Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 3875
Hà An Sinh
11/09/2022
“Tôi đếm ba hai một chúng ta cùng xông vào!” Biết rằng Nguyễn Kiến Định sẽ nhất định không bỏ Nguyễn Minh Tú lại nên Tư Mộ Hàn cũng từ từ vươn tay ra rồi nâng dây xích của cô ấy trong lòng bàn tay, Nguyễn Kiến Định liếc mắt nhìn anh ta một cái rồi ngồi xổm xuống giả bộ đang giúp Nguyễn Minh Tú chỉnh lại quần áo.
Tay không hề nhúc nhích sau đó anh siết chặt dây xích đang trói ở cổ chân cô ấy rồi ngẩng đầu nhìn Tư Mộ Hàn nói: “Được rồi!”
Tư Mộ Hàn gật đầu rồi nhẹ nhàng đếm: “Ba hai một, chạy!”
Vừa dứt lời Nguyễn Kiến Định và Tư Mộ Hàn liền cầm theo dây xích trên người Nguyễn Minh Tú và chạy tới cửa, rõ ràng lúc bước vào thì cảm giác khoảng cách không xa lắm vậy mà lúc chạy lại thấy cực kì xa.
Hai người chạy như một cơn gió đến khiến Abel cảm thấy sợ hãi, ông ta không ngờ hai người lại dám trực tiếp chạy thẳng như vậy, rõ ràng trước mặt còn có một đứa trẻ đang treo lên, đúng thật là không.
tiếc gì mà!
“Đuổi theo, đưa người vào trong rừng, còn đứa trẻ đó hãy làm cho.
nó khóc và chuẩn bị chiếc loa để nó khóc to hơn một chút!” Nhìn Nguyễn Kiến Định và Tư Mộ Hàn dẫn Nguyễn Minh Tú đi tuy rằng Abel có chút kinh ngạc nhưng biểu cảm lại rất thoải mái.
Từ đầu đến cuối ông ta không định để cho Nguyễn Kiến Định và Tư.
Mộ Hàn còn sống mà rời khỏi, một khi hai người họ không còn nữa thì sẽ để lại cô nhi quả phụ Nguyễn Tri Hạ, cho dù có bố bảo hộ thì thủ đoạn của ông ta cũng có rất nhiều, chỉ cần giải quyết hoàn toàn những người này thì ông ta sẽ không còn cảm thấy lo lắng gì nữa.
Vũ Nguyên Hải đuổi theo nhưng Nguyễn Kiến Định lại không mất nhiều thời gian để từ trong rừng cây ra ngoài, tuy rằng anh ta tìm kiếm cẩn thận khắp các hướng cũng không thấy điều gì bất thường mà thời gian lại gấp rút nên sau khi kiểm tra kỹ lưỡng thì anh ta vội vàng quay trở lại.
Đúng lúc trở lại thì nhìn thấy những vệ sĩ bên ngoài đang đối đầu với Abel, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.
Có nhiều người khác nhau nhưng trong bóng tối nên căn bản không thể nhìn rõ và đôi khi trước lúc đánh được đối phương thì đã vô tình làm bị thương người của mình rồi, tuy nhiên những người đã trải qua quá trình huấn luyện đặc biệt của Abel thì đều không xảy ra loại chuyện như vậy, trong tình trạng đã thiệt hại một nửa nhân sự nhưng đã giết thành công toàn bộ người nhà họ Tư và nhà họ Tô, chỉ còn năm người Vũ Nguyên Hải dẫn theo để truy đuổi đang ở trong rừng vẫn chưa ra.
“Ngài Vũ, chúng ta nên làm sao đây? Chủ tịch nhất định đã xảy ra chuyện rồi, nếu không người của Abel cũng sế không ra tay như bây giời”
Một người trong số họ nhìn những tên đứng canh cửa đang thở dốc và đương nhiên cũng biết rằng nếu cứ xông vào thì cũng vô ích mà thôi, nói không chừng chính là mang đầu đi tặng cho người ta, tới lúc đó hy vọng cứu được người ra ngoài sẽ càng mong manh hơn.
“Đợi thêm một chút nữa tôi không tin là Tư Mộ Hàn và Nguyễn.
Kiến Định có thể dễ dàng bàn giao ở đây được, nếu sau mười phút nữa.
mà vẫn không có động tĩnh gì thì chúng ta hãy tìm cơ hội mà lẻn vào, chia nhau ra hành động và sau khi điều tra được tin tức thì tập trung tại đây!”
Bọn họ tổng cộng có sáu người nên không thể liều được nên đây chính là cách thông minh duy nhất và Vũ Nguyên Hải cũng biết rất rõ nếu không dùng kế sách thì bọn họ nhất định không phải đối thủ của Abel, tới lúc đó rất có thể sẽ mất bà chủ và mọi chuyện hỏng bét.
“Ngài Vũ hãy ở bên ngoài tiếp ứng, nếu như chúng tôi không ra được thì rất cần anh tìm thêm trợ từ bên ngoài” Đi cứu người thì không có vấn đề gì nhưng nếu tất cả mọi người đều xong vào thì quá ngu ngốc nên cần người ở lại để tìm thêm viện trợ từ bên ngoài vào thì toàn lực lượng mới yên tâm được.
“Cũng được có điều tôi thấy tìm người viện trợ ở bên ngoài thì cũng phải tìm người của mình mới được nhưng bọn họ chưa chắc đã tin tôi vậy nên anh hãy ở lại để tôi vào, nếu ba mươi phút sau chúng tôi vẫn chưa ra thì anh lập tức rời đi, đừng quay đầu lại mà hãy đi tìm người đến giúp”
Sau khi đã quyết định như vậy Vũ Nguyên Hải liền vung tay lên ngăn cản lời nói của những người còn lại sau đó anh ta bình tĩnh nhìn về phía cổng lớn.
Tay không hề nhúc nhích sau đó anh siết chặt dây xích đang trói ở cổ chân cô ấy rồi ngẩng đầu nhìn Tư Mộ Hàn nói: “Được rồi!”
Tư Mộ Hàn gật đầu rồi nhẹ nhàng đếm: “Ba hai một, chạy!”
Vừa dứt lời Nguyễn Kiến Định và Tư Mộ Hàn liền cầm theo dây xích trên người Nguyễn Minh Tú và chạy tới cửa, rõ ràng lúc bước vào thì cảm giác khoảng cách không xa lắm vậy mà lúc chạy lại thấy cực kì xa.
Hai người chạy như một cơn gió đến khiến Abel cảm thấy sợ hãi, ông ta không ngờ hai người lại dám trực tiếp chạy thẳng như vậy, rõ ràng trước mặt còn có một đứa trẻ đang treo lên, đúng thật là không.
tiếc gì mà!
“Đuổi theo, đưa người vào trong rừng, còn đứa trẻ đó hãy làm cho.
nó khóc và chuẩn bị chiếc loa để nó khóc to hơn một chút!” Nhìn Nguyễn Kiến Định và Tư Mộ Hàn dẫn Nguyễn Minh Tú đi tuy rằng Abel có chút kinh ngạc nhưng biểu cảm lại rất thoải mái.
Từ đầu đến cuối ông ta không định để cho Nguyễn Kiến Định và Tư.
Mộ Hàn còn sống mà rời khỏi, một khi hai người họ không còn nữa thì sẽ để lại cô nhi quả phụ Nguyễn Tri Hạ, cho dù có bố bảo hộ thì thủ đoạn của ông ta cũng có rất nhiều, chỉ cần giải quyết hoàn toàn những người này thì ông ta sẽ không còn cảm thấy lo lắng gì nữa.
Vũ Nguyên Hải đuổi theo nhưng Nguyễn Kiến Định lại không mất nhiều thời gian để từ trong rừng cây ra ngoài, tuy rằng anh ta tìm kiếm cẩn thận khắp các hướng cũng không thấy điều gì bất thường mà thời gian lại gấp rút nên sau khi kiểm tra kỹ lưỡng thì anh ta vội vàng quay trở lại.
Đúng lúc trở lại thì nhìn thấy những vệ sĩ bên ngoài đang đối đầu với Abel, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.
Có nhiều người khác nhau nhưng trong bóng tối nên căn bản không thể nhìn rõ và đôi khi trước lúc đánh được đối phương thì đã vô tình làm bị thương người của mình rồi, tuy nhiên những người đã trải qua quá trình huấn luyện đặc biệt của Abel thì đều không xảy ra loại chuyện như vậy, trong tình trạng đã thiệt hại một nửa nhân sự nhưng đã giết thành công toàn bộ người nhà họ Tư và nhà họ Tô, chỉ còn năm người Vũ Nguyên Hải dẫn theo để truy đuổi đang ở trong rừng vẫn chưa ra.
“Ngài Vũ, chúng ta nên làm sao đây? Chủ tịch nhất định đã xảy ra chuyện rồi, nếu không người của Abel cũng sế không ra tay như bây giời”
Một người trong số họ nhìn những tên đứng canh cửa đang thở dốc và đương nhiên cũng biết rằng nếu cứ xông vào thì cũng vô ích mà thôi, nói không chừng chính là mang đầu đi tặng cho người ta, tới lúc đó hy vọng cứu được người ra ngoài sẽ càng mong manh hơn.
“Đợi thêm một chút nữa tôi không tin là Tư Mộ Hàn và Nguyễn.
Kiến Định có thể dễ dàng bàn giao ở đây được, nếu sau mười phút nữa.
mà vẫn không có động tĩnh gì thì chúng ta hãy tìm cơ hội mà lẻn vào, chia nhau ra hành động và sau khi điều tra được tin tức thì tập trung tại đây!”
Bọn họ tổng cộng có sáu người nên không thể liều được nên đây chính là cách thông minh duy nhất và Vũ Nguyên Hải cũng biết rất rõ nếu không dùng kế sách thì bọn họ nhất định không phải đối thủ của Abel, tới lúc đó rất có thể sẽ mất bà chủ và mọi chuyện hỏng bét.
“Ngài Vũ hãy ở bên ngoài tiếp ứng, nếu như chúng tôi không ra được thì rất cần anh tìm thêm trợ từ bên ngoài” Đi cứu người thì không có vấn đề gì nhưng nếu tất cả mọi người đều xong vào thì quá ngu ngốc nên cần người ở lại để tìm thêm viện trợ từ bên ngoài vào thì toàn lực lượng mới yên tâm được.
“Cũng được có điều tôi thấy tìm người viện trợ ở bên ngoài thì cũng phải tìm người của mình mới được nhưng bọn họ chưa chắc đã tin tôi vậy nên anh hãy ở lại để tôi vào, nếu ba mươi phút sau chúng tôi vẫn chưa ra thì anh lập tức rời đi, đừng quay đầu lại mà hãy đi tìm người đến giúp”
Sau khi đã quyết định như vậy Vũ Nguyên Hải liền vung tay lên ngăn cản lời nói của những người còn lại sau đó anh ta bình tĩnh nhìn về phía cổng lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.