Chương 98: Con bài cuối cùng
Liễu Hạ Xuân Hương
24/08/2019
Vừa mới sáng sớm, Thần Bắc Minh liền đưa Ngạn
Băng tới trước cửa tiệm áo cưới bậc nhất trong thành phố. Nơi đây chính
là mơ ước của biết bao nhiêu cô dâu chú rể muốn đặt chân vào nhưng đều
không được.
Trước sân trải thảm, một chiếc xe ô tô màu đen sang trọng dừng lại đậu ngay ở đó. Ngạn Băng bước ra khỏi xe nhưng lại nhì nhằng không muốn vào.
Quả nhiên là Thần Bắc Minh đều đã tính toán kĩ càng, ngay cả bản mẫu áo cưới anh cũng đã vẽ xong, có khi còn được may xong rồi cũng nên! Ngạn Băng lẩm bẩm chửi thầm trong miệng.
Biết trước cô không muốn vào, anh đã sớm nghĩ ra cách gì để có thể đe dọa cô:-" Em không muốn vào?! Được, vậy tôi làm em có thai rồi cưới cũng được!"- Anh vừa nói vừa chỉ chiếc xe, ý tứ chính là: Nếu em dám không nghe lời, chúng ta làm ngay trong xe này cũng được.
Ngạn Băng xịu mặt, không dám cãi lời, chỉ đành lủi thủi theo sau anh vào trong.
Xuyên qua lớp cửa kính thủy tinh một chiều, từng chiếc váy cưới màu trắng vừa tinh khôi lại vừa hoàn mỹ, xinh đẹp chiếu vào mắt Ngạn Băng khiến cô lơ đãng nhìn lâu thêm một chút.
Tiệm áo cưới này có tên là Hoàng Gia, cũng giống y như tên của nó vậy. Càng đi vào sâu càng thấy được vẻ rực rỡ tinh xảo toát ra từ mọi ngõ ngách, dù là nơi nhỏ nhất.
Năm tầng hình xoắn ốc đều là trưng bày váy cưới, càng lên trên thì độ quý giá của nó lại được nhân lên gấp bội. Quản lý cũng thông báo cho cấp trên của mình trực tiếp tiếp đón Thần Bắc Minh, đưa anh lên đến tầng cao nhất.
Đỉnh tòa nhà chỉ có duy nhất một chiếc váy cưới. Nó được mặc trên một con hình nhân bằng da, từng tầng từng lớp đều được đính một bông hoa hồng màu trắng tinh, nhụy hoa lại được làm bằng một viên kim cương nhỏ lấp lánh.
Điều Ngạn Băng bất ngờ hơn đó là đây chính là bản vẽ do Thần Bắc Minh tự mình vẽ ra rồi được nhà thiết kế cắt may tỉ mỉ mà thành. Liếc mắt qua liền thấy được độ quý giá và sang trọng của nó, khẳng định phải dùng tiền tỉ mới làm được như vậy.
Hiện tại nếu nói cô không có chút cảm động nào thì chính là nói dối. Nhưng cô lại không biểu hiện ra ngoài, vẻ mặt vẫn nhàn nhạt như thường. Thần Bắc Minh phân phó nhân viên đem bộ váy này mặc cho Ngạn Băng.
Hơn mười phút sau.
Chiếc rèm che từ từ mở ra. Ngạn Băng trong bộ váy cưới màu trắng tinh vừa thuần khiết lại trong sáng, nhìn giống như một cô gái sắp sửa được gả đi, trên mặt phủ một tầng mây hồng nhàn nhạt.
Thần Bắc Minh đang ngồi trên ghế xem tạp chí, thấy Ngạn Băng xuất hiện, anh cứ như vậy nhìn chằm chằm cô không rời mắt, rồi lại gật đầu tán thưởng. Quả nhiên là ý tưởng của anh, rất hợp với cô!
..........
Hàn gia.
Melisa cầm theo một tập hồ sơ đi vào thư phòng Hàn Ngô Huy. Cô ta cẩn thận đem đặt lên bàn, rồi đứng sang bên cạnh hắn.
Hàn Ngô Huy xé mở tập giấy, cầm một tờ bên trong lên nhìn, ánh mắt phút chốc liền nổi lên hung ác nham hiểm.
-" Sao có thể, rõ ràng năm đó đám người ta phái đi đều nói con bé đã chết rồi. Hơn nữa còn bị ta cắt đứt gân tay gân chân, như thế nào có thể còn sống được?... Chẳng lẽ... là người phụ nữ tên Ngạn Tâm kia?!"- Hắn lẩm bẩm một mình, quay sang hỏi Melisa:-" Melisa, cô nói đi, con bé kia ngoài thân phận là chủ tịch của Ngạn Thị thì còn có thân phận gì khác?!"
-" Thân phận gì được? Thì chính là boss của BR chứ còn gì nữa."- Melisa rất điềm nhiên trả lời hắn.
'Hàn Ngân Thương, ngươi chết rồi vì sao vẫn còn lưu lại thứ nghiệt chủng kia chứ. Quả nhiên là cha con, hai người các ngươi đều nguy hiểm giống nhau. Vì vậy, đừng trách ta độc ác! Đến một người, ta đành diệt một người vậy.' - Hàn Ngô Huy nghĩ ngợi, cả khuôn mặt đều vặn vẹo độc ác.
Ánh mắt hiểm độc của hắn đảo vài vòng, nghĩ tới cái gì đó, khóe miệng hơi nhếch lên:
-" Thần gia, nếu các người đã lựa chọn cùng một phe với con nhóc kia, ta chỉ đành sử dụng con bài cuối cùng này thôi!"
-" Đúng rồi, nghe nói Thần Bắc Minh và Ngạn Băng sắp đính hôn đấy!"- Melisa lại tung ra một câu.
-" Khà, giờ phút này lại còn muốn đám cưới sao? Vậy chưa biết là đám cưới hay đám tang đâu!"- Hàn Ngô Huy nhìn tờ tạp chí đặt trên bàn, ánh mắt khóa chặt vào gương mặt người phụ nữ đang khoác tay với Thần Bắc Minh.
Trước sân trải thảm, một chiếc xe ô tô màu đen sang trọng dừng lại đậu ngay ở đó. Ngạn Băng bước ra khỏi xe nhưng lại nhì nhằng không muốn vào.
Quả nhiên là Thần Bắc Minh đều đã tính toán kĩ càng, ngay cả bản mẫu áo cưới anh cũng đã vẽ xong, có khi còn được may xong rồi cũng nên! Ngạn Băng lẩm bẩm chửi thầm trong miệng.
Biết trước cô không muốn vào, anh đã sớm nghĩ ra cách gì để có thể đe dọa cô:-" Em không muốn vào?! Được, vậy tôi làm em có thai rồi cưới cũng được!"- Anh vừa nói vừa chỉ chiếc xe, ý tứ chính là: Nếu em dám không nghe lời, chúng ta làm ngay trong xe này cũng được.
Ngạn Băng xịu mặt, không dám cãi lời, chỉ đành lủi thủi theo sau anh vào trong.
Xuyên qua lớp cửa kính thủy tinh một chiều, từng chiếc váy cưới màu trắng vừa tinh khôi lại vừa hoàn mỹ, xinh đẹp chiếu vào mắt Ngạn Băng khiến cô lơ đãng nhìn lâu thêm một chút.
Tiệm áo cưới này có tên là Hoàng Gia, cũng giống y như tên của nó vậy. Càng đi vào sâu càng thấy được vẻ rực rỡ tinh xảo toát ra từ mọi ngõ ngách, dù là nơi nhỏ nhất.
Năm tầng hình xoắn ốc đều là trưng bày váy cưới, càng lên trên thì độ quý giá của nó lại được nhân lên gấp bội. Quản lý cũng thông báo cho cấp trên của mình trực tiếp tiếp đón Thần Bắc Minh, đưa anh lên đến tầng cao nhất.
Đỉnh tòa nhà chỉ có duy nhất một chiếc váy cưới. Nó được mặc trên một con hình nhân bằng da, từng tầng từng lớp đều được đính một bông hoa hồng màu trắng tinh, nhụy hoa lại được làm bằng một viên kim cương nhỏ lấp lánh.
Điều Ngạn Băng bất ngờ hơn đó là đây chính là bản vẽ do Thần Bắc Minh tự mình vẽ ra rồi được nhà thiết kế cắt may tỉ mỉ mà thành. Liếc mắt qua liền thấy được độ quý giá và sang trọng của nó, khẳng định phải dùng tiền tỉ mới làm được như vậy.
Hiện tại nếu nói cô không có chút cảm động nào thì chính là nói dối. Nhưng cô lại không biểu hiện ra ngoài, vẻ mặt vẫn nhàn nhạt như thường. Thần Bắc Minh phân phó nhân viên đem bộ váy này mặc cho Ngạn Băng.
Hơn mười phút sau.
Chiếc rèm che từ từ mở ra. Ngạn Băng trong bộ váy cưới màu trắng tinh vừa thuần khiết lại trong sáng, nhìn giống như một cô gái sắp sửa được gả đi, trên mặt phủ một tầng mây hồng nhàn nhạt.
Thần Bắc Minh đang ngồi trên ghế xem tạp chí, thấy Ngạn Băng xuất hiện, anh cứ như vậy nhìn chằm chằm cô không rời mắt, rồi lại gật đầu tán thưởng. Quả nhiên là ý tưởng của anh, rất hợp với cô!
..........
Hàn gia.
Melisa cầm theo một tập hồ sơ đi vào thư phòng Hàn Ngô Huy. Cô ta cẩn thận đem đặt lên bàn, rồi đứng sang bên cạnh hắn.
Hàn Ngô Huy xé mở tập giấy, cầm một tờ bên trong lên nhìn, ánh mắt phút chốc liền nổi lên hung ác nham hiểm.
-" Sao có thể, rõ ràng năm đó đám người ta phái đi đều nói con bé đã chết rồi. Hơn nữa còn bị ta cắt đứt gân tay gân chân, như thế nào có thể còn sống được?... Chẳng lẽ... là người phụ nữ tên Ngạn Tâm kia?!"- Hắn lẩm bẩm một mình, quay sang hỏi Melisa:-" Melisa, cô nói đi, con bé kia ngoài thân phận là chủ tịch của Ngạn Thị thì còn có thân phận gì khác?!"
-" Thân phận gì được? Thì chính là boss của BR chứ còn gì nữa."- Melisa rất điềm nhiên trả lời hắn.
'Hàn Ngân Thương, ngươi chết rồi vì sao vẫn còn lưu lại thứ nghiệt chủng kia chứ. Quả nhiên là cha con, hai người các ngươi đều nguy hiểm giống nhau. Vì vậy, đừng trách ta độc ác! Đến một người, ta đành diệt một người vậy.' - Hàn Ngô Huy nghĩ ngợi, cả khuôn mặt đều vặn vẹo độc ác.
Ánh mắt hiểm độc của hắn đảo vài vòng, nghĩ tới cái gì đó, khóe miệng hơi nhếch lên:
-" Thần gia, nếu các người đã lựa chọn cùng một phe với con nhóc kia, ta chỉ đành sử dụng con bài cuối cùng này thôi!"
-" Đúng rồi, nghe nói Thần Bắc Minh và Ngạn Băng sắp đính hôn đấy!"- Melisa lại tung ra một câu.
-" Khà, giờ phút này lại còn muốn đám cưới sao? Vậy chưa biết là đám cưới hay đám tang đâu!"- Hàn Ngô Huy nhìn tờ tạp chí đặt trên bàn, ánh mắt khóa chặt vào gương mặt người phụ nữ đang khoác tay với Thần Bắc Minh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.