Quyển 1 - Chương 70: Thanh mục linh thủy
Y Quan Thắng Tuyết
21/04/2013
Đã không dứt bỏ được thì cần phải cố gắng đạt được. Mình hiện tại có lẽ cả đời cũng không thể tu luyện được vạn kiếm chi trận nhưng chỉ cần có mười thanh kiếm, phát huy 1% uy lực cũng đã vô cùng mạnh rồi.
“Vọng khí quyết” và”Giám vật quyết” hai môn đạt kỳ thuật kia dựa theo lời nói của Kiếm lão thì chỉ có đệ tử kiếm thạch mới tu luyện được. Diệp Bạch hiện tại đã nhập môn, còn ở tróng cảnh giới “Hư thất sinh bạch” sơ cấp, không thể dùng nó để giám định bảo vật.
Hắn cũng không biết làm sao để tu luyện đến cảnh giới thứ hai “Luyện mục sinh hồng”. Ngồi nửa ngày xong, Diệp Bạch chỉ có thể một lần nữa tiến vào trong không gian kiếm thạch. Kiếm lão tựa hồ như đã đoán được hắn sẽ tới cho nên ngồi ở đó đợi hắn, trên khuôn mặt ngập tràn vẻ cười cười.
- Hắc hắc, gặp khó khăn phải không. Ngươi tu luyện “Vọng Khí quyết” đi, không có “Vọng Khí quyết” làm sao tìm bảo kiếm được.
Diệp Bạch tức giận nói”
- Rốt cuộc phải làm sao để vượt qua được tầng thứ nhất, đạt tới tầng thứ hai của “Vọng Khí quyết”?
Lúc này Kiếm lão cũng không cười giễu nữa mà nghiêm túc lại mà nói:
- Thiên đại vạn vật sinh dưỡng đều có linh khí. Ngay cả một tảng đá, một cây cỏ bình thường cũng có huống chí là bảo vật. Bảo vật càng tốt thì linh khí càng dày đặc, cuối cùng hình thành nên linh tính. Linh tính xuất hiện thì sẽ xuất hiện những dị tượng bất thường, tuy nhiên cần phải tu luyện “Vọng khí quyết” mới có thể nhìn thấy.
- Nhưng tất cả linh khí đều không giống nhau, thiên kỳ bách quái. Thiên địa vạn vật, có một số thứ có linh kí nặng, chúng ta chia nó ra làm nhất phẩm, nhị phẩm, tam phẩm, nhất giai, nhị giai, tam giai kỳ thật đều là vì linh khí.
- Muốn tu luyện Vọng Khí quyết cũng không khó, đầu tiên ngươi cần phải có căn cơ của Vọng Khí quyết, mắt phải linh động. Tiếp theo ngươi cần phải kiếm được tài liệu phù trợ, luyện chế thành thanh mục linh thủy, lau hai mắt của mình, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, ngày nào cũng không thể gián đoạn, sau đó có thể đạt tới cảnh giới “Luyện Mục Sinh hồng”
- Một năm sao?
Diệp Bạch không kìm được mà nhảy dựng lên nói:
- Con làm sao có thể chờ lâu như vậy được?
Kiếm lão đã đoán trước là hắn sẽ có phản ứng như vậy cho nên liền cười nói:
- Đương nhiên đây cũng không phải là một biện pháp duy nhất, ngươi hiện tại cũng chỉ muốn kiếm bảo kiếm cấp thấp mà thôi cho nên yêu cầu của linh đồng của mắt không cần quá cao. Ngươi tìm kiếm ba tài liệu, luyện chế thanh mục linh thủy, về sau các phương diện khác ta sẽ cho ngươi biết cách để tu luyện “Linh đồng mắt”. Chỉ có điều, muốn đạt tới cảnh giới Luyện Mục Sinh hồng thì không thể gấp gáp, phải đợi cơ hội.
Diệp Bạch đành phải chịu, tuy nhiên hắn biết hắn rất nóng lòng cho nên không kìm được hỏi:
Linh hủy để luyện chế thanh mục đó có ba loại, sư phụ nói đi, con sẽ tìm biện pháp để kiếm được nó.
- Kiếm lão nói:
- Rất đơn giản, loại thứ nhất chính là linh thảo nhất giai đê cấp, Thanh mục linh thảo, loại linh thảo này chuyên dùng để chế thanh mục linh thủy, dùng để ngươi lau mắt hàng ngày, làm cho con mắt sáng ngời hơn. Loại thứ hai chính là Bách hoa xà thảo, loai cỏ này chỉ xuất hiện ở trong ổ rắn, nhị giai trung cấp dược thảo khiến cho mắt sáng như xà mục, tăng công hiệu thị lực lên. Thậm chí ngươi có thể đi vào ban đêm cũng nhìn thấy được, loại cỏ đó hấp thu tinh khí của rắn, đối với việc khiến cho mắt sáng ra vô cùng hiệu quả, cho nên loại Bách Hoa Xà thảo này không thể thiếu.
Mà loại thứ ba thì càng quý hiếm hơn, phải dựa vào vận khí của ngươi. Loại thứ ba ngày có tên là “Thiên niên hạc đản” lưu lại dịch của con chim hạc nghìn năm. Loại tài liệu này vô cùng quý hiếm, ở trên đại lục địa cũng hiếm thấy, còn cái tiểu địa phương này có có hay không thì ta cũng không biết. Ngươi cần phải lưu ý, một khi nhìn thấy cần phải nhanh chóng hái lấy, đây là vật trọng yếu nhất để luyện chế “Thanh mục linh thủy” còn những thứ khác bất quá chỉ là vật phù trợ mà thoi, tùy thời cũng có thể tìm thứ khác để thay thế. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "
Diệp Bạch nhìn Kiếm lão nửa ngày xong, cuối cùng sau khi xác định lão không đùa thì mới kên lên một tiếng, hai thứ trước còn đơn giản, nhưng còn thứ thứ ba này, Thiên Niên hạc đản, phải tìm ở đâu?
Kiếm lão nhìn hắn, không thể không nhắc nhở:
- Làm việc phải cố gắng, nếu như đơn giản như vậy thì thứ “Vọng khí quyết” này chẳng có gì là trân quý.
Diệp Bạch gật nhẹ đầu, hắn thở ra một hơi rồi nói:
- Sư phụ, con sẽ cố gắng gom đủ ba tài liệu này.
Kiếm lão gật đầu vui mừng nhìn hắn một cái rồi nói:
- Ngươi minh bạch điều này là tốt rồi. Tốt lắm dù sao ngươi cũng không cần phải gấp, đầu tiên ngươi cần phải tu luyện tầng thứ nhất của Vọng Khí Quyết “Hư Thất Sinh Bạch” tới một cảnh giới mới rồi mới có thể tìm những thứ này. Hiện tại ngươi không cần phải vội, ta sẽ dạy cho ngươi cách tu luyện tầng thứ nhất của bí pháp Vọng khí quyết, ngươi cần phải lắng nghe thật kỹ, dụng tâm tu luyện.
Diệp Bạch gật đầu nói:
- Xin sư phụ dạy bảo.
Sau đó, Kiếm lão dạy cho hắn một pháp quyết, Diệp Bạch khi nghe xong thì ngây cả người, đây chính là phương pháp tu luyện sao? Hắn ngây người triệt để. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "
Sau đó hắn rời khỏi không gian kiếm thạch, trầm ngâm cả nửa giờ. Một lúc sau hắn kêu thị nữ Băng Nhi tới hầu hạ hắn, mang cho hắn một ít tờ giấy trắng. Thị nữ Băng nhi nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc nhưng cũng không hỏi mà mau chóng đi kiếm cho hắn.
Giấy phải là giấy tuyết chỉ thượng hạng, bút chính là Tử Lang bút lông, còn có nghiên mực hình tròn tên là Phong Nê nghiên.
Diệp Bạch vốn chỉ muốn tìm bút giấy bình thường thôi, không ngờ Băng nhi lại mang đến cho hắn vật trân quý như vậy. Tuy nhiên Diệp Bạch cũng không để ý, đối với những vật thế tục này, không đáng nhắc tới trong Diệp gia.
Sau khi giờ ngọ trôi qua, ánh dương quang xuất hiện chói mắt, Diệp Bạch bắt đầu đứng ở trong sân, cầm lấy hơn mười tờ giấy vuông mà Băng nhi mang tới treo ở dưới tường. Ánh nắng chiếu lên tờ giấy trắng, Diệp Bạch vẫn đứng nguyên tại chỗ cả nửa ngày cũng vẫn không nhúc nhích. Ở trong ánh dương quang, tờ giấy trắng ngày càng phát ra quang mang kịch liệt khiến cho con mắt của Diệp Bạch phải đau nhói. Nước mắt của hắn không ngừng ứa ra, trong nháy mắt hắn cảm thấy vô cùng chóng mặt, thứ gì cũng không nhìn thấy. Lúc này hắn bảo Băng Nhi đem những tờ giấy cất vào rồi về phòng nghỉ ngơi, ngày sau lại như thế, tổng cộng lại ba ngày.
Băng Nhi không hiểu hiện tại Diệp Bạch đang làm gì nhưng hắn đã phân phó nàng đành phải chấp hành. Ba ngày sau, hai mắt của Diệp Bạch đã sưng đỏ lên, cần phải có nước đá thoa vào. Những ngày tiếp theo, hắn ở trong phòng, hai mắt nhắm lại, tuy nhiên quang mang vẫn hiện ra trong mắt hắn, sau đó hắn đem tờ giấy trắng treo lại lên trên tường, ở trong phòng hắn không thấy chói mắt nhưng tờ giấy vẫn hiện ra quang mang, tựa hồ rất xa, không thể thấy rõ.
Sau đó, Diệp Bạch nhắm mắt lại, sai Băng Nhi ở bên cạnh mài mực. Loại mực này vô cùng trân quý, màu đen của mực tựa như là một làn lụa mỏng, có một số tia kim sắc ánh lên, thậm chí còn toát ra một mùi hương thơm vô cùng. Diệp Bạch cầm lấy mực và bút, bắt đầu vẽ lên tờ giấy trắng. Ban đầu hắn không biết vẽ thứ gì, những vật ở trên tờ giấy đó hình không ra hình, tuy nhiên quang mang ở trên tờ giấy ngày càng kịch liệt, cuối cùng hiện ra một tình trạng chói mắt. Băng Nhi cũng không dám nhìn nhiều mà dời mục quang đi.
Sau đó, Diệp Bạch bảo Băng nhi đi ra ngoài để hắn bế quan. Hắn khoanh tay chân ngồi ở trong phòng, bốn phía chỉ có ánh sáng vô tận, đôi mắt của hắn nhắm lại nhưng qunag mang càng ngày càng sáng, chưa từng có một lúc nào ngừng. Cảm giác ấm áp của ánh sáng truyền vào đôi mắt, đây chính là lực của ánh nắng. Từ đó Diệp Bạch dần hiểu được ý nghĩa của bốn chữ Hư Thất Sinh Bạch.
Căn phòng lẫn lộn đầy đủ mọi đồ vật. Cho dù là ánh nắng bên ngoài mạnh mẽ cũng trở nên mãnh liệt. Ở bên trong ánh nắng cũng trở nên nhiệt liệt. “Vọng Khí quyết” cũng giống như vậy, muốn trông thấy kiếm khí thì nhất định không thể dùng bằng hai mắt mà cần phải có một luồng hào quang vô tận trong mắt mới có thể nhìn thấy hiện tượng dị tượng trên kiếm mới có thể toát ra.
Đây chính là cảnh giới Hư Thất Sinh Bạch. Trải qua mười ngày, cuối cùng Diệp Bạch cũng đã luyện đến đại thành, lúc này hắn có thể tu luyện đến cảnh giới tiếp theo “Luyện Mục Sinh Hồng”
Tuy nhiên lúc này Diệp Bạch không có tài liệu. Không có cách nào, Diệp Bạch đành phải bế quan mấy ngày tiếp theo rồi xuất môn trở về lại Kỳ Dược Hiên của gia tộc.
Hắn muốn nhìn xem ở trong “Kỳ Dược hiên” có thể có ba tài liệu chế tạo linh thủy kia không, Thanh Mục Linh Thảo, Bách Hoa Xà Cỏ cùng với Thiên niên Hạc Đản, nếu như không có hắn chỉ có cách ra bên ngoài mà tìm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.