Chương 348: Thú Âm Linh Đang, khuất phục dị thú cấp độ Võ Thánh!
Linh Ẩn Hồ
02/05/2014
Đóa Tư liếc nhìn những con ác điểu phi hành này nói.
Một tay nàng chỉ về phương bắc, những con Hoàng Nhãn Điêu này như nhận được chỉ thị vậy, kêu lên quang quác, nhanh chóng bay về hướng bắc.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Ngay một khắc sau đó lại là một đám hai ba ngàn con Cự Hùng màu nâu đỏ tuôn ra từ trong rừng rậm, tụ lại dưới chân Đóa Tư Đóa Mẫu.
- Đồng thể cự hùng? Đây là tộc đàn dị thú cấp độ Võ Sư!
- Hơn hai ngàn đầu Đồng Thể Cự Hùng này có thể trực tiếp tạo thành tổn hại rất lớn với tường thành Đại Chu. Đúng là lực lượng công thành trung kiên!
- Chúng cũng đi kinh thành Đại Chu!
Đóa Tư chỉ huy đám Đồng Thể Cự Hùng này nhanh chóng chạy về hướng bắc.
- Ca ca…
Đúng lúc này, Đóa Mẫu bên cạnh Đóa Tư chợt mở miệng.
Cười cười ha hả, Đóa Mẫu thổi một hơi bên tai Đóa Tư, vừa nói:
- Tuy những con Cự Hùng này lợi hại, nhưng tốc độ hình như quá kém nhỉ? Linh đang Thú Âm của chúng ta chỉ có thể khống chế bọn chúng nhiều nhất một ngày. Với tốc độ của chúng, chỉ sợ rất khó đến kinh thành Đại Chu trong vòng một ngày.
Đóa Mẫu nói.
- Như vậy sao?
Lông mày Đóa Tư cũng hơi nhíu lại.
Đại Hành Sơn cách kinh thành Đại Chu cũng khoảng hai ba ngàn dặm, trừ một số loài chim bay hoặc mãnh thú dị thú tốc độ cực nhanh, nếu không thì rất khó có thể đến kinh thành Đại Chu trong vòng một ngày.
- Nếu có một loại mãnh thú cường đại, tốc độ lại nhanh thì tốt rồi…
Đóa Tư thì thào nói ra.
C-H-Í-T...T...T! C-H-Í-T...T...T!
Đúng lúc này, một đám chuột lớn màu xám bạc, dài ít nhất hơn một thước nhanh chóng chạy về hướng bên này.
- Đây là… Nham Thử?
Nhìn thấy những con chuột lớn này, đồng thời hai mắt Đóa Tư mạnh mẽ tỏa sáng.
- Năng lực phòng ngự của Nham Thử rất mạnh, móng vuốt sắc bén cũng vô cùng cứng cỏi, chỉ sợ có thể thoáng cái đào tường thành Đại Chu! Quan trọng nhất là tốc độ chạy trên mặt đất của chúng cực nhanh, tuyệt đối có thể đến kinh thành Đại Chu trong một ngày, thậm chí là cả buổi… không! Trong ba canh giờ!
Nói xong, Đóa Tư lập tức liền muốn lay động linh đang Thú Âm điều khiển những Nham Thử này tiến về kinh thành Đại Chu phía trước.
- Tiểu tử, ngươi là người phương nào? Dám dùng linh đang này điều khiển hài nhi của bổn tọa? Ngươi muốn chết!
Mà hầu như đúng lúc Đóa Tư sắp lay động linh đang thì đồng thời, tiếng quát lớn chói tai đột nhiên vang lên sau lưng Đóa Tư.
Chíu!!
Một thân ảnh màu xám nhanh như chớp đã đến sau lưng Đóa Tư.
Xoẹt!
Hai móng xé rách hư không, hung hắng bổ tới sau lưng Đóa Tư.
- Không tốt!
Trong nháy mắt, một cảm giác vô cùng nguy hiểm liền dâng lên trong lòng Đóa Tư.
Đóa Tư biến sắc, lông gáy toàn thân lập tức dựng lên!
Võ Thánh Nham Thử bỗng nhiên xuất hiện!
Võ Thánh Nham Thử này vốn cho là sóng âm do Dương Thạc phát ra, còn muốn triển khai đàm phán với Dương Thạc một phen, thậm chí đã chuẩn bị tâm lý thỏa hiệp với hắn, để Dương Thạc buông tha đám tử tôn Nham Thử kia.
Nhưng tại thời điểm Võ Thánh Nham Thử đến đây mới phát hiện ra, người dùng sóng âm hấp dẫn tử tôn của nó căn bản không phải Dương Thạc mà là hai người khác. Hai người kia có làn da màu đồng, quần áo hở hang tới cực điểm, trên người đều là trang sức bằng xương. Dù Võ Thánh Nham Thử chưa gặp nhiều người nhưng cũng có thể phán đoán ra hai người này không phải là người Đại Chu!
Một đám người man di!
Hai người man di cũng muốn dùng sóng âm triệu tập đám tử tôn Nham Thử của nó sao?
Võ Thánh Nham Thử này e ngại Dương Thạc nhưng chưa hẳn đã e ngại hai kẻ man di này. Trong nội tâm vẫn mang hận ý, Võ Thánh Nham Thử này bỗng nhiên vọt tới ra tay với Đóa Tư.
Phốc phốc! Phốc phốc!
Móng vuốt sắc bén phá vỡ không khí, phát ra tiếng rít rất nhỏ.
Tuy tiếng rít này không khủng bố mênh mông như tiếng nổ của cường giả Võ Thánh bình thường ra quyền nhưng vẻ nguy hiểm trong đó cũng chẳng thua một quyền của Võ Thánh!
Móng vuốt của Nham Thử sắc bén tới tận cùng. Phòng ngự bên ngoài thân thể của Võ Thánh Nham Thử này có thể so với thần binh cấp ba. Mà mức độ sắc bén của móng vuốt đã có thể ngang hàng với thần binh cấp bốn. Đừng nói là Đóa Tư không có áo giáp gì, dù là trên người hắn mặc một bộ giáp mềm thần binh cấp ba thì dưới hai trảo của Võ Thánh Nham Thử cũng sẽ lập tức bị xé mở.
Thậm chí dù là xương sống của hắn cũng sẽ bị móng vuốt sắc bén của Võ Thánh Nham Thử hung hăng cắt đứt!
Cảm giác nguy hiểm cực hạn bùng lên trong nội tâm của Đóa Tư!
- Không tốt!
Sắc mặt kịch biến, Đóa Tư cũng không kịp lắc lư Thú Âm Linh Đang, khống chế mãnh thú nữa mà thân thể lăn mạnh về phía sau, tránh một trảo của Võ Thánh Nham Thử.
Mặc dù là như thế nhưng móng vuốt sắc bén của Võ Thánh Nham Thử cũng vẫn chụp mạnh vào một chiếc vòng xương của hắn. Tiếng răng rắc vang lên. Mấy miếng xương thú trên vòng bị đánh nát, đồng thời giây chuyền văng ra, xương bay loạn khắp nơi...
Quác!
Con kên kên dưới thân đối thủ cũng kinh sợ kêu lên một tiếng.
Hai cường giả Võ Thánh giao chiến trên lưng nó, dù là một công kích, một né tránh nhưng cũng sinh ra lực lượng mênh mông, khiến cho nó không chịu nổi!
- Là Nham Thử!
Đóa Tư phi thân né tránh công kích của Võ Thánh Nham Thử, Đóa Mẫu cũng lập tức nhìn thấy thân hình của Võ Thánh Nham Thử này.
- Tiểu súc sinh, dám đánh lén ca ca của ta sao?
Thân thể nhoáng lên, Đóa Mẫu vọt tới trước mặt Võ Thánh Nham Thử, một quyền đánh tới, trực tiếp đánh vào ngực của Võ Thánh Nham Thử.
Rầm rầm rầm! Hống hống hống!
Đóa Mẫu cũng là cường giả Võ Thánh siêu cấp, trong một quyền đột nhiên có hổ báo lôi âm tầng ba đánh ra.
Một luồng khí thế ác liệt sắc bén giống như một con báo, lực bộc phát mạnh kinh người ập tới Võ Thánh Nham Thử này.
- Man Vương bát thức? Báo quyền sao?
Đồng thời khi Đóa Mẫu thi triển một quyền này, tiếng nói chói tai của Võ Thánh Nham Thử đột nhiên vang lên lần nữa.
- Là người của Man Hoang, Man Vương A Cốt Đả là gì của các ngươi? Hừ, năm đó lão tổ tộc ta trước khi tiến về Man Hoang Thập Vạn Đại Sơn thì Man Vương A Cốt Đả chẳng qua chỉ là một thằng ranh ba tuổi. Đám tiểu bối các ngươi không ngờ lại dám có ý đồ với tộc Nham Thử chúng ta sao? Đáng tiếc, chỉ bằng các ngươi thì chưa có bản lĩnh đó đâu!
Võ Thánh Nham Thử nói nhanh.
Những lời này còn chưa dứt, một quyền của Đóa Mẫu đã đánh tới ngực Võ Thánh Nham Thử!
Ầm!
Tiếng nổ vang lên.
Võ Thánh Nham Thử vẫn lù lù bất động.
Mà Đóa Mẫu kia ngược lại bị phản chấn, thân thể run lên bần bật, phịch phịch lùi lại phía sau hai bước.
Lực phòng ngự của Võ Thánh Nham Thử kinh người, cường giả Man tộc cấp độ Võ Thánh Đóa Mẫu này căn bản không tạo thành chút tổn thương nào đối với Võ Thánh Nham Thử!
Quác!
Kên kên phía dưới truyền ra tiếng kêu thảm thiết.
Trên lưng bị một kích chính diện của hai đại Võ Thánh, khí kình tung hoành, lúc này nó không thể nào chịu nổi nữa!
Nhất là Đóa Mẫu bị Võ Thánh Nham Thử khiến phản chấn, hai chân liên tục đạp lên lưng kên kên. Tiếng răng rắc vang lên. Xương cốt trên lưng kên kên bị giẫm vỡ vụn. Dưới loại tình huống này, kên kên làm sao có thể duy trình trạng thái phi hành lơ lửng nữa chứ? Kêu thảm một tiếng, con kên kên này rơi thẳng từ trên không trung xuống, ầm một tiếng liền va vào một tảng đá lớn, thân thể vỡ vụn, biến thành thịt nhão!
Một tay nàng chỉ về phương bắc, những con Hoàng Nhãn Điêu này như nhận được chỉ thị vậy, kêu lên quang quác, nhanh chóng bay về hướng bắc.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Ngay một khắc sau đó lại là một đám hai ba ngàn con Cự Hùng màu nâu đỏ tuôn ra từ trong rừng rậm, tụ lại dưới chân Đóa Tư Đóa Mẫu.
- Đồng thể cự hùng? Đây là tộc đàn dị thú cấp độ Võ Sư!
- Hơn hai ngàn đầu Đồng Thể Cự Hùng này có thể trực tiếp tạo thành tổn hại rất lớn với tường thành Đại Chu. Đúng là lực lượng công thành trung kiên!
- Chúng cũng đi kinh thành Đại Chu!
Đóa Tư chỉ huy đám Đồng Thể Cự Hùng này nhanh chóng chạy về hướng bắc.
- Ca ca…
Đúng lúc này, Đóa Mẫu bên cạnh Đóa Tư chợt mở miệng.
Cười cười ha hả, Đóa Mẫu thổi một hơi bên tai Đóa Tư, vừa nói:
- Tuy những con Cự Hùng này lợi hại, nhưng tốc độ hình như quá kém nhỉ? Linh đang Thú Âm của chúng ta chỉ có thể khống chế bọn chúng nhiều nhất một ngày. Với tốc độ của chúng, chỉ sợ rất khó đến kinh thành Đại Chu trong vòng một ngày.
Đóa Mẫu nói.
- Như vậy sao?
Lông mày Đóa Tư cũng hơi nhíu lại.
Đại Hành Sơn cách kinh thành Đại Chu cũng khoảng hai ba ngàn dặm, trừ một số loài chim bay hoặc mãnh thú dị thú tốc độ cực nhanh, nếu không thì rất khó có thể đến kinh thành Đại Chu trong vòng một ngày.
- Nếu có một loại mãnh thú cường đại, tốc độ lại nhanh thì tốt rồi…
Đóa Tư thì thào nói ra.
C-H-Í-T...T...T! C-H-Í-T...T...T!
Đúng lúc này, một đám chuột lớn màu xám bạc, dài ít nhất hơn một thước nhanh chóng chạy về hướng bên này.
- Đây là… Nham Thử?
Nhìn thấy những con chuột lớn này, đồng thời hai mắt Đóa Tư mạnh mẽ tỏa sáng.
- Năng lực phòng ngự của Nham Thử rất mạnh, móng vuốt sắc bén cũng vô cùng cứng cỏi, chỉ sợ có thể thoáng cái đào tường thành Đại Chu! Quan trọng nhất là tốc độ chạy trên mặt đất của chúng cực nhanh, tuyệt đối có thể đến kinh thành Đại Chu trong một ngày, thậm chí là cả buổi… không! Trong ba canh giờ!
Nói xong, Đóa Tư lập tức liền muốn lay động linh đang Thú Âm điều khiển những Nham Thử này tiến về kinh thành Đại Chu phía trước.
- Tiểu tử, ngươi là người phương nào? Dám dùng linh đang này điều khiển hài nhi của bổn tọa? Ngươi muốn chết!
Mà hầu như đúng lúc Đóa Tư sắp lay động linh đang thì đồng thời, tiếng quát lớn chói tai đột nhiên vang lên sau lưng Đóa Tư.
Chíu!!
Một thân ảnh màu xám nhanh như chớp đã đến sau lưng Đóa Tư.
Xoẹt!
Hai móng xé rách hư không, hung hắng bổ tới sau lưng Đóa Tư.
- Không tốt!
Trong nháy mắt, một cảm giác vô cùng nguy hiểm liền dâng lên trong lòng Đóa Tư.
Đóa Tư biến sắc, lông gáy toàn thân lập tức dựng lên!
Võ Thánh Nham Thử bỗng nhiên xuất hiện!
Võ Thánh Nham Thử này vốn cho là sóng âm do Dương Thạc phát ra, còn muốn triển khai đàm phán với Dương Thạc một phen, thậm chí đã chuẩn bị tâm lý thỏa hiệp với hắn, để Dương Thạc buông tha đám tử tôn Nham Thử kia.
Nhưng tại thời điểm Võ Thánh Nham Thử đến đây mới phát hiện ra, người dùng sóng âm hấp dẫn tử tôn của nó căn bản không phải Dương Thạc mà là hai người khác. Hai người kia có làn da màu đồng, quần áo hở hang tới cực điểm, trên người đều là trang sức bằng xương. Dù Võ Thánh Nham Thử chưa gặp nhiều người nhưng cũng có thể phán đoán ra hai người này không phải là người Đại Chu!
Một đám người man di!
Hai người man di cũng muốn dùng sóng âm triệu tập đám tử tôn Nham Thử của nó sao?
Võ Thánh Nham Thử này e ngại Dương Thạc nhưng chưa hẳn đã e ngại hai kẻ man di này. Trong nội tâm vẫn mang hận ý, Võ Thánh Nham Thử này bỗng nhiên vọt tới ra tay với Đóa Tư.
Phốc phốc! Phốc phốc!
Móng vuốt sắc bén phá vỡ không khí, phát ra tiếng rít rất nhỏ.
Tuy tiếng rít này không khủng bố mênh mông như tiếng nổ của cường giả Võ Thánh bình thường ra quyền nhưng vẻ nguy hiểm trong đó cũng chẳng thua một quyền của Võ Thánh!
Móng vuốt của Nham Thử sắc bén tới tận cùng. Phòng ngự bên ngoài thân thể của Võ Thánh Nham Thử này có thể so với thần binh cấp ba. Mà mức độ sắc bén của móng vuốt đã có thể ngang hàng với thần binh cấp bốn. Đừng nói là Đóa Tư không có áo giáp gì, dù là trên người hắn mặc một bộ giáp mềm thần binh cấp ba thì dưới hai trảo của Võ Thánh Nham Thử cũng sẽ lập tức bị xé mở.
Thậm chí dù là xương sống của hắn cũng sẽ bị móng vuốt sắc bén của Võ Thánh Nham Thử hung hăng cắt đứt!
Cảm giác nguy hiểm cực hạn bùng lên trong nội tâm của Đóa Tư!
- Không tốt!
Sắc mặt kịch biến, Đóa Tư cũng không kịp lắc lư Thú Âm Linh Đang, khống chế mãnh thú nữa mà thân thể lăn mạnh về phía sau, tránh một trảo của Võ Thánh Nham Thử.
Mặc dù là như thế nhưng móng vuốt sắc bén của Võ Thánh Nham Thử cũng vẫn chụp mạnh vào một chiếc vòng xương của hắn. Tiếng răng rắc vang lên. Mấy miếng xương thú trên vòng bị đánh nát, đồng thời giây chuyền văng ra, xương bay loạn khắp nơi...
Quác!
Con kên kên dưới thân đối thủ cũng kinh sợ kêu lên một tiếng.
Hai cường giả Võ Thánh giao chiến trên lưng nó, dù là một công kích, một né tránh nhưng cũng sinh ra lực lượng mênh mông, khiến cho nó không chịu nổi!
- Là Nham Thử!
Đóa Tư phi thân né tránh công kích của Võ Thánh Nham Thử, Đóa Mẫu cũng lập tức nhìn thấy thân hình của Võ Thánh Nham Thử này.
- Tiểu súc sinh, dám đánh lén ca ca của ta sao?
Thân thể nhoáng lên, Đóa Mẫu vọt tới trước mặt Võ Thánh Nham Thử, một quyền đánh tới, trực tiếp đánh vào ngực của Võ Thánh Nham Thử.
Rầm rầm rầm! Hống hống hống!
Đóa Mẫu cũng là cường giả Võ Thánh siêu cấp, trong một quyền đột nhiên có hổ báo lôi âm tầng ba đánh ra.
Một luồng khí thế ác liệt sắc bén giống như một con báo, lực bộc phát mạnh kinh người ập tới Võ Thánh Nham Thử này.
- Man Vương bát thức? Báo quyền sao?
Đồng thời khi Đóa Mẫu thi triển một quyền này, tiếng nói chói tai của Võ Thánh Nham Thử đột nhiên vang lên lần nữa.
- Là người của Man Hoang, Man Vương A Cốt Đả là gì của các ngươi? Hừ, năm đó lão tổ tộc ta trước khi tiến về Man Hoang Thập Vạn Đại Sơn thì Man Vương A Cốt Đả chẳng qua chỉ là một thằng ranh ba tuổi. Đám tiểu bối các ngươi không ngờ lại dám có ý đồ với tộc Nham Thử chúng ta sao? Đáng tiếc, chỉ bằng các ngươi thì chưa có bản lĩnh đó đâu!
Võ Thánh Nham Thử nói nhanh.
Những lời này còn chưa dứt, một quyền của Đóa Mẫu đã đánh tới ngực Võ Thánh Nham Thử!
Ầm!
Tiếng nổ vang lên.
Võ Thánh Nham Thử vẫn lù lù bất động.
Mà Đóa Mẫu kia ngược lại bị phản chấn, thân thể run lên bần bật, phịch phịch lùi lại phía sau hai bước.
Lực phòng ngự của Võ Thánh Nham Thử kinh người, cường giả Man tộc cấp độ Võ Thánh Đóa Mẫu này căn bản không tạo thành chút tổn thương nào đối với Võ Thánh Nham Thử!
Quác!
Kên kên phía dưới truyền ra tiếng kêu thảm thiết.
Trên lưng bị một kích chính diện của hai đại Võ Thánh, khí kình tung hoành, lúc này nó không thể nào chịu nổi nữa!
Nhất là Đóa Mẫu bị Võ Thánh Nham Thử khiến phản chấn, hai chân liên tục đạp lên lưng kên kên. Tiếng răng rắc vang lên. Xương cốt trên lưng kên kên bị giẫm vỡ vụn. Dưới loại tình huống này, kên kên làm sao có thể duy trình trạng thái phi hành lơ lửng nữa chứ? Kêu thảm một tiếng, con kên kên này rơi thẳng từ trên không trung xuống, ầm một tiếng liền va vào một tảng đá lớn, thân thể vỡ vụn, biến thành thịt nhão!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.