghi ngờ thân tín của mình thế nhưng với tình hình bây giờ anh ta phải điều tra lại từng người một.
E rằng ngày mai phải thất hứa với người con gái ấy rồi.
Suốt một đêm anh ta ngồi chỉnh đốn lại, loại hết người đã từng hành động trong kế hoạch ban đầu, Nguyễn Kiến Định sửa lại toàn bộ kế hoạch từ đầu đến cuối.
Lại là một buổi tối bận rộn cho đến rạng sáng, Nguyễn Kiến Định nhíu mày, chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi một lát, tất cả những người đáng lẽ phải được cử đi đều đã được cử đi, những việc cần xử lý cũng đã được xử lý. Nếu lần này không thành công, thì anh ta chỉ có thể tự mình ra tay.
Bên ngoài trời cũng đã hửng sáng, từ phòng làm việc đi qua cửa phòng Nguyễn Minh Tú, Nguyễn Kiến Định vừa muốn đi vào, nhưng nghĩ đến cô ấy đang ở bên trong, ngay lập tức anh ta kéo cổ áo, cúi đầu, thở dài định bỏ đi, nhưng sau đó lại quay lại gõ cửa.
Vẫn không có động tĩnh gì, Nguyễn Kiến Định nhếch môi vặn nắm cửa, không ngờ cửa lại trực tiếp được mở ra.
Cửa đã mở, anh ta chỉ đơn giản đẩy sang một bên rồi bước vào, khi anh ta bước vào liền nhướng mày, Nguyễn Minh Tú đang nằm chống mông ở trên giường nghịch điện thoại di động, bàn chân trắng nõn câu lên đôi chân thon dài đều là máu thịt, ở giữa không trung lay động, Nguyễn Kiến Định ho nhẹ một tiếng, chậm rãi ngồi ở bên giường, nhìn cô ấy.
Nhưng cô ấy không hề có chút phản ứng nào.
Nguyễn Minh Tú vẫn đang chăm chú, như không nghe thấy tiếng anh ta đi vào, hai mắt nhìn thẳng vào điện thoại, ngón tay di chuyển nhanh chóng.
Nguyễn Kiến Định nghi ngờ nên nghiêng người xem xét, nhưng bị người phụ nữ nhanh mắt chặn lại.
“Tại sao em lại tập trung như vậy, còn không biết anh vào lúc nào sao?”
“Em đang nói chuyện với người quen trên mạng, anh không được xem của em, em sẽ mắc cỡ!” Người phụ nữ nằm ở trên giường nhìn anh ta, trên mặt lộ ra một nụ cười tươi rói quyến rũ. Khóe miệng cô ấy nhếch lên đến mức có thể dài đến sau mang tai.
“Em cũng vẫn không biết nên nói chuyện gì, em dậy từ khi nào vậy, sao em không ngủ thêm đi?” Mặc dù sắc trời bên ngoài đã hoàn toàn sáng sủa, nhưng hiện tại cũng chưa tới 7 giờ, rõ ràng là đêm qua cô ấy đã không được nghỉ ngơi đàng hoàng, nhưng anh ta không biết cô ấy lấy đâu ra nhiều năng lượng như vậy!
“Đừng lo lắng cho em. Hôm qua anh nói muốn đưa em đi chơi. Khi nào thì chúng ta đi?” Cô ấy nhanh chóng cất điện thoại đi, Nguyễn Minh Tú ngồi xếp bằng trước mặt anh ta, cúi người đặt khuỷu tay đặt trên đùi anh ta, hai tay giữ lấy cằm của anh ta.
“Minh Tú, hôm nay anh có việc phải làm. Lần sau anh sẽ đưa em đi chơi, được không?” anh ta nắm cằm cô ấy một cách bất lực, Nguyễn Kiến Định nhìn đôi mắt ngấn nước của cô ấy. Dù không thể chịu đựng được nhưng cũng không thể làm gì được, thà nói từ sớm còn hơn để cô ấy cứ hi vọng trong lòng.
Chuyện điều người đi có vấn đề, tài liệu điêu tra được cũng có vấn đề, trong này chắc chắn có trá, tay câm điện thoại của Nguyễn Kiến Định siết chặt, ánh mắt trở nên thâm trầm, sắc bén.
“Kiến Định, coi như là anh có thành ý nên tôi sẽ bỏ qua, nhưng tôi không muốn phải đợi thêm hai ngày nữa đâu, ngay ngày mai, anh phải điều tra rõ và cho tôi một câu trả lời thích đáng!”
Chuyện lần này đã làm hết sức kín đáo và bảo mật, thế mà anh ta còn chưa hành động đã bị lộ, không phải có người tiết lộ kế hoạch mới là lại Vũ Nguyên Hải vừa nói vừa liếc nhìn tập tài liệu mà Nguyễn Kiến Định gửi cho, thâm so sánh với tin tức mình nghe ngóng được thấy trong tập tài liệu kia phải có đến ít nhất 50% tin tức là giả, 50% còn lại không biết có bị giở trò gì không.
“Ngày mai tôi sẽ bảo người đó tới gặp anh, nhớ hành động bí mật cẩn thận, chờ tin tức từ tôi!” Nguyễn Kiến Định nói xong cúp điện thoại, tay lật lật tìm tài liệu rồi câm lên xem, tập tài liệu này đích thân trợ lý giao cho anh, kế hoạch đề ra cũng chỉ vài người biết, nếu thật sự có người dám lộ tin tức ra ngoài thì…
anh ta không muốn nghi ngờ thân tín của mình thế nhưng với tình hình bây giờ anh ta phải điều tra lại từng người một.
E rằng ngày mai phải thất hứa với người con gái ấy rồi.
Suốt một đêm anh ta ngồi chỉnh đốn lại, loại hết người đã từng hành động trong kế hoạch ban đầu, Nguyễn Kiến Định sửa lại toàn bộ kế hoạch từ đầu đến cuối.
Lại là một buổi tối bận rộn cho đến rạng sáng, Nguyễn Kiến Định nhíu mày, chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi một lát, tất cả những người đáng lẽ phải được cử đi đều đã được cử đi, những việc cần xử lý cũng đã được xử lý. Nếu lần này không thành công, thì anh ta chỉ có thể tự mình ra tay.
Bên ngoài trời cũng đã hửng sáng, từ phòng làm việc đi qua cửa phòng Nguyễn Minh Tú, Nguyễn Kiến Định vừa muốn đi vào, nhưng nghĩ đến cô ấy đang ở bên trong, ngay lập tức anh ta kéo cổ áo, cúi đầu, thở dài định bỏ đi, nhưng sau đó lại quay lại gõ cửa.
Vẫn không có động tĩnh gì, Nguyễn Kiến Định nhếch môi vặn nắm cửa, không ngờ cửa lại trực tiếp được mở ra.
Cửa đã mở, anh ta chỉ đơn giản đẩy sang một bên rồi bước vào, khi anh ta bước vào liền nhướng mày, Nguyễn Minh Tú đang nằm chống mông ở trên giường nghịch điện thoại di động, bàn chân trắng nõn câu lên đôi chân thon dài đều là máu thịt, ở giữa không trung lay động, Nguyễn Kiến Định ho nhẹ một tiếng, chậm rãi ngồi ở bên giường, nhìn cô ấy.
Nhưng cô ấy không hề có chút phản ứng nào.
Nguyễn Minh Tú vẫn đang chăm chú, như không nghe thấy tiếng anh ta đi vào, hai mắt nhìn thẳng vào điện thoại, ngón tay di chuyển nhanh chóng.
Nguyễn Kiến Định nghi ngờ nên nghiêng người xem xét, nhưng bị người phụ nữ nhanh mắt chặn lại.
“Tại sao em lại tập trung như vậy, còn không biết anh vào lúc nào sao?”
“Em đang nói chuyện với người quen trên mạng, anh không được xem của em, em sẽ mắc cỡ!” Người phụ nữ nằm ở trên giường nhìn anh ta, trên mặt lộ ra một nụ cười tươi rói quyến rũ. Khóe miệng cô ấy nhếch lên đến mức có thể dài đến sau mang tai.
“Em cũng vẫn không biết nên nói chuyện gì, em dậy từ khi nào vậy, sao em không ngủ thêm đi?” Mặc dù sắc trời bên ngoài đã hoàn toàn sáng sủa, nhưng hiện tại cũng chưa tới 7 giờ, rõ ràng là đêm qua cô ấy đã không được nghỉ ngơi đàng hoàng, nhưng anh ta không biết cô ấy lấy đâu ra nhiều năng lượng như vậy!
“Đừng lo lắng cho em. Hôm qua anh nói muốn đưa em đi chơi. Khi nào thì chúng ta đi?” Cô ấy nhanh chóng cất điện thoại đi, Nguyễn Minh Tú ngồi xếp bằng trước mặt anh ta, cúi người đặt khuỷu tay đặt trên đùi anh ta, hai tay giữ lấy cằm của anh ta.
“Minh Tú, hôm nay anh có việc phải làm. Lần sau anh sẽ đưa em đi chơi, được không?” anh ta nắm cằm cô ấy một cách bất lực, Nguyễn Kiến Định nhìn đôi mắt ngấn nước của cô ấy. Dù không thể chịu đựng được nhưng cũng không thể làm gì được, thà nói từ sớm còn hơn để cô ấy cứ hi vọng trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.