Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn

Chương 11

Trừu Phong Mạc Hề

08/04/2017

Làm giả hóa đơn thuế GTGT là hành vi vi phạm quy định về thuế thu nhập của nhà nước, áp dụng đối với người tự làm giả, làm giả cho người khác, để người khác làm giả hóa đơn dưới danh nghĩa của mình, xui khiến người khác làm giả hóa đơn thuế GTGT….

Luật pháp nước cộng hòa dân nhân Trung Hoa:

Điều 205: làm giả hóa đơn thuế GTGT hoặc lừa đảo hoàn thuế xuất khẩu, các khoản khấu trừ thuế và hóa đơn khác, sẽ phạt tù 3 năm hoặc bị giam giữ hình sự, phạt tiền từ 20.000 đến 200.000 nhân dân tệ; làm giả hóa đơn số lượng tương đối lớn hoặc có những tình tiết nghiêm trọng, 3-10 năm tù, phạt tiền từ 50.000 đến 500.000 nhân dân tệ; làm giả hóa đơn số lượng cực đại, hoặc có những tình tiết đặc biệt nghiêm trọng khác, 10 năm tù trở lên hoặc tù chung thân, phạt tiền từ 50.000 đến 500.000 nhân dân tệ hoặc tịch thu tài sản. Các hành vi gian lận thuế nhà nước, số tiền cực đại, tình tiết đặc biệt nghiêm trọng, đặc biệt gây tổn thất nặng nề cho lợi ích quốc gia, sẽ chịu tù chung thân hoặc tử hình, đồng thời tịch thu tài sản.

[Phew]

Lúc học luật kinh tế, thầy giáo đã đặc biệt nhấn mạnh, hành vi làm giả hóa đơn thuế GTGT, bất kể tiền phạt nhiều hay ít cũng không tránh khỏi việc ngồi tù.

Gian lận thuế không giống với trốn thuế, quy định pháp luật nghiêm ngặt, có tiền cũng không thể giải quyết đựơc vấn đề.

“Anh…hỏi cái này làm gì?” Cố Nhược thoáng hồi hộp trong lòng, “Cái đó với việc nhà anh bị phá sản có liên quan gì với nhau?”

Vẻ mặt An Bội Hòa bình tĩnh đến dọa người, “Xem ra em cũng biết.”

“An Bội Hòa!” Cố Nhược hoảng hốt, vô thức lớn tiếng, “Anh nói đùa hả, không biết! Anh hỏi em cái này làm gì!”

An Bội Hòa ngay lúc nghiêm túc như vậy vẫn phì cười, “Em Tiểu Nhược, em thật hung dữ quá đi…”

“Anh điếc không sợ súng à!” Cố Nhược rống to, người này càng ngày càng không biết xấu hổ!

An Bội Hòa vẫn như cũ cười cười, chẳng qua là cười đã thành cười khổ, “Đúng vậy, em học luật làm sao lại không biết, làm sai lệch thuế từ 50 vạn trở lên là thuộc loại cực đại rồi đúng không?”

“Anh rốt cuộc muốn nói gì…” Cố Nhược cảm thấy ngày càng khó chịu, cô biết rõ gia đình An Bội Hòa làm kinh doanh, hơn nữa hàng hóa đều xuất khẩu ra nước ngoài, thuế này…



An Bội Hòa nhìn Cố Nhược ngừng lại một chút rồi nói, “Thế nào? Giật mình chưa? Yên tâm…ba mẹ anh vẫn rất tốt, không có bị phá sản, cũng không có bị ngồi tù, trừ khi có người đi kiện hoặc các khoản thuế có vấn đề, còn không sở thuế vụ cũng sẽ không kiểm toán toàn bộ. Nhưng mà…” Hắn ngừng một chút, “Trong trường hợp bị điều tra, tất cả sẽ vô phương cứu chữa…”

“Anh gạt em!” Cố Nhược nghèn nghẹn cả buổi phun ra ba chữ, “Em không tin!”

“Em chẳng qua là không thể tin được thôi.” An Bội Hòa giọng nói tùy ý, cứ như thể đang nói hôm nay hắn ta lại cấu kết với mỹ nữ vậy, “Lúc đầu anh cũng thế, kể cả 9 năm rồi cũng…”

“Chín năm?” Cố Nhược nhướng mày, đây chẳng phải là thời điểm gia đình cô rời khỏi nhà họ An sao?

“Nếu không thì em cho rằng vì sao ba em lại từ chức?” An Bội Hòa nở nụ cười, “Ba em là nhân vật quan trọng, đương nhiên là biết rõ, đoán chừng chú ấy hiểu rõ chuyện này không phải giỡn chơi, tất nhiên phải bỏ đi để tránh liên lụy.”

“Tại sao em phải tin anh?” Cố Nhược đột nhiên cảm thấy mình rất ngốc, hà cớ gì phải nghe lời hắn.

“Không phải em đã tin rồi sao? An Bội Hòa không nhanh không chậm nói, “Em đã tin, bởi vì em biết rất rõ, đối với một công ty vừa mới chân ướt chân ráo bước chân vào kinh doanh mà nói, làm giả hóa đơn thuế GTGT có lợi đến bực nào, hấp dẫn đến bực nào…..”

Cố Nhược trầm mặc, cô rất rõ, thế nhưng quy định pháp luật cô còn rõ hơn, “Bọn họ điên rồi…”

“Có lẽ thế.” An Bội Hòa nói, “Nhưng chuyện đã xảy ra rồi, điều chúng ta có thể làm chính là chạy trốn….”

“Có lẽ có thể trốn cả đời…” Cố Nhược nói, chỉ cần không tra sổ, nói như vậy cũng có nghĩa chỉ cần không có người đi khai báo là đủ, bởi vì, để làm rõ từng khoản từng mục thuế, e rằng rất khó để điều tra tường tận được…

“Em cũng biết có lẽ…” An Bội Hòa nói, “Trên thế giới này e rằng có nhiều có lẽ lắm, những điều bất trắc, anh không thể đi đánh cược…”

Cố Nhược cười, “Cho nên anh giả nghèo, anh tiết kiệm tiền, anh gửi tiền vào tài khoản với tên người khác, nếu như xảy ra chuyện tịch thu tài sản, anh cũng không đến mức nghèo túng đúng không…”

“Oa!” An Bội Hòa ôm chầm lấy Cố Nhược, “Em Tiểu Nhược, em thật thông minh! Anh sống khổ cực đến giờ rốt cục cũng có người hiểu lòng anh…” Nói xong còn nặn ra hai giọt nước mắt, Cố Nhược nhăn mặt, cứ như thể bọn họ đang kể truyện cười chứ không phải nói chuyện nghiêm túc ấy.

“Bởi vì nếu như xảy ra chuyện, toàn bộ tài sản thuộc sở hữu của cha mẹ anh đều bị điều tra, nhưng sẽ không ai nghi ngờ đứa con vẫn còn đang đi học của họ, cho nên anh không đi tìm việc làm cũng như không tiếp quản công việc ở công ty nhà anh đúng không?” Cố Nhược tiếp tục nói.



An Bội Hòa cười lạnh một tiếng, “Đúng vậy, từ số tiền sai trái ấy, qua chín năm, tập đoàn An gia càng ngày càng lớn mạnh, kinh doanh chính là như vậy, giống hệt như quả cầu tuyết, ban đầu chúng ta chỉ cần một ít tuyết mồi nhưng càng lăn lại càng lớn, cũng như vậy, làm ăn không có tiền mối thì cũng không làm nổi…”

Cố Nhược đồng ý với điều này, chuyện thế gian đúng là như vậy, chuyện này ảnh hưởng đến chuyện kia, nếu thiếu phần đầu thì sẽ không thể hoàn thành phần đuôi, nếu cắt đứt một phần, bất kể sau này có gắn thêm mấy phần cũng vô dụng. “Người ngoài cuộc tỉnh táo, người trong cuộc u mê hay giả vờ không biết…”

An Bội Hòa nói, “Giá như anh có thể giả vờ như không biết gì.” thoáng ngừng một chút, “Haha, em Tiểu Nhược, em đoán xem anh làm sao biết được?”

“Cái này…” Cố Nhược ngẩn cả người, với tính cách của An Bội Hòa, nhìn thế nào cũng không giống người hiểu chuyện, hơn nữa, cha mẹ hắn cũng không thể để hắn biết những chuyện này, “Em không biết.”

An Bội Hòa phấn khích, “Aaa, chẳng mấy khi cả em Tiểu Nhược cũng không đoán ra , là ba em nói cho anh biết…”

Cố Nhược ngây dại.

Một thiếu niên mười lăm tuổi chỉ muốn thông đồng thiếu nữ, sinh ra đã làm đại thiếu gia, không ngờ lại có ngày phát hiện cha mẹ mình lại làm chuyện sai trái, mà hết thảy chuyện này đều được treo lên một sợi dây, cũng không biết khi nào sợi dây ấy sẽ bị đứt.

Cha của Cố Nhược trước khi đi kéo An Bội Hòa vào một góc, “Tiểu Hòa, con không còn nhỏ nữa, rất nhiều chuyện chú không tự quyết định được, cũng không thay đổi được, nhưng mà con phải biết rằng…”

“Biết cái gì ạ?” An Bội Hòa hỏi, “Mọi người vì sao lại phải đi, em tiểu Nhược cũng phải đi sao?”

“Bởi vì có một số việc chú không thể làm được…”

Năm ấy An Bội Hòa lần đầu tiên hiểu rõ về chuyện công ty của gia đình, vấn đề không phải giống như trước chỉ để ý mình có bao nhiêu tiền hoa, vấn đề ở chỗ, đó là một sự thật khiến hắn run sợ… Lần đầu tiên, hắn biết thế nào là sợ hãi…

Mọi thứ trước mắt hắn, cuộc sống tốt đẹp đang treo trên kia không biết đến bao giờ thì sẽ gãy mất phần đầu, mà đầu tàu lại chính là cha mẹ hắn… Bọn họ đã bị tiền bạc làm mờ mắt, mọi sự lo sợ đều có thể quên lãng, chỉ có thể dấn thân, sa mình vào đó.. Thì ra, tiền mới chính là thứ thuốc độc khiến con người không cách nào chống cự, càng cố vượt qua càng bị lún sâu… Ai mới có thể chạy trốn?

Hắn cũng trốn không thoát, nhưng hắn tỉnh táo, mọi người đều say chỉ mình ta tỉnh không phải thanh cao, mà là bất đắc dĩ…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook