Chương 46: Hình dạng thật sự
Liễu Hạ Xuân Hương
02/08/2019
Xong việc, Hàn Băng Băng liếc nhìn chiếc camera
vẫn còn nằm trong góc. Cô giơ tay lên, đấm thật mạnh vào màn hình, chiếc máy quay đáng thương liền trở thành một đống phế thải.
Cô vứt bỏ sợi vải quấn trên tay mình xuống đất, bước đi.
.......
Khách sạn Thiên Đường.
Hàn Băng Băng đứng ngoài cửa lớn chậm rãi bước vào. Cô đứng trước quầy tiếp tân, tuôn ra một tràng số.
-" 030704." (T/giả: ngày sinh của chế đó, hihi)
Nhân viên tiếp tân nhìn thấy Hàn Băng Băng ăn mặc rách rưới bẩn thỉu như vậy, trong mắt lóe lên khinh thường. Chợt nghe thấy Hàn Băng Băng nói ra một dãy số không đầu không đuôi như vậy, khuôn mặt cô ta trắng bệch, cung kính cúi người xuống đưa cho Hàn Băng Băng một tấm thẻ màu đỏ.
Hàn Băng Băng cầm lấy, đôi mắt lơ đãng liếc qua khiến cho sống lưng của cô ta đổ đầy mồ hôi lạnh, không khỏi rùng mình một cái, càng cúi đầu thấp hơn.
-" Thật đáng sợ, tim sắp rớt ra ngoài rồi!"- sau khi Hàn Băng Băng rời khỏi, cô ta mới dám thở ra, tay không ngừng vuốt ngực tự trấn an mình.
Hàn Băng Băng đi bằng thang máy đến tầng cao nhất của khách sạn - tầng 50.
Cô ném tấm thẻ lên giường, bước nhanh vào nhà tắm. Một lát sau, trong phòng liền vọng ra tiếng nước chảy róc rách.
Phòng tắm rộng lớn xa hoa tràn ngập hơi nước. Giữa phòng, cơ thể một người phụ nữ trắng như tuyết đang đứng. Làn nước ấm chảy xuống cọ rửa mỗi lớp ra tấc thịt của cô.
Hàn Băng Băng tắt vòi hoa sen, nhìn ngắm chính mình trong gương. Cô cầm một cái lọ nhỏ màu vàng đặt trên kệ xoa lên mặt mình. Chưa đầy ba phút sau, da mặt của cô trắng bệch như xác chết.
Cô lột bỏ tấm da mỏng như cánh ve dán trên mặt. Trong gương, Hàn Băng Băng đã hoàn toàn trở thành một người khác.
Khuôn mặt của cô gái vô cùng xinh đẹp, làn da trắng hồng non mịn như da em bé. Đôi môi anh đào ướt át căng mọng, sống mũi cao thẳng tự nhiên, tròng mắt đen láy lấp lánh ngập nước, hàng mi dài cong vút của cô khẽ chớp động. Cho dù là lấy hoa hậu ra so sánh cũng phải thua xa!
Hàn Băng Băng tiếp tục công việc 'lột xác' của mình, cô vứt bỏ bộ tóc giả màu đen của mình xuống đất. Mái tóc thật màu xanh dương nhạt xoăn bồng bềnh được tự do phóng thích lập tức tuôn ra như dòng suối dài đến tận ngang eo.
Trước ngực khi vừa được bôi xong thứ thuốc màu vàng kia, một bông hoa hồng màu đen yêu dị xuất hiện, 'đậu' ở trên đó! Cánh hoa màu đen tuyền dính vài giọt máu càng trở nên thần bí và quyến rũ, tôn lên làn da trắng nõn của cô.
Ngâm mình một lúc lâu trong làn nước ấm áp, Hàn Băng Băng mới đứng dậy, lau khô cơ thể mình. Trên người cô chỉ mặc duy nhất một lớp nội y và chiếc áo tơ màu đen gợi cảm thật mỏng, quyến rũ vô cùng!
Cô vứt bỏ sợi vải quấn trên tay mình xuống đất, bước đi.
.......
Khách sạn Thiên Đường.
Hàn Băng Băng đứng ngoài cửa lớn chậm rãi bước vào. Cô đứng trước quầy tiếp tân, tuôn ra một tràng số.
-" 030704." (T/giả: ngày sinh của chế đó, hihi)
Nhân viên tiếp tân nhìn thấy Hàn Băng Băng ăn mặc rách rưới bẩn thỉu như vậy, trong mắt lóe lên khinh thường. Chợt nghe thấy Hàn Băng Băng nói ra một dãy số không đầu không đuôi như vậy, khuôn mặt cô ta trắng bệch, cung kính cúi người xuống đưa cho Hàn Băng Băng một tấm thẻ màu đỏ.
Hàn Băng Băng cầm lấy, đôi mắt lơ đãng liếc qua khiến cho sống lưng của cô ta đổ đầy mồ hôi lạnh, không khỏi rùng mình một cái, càng cúi đầu thấp hơn.
-" Thật đáng sợ, tim sắp rớt ra ngoài rồi!"- sau khi Hàn Băng Băng rời khỏi, cô ta mới dám thở ra, tay không ngừng vuốt ngực tự trấn an mình.
Hàn Băng Băng đi bằng thang máy đến tầng cao nhất của khách sạn - tầng 50.
Cô ném tấm thẻ lên giường, bước nhanh vào nhà tắm. Một lát sau, trong phòng liền vọng ra tiếng nước chảy róc rách.
Phòng tắm rộng lớn xa hoa tràn ngập hơi nước. Giữa phòng, cơ thể một người phụ nữ trắng như tuyết đang đứng. Làn nước ấm chảy xuống cọ rửa mỗi lớp ra tấc thịt của cô.
Hàn Băng Băng tắt vòi hoa sen, nhìn ngắm chính mình trong gương. Cô cầm một cái lọ nhỏ màu vàng đặt trên kệ xoa lên mặt mình. Chưa đầy ba phút sau, da mặt của cô trắng bệch như xác chết.
Cô lột bỏ tấm da mỏng như cánh ve dán trên mặt. Trong gương, Hàn Băng Băng đã hoàn toàn trở thành một người khác.
Khuôn mặt của cô gái vô cùng xinh đẹp, làn da trắng hồng non mịn như da em bé. Đôi môi anh đào ướt át căng mọng, sống mũi cao thẳng tự nhiên, tròng mắt đen láy lấp lánh ngập nước, hàng mi dài cong vút của cô khẽ chớp động. Cho dù là lấy hoa hậu ra so sánh cũng phải thua xa!
Hàn Băng Băng tiếp tục công việc 'lột xác' của mình, cô vứt bỏ bộ tóc giả màu đen của mình xuống đất. Mái tóc thật màu xanh dương nhạt xoăn bồng bềnh được tự do phóng thích lập tức tuôn ra như dòng suối dài đến tận ngang eo.
Trước ngực khi vừa được bôi xong thứ thuốc màu vàng kia, một bông hoa hồng màu đen yêu dị xuất hiện, 'đậu' ở trên đó! Cánh hoa màu đen tuyền dính vài giọt máu càng trở nên thần bí và quyến rũ, tôn lên làn da trắng nõn của cô.
Ngâm mình một lúc lâu trong làn nước ấm áp, Hàn Băng Băng mới đứng dậy, lau khô cơ thể mình. Trên người cô chỉ mặc duy nhất một lớp nội y và chiếc áo tơ màu đen gợi cảm thật mỏng, quyến rũ vô cùng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.