Quyển 1 - Chương 69: Một cơ hội
Y Quan Thắng Tuyết
21/04/2013
Diệp Bạch vẫn còn chưa kịp hồi đáp thì câu nói này của Kiếm lão đã khiến cho hắn phải loạng choạng, thiếu chút nữa là té xuống.
- Dĩ nhiên.
Kiếm lão mỉm cười nói.
- Mà cái gọi là Tiểu Ngũ Hành Cấm Pháp kiếm trận bất quá cũng chỉ là một thứ cặn bã, cũng chỉ là một thứ để thử trình độ cho ngươi mà thôi. Những thứ ta truyền cho ngươi chỉ là để thử trình độ, còn kiếm trận thích hợp với ngươi thì phải do chính ngươi chọn lựa, xem vào vận khí của ngươi.
Diệp Bạch mở to hai mắt mà nói:
- Chính mình chọn, dựa vào vận khí? Không phải là do sư phụ truyền cho con sao?
Kiếm lão khẽ lắc đầu rồi đột nhiên hỏi:
- Diệp Bạch ngươi cũng biết tại sao ở lễ đổi đại điển ta lại không ngăn cản ngươi, mà cũng không truyền cho ngươi công pháp cùng với Huyền Kỹ cao cấp không? Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "
Diệp Bạch mênh mang lắc đầu, vấn đề này hắn cũng đã nghĩ qua, tuy rằng không tìm được đáp án nhưng hắn biết Kiếm lão không nói nhất định là có nguyên nhân, hắn cũng không muốn hỏi nhiều.
Kiếm lão nhìn hắn một cái rồi đột nhiên thở dài một tiếng:
- Cái này là vì quy củ của Kiếm môn chúng, ta bất luật đệ tử kiếm môn nào cũng phải tuân theo quy củ này, ngay cả ta và ngươi cũng không phải là ngoại lệ.
Diệp Bạch kỳ quái nhìn về phía Kiếm lão mà hỏi:
- Sư phụ, kiếm môn chúng ta còn quy củ gì mà người chưa từng nói cho con biết vậy?
Kiếm lão nói:
- Ngươi không hỏi ta cũng sẽ nói, bởi vì hiện tại ngươi đã vượt qua được cuộc khảo nghiệm ý chí cấp mười, chính thức trở thành đệ tử Kiếm môn chúng ta, lấy được tư cách kiếm trận cho nên ta dĩ nhiên sẽ nói cho ngươi biết, sau này ngươi cũng dùng để nói cho đệ tử của ngươi.
Kiếm lão ngừng lại một chút rồi mới nói tiếp:
- Kiếm môn chúng ta chú trọng nhất là thù lao. Không có bữa ăn nào ăn không, đối với người ngoài như vậy mà đối với mình cũng như vậy. Ở trong kiếm thạch, ta có cất dấu vô số phi kiếm tích lũy ngàn năm của Kiếm môn cùng với trận pháp khó có thể phá vỡ này tuy ngay cả ta cũng không rõ có cụ thể là bao nhiêu kiếm trận tất cả nhưng vạn vật đều có điểm chung, nếu như ngươi không ngừng cố gắng thì một ngày nào đó chắc chắn sẽ có được trận pháp. Tổ sư trước kia chúng ta đã có một quy định, ngươi ở trong kiếm thạch này lấy đi bất kỳ vật gì cũng phải đền bù tổn thất lại, bất kỳ ai cũng không được vi phạm. Nếu ngươi có điểm cống hiến càng cao với kiếm thạch thì thứ lấy đi từ kiếm thạch càng có nhiều hơn.
Diệp Bạch mở to hai mắt mà lắp bắp nói:
- Con học bất kỳ thứ đều cần điểm cống hiến. Điểm cống hiến của Diệp gia chính là lợi nhuận vậy điểm cống hiên của Kiếm thạch này tính như thế nào?
Kiếm lão cười nhẹ một tiếng rồi nói:
- Dù sao ngươi cũng là đệ tử của kiếm môn ta, có một số thứ không cần phải đổi như một số kiếm trận trụ cột ta sẽ truyền thụ cho ngươi. Sau khi ngươi nhập môn ngươi phải dùng tinh thần lực, huyền khí nâng cao các cấp lên, tu luyện từng bậc kiếm trận. Mỗi lần ngươi đạt được đó kiếm trận sẽ thưởng cho ngươi ba thanh kiếm cùng giai, tạo điều kiện cho ngươi tu luyện. Tuy nhiên, những thanh kiếm đó có tốt cũng có xấu, cho nên ta mới nói một nửa là dựa vào thực lực, một nửa là do vận khí của ngươi, không thể cưỡng cầu.
Thấy Diệp Bạch càng nghe càng lộ ra vẻ khổ sở, Kiếm lão không kìm được mà lắc lắc đầu nói:
- Bởi vậy, muốn có cơ hội lựa chọn nhiều thì phải đạt được nhiều điểm cống hiên mới có thể đổi được những thanh kiếm mạnh hơn ở đây, thậm chí phi kiếm ở trong này có đến cả thất giai. Tuy nhiên giá trị đó cũng chỉ khiến ngươi hộc máu mà thôi, bây giờ không cần quan tâm.
Diệp Bạch im lặng nửa ngày không nói gì, hóa ra kiếm thạch này chính là một con quỷ hút máu, ngoại trừ một số kiếm trận cơ sở ở bên ngoài còn tất cả những thứ mà mình muốn có đều phải dựa vào cố gắng của mình. Tuy nhiên, Diệp Bạch cho tới bây giờ cũng chưa có ý nghĩ gì cho nên chỉ có thể thất vọng quá mức mà thôi.
Diệp Bạch hỏi tiếp:
- Sư phụ, điểm cống hiến của không gian kiếm thạch này làm cách nào để đạt được?
Kiếm lão cười nói:
- Dĩ nhiên phải cống hiến với kiếm môn thì mới gọi là điểm cống hiến, đạt được điểm cống hiên đó chỉ có hể có hai cách. Cách thứ nhất chính là ngươi phải cống hiến phi kiếm trong không gian kiếm thạch này, dựa vào phẩm giai vị cấp, phi kiếm càng tốt thì điểm cống hiến càng nhiều. Tuy vậy cũng không ai làm chuyện này, vì vậy bình thường chúng ta đều chọn lựa phương pháp thứ hai.
Diệp Bạch tò mò hỏi:
- Phương pháp thứ hai là gì vậy?
Kiếm lão nói:
- Kiếm trận, kiếm thạch này có thể thu nạp chuyển hóa tất cả kiếm trận. Ta ở trong kiếm môn từng thề sẽ thu hết những kiếm trận trong thiên hạ, tuy nhiên ở trong thiên hạ môn phái vô số, những kiếm trận kia đều là những mật bảo bí truyền, rất khó tìm được. Bởi vậy cho dù tích lũy nghìn năm kiếm môn chúng ta cũng chỉ có thể thu thập được có một vạn kiếm trận. Có những môn kiếm trận của môn phái thượng cổ thất lạc, có một số môn phái dùng kiếm trận để trấn sơn, nhiều vô số kể. Chỉ cần ngươi có thể có được bản đồ kiếm trận, nhập nó vào trong kiếm thạch, được xác nhận thông qua thì kiếm thạch sẽ cho ngươi một lượng lớn điểm cống hiến, một kiếm trận cao giai. Thậm chí có thể cho ngươi một bộ phi kiếm cần thiết. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "
Diệp Bạch nghe được điều này thì hai mắt liền sáng ra, hóa ra kiếm môn muốn có tất cả các kiếm trận trong thiên hạ. Vạn vật đều có thù lao, thiên hạ không có bát cơm nào ăn không được cả, nếu như tất cả mọi người đều lấy hết kiếm ở trong này ra mà không sưu tầm kiếm trận thì chỉ sợ kiếm môn sớm ngày suy sụp mà thôi. Chỉ có đặt ra quy định như vậy các đệ tử mới tổn hao hết tâm tư, dùng tất cả các biện pháp đều kiếm trận đồ kiếm trận, như vậy kiếm trận trong kiếm thạch mới ngày càng nhiều, ngày càng phong phú, mới có thể tiếp tục là đệ nhất kiếm môn trong thiên hạ.
Tuy nhiên, Diệp Bạch cũng không nhịn được mà hỏi:
- Kiếm thạch này làm sao phân biệt được kiếm trận nào đã có hay chưa, bằng không lao tâm vất vả lãng phí thì giờ thì sao?
Kiếm lão cười nói:
- Chuyện này không thể nào, đến lúc tới gần kiếm trận, kiếm thạch sẽ xuất hiện dị tượng, kiếm trận càng cao giai thì dị tượng càng rõ ràng, nếu như kiếm trận đã có trong kiếm thạch thì sẽ không xuất hiện tình trạng này, còn có…
Kiếm lão liếc nhìn Diệp Bạch một cái rồi nói tiếp:
- Kiếm thạch này có khẩu vị rất lớn, nó chỉ chọn những kiếm trận tam giai trở lên, không chỉ vậy, những kiếm trận từ ngũ giai trở xuống đều có điểm cống hiến rất thấp, chỉ có kiếm trận ngoài lục giai mới lọt vào pháp nhãn của nó. Cho nên, ngũ giai kiếm trận ngươi phải sưu tầm đủ, tốt nhất là phải hỏi ý kiến ta, ta sẽ xem xét xem ở bên trong kiếm thạch có những kiếm trận đó hay chưa, nếu không sẽ rất phung phí. Mà kiếm trận đã vượt qua ngoài lục giai, lúc đó sẽ xuất hiện dị tượng, lúc đó ngươi sẽ rất phát đạt. Ngay cả ta cả đời này cũng chỉ mới gặp qua có ba lần, loại kiếm trận này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, hơn nữa… Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "
Nói tới đây, khuôn mặt Kiếm lão hiện ra vẻ tiếc hận, lão thở dài nói:
- Loại kiếm trận này đều được nghiêm mật bảo vệ, không người nào có thể tới gần, muốn đạt được nó càng thêm khó khăn. Ta gặp ba lần cũng chỉ có thể may mắn thành công một lần, vỏn vẹn kiếm được gần một vạn điểm cống hiến, lấy được hai thanh ngũ giai phi kiếm. Sau đó ta dùng hai thanh phi kiếm này hợp thành một ngũ giai kiếm trận, khi đó sự kích động của ta rất lớn, không kìm chế được, sau này ngươi sẽ hiểu cảm giác đó.
Diệp Bạch gật gật đầu thầm nghĩ, kiếm lão trầm ngâm nửa ngày sau đó mới tiếp tục chủ đề:
- Cho nên ta không thể truyền cho ngươi công pháp và huyền kỹ, kỳ thật, ta có truyền cho ngươi ngươi cũng không học được bởi vì công pháp cùng với huyền kỹ của ta đều đã vượt qua ngoài lam giai. Ngươi ngẫm lại đi, ngươi ngay cả huyền sĩ cũng chưa đạt tới, nếu ta truyền cho ngươi một quyển kiếm quyết tử cấp thì ngươi làm sao có thể học được? Vì vậy cho nên ta mới cho ngươi quay về Diệp gia để đổi huyền kỹ, bởi vì ta ngay cả lục giai cũng không có một quyển chứ đừng nói là hôi giai, hoàng giai.
Diệp Bạch gật nhẹ đầu, cuối cùng hắn cũng minh bạch tại sao Kiếm lão lại không truyền công pháp cho mình, tuy nhiên lúc này hai mắt của hắn bỗng sáng lên, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Kiếm lão mà nói:
- Lam giai, tử giai không cần phải nói. Nhưng khi con đủ điểm cống hiến cũng có thể ở đây đổi lấy bí kíp lam giai, tử giai huyền kỹ và kiếm quyết với sư phụ phải không?
Kiếm lão gật nhẹ đầu mà mỉm cười:
- Đúng thế, chỉ cần ngươi đạt đủ điều kiện thì công pháp lam giai, tử giai chỗ này ta có một vài quyển. Chỉ cần ngươi cố gắng thì ta có thể cho ngươi, còn bây giờ cho dù ta tặng không cho ngươi ngươi cũng không học được, đây là chuyện đau khổ nhất.
Trong lòng Diệp Bạch sôi trào cả lên. Lam giai, tử giai công pháp huyền kỹ đó. Diệp gia cao nhất cũng chỉ có một quyển lục giai đê cấp, được coi như là trấn bảo của tông gia, ngoại trừ gia chủ Diệp Thiên thì bất kỳ ai cũng không có cơ hội nhìn thấy. Nghĩ bây giờ mình muốn có một quyển hoàng giai đê cấp công pháp cũng gian nan như vậy, vậy mà bây giờ Kiếm lão lại có cả công pháp lam giai, thậm chí là tử giai, công pháp này ở bên ngoài cho dù ngươi có thế lực lớn cũng mua không được, huống chi ở đây chỉ có thể cần một số điểm cống hiến là đổi được. Điều này khiến cho Diệp Bạch trong nháy mắt thấy phương hướng trước mắt, biết rằng mình cần phải cố gắng những gì, cho nên hiện tại trong lòng hắn vô cùng sôi trào, không thể kìm chế kích động của mình.
Chỉ cần mình có thực lực thì một vài điểm cống hiến có thể kiếm được. Đến lúc đó, mình có thể vượt xa đệ tử Diệp gia, ngay cả đệ tử hạch tâm cũng không đáng để nói. Thậm chí có khi gia chủ Diệp Thiên cũng không phải là đối thủ của mình.
- Được rồi, sư phụ tiếp tục dạy kiếm trận cho con đi, con muốn sớm ngày học được kiếm trận chính thức, còn có công pháp nữa.
Kiếm lão nhìn thấy ý chí chiến đấu sục sôi của Diệp Bạch thì cười đắc ý nói:
- Tiểu tử, ngươi hưng phấn quá rồi.
Chỉ vì công pháp lam giai và tử giai của Kiếm lão mà Diệp Bạch hưng phấn như vậy. Liên tiếp mấy ngày sau, Diệp Bạch theo kiếm lão học Lưỡng Nghi kiếm trận, cơm cũng không ăn, ngay cả ngủ cũng không, huyền khí cũng không tu luyện.
Kiếm lão nhìn thấy hắn như vậy thì biết rằng không thể nói nổi hắn rồi. Lão để mặc hắn làm gì thì làm.
Cứ như vậy, ba ngày sau, Diệp Bạch cuối cùng cũng đã luyện xong Lưỡng Nghi kiếm trận, tuy nhiên vấn đề lúc này hắn phát hiện ra chính là ở bên trong kiếm thạch hắn có thể điều khiển hai thanh kiếm, nhưng còn hiện thực thì sao?
Cuối cùng cũng phải tu luyện “Vọng Khí quyết”. Diệp Bạch quyết định mình cần phải kiếm hai thanh phi kiếm để bày trận, còn không thì kiếm trận này cho dù học được cũng không có tác dụng.
Kiếm lão nhìn dáng vẻ của hắn thì cười bất đắc dĩ sau đó lão cất tiếng:
- Không cần phải nhìn ta, ta cũng không thể nào phá được quy củ của Kiếm thạch này, bất cứ điều gì cũng phải có quy định, chỉ có điều…
Nói đến đây, Kiếm lão ngưng lại một chút rồi ngập tràn ý tứ nói:
- Làm sư phụ cũng phải tặng quà một lần cho đệ tử, quy của của kiếm môn như vậy, nhưng, hắc hắc, ta vốn nghĩ rằng thực lực của ngươi đạt tới mức cao cường thì sẽ tặng cho ngươi một quyển kiếm quyết hay kiếm phổ tử cấp gì đó, nhưng hiện tại ngươi đã muốn thì ta sẽ tặng cho ngươi một thanh phi kiếm nhất giai, ngươi thấy thế nào?
Diệp Bạch ngẩn người nửa ngày sau đó giận dữ phất tay áo mà đi:
- Con tự mình đi tìm, không cần phi kiếm của sư phụ.
Hắn nói xong liền rời khỏi kiếm thạch, nhíu mày khổ sở đứng dậy.
Muốn tìm được hai thanh phi kiếm để bày trận xem ra chỉ có thể tu luyện hai thứ “Vọng Khí quyết” cùng với “Giám vật quyết” này mà thôi. Diệp Bạch hiện tại đã hiểu rõ lúc trước giáp mặt kiếm lão đã từng nói, các đệ tử trong kiếm môn thường khốn cùng là vì nguyên nhân này.
Con mẹ nó, tìm kiếm đích thực là một điều khổ sở, hơn nữa với một người không có tiền như mình thì làm cách nào mới có thể tìm được hai thanh huyền binh phi kiêm đây?
Đây là kiếm trận sơ giai, đợi khi nào mình tìm được kiếm trận trung giai, cao giai, thậm chí là đỉnh giai thì có thể huy động cả mười thanh, một trăm thanh chuôi kiếm, thậm chí là một nghìn thanh. Đến lúc đó làm cách nào tìm được nhiều phi kiếm như vậy?
Diệp Bạch cuối cùng cũng phát hiện ra, hóa ra việc tu luyện kiếm trận này thật là không đơn giản. Diệp Bạch bi ai một hồi, tuy nhiên khi nghĩ tới uy lực mạnh mẽ của kiếm trận kia thì hắn không thể nào kìm chế nổi khát khao.
Lúc trước khi hắn bị ép buộc hút vào kiếm thạch, vạn kiếm bay trên trời có thể nói là không ai địch nổi, tung hoành thiên hạ không có một địch thủ nào. Diệp Bạch hiện tại vẫn không thể nào quên được điều đó, vì kiếm trận, bất luận phải trả giá nào cũng đáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.