Vô Tận Đan Điền​

Chương 203: Lưỡng Giới sơn

Hoành Tảo Thiên Nhai

23/04/2019

Theo truyền thuyết Lưỡng Giới sơn là nơi táng thân của nhân loại, chỉ cần không chịu quy thuận, không chịu thay đổi thành “nhân gian”, chỉ còn con đường chết!

- Gặp nguy hiểm cũng phải đi thôi, nghe nói Tử Duyên quả ở trong khu núi không xa, vẫn chưa xâm nhập, nếu vận khí của chúng ta tốt một chút, rất có thể hoàn thành nhiệm vụ trước khi gặp phải yêu nhân!

Người được xưng là “đầu” chính là một trung niên, nghe vậy cắn răng nói.

- Chỉ hi vọng như thế, lần này tuy rằng nguy hiểm, nhưng thù lao rất lớn, chỉ cần có thể thuận lợi hoàn thành, cả đời chúng ta đã đủ xài, bởi vì ngày sau không cần tiếp tục tiến hành cuộc sống nguy hiểm như vậy, đáng giá!

Tráng hán chép miệng nói.

Người tuyên bố nhiệm vụ chính là một phú hào ở trong thủ đô Thần Phong đế quốc, bởi vì nữ nhi duy nhất bị bệnh nặng, trong khi Tử Duyên quả kéo dài tính mạng chỉ có ở Lưỡng Giới sơn, vì cứu con gái, hắn đưa ra nhiệm vụ với cái giá trên trời, chỉ cần có thể hoàn thành, nhóm người này có thể nhận được thù lao đủ chi phí cả đời, không cần tiếp tục đi làm dong binh.

- Chỉ hi vọng như thế, nhưng mà…ta nghe nói yêu nhân trong Lưỡng Giới sơn nhiều vô số kể, thực lực cực mạnh thậm chí đã đạt tới chí tôn sơ kỳ. Còn có mười mấy khí tông đỉnh. Cũng chính vì vậy cường giả chí tôn đế quốc mới không ai đi qua. Ai…dù sao chúng ta cẩn thận một chút, một khi gặp được nguy hiểm bỏ chạy, có thể chạy bao xa thì chạy bao xa, nhiệm vụ có hoàn thành hay không cũng không quan trọng, mấu chốt là cần giữ mạng!

Lại một trung niên nói.

- Đây là tự nhiên, ta cũng nghe nói lần trước có một cường giả khí tông đỉnh đi qua nơi này, kết quả…một đi không trở lại, cũng không biết đã chết hay đã thế nào!

- Ngươi muốn nói là Quý Việt đi, người kia đã chết! Yêu nhân còn tống xuất thi thể của hắn, hung hăng vơ vét tài sản gia tộc của hắn, còn đòi hỏi một số tiền bảo quản thi thể thật lớn đâu!

- Cái gì? Bọn hắn giết người, còn đòi đối phương trả tiền bảo quản thi thể?

- Phải đó, không có biện pháp, Quý Việt vừa chết người có thực lực cực mạnh nhất trong gia tộc chỉ là khí tông sơ kỳ, mà Yêu tộc phái người lại là ba khí tông đỉnh, thực lực sai biệt thật sự quá lớn! Người của gia tộc Quý Việt không có biện pháp, chỉ đành ngoan ngoãn giao tiền, cuối cùng khiến cho táng gia bại sản!

Nói tới sự đáng sợ của yêu nhân Lưỡng Giới sơn, tâm tình nhóm dong binh vô cùng trầm trọng.

Nhân yêu hai tộc đại chiến không ngừng, giữa hai tộc nhìn hằn thù lẫn nhau, nếu Lưỡng Giới sơn đã bị Yêu tộc chiếm giữ, tự nhiên không cho phép nhân loại tùy ý tiến vào.

- Tốt lắm, tất cả mọi người đừng như vậy, nguy hiểm? Dong binh như chúng ta có bao giờ đi làm nhiệm vụ không gặp nguy hiểm? Nếu sợ hãi sinh tử, đừng làm nữa, về nhà ôm lão bà nhi đồng cho xong!

Đầu lĩnh ha ha cười nói.

- Không sai, nếu sợ chết thì chúng ta về ôm lão bà nhi đồng, dù yêu nhân lợi hại, sợ cái điểu, chẳng qua là chết, nếu không chết xem như đời này đủ dùng, không có gì lớn!

- Hơn nữa chúng ta chỉ đi tới ở bên ngoài Lưỡng Giới sơn, có lẽ yêu nhân còn chưa phát hiện thì cũng đã hoàn thành nhiệm vụ, đắc thắng trở về!

Dong binh đều là người hào sảng, ban đầu tâm tình còn có chút trầm trọng, nhưng sau đó đã nở nụ cười.

Sợ chết đã không làm dong binh!



Làm dong binh đương nhiên phải đối mặt sinh tử!

Đông đông đông đông!

Khi mọi người vừa thả lỏng, đột nhiên ở phía trước vang lên tiếng bước chân chậm rãi đi qua.

- Mọi người cẩn thận!

Nghe được tiếng bước chân từ Lưỡng Giới sơn đi qua, trong lòng mọi người lập tức căng thẳng.

Từ trong kia đi tới, hơn nữa bước chân thật ổn định, không chút hoảng loạn, chẳng lẽ là yêu nhân?

Rầm!

Mọi người lập tức rút binh khí.

Tuy rằng thực lực những người này cũng không quá mạnh mẽ, chỉ tới thành cương cảnh, nhưng mười mấy người liên hợp cùng một chỗ cũng mang theo khí tức thiết huyết, làm lòng người run rẩy.

- Ân? Là nhân loại! Hơn nữa còn là một thiếu niên!

Thân ảnh trong sương mù ngày càng rõ ràng, mọi người rốt cục nhìn thấy bóng dáng người nọ, vô cùng kinh ngạc.

Từ bên trong đi ra cũng không phải yêu nhân mà là nhân loại, thoạt nhìn khoảng mười sáu mười bảy tuổi, sau lưng hắn đi theo ba yêu thú thật lớn, tiếng bước chân vừa rồi là do ba yêu thú vọng lại.

- Mọi người cẩn thận, có thể từ trong Lưỡng Giới sơn đi ra, có lẽ tiểu tử kia đã phản bội Nhân tộc, là một “nhân gian”!

Đầu lĩnh như sực nhớ điều gì, sắc mặt ngưng trọng nói.

- “Nhân gian”? Ha ha, các ngươi yên tâm đi, ta không phải “nhân gian”!

Thiếu niên nghe được lời này bật cười nói.

Chứng kiến nét tươi cười của hắn đơn thuần trong trẻo, không hề có chút khí yêu tà, chẳng biết tại sao đoàn người liền tin tưởng lời hắn.

- Tiểu huynh đệ, nơi này là Lưỡng Giới sơn, nguy cơ trùng trùng, sao ngươi ở đây một mình? Trưởng bối của ngươi cũng thật là, sao có thể yên tâm cho ngươi tới đây…

Tin tưởng thiếu niên vẫn còn là nhân loại, thái độ mọi người tốt hơn không ít.

- Tiểu huynh đệ, ngươi yên tâm đi, gặp được chúng tôi ngươi đã an toàn, ngay cả yêu nhân binh giáp đỉnh chúng tôi còn không sợ, nếu ngươi sợ hãi thì đi theo sau chúng tôi…



Một dong binh hào khí nói.

- Ha ha, đa tạ!

Thiếu niên cười khoát tay:

- Ta mới từ trong đó đi ra, sẽ không tiếp tục đi vào, các ngươi muốn vào thì vào đi!

Nói xong mang theo ba đầu yêu thú bước nhanh ra ngoài.

- Ai, đúng rồi, tiểu huynh đệ, yêu nhân bên trong nhiều hay không? Nguy hiểm không?

Thấy thiếu niên muốn đi, đầu lĩnh đột nhiên sực nhớ nhiệm vụ của mình vội vàng lên tiếng hỏi.

- Yêu nhân nhiều hay không? Ân, ngày hôm qua vẫn còn rất nhiều, hôm nay…đều chết hết!

Thiếu niên thản nhiên cười một tiếng, thân ảnh rất nhanh đã biến mất trong sương mù, rốt cục nhìn không thấy.

- Ngày hôm qua vẫn còn rất nhiều, hôm nay đều chết hết? Là ý gì?

Nghe được câu trả lời nước đôi của thiếu niên, đoàn người sửng sốt.

- Không cần nghĩ nhiều, vào đi thôi!

Đầu lĩnh khoát tay nói.

Đoàn người đi thêm nửa giờ, ánh mặt trời lên cao, dưới ánh sáng chiếu xuống sương mù dần tiêu tán lộ ra khuôn mặt vốn có của núi rừng.

- Đây là…

- Điều này sao có thể…

Đoàn người rốt cục thấy rõ cảnh tượng trước mắt, trừng trừng ngây dại.

Chỉ thấy nguyên bản đỉnh núi Lưỡng Giới sơn bị gọt sạch một đoạn, dãy kiến trúc do yêu nhân xây dựng lúc này đã biến thành đống hoang tàn, thi thể ngổn ngang đầy đất, giống như bị một kiếm đánh chết, thậm chí không có chút lực lượng phản kháng.

- Yêu nhân Lưỡng Giới sơn…toàn bộ đều chết hết!

Chứng kiến cảnh tượng trước mắt, đoàn người liền hiểu được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tận Đan Điền​

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook