Chương 1980: Cuối cùng quyết chiến
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
Ngẫm lại cũng để người cảm thấy chờ mong!
Ô ô ô!
Thời điểm Nhiếp Vân tìm kiếm điểm giống nhau của thập đại thiên phú, đột nhiên mặt đất kịch liệt lắc lư, một cổ lực lượng đặc thù bao phủ ba người, dẫn dắt bọn hắn bay tới một nơi nào đó.
- Chuyện gì xảy ra?
Cảm nhận được cổ lực lượng này không cách nào thoát khỏi, Nhiếp Vân sững sờ.
- Thời điểm Bách Nhân Đảo còn thừa lại không đến mười người, trận pháp sẽ tự động mở ra, đưa những người này đến chung một chỗ, quyết định sinh tử, như vậy có thể phòng ngừa ít người một mực trốn đến cuối cùng, không ra mặt chiến đấu!
Thi Hào tựa hồ hiểu rõ loại tình huống này, vội vàng giải thích.
- Thì ra là thế, không đến mười người. Xem ra động tác của ba gia hỏa kia rất nhanh a!
Có thể nhanh như vậy để cho một trăm người biến thành chưa đủ mười người, nhất định là tốc độ của bọn người La Thắng quá nhanh, chỉ là chỉ sợ bọn hắn nằm mộng cũng không nghĩ đến, người trước kia bị bọn hắn đuổi giết không có lực phản kháng, lúc này đã có vốn liếng giết mình.
Hô!
Một lát sau, ba người tới trung tâm hòn đảo, vừa tiến vào trong đó, liền chứng kiến một đại trận bay lên, phong tỏa chung quanh, ở chỗ này, bất luận năng lực giấu kín gì cũng trở nên dư thừa, chỉ có thể chính diện chiến đấu, thẳng đến còn lại ba người cuối cùng.
Vù vù vù!
Ba người vừa dừng lại, liền chứng kiến đối diện cũng xuất hiện ba người, đúng là đám người La Thắng.
Trừ bọn họ ra, lại có ba người xuất hiện, xem ra cũng là một đội ngũ, chỉ có điều tổng thể thực lực kém xa bọn người La Thắng, đều là cường giả 800 Đại Đạo.
Trong trận pháp không lớn, tương đương chia làm ba nhóm, lấy ba người Nhiếp Vân thực lực kém cỏi nhất (*Nhiếp Vân Tru Thiên cảnh sơ kỳ, hai cái khác đều chỉ có năm trăm Đại Đạo).
- Ngươi rõ ràng không chết?
Chứng kiến Nhiếp Vân, La Thắng sững sờ, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười tàn nhẫn:
- Bất quá, cho dù trước kia không chết, hiện tại cũng không xê xích gì nhiều!
- Trước kia không giết chết ta, lần này ngươi cảm giác có thể thành công?
Trước kia đối với La Thắng còn có chút sợ hãi, nương theo thực lực tăng lên, đã không để ý, nhìn dáng vẻ của hắn, Nhiếp Vân mỉm cười.
- Ha ha, đối phó loại người như ngươi, không cần tốn bao lâu thời gian!
Còn tưởng rằng hắn bình tĩnh là giả vờ, La Thắng hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về phía Khấu Tân cùng Băng Vân Tuyết:
- Ba phế vật bên kia giao các ngươi, ba cái này lưu cho ta, ta sẽ để cho bọn hắn nhận hết tra tấn!
- Tốt, động tác nhanh lên!
Băng Vân Tuyết liếc nhìn bọn người Nhiếp Vân, khoát khoát tay, cùng Khấu Tân đồng thời phóng tới một tổ ba người khác.
- Hắc hắc, tiểu tử, cho rằng tìm hai phế vật làm giúp đỡ, có thể cùng ta kêu gào rồi, hôm nay ta liền để cho ngươi biết, chút thực lực mèo ba chân ấy của ngươi, cùng cường giả một ngàn Đại Đạo chênh lệch lớn đến cỡ nào!
Mười lạnh Một tiếng, La Thắng thân thể nhoáng một cái lao đến.
Tựa hồ cảm thấy Nhiếp Vân ba người rất dễ đối phó, ngay cả mạnh nhất Tích Huyết cũng không có sử dụng, thường thường duỗi ra một quyền.
Cái này quyền thoạt nhìn rất đơn giản, nhưng phối hợp thêm một ngàn Đại Đạo thực lực, hay vẫn là người bình thường rất khó ngăn cản đấy.
- Vậy sao? Ta ngược lại muốn nhìn ngươi có thực lực gì, lại dám kêu gào như thế!
Nhiếp Vân tiến về phía trước một bước, đồng dạng ra quyền oanh qua.
- Muốn chết!
Chứng kiến cử động của hắn, trên mặt La Thắng lộ ra vẻ đùa cợt, ở trong mắt hắn xem ra, cùng hắn đối quyền, quả thực là muốn chết!
Bất quá, vẻ đùa cợt này vẫn chưa hoàn toàn tách ra, liền cảm thấy xương cốt trên cánh tay nhức mỏi, ngay sau đó nơi bàn tay có một cổ đại lực dâng lên, toàn thân như bị cái gì phong tỏa, không thể động đậy!
Bành!
Bay rớt ra ngoài ngã trên mặt đất, cúi đầu xem xét, toàn bộ cánh tay triệt để vỡ vụn, bị đối phương một quyền oanh kích thành cặn bã.
- Cái gì? Ngươi... ngươi che giấu thực lực?
Đồng tử của La Thắng co rụt lại.
Đối phương rõ ràng che giấu thực lực, cho tới bây giờ mới lộ ra răng nanh dữ tợn.
- Tùy ngươi nghĩ như thế nào! Bách Nhân Đảo chỉ có thể lưu lại ba người, không có ý tứ, ngươi chỉ có thể chết rồi!
Đánh bay La Thắng, Nhiếp Vân đối với thực lực của mình đã có hiểu rõ càng sâu, nhẹ nhàng thở ra, đi nhanh về phía trước, bàn tay mạnh mẽ đưa ra, lăng không đánh xuống.
- Ẩn dấu thực lực thì sao? Chẳng biết hươu chết về tay ai đâu!
Gào rú một tiếng, cổ tay của La Thắng khẽ đảo, một đạo hàn mang bắn qua.
Tích Huyết!
Xem ra hắn đã biết Nhiếp Vân đáng sợ, trực tiếp vận dụng thủ đoạn mạnh nhất.
Vèo!
Tốc độ của Tích Huyết nhanh, tốc độ của Nhiếp Vân còn nhanh hơn, ảo ảnh quỷ dị, còn chưa tới trước mặt, hắn liền kéo dài qua một bước, xuất hiện ở sau lưng La Thắng, biến chưởng thành quyền.
Ông!
La Thắng không kịp trốn tránh, bên ngoài thân đột nhiên sinh ra một cái chuông lớn, phát ra nổ vang.
Đúng là lúc trước hắn từ trên người tráng hán vơ vét đến chiến lợi phẩm, đã hoàn toàn luyện hóa.
Bành!
Nắm đấm cùng chuông lớn đụng chung một chỗ.
Tạch tạch tạch tạch...
Chuông lớn cũng không ngăn trở được nắm đấm của Nhiếp Vân, trái lại phát ra thanh âm vỡ vụn, dùng nắm đấm của hắn làm trung tâm xuất hiện vết rạn, dần dần tăng lớn, rậm rạp chằng chịt.
Oanh!
Chuông lớn nổ tung.
- Ngươi... Ngươi...
La Thắng thiếu chút nữa hù chết.
Cái chuông lớn này sau khi hắn luyện hóa đã minh bạch, cho dù ở trong Hỗn Độn thần binh trung phẩm cũng được cho không kém, bảo bối như vậy, không có uy lực của Hỗn Độn thần binh thượng phẩm, là tuyệt đối không thể phá hư, rõ ràng bị đối phương một quyền nổ nát...
Đây là cái tình huống gì?
- Ngươi có thể chết rồi!
Đánh nát chuông lớn, ánh mắt của Nhiếp Vân phát lạnh, lực lượng đột nhiên gia tăng.
Bành!
La Thắng không kịp phát ra kêu thảm, trước mắt tối sầm, thi thể bay rớt ra ngoài, trùng trùng điệp điệp té trên mặt đất, hô hấp đoạn tuyệt, không có bất kỳ sinh cơ.
Kỳ thật cho dù thực lực của Nhiếp Vân tăng nhiều, muốn đánh chết La Thắng, cũng cần tốn hao không ít thời gian, sở dĩ đơn giản như vậy, là vì thời điểm động thủ, nắm đấm lặng lẽ mượn nhờ lực lượng của trường thương Bá Lưu.
Trường thương Bá Lưu là binh khí tuyệt đỉnh mà Thiên Huyền lão nhân lưu lại, vượt qua Hỗn Độn thần binh đỉnh phong, sau khi hoàn toàn luyện hóa, lực công kích trầm trọng sắc bén dung vào nắm đấm, bất luận kẻ nào cũng nhìn không ra.
Trước kia thực lực không đủ, áp chế không nổi loại binh khí này, hiện tại thiên phú Võ Đạo, Nguyên Khí dung hợp, đã có năng lực, thần không biết quỷ không hay thi triển.
Ô ô ô!
Thời điểm Nhiếp Vân tìm kiếm điểm giống nhau của thập đại thiên phú, đột nhiên mặt đất kịch liệt lắc lư, một cổ lực lượng đặc thù bao phủ ba người, dẫn dắt bọn hắn bay tới một nơi nào đó.
- Chuyện gì xảy ra?
Cảm nhận được cổ lực lượng này không cách nào thoát khỏi, Nhiếp Vân sững sờ.
- Thời điểm Bách Nhân Đảo còn thừa lại không đến mười người, trận pháp sẽ tự động mở ra, đưa những người này đến chung một chỗ, quyết định sinh tử, như vậy có thể phòng ngừa ít người một mực trốn đến cuối cùng, không ra mặt chiến đấu!
Thi Hào tựa hồ hiểu rõ loại tình huống này, vội vàng giải thích.
- Thì ra là thế, không đến mười người. Xem ra động tác của ba gia hỏa kia rất nhanh a!
Có thể nhanh như vậy để cho một trăm người biến thành chưa đủ mười người, nhất định là tốc độ của bọn người La Thắng quá nhanh, chỉ là chỉ sợ bọn hắn nằm mộng cũng không nghĩ đến, người trước kia bị bọn hắn đuổi giết không có lực phản kháng, lúc này đã có vốn liếng giết mình.
Hô!
Một lát sau, ba người tới trung tâm hòn đảo, vừa tiến vào trong đó, liền chứng kiến một đại trận bay lên, phong tỏa chung quanh, ở chỗ này, bất luận năng lực giấu kín gì cũng trở nên dư thừa, chỉ có thể chính diện chiến đấu, thẳng đến còn lại ba người cuối cùng.
Vù vù vù!
Ba người vừa dừng lại, liền chứng kiến đối diện cũng xuất hiện ba người, đúng là đám người La Thắng.
Trừ bọn họ ra, lại có ba người xuất hiện, xem ra cũng là một đội ngũ, chỉ có điều tổng thể thực lực kém xa bọn người La Thắng, đều là cường giả 800 Đại Đạo.
Trong trận pháp không lớn, tương đương chia làm ba nhóm, lấy ba người Nhiếp Vân thực lực kém cỏi nhất (*Nhiếp Vân Tru Thiên cảnh sơ kỳ, hai cái khác đều chỉ có năm trăm Đại Đạo).
- Ngươi rõ ràng không chết?
Chứng kiến Nhiếp Vân, La Thắng sững sờ, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười tàn nhẫn:
- Bất quá, cho dù trước kia không chết, hiện tại cũng không xê xích gì nhiều!
- Trước kia không giết chết ta, lần này ngươi cảm giác có thể thành công?
Trước kia đối với La Thắng còn có chút sợ hãi, nương theo thực lực tăng lên, đã không để ý, nhìn dáng vẻ của hắn, Nhiếp Vân mỉm cười.
- Ha ha, đối phó loại người như ngươi, không cần tốn bao lâu thời gian!
Còn tưởng rằng hắn bình tĩnh là giả vờ, La Thắng hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về phía Khấu Tân cùng Băng Vân Tuyết:
- Ba phế vật bên kia giao các ngươi, ba cái này lưu cho ta, ta sẽ để cho bọn hắn nhận hết tra tấn!
- Tốt, động tác nhanh lên!
Băng Vân Tuyết liếc nhìn bọn người Nhiếp Vân, khoát khoát tay, cùng Khấu Tân đồng thời phóng tới một tổ ba người khác.
- Hắc hắc, tiểu tử, cho rằng tìm hai phế vật làm giúp đỡ, có thể cùng ta kêu gào rồi, hôm nay ta liền để cho ngươi biết, chút thực lực mèo ba chân ấy của ngươi, cùng cường giả một ngàn Đại Đạo chênh lệch lớn đến cỡ nào!
Mười lạnh Một tiếng, La Thắng thân thể nhoáng một cái lao đến.
Tựa hồ cảm thấy Nhiếp Vân ba người rất dễ đối phó, ngay cả mạnh nhất Tích Huyết cũng không có sử dụng, thường thường duỗi ra một quyền.
Cái này quyền thoạt nhìn rất đơn giản, nhưng phối hợp thêm một ngàn Đại Đạo thực lực, hay vẫn là người bình thường rất khó ngăn cản đấy.
- Vậy sao? Ta ngược lại muốn nhìn ngươi có thực lực gì, lại dám kêu gào như thế!
Nhiếp Vân tiến về phía trước một bước, đồng dạng ra quyền oanh qua.
- Muốn chết!
Chứng kiến cử động của hắn, trên mặt La Thắng lộ ra vẻ đùa cợt, ở trong mắt hắn xem ra, cùng hắn đối quyền, quả thực là muốn chết!
Bất quá, vẻ đùa cợt này vẫn chưa hoàn toàn tách ra, liền cảm thấy xương cốt trên cánh tay nhức mỏi, ngay sau đó nơi bàn tay có một cổ đại lực dâng lên, toàn thân như bị cái gì phong tỏa, không thể động đậy!
Bành!
Bay rớt ra ngoài ngã trên mặt đất, cúi đầu xem xét, toàn bộ cánh tay triệt để vỡ vụn, bị đối phương một quyền oanh kích thành cặn bã.
- Cái gì? Ngươi... ngươi che giấu thực lực?
Đồng tử của La Thắng co rụt lại.
Đối phương rõ ràng che giấu thực lực, cho tới bây giờ mới lộ ra răng nanh dữ tợn.
- Tùy ngươi nghĩ như thế nào! Bách Nhân Đảo chỉ có thể lưu lại ba người, không có ý tứ, ngươi chỉ có thể chết rồi!
Đánh bay La Thắng, Nhiếp Vân đối với thực lực của mình đã có hiểu rõ càng sâu, nhẹ nhàng thở ra, đi nhanh về phía trước, bàn tay mạnh mẽ đưa ra, lăng không đánh xuống.
- Ẩn dấu thực lực thì sao? Chẳng biết hươu chết về tay ai đâu!
Gào rú một tiếng, cổ tay của La Thắng khẽ đảo, một đạo hàn mang bắn qua.
Tích Huyết!
Xem ra hắn đã biết Nhiếp Vân đáng sợ, trực tiếp vận dụng thủ đoạn mạnh nhất.
Vèo!
Tốc độ của Tích Huyết nhanh, tốc độ của Nhiếp Vân còn nhanh hơn, ảo ảnh quỷ dị, còn chưa tới trước mặt, hắn liền kéo dài qua một bước, xuất hiện ở sau lưng La Thắng, biến chưởng thành quyền.
Ông!
La Thắng không kịp trốn tránh, bên ngoài thân đột nhiên sinh ra một cái chuông lớn, phát ra nổ vang.
Đúng là lúc trước hắn từ trên người tráng hán vơ vét đến chiến lợi phẩm, đã hoàn toàn luyện hóa.
Bành!
Nắm đấm cùng chuông lớn đụng chung một chỗ.
Tạch tạch tạch tạch...
Chuông lớn cũng không ngăn trở được nắm đấm của Nhiếp Vân, trái lại phát ra thanh âm vỡ vụn, dùng nắm đấm của hắn làm trung tâm xuất hiện vết rạn, dần dần tăng lớn, rậm rạp chằng chịt.
Oanh!
Chuông lớn nổ tung.
- Ngươi... Ngươi...
La Thắng thiếu chút nữa hù chết.
Cái chuông lớn này sau khi hắn luyện hóa đã minh bạch, cho dù ở trong Hỗn Độn thần binh trung phẩm cũng được cho không kém, bảo bối như vậy, không có uy lực của Hỗn Độn thần binh thượng phẩm, là tuyệt đối không thể phá hư, rõ ràng bị đối phương một quyền nổ nát...
Đây là cái tình huống gì?
- Ngươi có thể chết rồi!
Đánh nát chuông lớn, ánh mắt của Nhiếp Vân phát lạnh, lực lượng đột nhiên gia tăng.
Bành!
La Thắng không kịp phát ra kêu thảm, trước mắt tối sầm, thi thể bay rớt ra ngoài, trùng trùng điệp điệp té trên mặt đất, hô hấp đoạn tuyệt, không có bất kỳ sinh cơ.
Kỳ thật cho dù thực lực của Nhiếp Vân tăng nhiều, muốn đánh chết La Thắng, cũng cần tốn hao không ít thời gian, sở dĩ đơn giản như vậy, là vì thời điểm động thủ, nắm đấm lặng lẽ mượn nhờ lực lượng của trường thương Bá Lưu.
Trường thương Bá Lưu là binh khí tuyệt đỉnh mà Thiên Huyền lão nhân lưu lại, vượt qua Hỗn Độn thần binh đỉnh phong, sau khi hoàn toàn luyện hóa, lực công kích trầm trọng sắc bén dung vào nắm đấm, bất luận kẻ nào cũng nhìn không ra.
Trước kia thực lực không đủ, áp chế không nổi loại binh khí này, hiện tại thiên phú Võ Đạo, Nguyên Khí dung hợp, đã có năng lực, thần không biết quỷ không hay thi triển.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.