Quyển 1 - Chương 32: Huyền vũ các mở cửa(Hạ) (1)
Y Quan Thắng Tuyết
21/04/2013
Thế lực ba phương hình thành ba vòng tròn, mặt khác bên cạnh còn có những vòng tròn nhỏ hẹp khác nhưng không luận về thanh thế địa vị thực lực thì còn lâu mới sánh được với ba vòng tròn này.
Đương nhiên cũng có một số người độc vãng như Diệp Bạch, cô đơn đứng ở một phương, không muốn gia nhập những vòng tròn kia, những người như vậy thường đứng ở góc tối, yên lặng không nói gì, dò xét bốn phía, bảo trì trạng thái cảnh giác cao nhất, cái này cũng bởi vì độc hành mang đến cho bọn họ cảm giác này. Bất luận là ai tiến lại gần mình trong phạm vi một trăm mét bọn họ đều đề phòng.
Cả Diệp gia ngoại tông, năm cao thủ Huyền khí tầng thứ tám đã đến bốn người, Diệp Phá, Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị, Diệp Bất Phàm, còn một người nữa được xưng là thiên ngoại bồng lai, chính là Diệp Bồng Lai. Đối với gia tộc Diệp Phá thì Diệp Phá luận võ trên đại hội là ngoại tông đệ nhất nhân tuy nhiên trong suy nghĩ của đệ tử gia tộc Diệp Bồng Lai thì Diệp Bồng Lai mới là người đệ nhất, hai người này không thể so sánh được vì bọn họ không giống nhau.
Diệp Bồng Lai chưa bao giờ tham gia chuyện lớn của gia tộc như vậy, theo như hắn nói thì chuyện này nhàm chán vô cùng giống như là trò đùa của khỉ vậy, ra tay là giết, quyết không thể lưu tình. Hơn nữa thực lực của hắn vô cùng cao, thần bí khó lường, gần đây thường độc lai độc vãng, không có bằng hữu, đối với sự lôi kéo của các thế lực khác thì từ trước đến giờ đều cự tuyệt thẳng, không lưu lại chút đường sống nào. Bởi vậy hắn đã ngầm đắc tội với vô số người, nhưng bởi vì thực lực của hắn mạnh cho nên không ai dám tới gần.
Một người như vậy dĩ nhiên là có rất nhiều truyền kỳ, đáng tiếc số người được nhìn thấy mặt hắn không nhiều lắm, tám phần thời gian hắn dành để lịch lãm bên ngoài không quay về, chỉ có điều lúc này đã diễn ra lễ đổi đại điển của gia tộc, quan hệ tới cuộc thí luyện ba tháng sau của gia tộc nên hắn không thể không quay về. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "
Tất cả mọi người đều nghĩ như vậy, không ít người chờ đợi, muốn nhìn thấy người được công nhận là ngoại tông đệ nhất nhân này có gì thần kỳ. Tuy nhiên theo thời gian trôi qua mặt trời lên cao, người tới càng ngày càng nhiều, thân ảnh Diệp Bồng Lai vẫn chưa xuất hiện.
Lúc này, Diệp Bạch cũng đã từ bên ngoài đi tới, hắn bất động thanh sắc lẫn vào đám người, lẳng lặng đứng khắp ngõ ngách, quan sát biểu lộ của mọi người từ bốn phía, còn có quan sát thực lực của mọi người, chuẩn bị cho cuộc thí luyện tương lai.
Khi ánh mắt của hắn dời tới người Diệp Phá, Diệp Bất Phàm thì trong lòng Diệp Bạch không khỏi cảm thấy hơi nao nao, bởi vì hắn nhận ra, thực lực của Diệp Phá và Diệp Bất Phàm đã tăng thêm một bậc, đã đạt tới Huyền khí tầng thứ tám thượng đoạn. Mà Diệp Bất Phàm đã đạt tới Huyền khí tầng thứ tám trung đoạn, trước đây một người trung đoạn, một người hạ đoạn, xem ra ba tháng nay không chỉ có riêng mình tiến bộ, bọn họ cũng giống như mình, chưa hề buông bỏ việc tu luyện.
Rồi sau đó, hắn dĩ nhiên không thể không chú ý tới hai người còn lại, hai người được vây ở trong vòng trung tâm, Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị cũng đều đã đạt tới cao thủ tầng thứ tám trung đoạn, hình như bọn họ vừa mới tiến bộ cho nên khí tức vẫn hơi không ổn định, chợt dài chợt ngắn, phiêu hốt bất định, nhưng đúng là cao thủ tầng thứ tám trung đoạn. Ngoại tông đệ tử cũng thật không thiếu nhân tài, bốn người này quả là có cảnh giới rất cao.
Hóa ra mình tưởng rằng tu luyện tới cảnh giới tầng thứ tám đỉnh phong đã có thể vững vàng đứng thứ nhất ở ngoại tông, xem ra nếu không phải hai tháng nay mình gặp kỳ ngộ mà Huyền khí được thăng tiến thì chỉ sợ lúc này đã bị bọn họ đuổi kịp. Quả nhiên bất kỳ lúc nào cũng không thể buông lỏng sự cảnh giác cho dù đó là thời khắc nguy cơ hay là không có nguy cơ.
Giờ khắc này, Diệp Bạch đã minh bạch sâu đạo lý này cho nên đối với đám người Diệp Bạch này không có chút nào dám khinh thị.
Nếu như luận về Huyền Khí thì Diệp Bạch dĩ nhiên không e ngại bất kỳ ai trong bọn họ, nhưng nếu cộng thêm Huyền Binh, Huyền Kỹ còn có sự chênh lệch đan dược thì Diệp Bạch không thể thắng bọn họ dễ đàng được.
Bọn họ có vũ khí, mình không có vũ khí tốt, hơn nữa bọn họ còn có Huyền Kỹ, đan dược thì cho dù chênh lệch giữa mình và bọn họ rất lớn thì cũng không nhất định là thắng được.
Tuy nhiên tất cả đều dừng lại ở lúc này, chỉ cần chờ cho đến khi Diệp Bạch lấy được công pháp, Huyền kỹ xong thì hắn so với bọn người Diệp Phá, Diệp Bất Phàm sẽ hơn rất nhiều. Mặc dù ở phương diện khác hắn có chỗ không sánh kịp nhưng với thực lực hơn tới bọn họ một bậc thì đám người Diệp Phá không thể nào chống lại được.
Cho nên tất cả đều phải chờ đến lúc chọn Huyền Công Huyền Kỹ, đây mới là lúc quyết định xem mỗi người sau này có thể đi xa hay không. Hiện tại tất cả mọi thành tựu đều chẳng qua là hoa trong kiếng trăng trong nước mà thôi.
Huyền công chính là công pháp tu luyện Huyền khí, đây là trụ cột của mỗi người, nếu như là người cùng cấp bậc, hơn kém không bao nhiêu tu luyện công pháp không đồng nhất thì khi chiến đấu, người có công pháp cao giai thường là người chiến thắng.
Mà Huyền Kỹ chính là kỹ năng phát huy Huyền Khí, có Huyền Kỹ công kích, có Huyền Kỹ hộ thể, có Huyền Kỹ thân pháp, có Huyền Kỹ luyện thể… Nhiều loại, cùng với Huyền khí tu luyện công pháp cũng giống nhau, bọn chúng được chia làm bát giai, đê giai dĩ nhiên là giống như bọn người Diệp Phá, Diệp Bất Phàm tu luyện “Kiếm Khí Quyết”, “Xạ Nhật tiễn thuật” ngoài ra Huyền giả có thể tu luyện trụ cột Huyền Kỹ, kỳ thật cái này cũng không tính là Huyền Kỹ bởi vì Huyền Kỹ chỉ có đến giai đoạn Huyền sĩ mới có thể chân chính phát huy uy lực. Uy lực của Huyền Kỹ cũng chính là cấp hai, chính là bắt đầu hôi giai Huyền Kỹ.
Sau đó mới là Hoàng giai, lục giai, lam giai, tử giai, xích giai, thần giai. Mỗi giai lại chia làm các cấp thấp, cao trung, đỉnh, bốn cấp.
Một Huyền kỹ cường đại thậm chí có thể chiến thắng đối thủ, có uy lực không thể tưởng tượng nổi, có được uy lực không thể tưởng tượng nổi. Huyền công cơ sở, Huyền Kỹ chính là phát huy cho đảm bảo cho có sở này phát huy ra mạnh nhất.
Rốt cuộc thứ nào quan trọng hơn đã có rất nhiều người tranh luận và chưa có kết luận nào, nhưng bất luận thế nào tất cả đều là thứ mà mọi người truy cầu, đạt được một quyển bí kíp Huyền cô lợi hại hơn so với một môn Huyền Kỹ, chính vì vậy không có ít người đổ máu mà tranh đấu, thậm chí còn bỏ cả tính mạng để truy cầu, mấy ngàn năm trôi qua cũng chỉ vì công pháp, Huyền kỹ mà nhân số chết đi không đếm nổi, rất nhiều cao giai Huyền sĩ cũng vẫn bị lung lạc trong những cuộc chiến đấu này, người trước ngã xuống, người sau tiến tới, quyết không lùi về.
Cũng bởi vì hai món đồ này mà mà với một Huyền sĩ mà nói, quả thật quá trọng yếu với họ,trọng yếu đến mức hàu hết đều nguyện ý đánh bạc cả tính mạng của mình chỉ hi vọng đạt được nó.
- Đinh.
Một thanh âm vang lên, đột nhiên một nhóm bạch y xuyên qua từ trong đám người, đi lên phía trước Huyền Vũ các, xếp thành một hàng, ôm kiếm mà đứng, khuôn mặt lộ vẻ nghiêm túc.
Tiếp theo sau đó hai lão giả, một mặc áo màu tím,một mặc áo màu xanh từ dưới đài đi tới,đứng ở trên thềm đá nhìn về phía mọi người. Phía sau ha người là một thanh yên bạch y khuôn mặt hơi lãnh tuấn, cả người phảng phất giống như là một thanh lợi kiếm vừa tuốt ra khỏi vỏ, hào quang bắn ra bốn phía, lui ra phía sau một bước, đứng ở sau lưng lão giả mặc áo màu tím
Lão giả mặc áo màu xanh sau khi bước lên đài liền mỉm cười thân thiện, nhất thời ở dưới đài, âm thanh ồn ào đã biến mất toàn bộ, tất cả mọi người đứng yên tại chỗ, bất luận là đang làm gì đều xoay sang hướng của lão giả chào một cái, bởi vì hai lão giả này chính là hai đại trưởng lão của nội tông, Diệp Chuẩn và Diệp Nam Sơn.
Một người là chấp sự trưởng lão, một người là truyền công trưởng lão.
Diệp gia là một trong tứ đại thế gia ở Hỏa Vân thành, bài danh thứ hai, trong Diệp gia chia làm nhiều chi, bàng chi, y phụ, nội tông, ngoại tông, gồm có bốn tông. Không chỉ vậy, còn có một gia tộc Chấp sự đường độc lập, xử lý các sự vụ rườm rà, lo lắng cho sự nghiệp của gia tộc để cho cung nội tông có thể yên tâm tu luyện, chấp sự đường phân phát đan dược, thu thập nguyên liệu, linh thảo…
Diệp gia bàng chi chính là những người tu luyện không thành bị đuổi ra khỏi gia tộc hoặc là những người bởi vì các nguyên nhân khác nhau mà bị đuổi ra khỏi ngoại tông hoặc nội tông. Tuy nhiên theo gia phả trước kia của Diệp gia đệ tử thì bên ngoài đã khai chi tán diệp, bởi vậy cũng tính là Diệp gia bàng chi. Phụ chi chính là những người ở trong Hỏa Vân Thành bám vào họ Diệp họ La, họ Đạm Thai, họ Thượng Quan, bốn đại thế gia. Bởi vì bọn họ không mang họ Diệp cho nên chỉ có thể gọi là một người phụ thuộc mà thôi. Mà nội tông dĩ nhiên là nơi mà Diệp gia chấp sự, tất cả mọi hưởng thụ, quyền lợi, đãi ngộ, ngoại tông, phụ chi, ngoại chi đều không thể bằng được. Mà ngoại tông thì chính là tồn tại ở giữa bàng chi và nội tông, địa vị có thể so với ngoại chi cao hơn nhưng chỉ có thể ở ngoại viện Diệp gia, đồng thời chỗ đứng có hơi thấp so với đệ tử nội tông. Hàng năm tất cả những đệ tử ngoại tông có thể thông qua cuộc thí luyện gia tộc mà tiến vào nội tông Diệp gia, trở thành đệ tử nội tông, cho nên bọn họ phải phấn đấu không thôi.
Mà ở Diệp gia, cao nhất chính là gia chủ, phía dưới gia chủ là hai phó gia chủ và bốn đường gồm có Trưởng lão đường, Chấp Sự đường, Hình đường, Huyền Khí đường. Trưởng lão đường là nơi các trưởng lão nghị sự mọi chuyện, Chấp Sự đường là nơi xử lý tất cả các việc lớn nhỏ trong Diệp gia, phân phối công pháp, đan dược. Hình đường là nơi giải quyết những vụ án, Huyền Khí đường chính là cơ quan đối ngoại duy nhất của Diệp gia.
Đường chủ bốn đường đều là các vị trưởng lão, đường chủ của Trưởng lão đường chính là thái thượng trưởng lão, địa vỉ chỉ dưới một người trong gia tộc. Tất cả trách nhiệm của ba đường còn lại trưởng lão đường không hỏi qua. Diệp gia trưởng lão có tất cả mười một vị, phần lớn là do Huyền Sĩ cao giai đảm nhiệm, chỉ có Thái thượng trưởng lão là Huyền Sĩ đỉnh giai.
Mà hai trưởng lão kia chính là trưởng lão chấp sự đường Diệp Chuẩn cùng với trưởng lão Truyền công, Diệp Nam Sơn. Trưởng lão Chấp sự đường có quyền phân phối tất cả mọi đan dược, trưởng lão Truyền công thì chuyên chỉ đạo các đệ tử nội tông tu luyện. Ở truyền công các của gia tộc các đệ tử nội tông mỗi tháng cần phải đi đến đó một lần, bởi vì nơi đó có các sư phụ trưởng lão giỏi giang, truyền thụ kinh nghiệm cho bọn họ. Nếu như có thể được các trưởng lão chú ý đến một chút thì có lợi vô cùng.
Hai người này hôm nay phụ trách chuyện đổi công pháp ở Huyền Vũ các, tất cả mọi người trước đó cũng biết tuy nhiên đối với việc không ai nhận ra bạch y thanh niên ở trên đài là ai, tất cả mọi người đều to nhỏ đàm luận, thanh âm càng lúc càng lớn, cuối cùng lão giả mặc áo màu xanh không thể không một lần nữa ngăn lại, lớn tiếng nói:
- Yên lặng, yên lặng. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "
Tất cả mọi người lúc này mới không thể không yên lặng, tất cả đều đồng loạt nhìn lão giả, lão giả mặc áo màu xanh nói:
- Hôm nay Huyền Vũ các của Diệp gia một lần nữa mở cửa, thời khắc này các đệ tử ngoại tông Diệp gia chỉ cần có thể có hơn năm trăm điểm cống hiến là có thể tiến vào trong đó, lựa chọn công pháp tu luyện Huyền Khí mà mình thích. Huyền Vũ các là trọng địa của Diệp gia, bất luật kẻ nào cũng không được ồn ào, càng không được phát sinh sự tình đánh nhau. Nếu các ngươi vi phạm thì sẽ lập tức bị đuổi ra không có cơ hội tiến vào Huyền Vũ các nữa. Nếu các ngươi để hư hao bất cứ thứ gì ở đây thì phải bị kỷ luật nghiêm trị, tuyệt đối không buông tha, cho nên mọi người phải cẩn thận, nhìn nhiều nói ít, không được tùy tiện đi lại. Hôm nay chúng ta đi xem Huyền Vũ các tầng thứ nhất, điểm cống hiến vượt qua được một nghìn thì có thể đi tới tầng thứ hai, điểm cống hiến vượt qua hai nghìn thì có thể đi vào tầng thứ ba. Tầng thứ tư trở đi không phải là nơi đệ tử bình thường có thể tiến vào cho nên mọi người phải ngàn vạn lần chú ý, điểm cống hiến không đủ thì chớ tùy tiện xông vào những chố đó, một khi bị phát hiện ra thì sẽ bị giết ngay tại chỗ, không cần biết lý do. Được rồi, ta cũng không nói nhiều nữa, giờ ta chúc cho mọi người có thể tìm cho mình Huyền khí tu luyện công pháp thích hợp, sớm ngày trở thành Huyền Sĩ, giương danh thần uy của Diệp gia chúng ta
Tất cả mọi người nhìn nhau, cái quy củ nghiêm khắc này thật là rợn người, không hổ danh đây chính là cấm địa của gia tộc. Chỉ có điều đối với quy định đổi điểm cống hiến tất cả mọi người không kìm được mà ngẩn ngơ. Quy củ này lúc trước bọn họ cũng đã nghe qua, không biết tại sao lại có trường hợp đặc biệt này. Ba tầng Huyền Vũ các trên chỉ có những trưởng lão của gia tộc mới được đi vào, tầng thứ hai là nơi khảo hạch của đệ tử nội tông, chỉ có đệ tử nội tông mới được, tuy nhiên lần này chỉ cần có một số điểm cống hiến kinh người, hơn một nghìn điểm cũng được đi vào.
Nhưng mà ở phía dưới, một số người nghe thấy mấy lời này đã nở ra một nụ cười. Đó chính là đám người Diệp Phá Diệp Bất Phàm. Diệp Bạch nghe thấy những lơi ấy cũng ngẩn ngơ, không kìm được mà sờ lên minh tạp của mình, điểm cống hiến của mình là hơn hai nghìn, không phải là mình có thể lên tầng thứ ba của Huyền Vũ các sao? Chuyện này từ trước đến giờ Diệp Bạch chưa từng nghĩ đến, bất giác khóe miệng của hắn cũng nở ra một nụ cười.
Đây là điều bất ngờ, đối với hắn mà nói, tin tức này vô cùng tốt.
Lúc này tử bào lảo giả bước lên một bước, thanh âm từ từ thốt lên:
- Vừa rồi những lời mà trưởng lão chấp sự đường nói cũng là những lời mà lão phu muốn nói. Các vị chỉ còn hơn một khắc nữa là Huyền Vũ các sẽ mở ra, hiện tại tất cả mọi người hãy cầm lấy minh tạp trong tay mình, xếp thành từng hàng rồi bước vào, không được rối loạn, người nào vi phạm lập tức bị đuổi ra khỏi đội ngũ, loại bỏ tư cách tham gia lễ đổi đại điển. Ở phía dưới ta sẽ phái người giám sát các ngươi, nhiệm vụ này do đệ tử nội tông Diệp Biểu chấp hành. Phía dưới, bắt đầu đi.
Lời này vừa thốt ra, lão giả mặc áo bào màu tím liền lùi ra phía sau một bước. Bạch y thanh niên kia bước lên một bước, mục quang như điện quét lên từng người đệ tử ngoại tông, ánh mắt này khiến cho những người không đủ kiên định phải lùi về sau một bước, ngay cả Diệp Phá, Diệp Bất Phàm cũng không phải là ngoại lệ, nhưng ngay lập tức bọn họ trấn tĩnh lại được. Bọn họ thấy như vậy thật mất mặt mũi, không kìm được mà hừ lạnh một tiếng, nhất tề tiến lên một bước, chống lại sự uy hiếp của Diệp Biểu
Mà lúc này, đám người cũng tràn đầy oanh động, các bạch y đệ tử đi theo sau hai vị trưởng lão hiển nhiên đều đến từ nội tông, khó trách mà bọn họ chưa bao giờ gặp qua. Chỉ là dựa vào đệ tử nội tông mà đã kiêu ngạo như vậy khiến cho rất nhiều người không cam lòng, không ít người nhìn bọn họ với một vẻ cừu hận.
Đây là nội tông cùng với ngoại tông, khác biệt như vậy khiến cho tất cả đều thấy thật không công bằng. Vì sao người ta có thể tiến vào nội tông còn mình phải đau khổ sinh tồn ở ngoại tông? Còn phải lo lắng bị trục xuất khỏi ngoại tông nữa, đệ tử nội tông có trưởng lão chỉ điểm, được chấp sự đường phân phối mọi thứ, lại có thể tùy ý tiến vào Huyền Vũ các chọn công pháp, tại sao mình lại không được?
Ngay cả Diệp Phá Diệp Bất Phàm cũng hiện ra một vẻ bất thiện ở trong ánh mắt, hiển nhiên đối với Diệp Biểu này bọn họ trong lòng vô cùng không ưa, đây chính là sự thù địch của Diệp gia nội ngoại tông. Tuy nhiên bởi vì có sự khác biệt rất lớn nên thường thường người bị thua cũng là đệ tử ngoại tông mà thôi. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "
Nhìn ánh mắt cừu hận phía dưới, Diệp Biểu cười lạnh lùng không thèm để ý. Hắn phất tay áo bồng bềnh lên, đứng ở phía trước, phảng phất như là ngọc thụ lâm phong. Uy áp mà Diệp Phá, Diệp Bất Phàm thi triển nhất tề bị hắn hóa giải. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "
Tất cả mọi người đều không khỏi nhìn nhau hoảng sợ. Diệp Phá, Diệp Bất Phàm, Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị trong lòng cảm thấy lo âu. Thế mới biết, đệ tử nội tông trước mặt đã đạt tới trình độ kinh người thế nào. Diệp Bạch ở trong đám người nhìn thấy thần sắc khổ sở chống đỡ của đám người Diệp Phá thì lại nhìn lên trên đài, trong mắt có một chút hăng hái. Trong khoảnh khắc, đám đông vẫn còn không chịu nổi thì đôi mắt Diệp Bạch chợt lóe lên, hắn tiến lên một bước, Huyền Khí tầng thứ chín trung đoạn phát ra, truyền trên mặt đất. “Ầm…” một tiếng vang lên, Diệp Biểu vốn tưởng rằng vững chắc như bàn thạch đột nhiên loạng choạng một cái, thiếu chút nữa thì lùi về sau một bước, tuy nhiên huyền khí lúc này của Diệp Bạch đã thu lại, lẩn vào trong đám người, không một ai phát giác ra. Tuy nhiên, cảnh tượng này đã rơi vào trong mắt của hai đại trưởng lão, bọn họ không khỏi nhìn nhau hoảng sợ, cùng nhìn nhau một cái, đều nhận ra trong mắt đối phương đều có một vẻ khó tin.
Thực lực của Diệp Biểu bọn họ vô cùng hiểu rõ, hắn chính là người nổi bật nhất trong đám đệ tử nội tông, vẻn vẹn chỉ dưới ba gã đệ tử hạch tâm. Bây giờ lại có người khiến cho Diệp Biểu chật vật như vậy, nhân vật như vậy ở ngoại tông bọn họ chưa từng thấy qua, không lẽ người kia chính là Diệp Bồng Lai?
Nhưng mà hai người đưa mắt nhìn xuống phía dưới vẫn không phát hiện ra người bọn họ muốn tìm. Nghi hoặc trong lòng của bọn họ ngày càng sâu, chỉ là hai lão đã thành tin nên không để lộ biểu cảm nào trên mặt cả, không ai phát hiện ra sự kinh ngạc trong lòng họ.
Chẳng lẽ trong đám đệ tử ngoại tông kia, ngoại trừ người được xưng là đệ nhất thiên tài Diệp Bồng Lai còn có người khác sánh cùng hắn sao? Có thể chống lại đệ tử nội tông, hơn nữa dường như còn hơn một bậc.
Thần tình của Diệp Biểu biến đổi, tuy nhiên hắn vẫn kịp thời thu chân về, trên trường hắn vẫn uy nghiêm nhưng thần sắc không còn tự tin như trước nữa. Diệp Biểu đưa mắt quét về phía dưới đài, muốn tìm kiếm xem ai là người đã khiến hắn bị xấu mặt nhưng vẫn không phát hiện ra. Mà bốn người dưới đài hắn cũng chẳng thèm ngó ngàng tới, thân là đệ tử nội tông điển hình, hắn chưa từng phải nếm qua thiệt thòi lớn như vậy. Nhưng mà, thực lực của người kia không khỏi khiến hắn phải kinh hãi.
Diệp Biểu hừ lạnh một tiếng cặp mắt quét xuống hàng nghìn đệ tử nội tông phía dưới mà lạnh lùng nói:
- Xếp thành hàng!
Những đệ tử ngoại tông tất cả đều kinh ngạc, bọn họ tưởng rằng đám Diệp Phá chính là người hóa giải công kích của Diệp Biểu, tuy nhiên trong lòng của Diệp Phá cũng vô cùng kinh ngạc, bởi vì bọn họ biết rõ, chuyện này không phải là do mình gây nên. Nhưng không phải mình thì là ai đây?
Nhưng khi nghe thấy thanh âm của Diệp Biểu, lại nghĩ đến hắn là người do trưởng lão truyền công chỉ định giám sát, tất cả mọi người đều không dám chống lệnh, dù sao bọn họ cũng không thể bỏ cơ hội mà mình đã phải chật vật biết bao năm qua, tất cả đều xếp thành một hàng, Diệp Bạch cũng len vào đám người, cố gắng không cười.
Cảnh tượng vừa rồi diễn ra rất nhanh, khi hắn vừa mới thu lại khí thế không bao lâu thì hai đạo thần niệm đã quét qua người hắn, khi phát hiện không có gì dị thường mới thu trở về. Tạm thời hắn không muốn trở thành cái đích cho mọi người chú ý cho nên vẫn nên an phận thì tốt hơn.
Mọi người xếp hàng tạo thành một con rắn dài, cửa Huyền Vũ các lúc này đã mở rộng, đốt nhiên một tiếng cười từ xa xa truyền đến, tiếp đó một bóng người mặc bạch y phóng như điện chớp tiên vào bên trong.
- Ha ha, đại sự này làm sao có thể thiếu Diệp Bồng Lai ta.
Thanh âm chưa dứt thì bóng người bên ngoài đã đến. Lời nói chưa dứt thì một thanh niên bạch y đeo trường kiếm đã đáp xuống thềm đá, cả người hắn phảng phất như là bạch hạc xuất trần, phiêu dật như gió, so với tên đệ tử nội tông Diệp Biểu kia cũng không hề kém. Tất cả mọi người đều lớn tiếng hô lên:
- Diệp Bồng Lai trở lại, Diệp Bồng Lai đã trở lại.
Mà ngay cả hai trưởng lão cũng cảm thấy bất ngờ. Hai người khi nhìn thấy bạch y thanh niên trước mắt thì trong mắt cũng không kìm được mà hiện ra một vẻ kinh ngạc. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "
- Khí thế thật là kinh người, thân pháp huyền kỹ thật là huyền diệu.
Thanh niên này dĩ nhiên là người được công nhận là đệ nhất nhân của ngoại tông, Diệp Bồng Lai. Trước khi Huyền Vũ các mở cửa một khắc, Diệp Bồng Lai đã tới.
Đệ tử ngoại tông đều đưa mắt tập trung lên người của Diệp Bồng Lai, thậm chí hai vị trưởng lão cũng không là ngoại lệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.