Chương 349: Lại Một Người Muốn Chống Lại Ta Sao...
Linh Ẩn Hồ
02/05/2014
Vút vút vút!
Con kên kên này vốn đã bị trọng thương, ngay sau đó ngã từ trên không trung xuống, tan xương nát thịt. Mà trên lưng nó, ba đại cường giả Võ Thánh lại không hư hao chút nào, thân hình nhoáng lên, kéo giãn khoảng cách.
Khoảng cách mười trượng này, Võ Thánh Nham Thử thậm chí có thể nhảy một cái là lên tới, rơi từ trên không xuống tất nhiên là chẳng việc gì. Mà Đóa Tư và Đóa Mẫu mặc dù không có thân thể mạnh mẽ như Võ Thánh Nham Thử nhưng khoảng cách mười trượng cũng chẳng đáng kể chút nào.
- Nham Thử sao? Không thể tưởng tượng là ở bên trong tộc đàn Nham Thử tại Đại Hành Sơn lại có Nham Thử cấp độ Võ Thánh... Không phải là Tử Thử Yêu Thánh chứ?
Đóa Tư rơi xuống đất, rốt cục cũng có thể quan sát Võ Thánh Nham Thử ở chính diện.
Hắn phát giác ra da lông Võ Thánh Nham Thử chỉ là màu bạc, hai mắt Đóa Tư không khỏi tỏa sáng ngời.
Không phải là Tử Thử Yêu Thánh là tốt rồi!
Uy danh của Tử Thử Yêu Thánh đều như sấm bên tai đối với bất kỳ cường giả Đại Chu nào, thậm chí là Hỏa La quốc, Ni La quốc, thậm chí là cường giả bên trong Thập Vạn Đại Sơn!
Trừ phi là một số người cường đại nhất đương thời ra thì ai cũng không muốn gây chuyện với Tử Thử Yêu Thánh.
Dù là phụ thân của hai người Đóa Tư và Đóa Mẫu, Nam Man vương giả, cường giả chiến lực tầng hai đường thời A Cốt Đả nếu không cần cũng tuyệt đối không trêu chọc Tử Thử Yêu Thánh.
Dùng thực lực của A Cốt Đả, chém giết chính diện với Tử Thử Yêu Thánh chỉ sợ cũng không có bao nhiêu phần thắng.
Hiện tại thấy Võ Thánh Nham Thử này không phải là Tử Thử Yêu Thánh, Đóa Tư cũng giống như Dương Thạc lúc trước, thở phào một hơi!
Sau một khắc, trong lòng Đóa Tư chấn động.
- Tốt!
- Võ Thánh Nham Thử, hoàn toàn không sai!
Trên mặt Đóa Tư lộ nụ cười tà dị.
- Thú Âm Linh Đang của ta có thể điều khiển một cường giả thú tộc, để ta sử dụng triệt để!
- Lúc trước điều khiển con kên kên Man Hoang kia là bởi nó có năng lực phi hành. Hiện giờ nếu ngươi đã giết kên kên Man Hoang của ta thì vừa vặn có thể thay thế nó, để ta khống chế đi!
Hai mắt Đóa Tư nhìn chằm chằm vào Võ Thánh Nham Thử, trầm giọng nói.
Thú Âm Linh Đang có thể khống chế một cường giả thú tộc!
Pháp khí này có thể khống chế rất nhiều mãnh thú cấp độ Võ Tôn trở xuống, nhưng loại khống chế này hiển nhiên có hạn chế về thời gian.
Mà thứ này lại có thể khống chế một cường giả thú tộc đơn độc. Loại khống chế này hiển nhiên là rất dài ngày, hơn nữa từ lời nói của Đóa Tư có thể biết, Thú Âm Linh Đang này cũng không chỉ giới hạn khống chế một gã cường giả thú tộc từ Võ Tôn trở xuống mà mãnh thú cấp vô thượng cũng vẫn điều khiển được.
Hiện giờ Đóa Tư đang muốn điều khiển Võ Thánh Nham Thử này!
Thực lực của một Võ Thánh Nham Thử mạnh tới đâu thì không cần nhiều lời. Huống chi móng sắc răng nhọn của Võ Thánh Nham Thử này cũng vô cùng mạnh mẽ, có thể trực tiếp đào tường thành Đại Chu, khiến Đại Thần quân trực tiếp đánh vào thành. Điều khiển một dị thú cấp độ Võ Thánh như vậy còn có tác dụng hơn cả đại quân mãnh thú.
- Đóa Mẫu, trợ giúp ta khống chế Nham Thử cấp độ Võ Thánh này!
Hét lớn một tiếng, thân thể Đóa Tư nhoáng lên, vọt về phía Võ Thánh Nham Thử!
Mà Đóa Mẫu cũng đồng thời hành động.
Ầm ầm!
Hầu như đồng thời, hai vị cường giả Man tộc đều đánh ra công kích mạnh nhất của mình.
Thần hoang nguyên lực lóe lên!
Rống rống!
Rống rống!
Trên người Đóa Tư bắt đầu khởi động thần hoang nguyên lực, hầu như hình thành hư ảnh một con voi lớn.
Mà trên người Đóa Mẫu cũng có thần hoang nguyên lực bắt đầu khởi động, mơ hồ như một con báo, một con báo cái đầy cuồng bạo!
- Man Vương bát thức, tượng quyền? Báo quyền sao?
Nhìn thấy Đóa Tư và Đóa Mẫu đồng thời thi triển ra công kích mạnh nhất, Võ Thánh Nham Thử mạnh mẽ như vậy cũng phải nhíu mày.
- Chỉ dựa vào chút công kích này của các ngươi mà cho rằng có thể khiến ta bị thương sao?
Võ Thánh Nham Thử hừ lạnh một tiếng, khí tức trên người cũng dâng lên mạnh mẽ.
Thân là cường giả thú hồn, trên người Võ Thánh Nham Thử cũng sử dụng thần hoang nguyên lực!
Xèo... Xèo. Két két!
Thần hoang nguyên lực bắt đầu khởi động, giống như hỏa diễm bùng lên trên đỉnh đầu Võ Thánh Nham Thử, không ngờ tạo thành một hư ảnh Nham Thử cực đại. Hư ảnh Nham Thử này trong suốt nhưng lại có khí tức trầm trọng vô cùng, còn mang theo lực lượng mạnh mẽ tới cực điểm. Giống như Nham Thử này còn mạnh hơn con voi lớn do thần hoang nguyên lực huyễn hóa ra trên đầu Đóa Tư kia nhiều.
Nó phát huy hoàn toàn lực phòng ngự và tấn công cường đại của Nham Thử!
Ầm ầm! Ầm ầm!
Hầu như đồng thời, tượng quyền của Đóa Tư và báo quyền của Đóa Mẫu đã đồng thời đánh lên người Võ Thánh Nham Thử.
Thân thể Võ Thánh Nham Thử này chỉ hơi lay động một chút.
Man Hoang Thần Tượng quyết thúc dục vũ kỹ Man Vương bát thức không tạo thành tổn thương quá lớn đối với Võ Thánh Nham Thử!
- Công kích thế này chẳng qua chỉ như trẻ con chơi đùa mà thôi!
Khóe miệng Võ Thánh Nham Thử hiện lên nụ cười lạnh.
- Trẻ con chơi đùa sao? Chỉ sợ là chưa hẳn?
Nhưng giờ phút này, trên mặt Đóa Tư chợt hiện lên nụ cười tà dị.
Chính trong một khắc này, Đóa Mẫu vừa công kích mạnh mẽ Võ Thánh Nham Thử, thân thể bỗng nhoáng lên, giống như rắn nước, quấn lấy Võ Thánh Nham Thử này!
- Đây là ... Xà quyền trong Man Vương bát thức!
Bị Đóa Mẫu cuốn lấy, sắc mặt Võ Thánh Nham Thử rốt cục biến đổi.
- Tiểu súc sinh, còn không ngoan ngoãn khuất phục sao?
Mà giờ khắc này, Đóa Tư đã cầm Thú Âm Linh Đang trong tay, tâm niệm máy động. Thú Âm Linh Đang này trong chớp mắt đã biến lớn, trở thành một cái chuông cao tới hơn một trượng, âm thanh ào ào, mạnh mẽ bao phủ lấy Võ Thánh Nham Thử.
Ầm ầm!
Thú Âm Linh Đang ập tới trước mặt Võ Thánh Nham Thử giống như Thái Sơn áp đỉnh.
- Không tốt!
Sắc mặt Võ Thánh Nham Thử đại biến, cố gắng tránh né khỏi trói buộc của Đóa Mẫu!
Nhưng chính trong một khắc này, thân thể Võ Thánh Nham Thử bỗng run lên, khí huyết kích động.
Lúc trước nó chém giết với Dương Thạc, khí huyết tổn thất nghiêm trọng, giờ biến thành ảnh hưởng đối với nó, khiến nó hầu như không cách nào phát lực được.
- Làm sao có thể...
Mãi tới lúc này Nham Thử Võ Thánh mới nhớ ra rằng hiện tại nó đang ở trạng thái không toàn thịnh!
Từ lúc đánh một trận với Dương Thạc, khí huyết trên người Nham Thử Võ Thánh này đã mất đi khá nhiều. Ước chừng phải ít nhất một tháng nữa mới có thể khôi phục. Nhưng hiện tại mới chỉ trải qua hai, ba ngày, cho nên phần khí huyết bị mất đi kia, ngay cả một phần mười cũng vẫn chưa bù lại được.
Dưới tình huống này có nghĩa là sẽ để cho Đóa Tư và Đóa Mẫu chém giết sao?
Dù sao Đóa Tư và Đóa Mẫu cũng là cường giả Võ Thánh!
Cường giả nhân loại hoàn toàn không thể đánh đồng với cường giả Nham Thử.
Nham Thử Võ Thánh này lấy một địch hai, trên thực tế cũng không chiếm được chút tiện nghi nào. Thiên phú của Võ Thánh nhân loại so với Võ Thánh thú tộc có lẽ là kém hơn một ít, nhưng Võ Thánh nhân loại lại nắm giữ một số công pháp mạnh mẽ hơn, hơn nữa lại có được pháp khí mạnh mẽ, cho nên Võ Thánh thú tộc không thể bằng được đấy...
- Man Hoang Thần Tượng Quyết! Tám chiêu thức Man Vương!
Thoáng một cái, Đóa Tư và Đóa Mẫu đã thi triển những thần công bí điển cấp độ kỹ pháp. Tuy trong khoảng thời gian ngắn không đả thương được Nham Thử Võ Thánh nhưng đủ để ngăn chặn nó!
Nhất là xà quyền của Đóa Mẫu .
Đây là một chiêu pháp trong tám thức Man Vương. Tám chiêu thức Man Vương chính là thuật mạnh nhất của tộc Nam Man, tuyệt đối không đơn giản. Đóa Mẫu thi triển ra chiêu xà quyền này, vậy mà có thể cuốn lấy Nham Thử Võ Thánh.
Ngay sau đó, Đóa Tư lập tức điều khiển Thú Âm Linh Đang, phát động công kích!
Giờ khắc này, Nham Thử Võ Thánh có cảm giác rằng môt khi bị Thú Âm Linh Đang bao phủ, cho dù lực lượng của mình mạnh mẽ trở lại thì cũng bị ảnh hưởng đến phần hồn ngay lập tức, không thể toàn lực chống đỡ. Lúc này đối mặt với Đóa Tư, Đóa Mẫu, Nham Thử Võ Thánh hoàn toàn không chiếm được thế thượng phong. Một khi thần hồn bị ảnh hưởng, lập tức nó sẽ trở thành một mục tiêu sống.
Một cảm giác nguy hiểm cực độ trào lên ở trong lòng Nham Thử Võ Thánh!
Tuyệt đối không thể bị Thú Âm Linh Đang bao phủ!
C-H-Í-T..T...T!
Nham Thử Võ Thánh thét lên, phát lực mạnh mẽ để có thể tránh thoát trói buộc của Đóa Mẫu.
Chỉ tiếc rằng với lượng khí huyết của nó hiện tại, muốn tránh thoát được trói buộc của Đóa Mẫu, e rằng khó khăn đến cực điểm…
- Khốn khiếp!
Nham Thử Võ Thánh nghiến răng nghiến lợi, không ngừng gào rú ở trong lòng.
- Đều là do tên Dương Thạc kia. Nếu không phải hắn dùng binh khí mạnh mẽ công kích ta, khiến cho ta mất đi quá nhiều khí huyết thì… Hiện tại, hai kẻ man di này không thể dễ dàng chế trụ ta như vậy…
Giờ phút này, Nham Thử Võ Thánh không chỉ uất hận đối với Đóa Tư, Đóa Mẫu mà ngay cả với Dương Thạc, cũng đã hận đến cực hạn.
- Ha ha, ngoan ngoãn chịu khống chế của ta, trở thành thú cưng của ta!
Đóa Tư cũng tuyệt đối không ngờ rằng Nham Thử Võ Thánh tại thời khắc này lại không thể nào thoát khỏi trói buộc của Đóa Mẫu.
Hắn còn tưởng rằng rất khó mới có thể khống chế được Nham Thử Võ Thánh này.
Ít nhất cũng phải chiến đấu một trận thật lớn đấy.
Nhưng mọi chuyện lại diễn ra dễ dàng như vậy khiến cho Đóa Tư vô cùng hưng phấn, không nhịn cười được.
Ô...ô...ô...n...g!
Dường như Thú Âm Linh Đang đã bao phủ đến đỉnh đầu Nham Thử Võ Thánh.
- Cho dù bọn man di các ngươi đã khống chế được bổn tọa thì lão tổ tộc Nham Thử, Tử Thử Yêu Thánh, cũng sẽ đến giết lãnh địa Man tộc các ngươi, tàn sát toàn bộ người trong Man tộc các ngươi!
Nham Thử Võ Thánh vô cùng uất hận, chỉ có thể điên cuồng kêu gào.
- Hả? Uy hiếp ta sao?
Đóa Tư nhướng mày.
- Tử Thử Yêu Thánh mạnh lắm sao? Đợi chúng ta công phá kinh thành Đại Chu, trợ giúp Dương Tử Mặc, con trai của Trấn Quốc Công Dương, sau khi có được thiên hạ, cha ta sẽ trở thành Nam Man Vương. Tử Thử Yêu Thánh dám giết người trong Nam Man ta chính là đối nghịch cùng Đại Thần ta. Đến lúc đó, ta ngược lại là muốn nhìn xem rốt cuộc Tử Thử Yêu Thánh có thực lực như thế nào, còn dám chống lại Dương Thiên sao?
- Ngoan ngoãn khuất phục đi!
Sau tiếng quát lớn, Đóa Tư dùng lực mạnh mẽ. Thú Âm Linh Đang lập tức bao phủ hoàn toàn Nham Thử Võ Thánh.
Đúng vào lúc này.
Ở giữa không trung cách chỗ này vài dặm.
- Người trong Man tộc lại cùng một phe với Dương Thiên sao?
Giờ phút này, Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc đang lơ lửng trên không trung. Dương Thạc nghe được rất rõ những lời của Đóa Tư.
- Người của trận doanh Dương Thiên đến Đại Hành Sơn triệu tập mãnh thú, dị thú... Chẳng lẽ người này muốn lợi dụng mãnh thú của Đại Hành Sơn để đánh chiếm kinh thành Đại Chu sao?
Dương Thạc cũng không ngu dốt, chỉ cần tưởng tượng một chút là lập tức hiểu rõ ý đồ triệu tập dị thú của Đóa Tư.
Lợi dụng những dị thú, mãnh thú này để trùng kích kinh thành Đại Chu, trợ giúp Dương Tử Mặc, đánh chiếm hoàn toàn kinh thành Đại Chu!
- Nếu con Nham Thử Võ Thánh kia bị hắn khống chế thì…
Một ý niệm lóe lên trong đầu Dương Thạc. Nếu Nham Thử Võ Thánh này bị Đóa Tư khống chế thì sẽ xẩy ra hậu quả gì.
Cho dù tường thành Đại Chu dầy hơn nữa thì có thể ngăn cản Nham Thử Võ Thánh này đào móc được sao?
- Không được, tuyệt đối không thể để cho Nham Thử Võ Thánh bị hắn không chế!
- Đúng vậy. Lúc trước Nham Thử Võ Thánh này đã cho ta khá nhiều máu huyết, coi như là đã có ơn với ta. Bây giờ nó gặp nạn, dĩ nhiên ta không thể khoanh tay đứng nhìn!
- Giúp nó!
Một ý niệm lập tức toát lên trong đầu Dương Thạc.
Trên thực tế, những ý niệm này toát ra chỉ trong nháy mắt mà thôi. Lúc Dương Thạc quyết định thì Thú Âm Linh Đang của Đóa Tư vẫn chưa hoàn toàn bao phủ Nham Thử Võ Thánh.
- Ra tay!
Sau một khắc, Dương Thạc đã ra tay mạnh mẽ.
Xoẹt!
Xé mở hư không, dường như chỉ trong tíc tắc, vút một cái hắn đã đến trước mặt Đóa Tư!
Ầm!
Một chưởng được chém ra, ầm một tiếng, đã đập vào phía trên Thú Âm Linh Đang.
Rầm rầm rầm!
Mặc dù cấp độ của Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc chỉ là Đại Tông Sư nhưng lực lượng cũng rất lớn. Một chưởng đánh vào phía trên Thú Âm Linh Đang khiến Thú Âm Linh Đang lập tức bị bay đi, đập sang một bên!
Chỉ có điều Thú Âm Linh Đang nay đã bao phủ nửa người Nham Thử Võ Thánh, hiện tại bị vỗ một cái, phát ra tiếng ong ong kịch liệt. Nham Thử Võ Thánh không chịu nổi ảnh hưởng của sóng âm này, trong đầu lập tức u mê, cảnh vật trước mắt biến thành màu đen, trong chốc lát đã mất đi ý thức.
Ý niệm cuối cùng ở trong đầu nó chính là... Chính mình đã xong, e rằng phải trở thành thú cưng của kẻ man di kia rồi…
- Buông tay!
Nham Thử Võ Thánh không biết rằng cùng lúc nó mất đi ý thức, Dương Thạc sớm đã nện Thú Âm Linh Đang đập sang một bên. Cùng lúc đó, thân hình khẽ động, bay nhanh va chạm với Đóa Mẫu!
Ầm ầm!
Cú va chạm với Cửu Dương Chân Thân giống như là va chạm với thần binh cấp bốn vậy.
So với lúc trước bị móng vuốt sắc bén của Nham Thử Võ Thánh oanh kích thì còn uy mãnh, cường thế hơn một chút. Dường như lúc Cửu Dương Chân Thân bay gần đến, trong đáy lòng Đóa Mẫu này lập tức tuôn ra cảm giác nguy hiểm, sắc mặt lập tức biến hóa, cũng không dám quấn lấy người Nham Thử Võ Thánh nữa mà giống như mèo bị giẫm vào đuôi, nhanh chóng nhảy ra ngoài...
Ầm!
Một tiếng nổ rung trời chuyển đất. Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc không giảm tốc độ, cũng không điều chỉnh góc độ, trực tiếp nện vào người Nham Thử Võ Thánh.
Nhưng bên ngoài thân thể Nham Thử Võ Thánh cũng có phòng ngự cấp độ Tam cấp thần binh, cho nên sau khi va chạm, khí huyết cuồn cuộn của nó phản ngược lại, tạo thành tổn thương lớn cho hắn.
Chỉ có điều thân thể của nó cũng bay ra ngoài.
Xoẹt!
Ngay sau đó một khắc, ở trong không gian sau lưng nó, Thập Phương Ca Sa mở ra hút nó vào...
Giờ phút này, Nham Thử Võ Thánh đã biến mất ở bên trong không gian Đại Hành Sơn, thay vào đó là Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc lơ lửng ở giữa không trung.
- Người nào? Chuyện gì xảy ra vậy?
Động tác lần này của Dương Thạc nhanh đến cực hạn. Phải qua mấy lần hít thở, lúc này Đóa Tư và Đóa Mẫu mới kịp phản ứng.
Trước mắt bọn họ xuất hiện một người toàn thân mặc bộ áo giáp màu đen, sau lưng mọc lên hai cánh!
Con kên kên này vốn đã bị trọng thương, ngay sau đó ngã từ trên không trung xuống, tan xương nát thịt. Mà trên lưng nó, ba đại cường giả Võ Thánh lại không hư hao chút nào, thân hình nhoáng lên, kéo giãn khoảng cách.
Khoảng cách mười trượng này, Võ Thánh Nham Thử thậm chí có thể nhảy một cái là lên tới, rơi từ trên không xuống tất nhiên là chẳng việc gì. Mà Đóa Tư và Đóa Mẫu mặc dù không có thân thể mạnh mẽ như Võ Thánh Nham Thử nhưng khoảng cách mười trượng cũng chẳng đáng kể chút nào.
- Nham Thử sao? Không thể tưởng tượng là ở bên trong tộc đàn Nham Thử tại Đại Hành Sơn lại có Nham Thử cấp độ Võ Thánh... Không phải là Tử Thử Yêu Thánh chứ?
Đóa Tư rơi xuống đất, rốt cục cũng có thể quan sát Võ Thánh Nham Thử ở chính diện.
Hắn phát giác ra da lông Võ Thánh Nham Thử chỉ là màu bạc, hai mắt Đóa Tư không khỏi tỏa sáng ngời.
Không phải là Tử Thử Yêu Thánh là tốt rồi!
Uy danh của Tử Thử Yêu Thánh đều như sấm bên tai đối với bất kỳ cường giả Đại Chu nào, thậm chí là Hỏa La quốc, Ni La quốc, thậm chí là cường giả bên trong Thập Vạn Đại Sơn!
Trừ phi là một số người cường đại nhất đương thời ra thì ai cũng không muốn gây chuyện với Tử Thử Yêu Thánh.
Dù là phụ thân của hai người Đóa Tư và Đóa Mẫu, Nam Man vương giả, cường giả chiến lực tầng hai đường thời A Cốt Đả nếu không cần cũng tuyệt đối không trêu chọc Tử Thử Yêu Thánh.
Dùng thực lực của A Cốt Đả, chém giết chính diện với Tử Thử Yêu Thánh chỉ sợ cũng không có bao nhiêu phần thắng.
Hiện tại thấy Võ Thánh Nham Thử này không phải là Tử Thử Yêu Thánh, Đóa Tư cũng giống như Dương Thạc lúc trước, thở phào một hơi!
Sau một khắc, trong lòng Đóa Tư chấn động.
- Tốt!
- Võ Thánh Nham Thử, hoàn toàn không sai!
Trên mặt Đóa Tư lộ nụ cười tà dị.
- Thú Âm Linh Đang của ta có thể điều khiển một cường giả thú tộc, để ta sử dụng triệt để!
- Lúc trước điều khiển con kên kên Man Hoang kia là bởi nó có năng lực phi hành. Hiện giờ nếu ngươi đã giết kên kên Man Hoang của ta thì vừa vặn có thể thay thế nó, để ta khống chế đi!
Hai mắt Đóa Tư nhìn chằm chằm vào Võ Thánh Nham Thử, trầm giọng nói.
Thú Âm Linh Đang có thể khống chế một cường giả thú tộc!
Pháp khí này có thể khống chế rất nhiều mãnh thú cấp độ Võ Tôn trở xuống, nhưng loại khống chế này hiển nhiên có hạn chế về thời gian.
Mà thứ này lại có thể khống chế một cường giả thú tộc đơn độc. Loại khống chế này hiển nhiên là rất dài ngày, hơn nữa từ lời nói của Đóa Tư có thể biết, Thú Âm Linh Đang này cũng không chỉ giới hạn khống chế một gã cường giả thú tộc từ Võ Tôn trở xuống mà mãnh thú cấp vô thượng cũng vẫn điều khiển được.
Hiện giờ Đóa Tư đang muốn điều khiển Võ Thánh Nham Thử này!
Thực lực của một Võ Thánh Nham Thử mạnh tới đâu thì không cần nhiều lời. Huống chi móng sắc răng nhọn của Võ Thánh Nham Thử này cũng vô cùng mạnh mẽ, có thể trực tiếp đào tường thành Đại Chu, khiến Đại Thần quân trực tiếp đánh vào thành. Điều khiển một dị thú cấp độ Võ Thánh như vậy còn có tác dụng hơn cả đại quân mãnh thú.
- Đóa Mẫu, trợ giúp ta khống chế Nham Thử cấp độ Võ Thánh này!
Hét lớn một tiếng, thân thể Đóa Tư nhoáng lên, vọt về phía Võ Thánh Nham Thử!
Mà Đóa Mẫu cũng đồng thời hành động.
Ầm ầm!
Hầu như đồng thời, hai vị cường giả Man tộc đều đánh ra công kích mạnh nhất của mình.
Thần hoang nguyên lực lóe lên!
Rống rống!
Rống rống!
Trên người Đóa Tư bắt đầu khởi động thần hoang nguyên lực, hầu như hình thành hư ảnh một con voi lớn.
Mà trên người Đóa Mẫu cũng có thần hoang nguyên lực bắt đầu khởi động, mơ hồ như một con báo, một con báo cái đầy cuồng bạo!
- Man Vương bát thức, tượng quyền? Báo quyền sao?
Nhìn thấy Đóa Tư và Đóa Mẫu đồng thời thi triển ra công kích mạnh nhất, Võ Thánh Nham Thử mạnh mẽ như vậy cũng phải nhíu mày.
- Chỉ dựa vào chút công kích này của các ngươi mà cho rằng có thể khiến ta bị thương sao?
Võ Thánh Nham Thử hừ lạnh một tiếng, khí tức trên người cũng dâng lên mạnh mẽ.
Thân là cường giả thú hồn, trên người Võ Thánh Nham Thử cũng sử dụng thần hoang nguyên lực!
Xèo... Xèo. Két két!
Thần hoang nguyên lực bắt đầu khởi động, giống như hỏa diễm bùng lên trên đỉnh đầu Võ Thánh Nham Thử, không ngờ tạo thành một hư ảnh Nham Thử cực đại. Hư ảnh Nham Thử này trong suốt nhưng lại có khí tức trầm trọng vô cùng, còn mang theo lực lượng mạnh mẽ tới cực điểm. Giống như Nham Thử này còn mạnh hơn con voi lớn do thần hoang nguyên lực huyễn hóa ra trên đầu Đóa Tư kia nhiều.
Nó phát huy hoàn toàn lực phòng ngự và tấn công cường đại của Nham Thử!
Ầm ầm! Ầm ầm!
Hầu như đồng thời, tượng quyền của Đóa Tư và báo quyền của Đóa Mẫu đã đồng thời đánh lên người Võ Thánh Nham Thử.
Thân thể Võ Thánh Nham Thử này chỉ hơi lay động một chút.
Man Hoang Thần Tượng quyết thúc dục vũ kỹ Man Vương bát thức không tạo thành tổn thương quá lớn đối với Võ Thánh Nham Thử!
- Công kích thế này chẳng qua chỉ như trẻ con chơi đùa mà thôi!
Khóe miệng Võ Thánh Nham Thử hiện lên nụ cười lạnh.
- Trẻ con chơi đùa sao? Chỉ sợ là chưa hẳn?
Nhưng giờ phút này, trên mặt Đóa Tư chợt hiện lên nụ cười tà dị.
Chính trong một khắc này, Đóa Mẫu vừa công kích mạnh mẽ Võ Thánh Nham Thử, thân thể bỗng nhoáng lên, giống như rắn nước, quấn lấy Võ Thánh Nham Thử này!
- Đây là ... Xà quyền trong Man Vương bát thức!
Bị Đóa Mẫu cuốn lấy, sắc mặt Võ Thánh Nham Thử rốt cục biến đổi.
- Tiểu súc sinh, còn không ngoan ngoãn khuất phục sao?
Mà giờ khắc này, Đóa Tư đã cầm Thú Âm Linh Đang trong tay, tâm niệm máy động. Thú Âm Linh Đang này trong chớp mắt đã biến lớn, trở thành một cái chuông cao tới hơn một trượng, âm thanh ào ào, mạnh mẽ bao phủ lấy Võ Thánh Nham Thử.
Ầm ầm!
Thú Âm Linh Đang ập tới trước mặt Võ Thánh Nham Thử giống như Thái Sơn áp đỉnh.
- Không tốt!
Sắc mặt Võ Thánh Nham Thử đại biến, cố gắng tránh né khỏi trói buộc của Đóa Mẫu!
Nhưng chính trong một khắc này, thân thể Võ Thánh Nham Thử bỗng run lên, khí huyết kích động.
Lúc trước nó chém giết với Dương Thạc, khí huyết tổn thất nghiêm trọng, giờ biến thành ảnh hưởng đối với nó, khiến nó hầu như không cách nào phát lực được.
- Làm sao có thể...
Mãi tới lúc này Nham Thử Võ Thánh mới nhớ ra rằng hiện tại nó đang ở trạng thái không toàn thịnh!
Từ lúc đánh một trận với Dương Thạc, khí huyết trên người Nham Thử Võ Thánh này đã mất đi khá nhiều. Ước chừng phải ít nhất một tháng nữa mới có thể khôi phục. Nhưng hiện tại mới chỉ trải qua hai, ba ngày, cho nên phần khí huyết bị mất đi kia, ngay cả một phần mười cũng vẫn chưa bù lại được.
Dưới tình huống này có nghĩa là sẽ để cho Đóa Tư và Đóa Mẫu chém giết sao?
Dù sao Đóa Tư và Đóa Mẫu cũng là cường giả Võ Thánh!
Cường giả nhân loại hoàn toàn không thể đánh đồng với cường giả Nham Thử.
Nham Thử Võ Thánh này lấy một địch hai, trên thực tế cũng không chiếm được chút tiện nghi nào. Thiên phú của Võ Thánh nhân loại so với Võ Thánh thú tộc có lẽ là kém hơn một ít, nhưng Võ Thánh nhân loại lại nắm giữ một số công pháp mạnh mẽ hơn, hơn nữa lại có được pháp khí mạnh mẽ, cho nên Võ Thánh thú tộc không thể bằng được đấy...
- Man Hoang Thần Tượng Quyết! Tám chiêu thức Man Vương!
Thoáng một cái, Đóa Tư và Đóa Mẫu đã thi triển những thần công bí điển cấp độ kỹ pháp. Tuy trong khoảng thời gian ngắn không đả thương được Nham Thử Võ Thánh nhưng đủ để ngăn chặn nó!
Nhất là xà quyền của Đóa Mẫu .
Đây là một chiêu pháp trong tám thức Man Vương. Tám chiêu thức Man Vương chính là thuật mạnh nhất của tộc Nam Man, tuyệt đối không đơn giản. Đóa Mẫu thi triển ra chiêu xà quyền này, vậy mà có thể cuốn lấy Nham Thử Võ Thánh.
Ngay sau đó, Đóa Tư lập tức điều khiển Thú Âm Linh Đang, phát động công kích!
Giờ khắc này, Nham Thử Võ Thánh có cảm giác rằng môt khi bị Thú Âm Linh Đang bao phủ, cho dù lực lượng của mình mạnh mẽ trở lại thì cũng bị ảnh hưởng đến phần hồn ngay lập tức, không thể toàn lực chống đỡ. Lúc này đối mặt với Đóa Tư, Đóa Mẫu, Nham Thử Võ Thánh hoàn toàn không chiếm được thế thượng phong. Một khi thần hồn bị ảnh hưởng, lập tức nó sẽ trở thành một mục tiêu sống.
Một cảm giác nguy hiểm cực độ trào lên ở trong lòng Nham Thử Võ Thánh!
Tuyệt đối không thể bị Thú Âm Linh Đang bao phủ!
C-H-Í-T..T...T!
Nham Thử Võ Thánh thét lên, phát lực mạnh mẽ để có thể tránh thoát trói buộc của Đóa Mẫu.
Chỉ tiếc rằng với lượng khí huyết của nó hiện tại, muốn tránh thoát được trói buộc của Đóa Mẫu, e rằng khó khăn đến cực điểm…
- Khốn khiếp!
Nham Thử Võ Thánh nghiến răng nghiến lợi, không ngừng gào rú ở trong lòng.
- Đều là do tên Dương Thạc kia. Nếu không phải hắn dùng binh khí mạnh mẽ công kích ta, khiến cho ta mất đi quá nhiều khí huyết thì… Hiện tại, hai kẻ man di này không thể dễ dàng chế trụ ta như vậy…
Giờ phút này, Nham Thử Võ Thánh không chỉ uất hận đối với Đóa Tư, Đóa Mẫu mà ngay cả với Dương Thạc, cũng đã hận đến cực hạn.
- Ha ha, ngoan ngoãn chịu khống chế của ta, trở thành thú cưng của ta!
Đóa Tư cũng tuyệt đối không ngờ rằng Nham Thử Võ Thánh tại thời khắc này lại không thể nào thoát khỏi trói buộc của Đóa Mẫu.
Hắn còn tưởng rằng rất khó mới có thể khống chế được Nham Thử Võ Thánh này.
Ít nhất cũng phải chiến đấu một trận thật lớn đấy.
Nhưng mọi chuyện lại diễn ra dễ dàng như vậy khiến cho Đóa Tư vô cùng hưng phấn, không nhịn cười được.
Ô...ô...ô...n...g!
Dường như Thú Âm Linh Đang đã bao phủ đến đỉnh đầu Nham Thử Võ Thánh.
- Cho dù bọn man di các ngươi đã khống chế được bổn tọa thì lão tổ tộc Nham Thử, Tử Thử Yêu Thánh, cũng sẽ đến giết lãnh địa Man tộc các ngươi, tàn sát toàn bộ người trong Man tộc các ngươi!
Nham Thử Võ Thánh vô cùng uất hận, chỉ có thể điên cuồng kêu gào.
- Hả? Uy hiếp ta sao?
Đóa Tư nhướng mày.
- Tử Thử Yêu Thánh mạnh lắm sao? Đợi chúng ta công phá kinh thành Đại Chu, trợ giúp Dương Tử Mặc, con trai của Trấn Quốc Công Dương, sau khi có được thiên hạ, cha ta sẽ trở thành Nam Man Vương. Tử Thử Yêu Thánh dám giết người trong Nam Man ta chính là đối nghịch cùng Đại Thần ta. Đến lúc đó, ta ngược lại là muốn nhìn xem rốt cuộc Tử Thử Yêu Thánh có thực lực như thế nào, còn dám chống lại Dương Thiên sao?
- Ngoan ngoãn khuất phục đi!
Sau tiếng quát lớn, Đóa Tư dùng lực mạnh mẽ. Thú Âm Linh Đang lập tức bao phủ hoàn toàn Nham Thử Võ Thánh.
Đúng vào lúc này.
Ở giữa không trung cách chỗ này vài dặm.
- Người trong Man tộc lại cùng một phe với Dương Thiên sao?
Giờ phút này, Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc đang lơ lửng trên không trung. Dương Thạc nghe được rất rõ những lời của Đóa Tư.
- Người của trận doanh Dương Thiên đến Đại Hành Sơn triệu tập mãnh thú, dị thú... Chẳng lẽ người này muốn lợi dụng mãnh thú của Đại Hành Sơn để đánh chiếm kinh thành Đại Chu sao?
Dương Thạc cũng không ngu dốt, chỉ cần tưởng tượng một chút là lập tức hiểu rõ ý đồ triệu tập dị thú của Đóa Tư.
Lợi dụng những dị thú, mãnh thú này để trùng kích kinh thành Đại Chu, trợ giúp Dương Tử Mặc, đánh chiếm hoàn toàn kinh thành Đại Chu!
- Nếu con Nham Thử Võ Thánh kia bị hắn khống chế thì…
Một ý niệm lóe lên trong đầu Dương Thạc. Nếu Nham Thử Võ Thánh này bị Đóa Tư khống chế thì sẽ xẩy ra hậu quả gì.
Cho dù tường thành Đại Chu dầy hơn nữa thì có thể ngăn cản Nham Thử Võ Thánh này đào móc được sao?
- Không được, tuyệt đối không thể để cho Nham Thử Võ Thánh bị hắn không chế!
- Đúng vậy. Lúc trước Nham Thử Võ Thánh này đã cho ta khá nhiều máu huyết, coi như là đã có ơn với ta. Bây giờ nó gặp nạn, dĩ nhiên ta không thể khoanh tay đứng nhìn!
- Giúp nó!
Một ý niệm lập tức toát lên trong đầu Dương Thạc.
Trên thực tế, những ý niệm này toát ra chỉ trong nháy mắt mà thôi. Lúc Dương Thạc quyết định thì Thú Âm Linh Đang của Đóa Tư vẫn chưa hoàn toàn bao phủ Nham Thử Võ Thánh.
- Ra tay!
Sau một khắc, Dương Thạc đã ra tay mạnh mẽ.
Xoẹt!
Xé mở hư không, dường như chỉ trong tíc tắc, vút một cái hắn đã đến trước mặt Đóa Tư!
Ầm!
Một chưởng được chém ra, ầm một tiếng, đã đập vào phía trên Thú Âm Linh Đang.
Rầm rầm rầm!
Mặc dù cấp độ của Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc chỉ là Đại Tông Sư nhưng lực lượng cũng rất lớn. Một chưởng đánh vào phía trên Thú Âm Linh Đang khiến Thú Âm Linh Đang lập tức bị bay đi, đập sang một bên!
Chỉ có điều Thú Âm Linh Đang nay đã bao phủ nửa người Nham Thử Võ Thánh, hiện tại bị vỗ một cái, phát ra tiếng ong ong kịch liệt. Nham Thử Võ Thánh không chịu nổi ảnh hưởng của sóng âm này, trong đầu lập tức u mê, cảnh vật trước mắt biến thành màu đen, trong chốc lát đã mất đi ý thức.
Ý niệm cuối cùng ở trong đầu nó chính là... Chính mình đã xong, e rằng phải trở thành thú cưng của kẻ man di kia rồi…
- Buông tay!
Nham Thử Võ Thánh không biết rằng cùng lúc nó mất đi ý thức, Dương Thạc sớm đã nện Thú Âm Linh Đang đập sang một bên. Cùng lúc đó, thân hình khẽ động, bay nhanh va chạm với Đóa Mẫu!
Ầm ầm!
Cú va chạm với Cửu Dương Chân Thân giống như là va chạm với thần binh cấp bốn vậy.
So với lúc trước bị móng vuốt sắc bén của Nham Thử Võ Thánh oanh kích thì còn uy mãnh, cường thế hơn một chút. Dường như lúc Cửu Dương Chân Thân bay gần đến, trong đáy lòng Đóa Mẫu này lập tức tuôn ra cảm giác nguy hiểm, sắc mặt lập tức biến hóa, cũng không dám quấn lấy người Nham Thử Võ Thánh nữa mà giống như mèo bị giẫm vào đuôi, nhanh chóng nhảy ra ngoài...
Ầm!
Một tiếng nổ rung trời chuyển đất. Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc không giảm tốc độ, cũng không điều chỉnh góc độ, trực tiếp nện vào người Nham Thử Võ Thánh.
Nhưng bên ngoài thân thể Nham Thử Võ Thánh cũng có phòng ngự cấp độ Tam cấp thần binh, cho nên sau khi va chạm, khí huyết cuồn cuộn của nó phản ngược lại, tạo thành tổn thương lớn cho hắn.
Chỉ có điều thân thể của nó cũng bay ra ngoài.
Xoẹt!
Ngay sau đó một khắc, ở trong không gian sau lưng nó, Thập Phương Ca Sa mở ra hút nó vào...
Giờ phút này, Nham Thử Võ Thánh đã biến mất ở bên trong không gian Đại Hành Sơn, thay vào đó là Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc lơ lửng ở giữa không trung.
- Người nào? Chuyện gì xảy ra vậy?
Động tác lần này của Dương Thạc nhanh đến cực hạn. Phải qua mấy lần hít thở, lúc này Đóa Tư và Đóa Mẫu mới kịp phản ứng.
Trước mắt bọn họ xuất hiện một người toàn thân mặc bộ áo giáp màu đen, sau lưng mọc lên hai cánh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.