Chương 1979: Lại thu hạ nhân. (Hạ)
Hoành Tảo Thiên Nhai
23/04/2019
- Chỉ sợ hắn có thể đi xa hơn ta tưởng tượng... Với ta mà nói, có thể là một cơ hội!
Nghĩ thông suốt những cái này, con mắt của Thi Hào càng ngày càng sáng.
Tuy không ai thích làm hạ nhân của người khác, nhưng cũng phải nhìn chủ nhân là ai!
Rõ ràng chỉ có thực lực Tru Thiên cảnh sơ kỳ, hắn lại không phải đối thủ, rõ ràng thoạt nhìn không quá mạnh, nhưng có thể tiện tay áp chế danh ngạch phù lục của Quy Khư Hải... Những cái này, không một không nói rõ thiếu niên trước mắt lai lịch thần bí.
Thiếu niên thần bí như thế, nhất định có thể thông qua Bách Nhân Đảo khảo hạch, đi theo hắn, có lẽ có cơ hội phát triển càng lớn!
Minh bạch những cái này, hắn chẳng những không cảm thấy làm hạ nhân sỉ nhục, ngược lại có chút chờ mong cùng hưng phấn.
- Đi thôi!
Nhìn rõ tâm tư của hắn, Nhiếp Vân nhẹ nhàng cười cười.
Làm người không vì mình, thiên tru địa diệt, Thi Hào này vì mình suy nghĩ, không có gì đáng trách, chỉ cần không có ý xấu với hắn, liền không sao cả.
- Thi Hào, trả ta danh ngạch phù lục, bằng không thì hôm nay, ta băm ngươi thành mười tám khối!
Hai người một trước một sau, vừa đi về phía trước không xa, một tiếng quát vang lên, lập tức một tráng hán cầm lưỡi búa đi nhanh tới, nhìn về phía Thi Hào, trong ánh mắt mang theo sát cơ đậm đặc.
- Danh ngạch phù lục? Ngươi từ trong tay hắn trộm đến sao?
Nghe nói như thế, Nhiếp Vân một hồi im lặng, nhìn về phía Thi Hào.
- Vâng!
Thi Hào xấu hổ vò đầu.
Nghe được hắn thừa nhận, Nhiếp Vân lắc đầu.
Bách Nhân Đảo cũng không phải là một, cơ bản đều là tùy cơ hội truyền tống, nếu như là trước kia trộm, tráng hán muốn tìm được hòn đảo này không thể nghi ngờ là nằm mơ, nhất định là sau khi đi vào đảo mới bị trộm!
Hòn đảo này nguy cơ trùng trùng, tình huống như vậy còn có thể quá chén tráng hán này, chỉ sợ trước kia quan hệ của hai người không kém.
- Húc Diêu, ta đã bái vị đại nhân này làm chủ nhân, cam tâm làm hạ nhân, danh ngạch phù lục, ta cũng hiếu kính hắn rồi, cho nên... Ta xem hay là thôi đi!
Thi Hào nói.
- Thôi đi?
Sắc mặt Húc Diêu trầm xuống:
- Ngươi bái hắn làm chủ, ta sẽ giết hắn, sau đó lại giết ngươi!
Vèo!
Rống lên một tiếng, Húc Diêu bổ một phát, một cổ lực lượng để cho linh hồn suy yếu lan tràn đến, thẳng tới Nhiếp Vân.
- Linh hồn công kích?
Tinh thần khẽ động, khôi phục bình thường, Nhiếp Vân có chút giật mình.
Thực lực của Húc Diêu thoạt nhìn không hơn Thi Hào, dưới một búa lại mang theo lực công kích linh hồn cực kỳ cường đại, thậm chí có thể ảnh hưởng đến hắn, để cho người kỳ quái.
Linh hồn công kích, trừ khi cảnh giới linh hồn mạnh hơn đối phương, nếu không rất khó tạo thành ảnh hưởng, linh hồn của Húc Diêu rõ ràng không bằng hắn, lại có thể sinh ra ảnh hưởng với hắn, khẳng định liên lụy bí pháp đặc thù nào đó.
- Trước nằm xuống a!
Hừ nhẹ một tiếng, Nhiếp Vân tiến về phía trước một bước, một chỉ bắn bay búa của đối phương, nhấc chân đá tới.
Bành!
Đối mặt một chân này, Húc Diêu căn bản ngăn không nổi, còn không có kịp phản ứng, liền bay ra ngoài, trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất, cuồng phun máu tươi.
Mặc dù hắn có bí thuật công kích linh hồn, nhưng thực lực chân chính chỉ có năm trăm Đại Đạo, so với Nhiếp Vân kém không phải nhỏ tí tẹo.
- Ngươi...
Tựa hồ không nghĩ tới tiểu tử trước mắt thoạt nhìn chỉ có Tru Thiên cảnh sơ kỳ, sẽ có thực lực như thế, Húc Diêu giãy dụa đứng lên, ánh mắt lộ ra khủng hoảng.
Đây là Bách Nhân Đảo, tới liền có thể sát nhân, đối phương có loại thực lực này, thực muốn động thủ, muốn giết hắn chỉ là sự tình trở tay.
- Giống như Thi Hào, làm hạ nhân theo ta, ta có thể cam đoan ngươi thuận lợi thông qua Bách Nhân Đảo khảo hạch, trở thành Tà Nguyệt tướng sĩ! Không đồng ý, ta sẽ trước sưu hồn ngươi, sau đó đánh chết!
Nhiếp Vân thản nhiên nói.
Vừa rồi bí thuật công kích linh hồn của đối phương, hấp dẫn hứng thú của hắn, nếu như ngoan ngoãn quy thuận, giao bí thuật cho hắn nghiên cứu, có thể lưu lại tánh mạng, nếu không, sưu hồn cũng không sao cả.
- Quy thuận a!
Thi Hào thấy Nhiếp Vân rõ ràng đồng ý nhận lấy Húc Diêu, con mắt sáng ngời, vội vàng khuyên can.
- Ta... Tốt, ta có thể làm hạ nhân của ngươi!
Húc Diêu suy nghĩ một chút, biết rõ đối phương nói là lời nói thật, cắn răng một cái, gật đầu đồng ý
Ông!
Phát xong Hỗn Độn thệ ngôn, trong linh hồn Nhiếp Vân lần nữa nhiều ra một cổ ý niệm.
Tinh thần khẽ động, nhìn sang cổ ý niệm này, vừa xem xét, mắt liền sáng rực lên.
Nguyên lai vừa rồi Húc Diêu này công kích cũng không phải bí pháp gì, mà là một loại lực lượng huyết mạch đặc thù.
Húc Diêu không phải Nhân loại, mà là một loại Hỗn Độn thần thú giống như đám người Thao Thiết, một khi thức tỉnh, sẽ có được năng lực đặc thù.
Loại năng lực này là có thể hoàn mỹ dung hợp công kích linh hồn cùng võ kỹ chung một chỗ, đối với người cảnh giới linh hồn mạnh hơn nữa cũng có thể ảnh hưởng.
- Tuy trước kia ta tu luyện võ kỹ, có rất nhiều công kích linh hồn, nhưng bàn về trình độ tinh diệu, lại không bằng loại huyết mạch đặc thù thiên địa sinh ra này, hảo hảo nghiên cứu, có lẽ có thể sáng chế một bộ võ kỹ mới!
Nhìn những cái này ở trong mắt, Nhiếp Vân mỉm cười, đang định có rảnh hảo hảo nghiên cứu, sáng chế một bộ võ kỹ công kích linh hồn, đột nhiên trong đầu lóe lên linh quang.
- Võ kỹ linh hồn... Là linh hồn lực công kích dung hợp Võ Đạo... Như vậy có thể thực hiện, vậy có phải có thể để thiên phú Linh Hồn sư cùng thiên phú Võ Đạo sư dung hợp chung một chỗ hay không?
Ý nghĩ này xuất hiện, Nhiếp Vân càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.
- Thiên Cơ sư, có thể suy diễn Thiên Cơ, dựa theo đạo lý không cách nào dung hợp Nguyên Khí sư, Linh Hồn sư, nhưng nếu như Thiên Cơ đẩy diễn dùng đến võ kỹ chiến đấu, có phải cũng có thể dung hợp với Võ Đạo hay không?
- Dùng loại này suy tính, Luân Hồi sư, Bất Tử Bất Diệt sư, Thiên Quân sư,… đều có thể liên quan tới Võ Đạo, hoàn toàn có thể lấy thiên phú Võ Đạo sư làm căn cơ, dung hợp những thiên phú này chung một chỗ...
Ý nghĩ này xuất hiện, Nhiếp Vân xiết chặt nắm đấm, thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Vốn dung hợp thập đại thiên phú không có đầu mối gì, trong nháy mắt đã có điểm đột phá.
Bất quá, mặc dù có phương hướng, nhưng cách lĩnh ngộ dung hợp chính thức, còn có một khoảng cách rất lớn, bất quá chí ít có phương hướng cùng mục tiêu tiến lên.
Thập đại thiên phú dung hợp hai cái cuối cùng, liền để cho hắn có được thực lực so với cường giả một ngàn Đại Đạo. Một khi toàn bộ dung hợp, sẽ có thực lực gì?
Nghĩ thông suốt những cái này, con mắt của Thi Hào càng ngày càng sáng.
Tuy không ai thích làm hạ nhân của người khác, nhưng cũng phải nhìn chủ nhân là ai!
Rõ ràng chỉ có thực lực Tru Thiên cảnh sơ kỳ, hắn lại không phải đối thủ, rõ ràng thoạt nhìn không quá mạnh, nhưng có thể tiện tay áp chế danh ngạch phù lục của Quy Khư Hải... Những cái này, không một không nói rõ thiếu niên trước mắt lai lịch thần bí.
Thiếu niên thần bí như thế, nhất định có thể thông qua Bách Nhân Đảo khảo hạch, đi theo hắn, có lẽ có cơ hội phát triển càng lớn!
Minh bạch những cái này, hắn chẳng những không cảm thấy làm hạ nhân sỉ nhục, ngược lại có chút chờ mong cùng hưng phấn.
- Đi thôi!
Nhìn rõ tâm tư của hắn, Nhiếp Vân nhẹ nhàng cười cười.
Làm người không vì mình, thiên tru địa diệt, Thi Hào này vì mình suy nghĩ, không có gì đáng trách, chỉ cần không có ý xấu với hắn, liền không sao cả.
- Thi Hào, trả ta danh ngạch phù lục, bằng không thì hôm nay, ta băm ngươi thành mười tám khối!
Hai người một trước một sau, vừa đi về phía trước không xa, một tiếng quát vang lên, lập tức một tráng hán cầm lưỡi búa đi nhanh tới, nhìn về phía Thi Hào, trong ánh mắt mang theo sát cơ đậm đặc.
- Danh ngạch phù lục? Ngươi từ trong tay hắn trộm đến sao?
Nghe nói như thế, Nhiếp Vân một hồi im lặng, nhìn về phía Thi Hào.
- Vâng!
Thi Hào xấu hổ vò đầu.
Nghe được hắn thừa nhận, Nhiếp Vân lắc đầu.
Bách Nhân Đảo cũng không phải là một, cơ bản đều là tùy cơ hội truyền tống, nếu như là trước kia trộm, tráng hán muốn tìm được hòn đảo này không thể nghi ngờ là nằm mơ, nhất định là sau khi đi vào đảo mới bị trộm!
Hòn đảo này nguy cơ trùng trùng, tình huống như vậy còn có thể quá chén tráng hán này, chỉ sợ trước kia quan hệ của hai người không kém.
- Húc Diêu, ta đã bái vị đại nhân này làm chủ nhân, cam tâm làm hạ nhân, danh ngạch phù lục, ta cũng hiếu kính hắn rồi, cho nên... Ta xem hay là thôi đi!
Thi Hào nói.
- Thôi đi?
Sắc mặt Húc Diêu trầm xuống:
- Ngươi bái hắn làm chủ, ta sẽ giết hắn, sau đó lại giết ngươi!
Vèo!
Rống lên một tiếng, Húc Diêu bổ một phát, một cổ lực lượng để cho linh hồn suy yếu lan tràn đến, thẳng tới Nhiếp Vân.
- Linh hồn công kích?
Tinh thần khẽ động, khôi phục bình thường, Nhiếp Vân có chút giật mình.
Thực lực của Húc Diêu thoạt nhìn không hơn Thi Hào, dưới một búa lại mang theo lực công kích linh hồn cực kỳ cường đại, thậm chí có thể ảnh hưởng đến hắn, để cho người kỳ quái.
Linh hồn công kích, trừ khi cảnh giới linh hồn mạnh hơn đối phương, nếu không rất khó tạo thành ảnh hưởng, linh hồn của Húc Diêu rõ ràng không bằng hắn, lại có thể sinh ra ảnh hưởng với hắn, khẳng định liên lụy bí pháp đặc thù nào đó.
- Trước nằm xuống a!
Hừ nhẹ một tiếng, Nhiếp Vân tiến về phía trước một bước, một chỉ bắn bay búa của đối phương, nhấc chân đá tới.
Bành!
Đối mặt một chân này, Húc Diêu căn bản ngăn không nổi, còn không có kịp phản ứng, liền bay ra ngoài, trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất, cuồng phun máu tươi.
Mặc dù hắn có bí thuật công kích linh hồn, nhưng thực lực chân chính chỉ có năm trăm Đại Đạo, so với Nhiếp Vân kém không phải nhỏ tí tẹo.
- Ngươi...
Tựa hồ không nghĩ tới tiểu tử trước mắt thoạt nhìn chỉ có Tru Thiên cảnh sơ kỳ, sẽ có thực lực như thế, Húc Diêu giãy dụa đứng lên, ánh mắt lộ ra khủng hoảng.
Đây là Bách Nhân Đảo, tới liền có thể sát nhân, đối phương có loại thực lực này, thực muốn động thủ, muốn giết hắn chỉ là sự tình trở tay.
- Giống như Thi Hào, làm hạ nhân theo ta, ta có thể cam đoan ngươi thuận lợi thông qua Bách Nhân Đảo khảo hạch, trở thành Tà Nguyệt tướng sĩ! Không đồng ý, ta sẽ trước sưu hồn ngươi, sau đó đánh chết!
Nhiếp Vân thản nhiên nói.
Vừa rồi bí thuật công kích linh hồn của đối phương, hấp dẫn hứng thú của hắn, nếu như ngoan ngoãn quy thuận, giao bí thuật cho hắn nghiên cứu, có thể lưu lại tánh mạng, nếu không, sưu hồn cũng không sao cả.
- Quy thuận a!
Thi Hào thấy Nhiếp Vân rõ ràng đồng ý nhận lấy Húc Diêu, con mắt sáng ngời, vội vàng khuyên can.
- Ta... Tốt, ta có thể làm hạ nhân của ngươi!
Húc Diêu suy nghĩ một chút, biết rõ đối phương nói là lời nói thật, cắn răng một cái, gật đầu đồng ý
Ông!
Phát xong Hỗn Độn thệ ngôn, trong linh hồn Nhiếp Vân lần nữa nhiều ra một cổ ý niệm.
Tinh thần khẽ động, nhìn sang cổ ý niệm này, vừa xem xét, mắt liền sáng rực lên.
Nguyên lai vừa rồi Húc Diêu này công kích cũng không phải bí pháp gì, mà là một loại lực lượng huyết mạch đặc thù.
Húc Diêu không phải Nhân loại, mà là một loại Hỗn Độn thần thú giống như đám người Thao Thiết, một khi thức tỉnh, sẽ có được năng lực đặc thù.
Loại năng lực này là có thể hoàn mỹ dung hợp công kích linh hồn cùng võ kỹ chung một chỗ, đối với người cảnh giới linh hồn mạnh hơn nữa cũng có thể ảnh hưởng.
- Tuy trước kia ta tu luyện võ kỹ, có rất nhiều công kích linh hồn, nhưng bàn về trình độ tinh diệu, lại không bằng loại huyết mạch đặc thù thiên địa sinh ra này, hảo hảo nghiên cứu, có lẽ có thể sáng chế một bộ võ kỹ mới!
Nhìn những cái này ở trong mắt, Nhiếp Vân mỉm cười, đang định có rảnh hảo hảo nghiên cứu, sáng chế một bộ võ kỹ công kích linh hồn, đột nhiên trong đầu lóe lên linh quang.
- Võ kỹ linh hồn... Là linh hồn lực công kích dung hợp Võ Đạo... Như vậy có thể thực hiện, vậy có phải có thể để thiên phú Linh Hồn sư cùng thiên phú Võ Đạo sư dung hợp chung một chỗ hay không?
Ý nghĩ này xuất hiện, Nhiếp Vân càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.
- Thiên Cơ sư, có thể suy diễn Thiên Cơ, dựa theo đạo lý không cách nào dung hợp Nguyên Khí sư, Linh Hồn sư, nhưng nếu như Thiên Cơ đẩy diễn dùng đến võ kỹ chiến đấu, có phải cũng có thể dung hợp với Võ Đạo hay không?
- Dùng loại này suy tính, Luân Hồi sư, Bất Tử Bất Diệt sư, Thiên Quân sư,… đều có thể liên quan tới Võ Đạo, hoàn toàn có thể lấy thiên phú Võ Đạo sư làm căn cơ, dung hợp những thiên phú này chung một chỗ...
Ý nghĩ này xuất hiện, Nhiếp Vân xiết chặt nắm đấm, thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Vốn dung hợp thập đại thiên phú không có đầu mối gì, trong nháy mắt đã có điểm đột phá.
Bất quá, mặc dù có phương hướng, nhưng cách lĩnh ngộ dung hợp chính thức, còn có một khoảng cách rất lớn, bất quá chí ít có phương hướng cùng mục tiêu tiến lên.
Thập đại thiên phú dung hợp hai cái cuối cùng, liền để cho hắn có được thực lực so với cường giả một ngàn Đại Đạo. Một khi toàn bộ dung hợp, sẽ có thực lực gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.